Nghe Nói Yêu Đương Sẽ Khiến Con Người Trở Nên Đẹp Hơn
Chương 30:
Nhất Tiết Ngẫu
31/10/2024
Hề Thủy nhìn bát cơm nhỏ của mình, nửa bát, còn Chu Trạch Kỳ thì cả bát lớn đầy ụ.
"Anh ăn nhiều quá." Hề Thủy ngạc nhiên.
"Tiêu hao nhiều, cứ ăn thoải mái."
"Ừ ha."
"Em ăn thêm được không?" Hề Thủy hỏi.
"Không, dạ dày em yếu, ăn ít nhưng chia nhiều bữa thì tốt hơn."
Hề Thủy cũng không buồn, có cơm ăn là cậu vui rồi.
Cậu ăn xong số cơm ít ỏi, vui vẻ đến nỗi không muốn ăn hết hạt cuối cùng.
Sau bữa ăn, Hề Thủy buông đũa, nhìn Chu Trạch Kỳ, "Sau này ngày nào anh cũng ăn với em đi."
Chu Trạch Kỳ ngẩng đầu, "Tại sao?"
"Tôi thấy ăn với anh rất vui," Hề Thủy vô cùng thẳng thắn, "Anh không thấy vui à?"
Ánh mắt Chu Trạch Kỳ thoáng hiện sự chiếm hữu, giọng anh trầm khàn, "Vui."
"Hay quá!" Hề Thủy bất ngờ đứng dậy, "Em đi đánh răng đây."
"Mới chín giờ mà đã ngủ à?"
"Không phải," Hề Thủy lắc đầu, mặt từ từ đỏ lên, giọng nhỏ lại, "Chúng ta đã hai ngày không hôn nhau rồi, anh chờ em đánh răng xong, em sẽ hôn anh."
Chu Trạch Kỳ nghĩ rằng Hề Thủy sẽ là một người kín đáo, không giỏi biểu đạt cảm xúc.
Nhưng thực tế lại hoàn toàn ngược lại, Hề Thủy là người trực tiếp và thẳng thắn nhất mà Chu Trạch Kỳ từng gặp, không ai sánh bằng.
Hơn nữa, Hề Thủy còn rất thích hôn.
Hề Thủy đánh răng xong, lau khô nước trên tay rồi đứng trước mặt Chu Trạch Kỳ, cúi đầu nhìn anh: "Em xong rồi."
Chu Trạch Kỳ cười: "Rồi sao nữa?"
"Anh có thể hôn em rồi." Hề Thủy nói.
Chu Trạch Kỳ kéo Hề Thủy lại gần hơn chút: "Năm phút trước em nói là sẽ hôn anh, em quên rồi à?"
"Không quên, nhưng em không biết làm sao." Hề Thủy biết rõ bản thân mình, và anh cảm thấy vui khi hôn Chu Trạch Kỳ, để Chu Trạch Kỳ chủ động là được.
"Vậy thì thế này nhé," Hề Thủy hơi nhíu mày, "Sau khi hôn xong, em sẽ múa cho anh xem, nhảy Hồ Đào Giáp Tử."
"Được."
Chu Trạch Kỳ kéo Hề Thủy lên đùi.
Hề Thủy giật mình, định vùng vẫy chạy đi nhưng bị Chu Trạch Kỳ giữ lại. Hề Thủy bị dọa, biểu cảm của cậu trở nên luống cuống, hoảng loạn nhìn Chu Trạch Kỳ: "Nhất định phải làm như thế sao anh?"
"..."
Không phải lúc nào vũ công cũng phải trông gầy yếu, đặc biệt là vũ công ba lê đòi hỏi tỷ lệ cơ thể rất cao. Hề Thủy đã rất gầy, vòng eo nằm gọn trong tay Chu Trạch Kỳ, nhưng cơ bắp rất săn chắc những đường nét trên cơ thể cũng hiện rõ dưới lòng bàn tay của cậu.
"Anh sờ gì đấy?" Hề Thủy cảm nhận được nhiệt độ cơ thể của Chu Trạch Kỳ cao hơn hẳn của mình, hơn nữa còn càng ngày càng cao.
"Anh ăn nhiều quá." Hề Thủy ngạc nhiên.
"Tiêu hao nhiều, cứ ăn thoải mái."
"Ừ ha."
"Em ăn thêm được không?" Hề Thủy hỏi.
"Không, dạ dày em yếu, ăn ít nhưng chia nhiều bữa thì tốt hơn."
Hề Thủy cũng không buồn, có cơm ăn là cậu vui rồi.
Cậu ăn xong số cơm ít ỏi, vui vẻ đến nỗi không muốn ăn hết hạt cuối cùng.
Sau bữa ăn, Hề Thủy buông đũa, nhìn Chu Trạch Kỳ, "Sau này ngày nào anh cũng ăn với em đi."
Chu Trạch Kỳ ngẩng đầu, "Tại sao?"
"Tôi thấy ăn với anh rất vui," Hề Thủy vô cùng thẳng thắn, "Anh không thấy vui à?"
Ánh mắt Chu Trạch Kỳ thoáng hiện sự chiếm hữu, giọng anh trầm khàn, "Vui."
"Hay quá!" Hề Thủy bất ngờ đứng dậy, "Em đi đánh răng đây."
"Mới chín giờ mà đã ngủ à?"
"Không phải," Hề Thủy lắc đầu, mặt từ từ đỏ lên, giọng nhỏ lại, "Chúng ta đã hai ngày không hôn nhau rồi, anh chờ em đánh răng xong, em sẽ hôn anh."
Chu Trạch Kỳ nghĩ rằng Hề Thủy sẽ là một người kín đáo, không giỏi biểu đạt cảm xúc.
Nhưng thực tế lại hoàn toàn ngược lại, Hề Thủy là người trực tiếp và thẳng thắn nhất mà Chu Trạch Kỳ từng gặp, không ai sánh bằng.
Hơn nữa, Hề Thủy còn rất thích hôn.
Hề Thủy đánh răng xong, lau khô nước trên tay rồi đứng trước mặt Chu Trạch Kỳ, cúi đầu nhìn anh: "Em xong rồi."
Chu Trạch Kỳ cười: "Rồi sao nữa?"
"Anh có thể hôn em rồi." Hề Thủy nói.
Chu Trạch Kỳ kéo Hề Thủy lại gần hơn chút: "Năm phút trước em nói là sẽ hôn anh, em quên rồi à?"
"Không quên, nhưng em không biết làm sao." Hề Thủy biết rõ bản thân mình, và anh cảm thấy vui khi hôn Chu Trạch Kỳ, để Chu Trạch Kỳ chủ động là được.
"Vậy thì thế này nhé," Hề Thủy hơi nhíu mày, "Sau khi hôn xong, em sẽ múa cho anh xem, nhảy Hồ Đào Giáp Tử."
"Được."
Chu Trạch Kỳ kéo Hề Thủy lên đùi.
Hề Thủy giật mình, định vùng vẫy chạy đi nhưng bị Chu Trạch Kỳ giữ lại. Hề Thủy bị dọa, biểu cảm của cậu trở nên luống cuống, hoảng loạn nhìn Chu Trạch Kỳ: "Nhất định phải làm như thế sao anh?"
"..."
Không phải lúc nào vũ công cũng phải trông gầy yếu, đặc biệt là vũ công ba lê đòi hỏi tỷ lệ cơ thể rất cao. Hề Thủy đã rất gầy, vòng eo nằm gọn trong tay Chu Trạch Kỳ, nhưng cơ bắp rất săn chắc những đường nét trên cơ thể cũng hiện rõ dưới lòng bàn tay của cậu.
"Anh sờ gì đấy?" Hề Thủy cảm nhận được nhiệt độ cơ thể của Chu Trạch Kỳ cao hơn hẳn của mình, hơn nữa còn càng ngày càng cao.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.