Nghịch Lý

Chương 46: .3: Thiên Thần Và Ác Qủy

Lưu Tô

08/04/2024

Lăng Tư Nam cố gắng tránh xa hắn, nhưng cả người không còn chút sức lực. Cô bủn rủn khụy chân xuống, lại biến thành chủ động ngồi lên lưỡi hắn, để đầu lưỡi có thể đâm vào sâu hơn.

Cuối cùng cô cũng không nhịn nổi mà rên lên hừ hừ, tiếng nức nở vừa giống như đang cầu xin vừa giống như rất thoải mái.

Hoặc có thể là cả hai.

Khi con người ta thích một ai đó thì việc làm hài lòng họ cũng trở thành hài lòng chính bản thân mình.

Lăng Thanh Viễn chính là như vậy.

Khi những tiếng phản kháng dần biến thành rên rỉ thì ngay cả chút tanh tưởi cũng biến thành ngọt ngào, hắn nhanh chóng liếm sạch.

Hai tay hắn banh hai vách thịt của tiểu huyệt của cô ra, đầu lưỡi từng chút đẩy vào sâu bên trong.

Một dòng chất lỏng trong suốt chảy từ trong tiểu huyệt của cô vào thẳng trong miệng hắn.

Cả người Lăng Tư Nam căng cứng, cô không khống chế được dâm thủy của mình. Ngay khi em trai cô vươn đầu lưỡi chạm vào đúng nơi đó, cả người cô tê dại, run rẩy cầu xin Lăng Thanh Viễn đừng đâm vào nơi đó nữa.

Cảm giác đó giống như muốn đi tiểu khiến cô sợ hãi, nhỡ đâu thực sự đi tiểu thì không biết phải làm thế nào bây giờ.

Cô là chị gái, nếu đi tiểu trước mặt em trai thì sẽ không còn chút tôn nghiêm nào nữa.

... Chờ đã, ở trước mặt Lăng Thanh Viễn, cô còn tôn nghiêm sao?

Ư... Đầu lưỡi của em trai thực sự vô cùng thoải mái... Khoái cảm thân dưới khiến cô không có cách nào chống cự.

Đầu lưỡi bắt chước hành động của côn thịt mà đâm vào rút ra liên tục, nơi non mềm bị kích thích dữ dội, mang lại những khoái cảm tột cùng.

Niềm vui sướng tột độ khiến Lăng Tư Nam co quắp hai chân, cả người cô như đang lâng lâng trên mây, không còn nghĩ được điều gì khác.

Cảm giác ngứa ngáy từ bên trong tiểu huyệt khiến cô khó chịu vô cùng, toàn thân ướt đẫm mồ hôi.

Cô muốn kêu cứu mạng, Lăng Tư Nam gần như bị chết chìm trong môi lưỡi của hắn rồi.

“...Em trai...” Cô mấp máy môi, khẽ gọi một tiếng.



Hắn là em trai của cô.

Là người em trai ưu tú không gì sánh được, là người em trai bề ngoài trong trẻo nhưng lạnh lùng tự phụ. Người em trai giờ phút này đang vùi mặt vào giữa hai chân cô, tham lam liếm sạch dâm thủy chảy ra dưới tiểu huyệt cô.

Có lẽ một tiếng “Em trai” đã khơi dậy dục vọng tình dục của Lăng Thanh Viễn, đầu lưỡi của hắn bỗng nhiên di chuyển nhanh hơn, đâm vào rút ra liên tục, càn quét quấy đảo tiểu huyệt của cô.

Sau cánh cửa có người nói chuyện.

Mấy người này đang trò chuyện về đề thi trước đó, hình như gặp phải câu hỏi thú vị nên có người đứng ở cửa giải thích.

Lăng Tư Nam đờ đẫn cắn chặt răng, không dám phát ra tiếng.

Nếu như đối phương chỉ cần đẩy cửa ra một cái là có thể lập tức nhìn thấy cô đang bị em trai khẩu giao.

Nỗi sợ hãi càng khiến tiểu huyệt của cô co thắt lại.

Lăng Thanh Viễn cảm nhận thấy điều này thì đột nhiên rút đầu lưỡi ra, sau đó ngậm lấy âm đạo của cô cắn một cái rồi hút vào thật sâu.

Đừng mà... Cô cắn chặt môi, gần như sắp bật máu. Hạ thể lại một trận co quắp, dâm thủy chảy ra nhiều hơn.

Một phần rơi xuống đất, một phần chảy lên cằm rồi rơi vào miệng Lăng Thanh Viễn.

Lăng Thanh Viễn lùi ra sau, nhẹ nhàng vươn tay lau chất dịch còn vương bên khóe môi, khẽ liếm một cái rồi nuốt hết vào miệng.

Lăng Tư Nam mê man nhìn em trai mình làm xong tất cả mọi chuyện mới lấy lại tinh thần.

Hai chân cô mềm nhũn, cô khụy gối xuống, yếu ớt ngồi bệt xuống đất.

“Thanh Viễn... Cậu cậu cậu...” Lăng Tư Nam vội vàng vươn tay ôm mặt hắn, vừa lau môi hắn vừa tức giận: “Cậu thần kinh à? Bẩn như thế mà cũng ăn vào được...” Cô vừa nhíu mày vừa bất mãn.

Lăng Thanh Viễn nghiêng đầu, nhìn cô bằng ánh mắt trong veo, hoàn toàn không thể nào nhìn ra bộ dạng nham hiểm như mấy giây trước.

Sau đó, hắn cười rộ lên, nụ cười giống như ánh mặt trời mùa hạ.

“Chị gái của em làm sao có thể bẩn được chứ?” Hắn cúi người hôn lên môi cô: “Ngọt.”



Mấy ngày tiếp theo, mối quan hệ của Lăng Tư Nam và Lăng Thanh Viễn nổi lên như diều gặp gió, toàn trường đều biết.

Tất nhiên là chỉ biết chuyện hai người là chị em.

Bên cạnh Lăng Tư Nam đột nhiên có rất nhiều: “bạn bè.”

Không phân biệt giới tính, lớp nào.

“Tư Nam, cậu hỏi em trai cậu giúp tôi một chút xem có thể đăng ký tham gia chương trình liên hoan của trường năm nay không? Em gái tôi có một tiết mục rất hay...”

“Nghe nói thời gian tới hội học sinh sẽ thay đổi nhân sự, Tư Nam, cậu hỏi em trai cậu giúp tôi một chút, xem cần đáp ứng những yêu cầu gì mới có cơ hội tham gia ứng tuyển?”

“Tư Nam, Lăng Thanh Viễn thích ăn món gì?”

“Tư Nam, cậu có thể chuyển giúp tôi thứ này cho Lăng Thanh Viễn không?”

Trời ơi, mấy vấn đề như thế này chẳng phải mọi người tự đi hỏi cậu ấy thì tốt hơn sao?

Lăng Tư Nam phải ứng phó mãi mới giải quyết xong được mấy nữ sinh xếp hàng đến hỏi sở thích của Lăng Thanh Viễn, một thân vô lực đi vào trong phòng học.

Cố Đình uể oải nằm ghé lên trên bàn, nhìn thấy dáng vẻ chán chường của Lăng Tư Nam thì bật cười: “Có một cậu em trai được hoan nghênh như thế có phải rất thống khổ hay không?”

Lăng Tư Nam liếc nhìn hắn một cái, thở dài: “Ừ.”

“Hai người là chị em ruột, tại sao trước đây chưa từng nghe cậu nhắc tới?”

Lăng Tư Nam dừng một chút: “Cậu rất thân với Thanh Viễn à?”

“Cậu không biết chúng tôi là oan gia sao?” Cố Đình nhíu mày, vẻ mặt đầy oán khí.

“Không, ý của tôi là, bên ngoài trường học vẫn là quan hệ quen biết.” Lần trước, khi đánh nhau trong hẻm Quảng Phong, cách thức nói chuyện của Lăng Thanh Viễn và Cố Đình nghe không giống quan hệ giữa mèo và chuột.

“Tôi quen biết cậu ta gần bốn năm rồi.” Cố Đình ngồi dậy: “Quen nhau trong phòng huấn luyện.”

“Phòng huấn luyện vật lộn tự do?” Lăng Tư Nam lập tức có tinh thần, nhanh chóng ngồi xuống chờ anh ta nói chi tiết.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện sắc
Linh Vũ Thiên Hạ

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Nghịch Lý

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook