Chương 606: Dù sao mình mới là kẻ xâm nhập. . . . .
Mục Đan Phong
19/03/2014
Long Phù Nguyệt đương nhiên không biết một đoạn này chuyện ly kỳ này của hắn.
Ngẩn ngơ, bỗng nhiên đôi mắt đong đầy ánh sáng nhìn hắn: "Nói như vậy anh thực sự đã gặp qua Nuwa nương nương? Wow, nhưng nàng là thần tiên thời viễn cổ a, có xinh đẹp hay không? Hay là nàng thấy anh là hồ ly tinh, sợ anh làm hại nhân gian, cho nên mới muốn trừng phạt anh?"
Hoa Bão Nguyệt trừng mắt liếc mắt nhìn nàng: "Là nàng ta thiếu chút nữa làm hại nhân gian được không? Ngươi cho là tất cả tinh quái đều là đến đảo điên nhân gian ?"
Long Phù Nguyệt khô khốc nở nụ cười cúi mặt xuống, thực chân chó nói: "Hoa đại ca, anh là hồ tiên mà, mới sẽ không làm hại nhân gian, là em nói sai rồi, anh đừng trách móc."
Hoa Bão Nguyệt thở dài, lắc lắc đầu: "Ai, quên đi, ta đường đường là một hồ tiên, cũng không cùng cô bé con như em chấp nhặt. Tốt xấu gì anh trai em cũng xem ta là bạn, ta đương nhiên sẽ nể mặt mũi của hắn. Em xác định phải xuyên trở về nhìn xem sao? Nói không chừng vị Phượng Vương gia kia đã cùng vị công chúa thực song túc song phi rồi, nói không chừng khi em xuyên trở về gặp lại càng thương tâm. . . . . ."
Sắc mặt Long Phù Nguyệt trắng nhợt, lắc lắc đầu mạnh mẽ: "Sẽ không ! Huynh ấy nhất định có thể phân biệt được!"
Hoa Bão Nguyệt lắc lắc đầu: "Biết có ngày hôm nay, sao lúc trước còn làm? Ai, nhân loại các người luôn phải mất đi mới biết được quý trọng. Cô bé con này si tình nhiệt tình nhưng thật ra cùng con nhóc họ Vân có một điểm chung, chỉ là không biết vị phượng Vương gia này của em cũng sẽ toàn tâm toàn ý giống Trương lão đệ của ta như vậy hay không. . . . . ."
Ánh mắt Long Phù Nguyệt trợn tròn, nín thở nhìn hắn: "Nói như vậy, anh quả nhiên có biện pháp để cho em trở về?"
Hoa Bão Nguyệt nhìn nàng một cái, khẽ gật đầu: "Không sai, bất quá, em đang ở đây, thân mình bên kia rốt cuộc để cho bản tôn chiếm đi rồi, cho nên không thể hồn xuyên, chỉ có thể mang theo thân thể em xuyên qua ."
Long Phù Nguyệt ngẩn ngơ: "Xuyên qua? Anh là nói dùng thân thể hiện tại này của em?"
Hoa Bão Nguyệt gật gật đầu: "Không sai."
Khuôn mặt nhỏ nhắn của Long Phù Nguyệt lập tức suy sụp xuống dưới: "Nhưng thân thể này cùng em ban đầu tuyệt không giống nhau, hắn nhận không ra ."
Hoa Bão Nguyệt hai tay giơ lên cao: "Đây cũng là chuyện không có cách nào khác. Thân thể kia dù sao vốn dĩ cũng chính là của công chúa thực, ta cuối cùng không thể đem nàng đuổi đi được. . . . . ."
Long Phù Nguyệt yên lặng. Hoa Bão Nguyệt nói cũng có đạo lý, dù sao mình mới là kẻ xâm nhập. . . .
Ngẩn ngơ, bỗng nhiên đôi mắt đong đầy ánh sáng nhìn hắn: "Nói như vậy anh thực sự đã gặp qua Nuwa nương nương? Wow, nhưng nàng là thần tiên thời viễn cổ a, có xinh đẹp hay không? Hay là nàng thấy anh là hồ ly tinh, sợ anh làm hại nhân gian, cho nên mới muốn trừng phạt anh?"
Hoa Bão Nguyệt trừng mắt liếc mắt nhìn nàng: "Là nàng ta thiếu chút nữa làm hại nhân gian được không? Ngươi cho là tất cả tinh quái đều là đến đảo điên nhân gian ?"
Long Phù Nguyệt khô khốc nở nụ cười cúi mặt xuống, thực chân chó nói: "Hoa đại ca, anh là hồ tiên mà, mới sẽ không làm hại nhân gian, là em nói sai rồi, anh đừng trách móc."
Hoa Bão Nguyệt thở dài, lắc lắc đầu: "Ai, quên đi, ta đường đường là một hồ tiên, cũng không cùng cô bé con như em chấp nhặt. Tốt xấu gì anh trai em cũng xem ta là bạn, ta đương nhiên sẽ nể mặt mũi của hắn. Em xác định phải xuyên trở về nhìn xem sao? Nói không chừng vị Phượng Vương gia kia đã cùng vị công chúa thực song túc song phi rồi, nói không chừng khi em xuyên trở về gặp lại càng thương tâm. . . . . ."
Sắc mặt Long Phù Nguyệt trắng nhợt, lắc lắc đầu mạnh mẽ: "Sẽ không ! Huynh ấy nhất định có thể phân biệt được!"
Hoa Bão Nguyệt lắc lắc đầu: "Biết có ngày hôm nay, sao lúc trước còn làm? Ai, nhân loại các người luôn phải mất đi mới biết được quý trọng. Cô bé con này si tình nhiệt tình nhưng thật ra cùng con nhóc họ Vân có một điểm chung, chỉ là không biết vị phượng Vương gia này của em cũng sẽ toàn tâm toàn ý giống Trương lão đệ của ta như vậy hay không. . . . . ."
Ánh mắt Long Phù Nguyệt trợn tròn, nín thở nhìn hắn: "Nói như vậy, anh quả nhiên có biện pháp để cho em trở về?"
Hoa Bão Nguyệt nhìn nàng một cái, khẽ gật đầu: "Không sai, bất quá, em đang ở đây, thân mình bên kia rốt cuộc để cho bản tôn chiếm đi rồi, cho nên không thể hồn xuyên, chỉ có thể mang theo thân thể em xuyên qua ."
Long Phù Nguyệt ngẩn ngơ: "Xuyên qua? Anh là nói dùng thân thể hiện tại này của em?"
Hoa Bão Nguyệt gật gật đầu: "Không sai."
Khuôn mặt nhỏ nhắn của Long Phù Nguyệt lập tức suy sụp xuống dưới: "Nhưng thân thể này cùng em ban đầu tuyệt không giống nhau, hắn nhận không ra ."
Hoa Bão Nguyệt hai tay giơ lên cao: "Đây cũng là chuyện không có cách nào khác. Thân thể kia dù sao vốn dĩ cũng chính là của công chúa thực, ta cuối cùng không thể đem nàng đuổi đi được. . . . . ."
Long Phù Nguyệt yên lặng. Hoa Bão Nguyệt nói cũng có đạo lý, dù sao mình mới là kẻ xâm nhập. . . .
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.