Chương 52: Tần Hiên chiến thư!
Kỵ Trứ Oa Ngưu Khứ Lữ Hành
16/04/2013
- Áo Luân , con cũng không nhất định phải ủ rũ như vậy .
Nhìn Áo Luân ủ rũ cúi đầu , Lan Đặc đưa cho hắn một quyển sách.
- Phong Vân tuần san ?
Áo Luân cầm lấy sách , nhìn thoáng qua , sau đó nghi hoặc nhìn Lan Đặc . Hắn không hiểu , Phong Vân tuần san này với lời an ủi lúc trước của phụ thân thì có quan hệ gì.
Lan Đặc biết Áo Luân đang nghĩ gì , không nói một lời , chỉ là ý bảo hắn mở phong vân tuần san ra.
- Cái này ?...
Áo Luân càng xem , trong lòng càng thêm kinh hãi ,
- Hắn thật sự diệt sát một lục giai cao thủ ?
Cuối cùng , Áo Luân khép lại phong vân tuần san , vẻ mặt rúng động nhìn Lan Đặc hỏi .
Lan Đặc gật đầu
- Tần Hiên , không hề đơn giản , lấy tình trạng bây giờ của ngươi , thua trong tay hắn , tịnh không oan .
Lan Đặc hiển nhiên biết tính cách con trai hắn , sợ rằng hắn lại nổi điên mà đi tìm Tần Hiên, vì vậy mà kín đáo khuyên nhủ . Trên thực tế , Lan Đặc lại có chút lo lắng . Tần Hiên là ai ? Thật sự là một kẻ có thể diệt sát một lục giai cao thủ . Mặc dù , trải qua nửa năm tu luyện , Áo Luân đã thành công tiến nhập ngũ giai cảnh giới ! Nhưng là , đối với Tần Hiên mà nói , xét cho cùng vẫn có điểm non nớt hơn .
- Con biết rồi , phụ thân , con lui xuống trước .
Áo Luân sắc mặt khôi phục vẻ bình tĩnh , liếc nhìn Lan Đặc một cái , liền cáo lui .
Nhìn thân ảnh Áo Luân biến mắt trước mặt mình , Lan Đặc thở dài một hơi
- Ba Đặc .
- Dạ , tướng quân !
- Tìm mấy cao thủ âm thầm bảo vệ cho thiếu gia. Một khi , có người cuồng vọng mưu toan thương tổn thiếu gia , cách sát vật luận (giết ngay không cần luận tội) !
- Rõ , tướng quân !
Ba Đặc trong lòng giật mình , sau đó lĩnh mệnh lui xuống.
……
Tần gia.
- Thiếu gia . Ngài có thư .
Một thị nữ trong tay cầm một phong thư vội vã tìm Tần Kỳ sắc mặt đang rất không tốt , cung kính đưa thư cho hắn .
- Thư ?
Tần Kỳ trên mặt chợt loé lên dị sắc, cầm lấy phong thư thị nữ đưa qua , liếc mắt nhìn . Tần Kỳ sắc mặt liền trở nên âm trầm .
- Ngươi lui ra !
Tần Kỳ cũng không thèm liếc mắt nhìn thị nữ kia một cái , lạnh quát . Thị nữ không dám nhìn Tần Kỳ , lúc này liền cung kính lui xuống .
- Chiến thư ?
Sắc mặt Tần Kỳ kịch biến , nhanh chóng xé phong thư ra .
- Tần Hiên , ta biết sẽ có một ngày như thế mà !
Sau khi xem hết nội dung bên trong , sắc mặt Tần Kỳ lúc này liền biến đổi !
- Hừ , đừng tưởng rằng diệt sát được một lục giai cao thủ , đánh bại tên phế vật Áo Luân kia mà đã cho mình là giỏi ! Ngươi đã muốn chết mà nói ! Ta đây sẽ thành toàn cho người !
Trong mắt Tần Kỳ hung quang thoáng hiện . Một khắc sau , trong tay Tần Kỳ hồng quang chợt loé , phong chiến thư nọ đã bị đốt thành tro tàn .
Hồng sắc đấu khí !
Ba ngày sau , đả lôi đài Thành nam Thượng Đô thành , gần đây danh tiếng cực lớn là Tần Hiên ước chiến cùng với thiên tài thanh niên Tần Kỳ !
Không hiểu vì sao , tin tức Tần Hiên ước chiến với Tần Kỳ giống như mọc đôi cánh dài, (nguyên văn trường liễu sí bàng có thể chúng ta liên tưởng đến đôi cánh thần tiên vậy ! ) thoáng cái truyền ra khắp cả Thượng Đô thành .
Tần Kỳ , một trong hai đại nhân vật phong vân Tần gia . Tuổi còn trẻ đã đạt tới ngũ giai cảnh giới ! Bây giờ lại càng thâm sâu khó lường ! Cùng với thiên tài Tần Kỳ bất đồng , chính là một nhân vật phong vân khác của Tần gia , cũng chính là người ước chiến với Tần Kỳ , Tần Hiên ! Một kẻ trời sinh phế vật không thể tu luyện cả ma pháp lẫn đấu khí !
Mà bây giờ , hai người lại là muốn đứng lên mà đối chiến . Từ sau khi tin tức này được truyền ra ngoài , liền khiến cho Thượng Đô thành oanh động ! Nguyên nhân không gì khác , chính là bởi , Tần Hiên cùng Tần Kỳ là hai huynh đệ Tần gia !
- Tần Hiên huynh đệ , huynh thật sự ước chiến với Tần Kỳ ?
Trong tửu lâu , Bố Lan Đặc vẻ mặt tươi cười hỏi Tần Hiên . Tần Hiên không nói gì , gật đầu . Bố Lan Đặc hơi nhíu mày
- Nhưng mà, Tần Kỳ dù sao cũng bất đồng với Áo Luân , thực lực người này còn có điểm biến thái hơn !
- Ta rất rõ ràng về Tần Kỳ , hắn tuyệt đối không phải là đối thủ của ta .
Tần Hiên vẻ mặt không thay đổi , vẫn là nụ cười nhàn nhạt . Tựa hồ , cùng Tần Kỳ đánh một trận , hắn có mười phần nắm chắc .
Bố Lan Đặc cười khổ một chút , hắn không biết sự tự tin cường đại này của Tần Hiên từ đâu mà đến , nhưng là , mơ hồ , Bố Lan Đặc cảm giác được một chút lo lắng . Dù sao , Tần Kỳ không phải là đám người Áo Luân có thể đánh đồng được .
- Lúc này đây , ta muốn hoàn toàn phế đi Tần Kỳ . Làm cho hắn cả đời đều là một kẻ phế vật !
Ngữ khí Tần Hiên trầm thấp , tràn ngập một tia sát khí !
Bố Lan Đặc trong lòng giật mình đánh thót . Nhìn vẻ mặt tỉnh bơ của Tần Hiên , Bố Lan Đặc cuối cùng chỉ là lắc đầu , đối với ân oán giữa Tần Hiên cùng Tần Kỳ hai người , Bố Lan Đặc là có biết đến .
Nói thật ra , Bố Lan Đặc vốn cũng khó chịu với Tần Kỳ kia . Lần này hắn không phải tới khuyên trở ( khuyên giải ngăn trở từ ghép T_T ) Tần Hiên , hắn ước gì Tần Hiên hung hăng tước đi một chút mặt mũi của đám thập đại thanh niên cao thủ .
- Được rồi , ta không nói nữa . Đối với Tần Kỳ huynh nên tự mình rõ ràng . Nhưng là , Tần Hiên , ngươi có thể phế đi Tần Kỳ . Nhưng là , ngàn vạn lần không nên hạ thủ tàn nhẫn . Nếu không , Tần gia sẽ tuyệt đối không bỏ qua cho huynh !
Tần Hiên liếc nhìn Bố Lan Đặc một cái thật sâu ,sau đó cười
- Chẳng lẽ huynh nghĩ ta làm chuyện này một cách ngu xuẩn sao ? Ta tự có chừng mực .
- Tốt lắm . Chúng ta đi về trước nhé .
Tần Hiên ôm lấy bảo bảo đang ăn thứ gì đó ở bên cạnh , đứng dậy rồi rời đi .
- Y y nha nha .
Bảo bảo còn chưa có ăn no mỹ thực kia . Nhưng lại bị Tần Hiên ôm đi , Bảo bảo đương nhiên bất mãn . Trừng lớn đôi mắt , một đôi bàn tay nhỏ bé đáng yêu mềm như nhung lại càng không nhừng hung hăng quơ lên với Tần Hiên , kháng nghị hành vi bá đạo của Tần Hiên.
Tần Hiên trừng mắt liếc nhìn Bảo bảo một cái , thấp giọng uy hiếp nói
- Ngươi còn ầm ĩ nữa , lần sau ta không mang ngươi ra ngoài theo .
Nghe vậy , cặp mắt to của Bảo bảo lúc này liền chuyển động . Sau đó , dưa vào người Tần Hiên hai chân dùng sức đạp một cái , hoá thành một đạo bạch quang lao tới mặt bàn , sau nháy mắt , lần nữa lủi về trên vai Tần Hiên .
Lúc này , Bảo bảo hai tay đã cầm một cái đùi gà rất to . Tần Hiên xem cảnh này thì nổi lên một trận buồn bực . Tiểu gia hoả này thực sự quá mức tham ăn rồi .
- Hả ?
Mới ra ngoài không bao lâu , Tần Hiên liền phát hiện phía trước một đoàn người , nhưng lại là lão người quen . Tần Hiên hướng Bố Lan Đặc ra hiệu , ý là theo sau ra nghênh đón.
- Hà bá bá , thật vừa khéo , bá bá cũng tới đây ăn cơm ?
Người đến , chính là người duy nhất Tần Hiên thực sự có hảo cảm Hà quản gia . Nhìn thấy Tần Hiên , trên mặt Hà quản gia lúc này liền hiện lên vẻ vui mừng .
- Thiếu gia , ta có chút việc , không biết có thể nói chuyện hay không ?
- Ồ ?
Theo Hà quản gia đi tới một cái hẻm , Tần Hiên mang theo dáng vẻ tươi cười khó hiểu nhìn Hà quản gia .
- Hà bá bá , con xem bá bá là bởi vì chuyện Tần Kỳ mà tới tìm con phải không ?
Bị Tần Hiên liếc mắt một cái nói đúng tâm sự , Hà quản gia cũng không có xấu hổ , ngược lại sắc mặt trịnh tròng nhìn Tần Hiên
- Thiếu gia , ba ngày sau , ta hi vọng người hạ thủ lưu tình , buông bỏ (buông tha + bỏ qua) cho Tần Kỳ thiếu gia.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.