Nghe Thấy Tiếng Lòng: Ta Hóng Dưa Của Cả Triều Nhiều Quá Cũng Mệt
Chương 25:
Tô Nhu Nhu
13/08/2024
Giọng Tĩnh tần kéo dài, như ống bễ vỡ, trong uyển chuyển du dương lại có chút tịch liêu.
An tần siết chặt khăn, bà ta mím môi, quỳ xuống đất: "Hoàng thượng, Tĩnh tần chỉ dựa vào miệng muốn đổ oan cho thần thiếp, không có chứng cứ."
Vân Vũ Đế nheo mắt nhìn hai người: "Tĩnh tần, trẫm cho ngươi thêm một cơ hội cuối cùng." Khi Vân Vũ Đế nói lời này lại nhìn An tần.
Tĩnh tần run cầm cập, thân thể vốn suy yếu cứ quỳ rạp trên mặt đất.
"Hoàng thượng, thần thiếp có chứng cứ, chứng cứ là áo lót của An tần và một cái khóa bạc, con rối dùng trong thuật vu cổ kia là áo lót của An tần."
"Hả? Lâm An lấy ra xem." Vân Vũ Đế gần như nghiến răng nói.
Chẳng mấy chốc, chứng cứ Tĩnh tần khai được lấy ra.
Vân Vũ Đế cầm lấy xem, tất nhiên nhận ra vải dệt này thật sự cùng một nguồn gốc.
"An tần, ngươi nói đi?"
"Hoàng thượng, xin hãy ban chết cho thần thiếp." An tần nói thế làm mọi người ngơ ngác, sao nhận tội nhanh thế.
Không phải vừa nãy còn ngụy biện à?
Vẻ mặt Vân Vũ Đế không thay đổi.
Trong lòng Lâm phi rối ren, bà nghĩ cho dù An tần lấy lui làm tiến, Hoàng thượng cũng sẽ không mềm lòng, ai bảo bà ta xáo trộn huyết mạch hoàng thất chứ.
[Ơ? An tần nhận tội nhanh thế? Để ta xem có phải do An tần làm không.]
Vân Vụ tỏ vẻ không xem đến cuối phim cung đấu, ngươi sẽ không biết rõ kết cục sau cùng.
[Chậc, quả nhiên, trước mặt chỉ là bia đỡ đạn thôi, An tần này và Nhàn phi giao dịch với nhau rồi.]
Tai Vân Vũ Đế giật giật, bắt đầu hóng chuyện.
Ông không sợ Thập Bát nói xằng, vì đã sai người đi điều tra tình huống cụ thể, sớm muộn gì cũng sẽ biết.
[Để xem giao dịch là gì.]
[Chẹp, An tần này đáng thương quá.]
An Tần: "?"
Vân Vũ Đế đen mặt, ánh mắt Thập Bát bị gì thế, lại cảm thấy An tần cắm sừng mình đáng thương!
Nhất định là có người dạy hư Thập Bát!
Chắc chắn là lỗi của người khác.
[Hóa ra lúc trước An tần bị ép sinh hoàng tử với Ngô thái y là vì bảo vệ tính mạng cho gia tộc.]
[Ngô thái y này mới là đồ hèn, mẹ nó, to gan thật, không ngờ ông ta là thanh mai trúc mã của Nhàn phi.]
[Đù, hai người này tằng tịu thì chớ, sau khi Ngô thái y nhìn trúng An tần, Nhàn phi lại tính kế An tần.]
[Lén sai người đi ám toán An phụ vừa thăng lên quan nhỏ, tìm gái lừa lão già hơn năm mươi tuổi, còn nói gì mà cô nương mua từ thanh lâu về là muội muội Ngô thái y.]
An tần siết chặt khăn, bà ta mím môi, quỳ xuống đất: "Hoàng thượng, Tĩnh tần chỉ dựa vào miệng muốn đổ oan cho thần thiếp, không có chứng cứ."
Vân Vũ Đế nheo mắt nhìn hai người: "Tĩnh tần, trẫm cho ngươi thêm một cơ hội cuối cùng." Khi Vân Vũ Đế nói lời này lại nhìn An tần.
Tĩnh tần run cầm cập, thân thể vốn suy yếu cứ quỳ rạp trên mặt đất.
"Hoàng thượng, thần thiếp có chứng cứ, chứng cứ là áo lót của An tần và một cái khóa bạc, con rối dùng trong thuật vu cổ kia là áo lót của An tần."
"Hả? Lâm An lấy ra xem." Vân Vũ Đế gần như nghiến răng nói.
Chẳng mấy chốc, chứng cứ Tĩnh tần khai được lấy ra.
Vân Vũ Đế cầm lấy xem, tất nhiên nhận ra vải dệt này thật sự cùng một nguồn gốc.
"An tần, ngươi nói đi?"
"Hoàng thượng, xin hãy ban chết cho thần thiếp." An tần nói thế làm mọi người ngơ ngác, sao nhận tội nhanh thế.
Không phải vừa nãy còn ngụy biện à?
Vẻ mặt Vân Vũ Đế không thay đổi.
Trong lòng Lâm phi rối ren, bà nghĩ cho dù An tần lấy lui làm tiến, Hoàng thượng cũng sẽ không mềm lòng, ai bảo bà ta xáo trộn huyết mạch hoàng thất chứ.
[Ơ? An tần nhận tội nhanh thế? Để ta xem có phải do An tần làm không.]
Vân Vụ tỏ vẻ không xem đến cuối phim cung đấu, ngươi sẽ không biết rõ kết cục sau cùng.
[Chậc, quả nhiên, trước mặt chỉ là bia đỡ đạn thôi, An tần này và Nhàn phi giao dịch với nhau rồi.]
Tai Vân Vũ Đế giật giật, bắt đầu hóng chuyện.
Ông không sợ Thập Bát nói xằng, vì đã sai người đi điều tra tình huống cụ thể, sớm muộn gì cũng sẽ biết.
[Để xem giao dịch là gì.]
[Chẹp, An tần này đáng thương quá.]
An Tần: "?"
Vân Vũ Đế đen mặt, ánh mắt Thập Bát bị gì thế, lại cảm thấy An tần cắm sừng mình đáng thương!
Nhất định là có người dạy hư Thập Bát!
Chắc chắn là lỗi của người khác.
[Hóa ra lúc trước An tần bị ép sinh hoàng tử với Ngô thái y là vì bảo vệ tính mạng cho gia tộc.]
[Ngô thái y này mới là đồ hèn, mẹ nó, to gan thật, không ngờ ông ta là thanh mai trúc mã của Nhàn phi.]
[Đù, hai người này tằng tịu thì chớ, sau khi Ngô thái y nhìn trúng An tần, Nhàn phi lại tính kế An tần.]
[Lén sai người đi ám toán An phụ vừa thăng lên quan nhỏ, tìm gái lừa lão già hơn năm mươi tuổi, còn nói gì mà cô nương mua từ thanh lâu về là muội muội Ngô thái y.]
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.