Nghĩ Lại Đi! Tôi Không Xứng Với Anh
Chương 13: Sự Thật (2)
Nguyễn Su-Ha
07/11/2016
-Minh à,hãy tha lỗi cho em đi không phải là em không muốn được ở bên anh mà tai do hoàn cảnh mỗi người mà em xin anh đấySau giấc mơ của nó Thư mới hiểu chuyện này thêm thì ra do hoàn cảnh của hai đứa trái ngược nhau lên nó muốn làm cho Minh quên nó đi.Haizzz cảnh vật hôm nay sao lại thay đổi đến thế này đứa nào đứa nấy đều buồn nó
buồn,Minh buồn,Thư buồn,mấy bà lao công cũng buồn vì trời mưa không đi
quét rác được hì hì
---------------
7h sáng hôm nay
Thư và nó đang chuẩn bị đi học nhưng mà hai đứa vừa mới ăn xong nếu đi luôn thì chắc sẽ khổ với nó mất nó mà rên rỉ thì có mà đi xuống địa ngục luôn cho đỡ khổ ha.
Píp píp
Tiếng còi xe oto của Minh lại đến đón hai đứa đi học
-Vy,Thư lên anh chở đi học.Minh vui vẻ gọi dường như Minh đang che giấu nỗi buồn về nó thì phải
-Không cần đâu,bọn em đi xe đạp cũng được suốt ngày toàn đi oto thì cũng chán.Nó nói với cái giọng không để tâm với việc gì cả cứ tả lớ đi
Minh im lặng cúi xuống không nói gì nữa nó thì dường như đã nhận ra nỗi buồn đó lòng nó cũng đau chứ nhưng để dành điều tốt đẹp cho Minh nó đành quay đi làm ngơ khung cảnh bây giờ có vẻ như rất im lặng đến nỗi chỉ nghe thấy từng nhịp tim của nó đập(Su-Ha:hơi ảo tưởng một chút*vui tánh mừ*)Thư bực khung cảnh lúc này....
-Bà mà không lên xe tôi sẽ nói cho Minh biết tất cả sự thật mà bà đang che giấu.Thư nói nhỏ thì thầm với nó khi Minh không để í
-Bà...bà...biết hết rồi thật ư?Nó ngạc nhiên hai con mắt tròn xoe nhìn Thư với Anh's mắt hoảng sợ hay giật mình gì đó
-Ừ.Thư nói
Nó hoảng hốt lên phải nghe theo và lên xe Minh chợt xoa đầu nó và cười nụ cười này đang nghi nghi à nha
__________________
15' sau.....
Cả ba người đã tới trường trong khi đó Thư phải làm công việc soạn thảo giúp ban giám hiệu để làm gì í hình như là đề cương ôn tập vì Thư giỏi nhất là công việc soạn thảo và à bí mật không được bật mí còn nó và Minh thì đi lên phòng hội đồng làm việc tiếp(việc mọi hôm).Nó bây giờ thì không còn cách nào để gỡ ra khỏi Thiên Minh được vì hình như bây giờ Thư đang cố tình làm họ thân thiết hơn.TÍT TÍT chuyển tin khác
À hôm nay phòng hội đồng lại nhận thêm một học sinh nam mới về trường
Cậu đó tên là Bảo Nam
----------
GTNV:Phùng Bảo Nam 21 tuổi là một người dễ tính vui vẻ,hoà đồng,có mơ ước trở thành diễn viên , là con trai của ông Trịnh(người này cũng là cha của....... à quên không nói được các bạn cứ theo dõi hết rồi sẽ biết nha)
Tùng.....tùng ...,tùng
Trống vào lớp cái người này đến cũng là một lợi thế cho nó để làm Minh quên nó đi
-Anh Nam cũng đến đây học à?Minh gọi
-Ừ bố mẹ anh cho anh đến đây học một thời sau đó đi du học.Bảo Nam nói
Thấy hai người vui vẻ với nhau chứng tỏ có quen biết lên nó chưa đam thực hiện kế hoạch
Khi tan học........
Nó gọi Thư vào quán nước nói chuyện.
-Tại sao bà biết tôi không muốn để Minh thiệt thòi vì tôi nghèo không xứng với anh ấy?.Nó hỏi Thư
-Tôi nghe được khi bà đang ngủ bà cứ lảm nhảm nói[Minh ơi cho em xin lỗi em không xứng với anh]Thư kể lại
-Thật à?Nó hỏi tiếp
-Ừ.Thư nói
-Tôi đang có một kế hoạch nói cho bà nghe này(...................).Nó kể cho Thư nghe
Ôi trời nó có biết đâu là kế hoạch nó nói đều đã có người nghe thấy hết rồi
------Hết c12-----
Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ *Sự thật* vẫn còn một chương sẽ biết được sự thật sau chuyện này mong các bạn ủng hộ
---------------
7h sáng hôm nay
Thư và nó đang chuẩn bị đi học nhưng mà hai đứa vừa mới ăn xong nếu đi luôn thì chắc sẽ khổ với nó mất nó mà rên rỉ thì có mà đi xuống địa ngục luôn cho đỡ khổ ha.
Píp píp
Tiếng còi xe oto của Minh lại đến đón hai đứa đi học
-Vy,Thư lên anh chở đi học.Minh vui vẻ gọi dường như Minh đang che giấu nỗi buồn về nó thì phải
-Không cần đâu,bọn em đi xe đạp cũng được suốt ngày toàn đi oto thì cũng chán.Nó nói với cái giọng không để tâm với việc gì cả cứ tả lớ đi
Minh im lặng cúi xuống không nói gì nữa nó thì dường như đã nhận ra nỗi buồn đó lòng nó cũng đau chứ nhưng để dành điều tốt đẹp cho Minh nó đành quay đi làm ngơ khung cảnh bây giờ có vẻ như rất im lặng đến nỗi chỉ nghe thấy từng nhịp tim của nó đập(Su-Ha:hơi ảo tưởng một chút*vui tánh mừ*)Thư bực khung cảnh lúc này....
-Bà mà không lên xe tôi sẽ nói cho Minh biết tất cả sự thật mà bà đang che giấu.Thư nói nhỏ thì thầm với nó khi Minh không để í
-Bà...bà...biết hết rồi thật ư?Nó ngạc nhiên hai con mắt tròn xoe nhìn Thư với Anh's mắt hoảng sợ hay giật mình gì đó
-Ừ.Thư nói
Nó hoảng hốt lên phải nghe theo và lên xe Minh chợt xoa đầu nó và cười nụ cười này đang nghi nghi à nha
__________________
15' sau.....
Cả ba người đã tới trường trong khi đó Thư phải làm công việc soạn thảo giúp ban giám hiệu để làm gì í hình như là đề cương ôn tập vì Thư giỏi nhất là công việc soạn thảo và à bí mật không được bật mí còn nó và Minh thì đi lên phòng hội đồng làm việc tiếp(việc mọi hôm).Nó bây giờ thì không còn cách nào để gỡ ra khỏi Thiên Minh được vì hình như bây giờ Thư đang cố tình làm họ thân thiết hơn.TÍT TÍT chuyển tin khác
À hôm nay phòng hội đồng lại nhận thêm một học sinh nam mới về trường
Cậu đó tên là Bảo Nam
----------
GTNV:Phùng Bảo Nam 21 tuổi là một người dễ tính vui vẻ,hoà đồng,có mơ ước trở thành diễn viên , là con trai của ông Trịnh(người này cũng là cha của....... à quên không nói được các bạn cứ theo dõi hết rồi sẽ biết nha)
Tùng.....tùng ...,tùng
Trống vào lớp cái người này đến cũng là một lợi thế cho nó để làm Minh quên nó đi
-Anh Nam cũng đến đây học à?Minh gọi
-Ừ bố mẹ anh cho anh đến đây học một thời sau đó đi du học.Bảo Nam nói
Thấy hai người vui vẻ với nhau chứng tỏ có quen biết lên nó chưa đam thực hiện kế hoạch
Khi tan học........
Nó gọi Thư vào quán nước nói chuyện.
-Tại sao bà biết tôi không muốn để Minh thiệt thòi vì tôi nghèo không xứng với anh ấy?.Nó hỏi Thư
-Tôi nghe được khi bà đang ngủ bà cứ lảm nhảm nói[Minh ơi cho em xin lỗi em không xứng với anh]Thư kể lại
-Thật à?Nó hỏi tiếp
-Ừ.Thư nói
-Tôi đang có một kế hoạch nói cho bà nghe này(...................).Nó kể cho Thư nghe
Ôi trời nó có biết đâu là kế hoạch nó nói đều đã có người nghe thấy hết rồi
------Hết c12-----
Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ *Sự thật* vẫn còn một chương sẽ biết được sự thật sau chuyện này mong các bạn ủng hộ
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.