Chương 464: Hút máu 4
Mục Đan Phong
14/03/2014
Mặc dù mất đi ý thức trong chốc lát, nhưng mùi máu lại kêu gọi hắn nhấm nháp nhiều hơn.
Thân thể Long Phù Nguyệt không ngừng run rẩy, chưa bao giờ nghĩ tới đại sư huynh sẽ cùng nàng thân mật đến trình độ bực này, cảm thấy sợ hãi cùng bối rối sớm đã lấn át vui sướng.
Trên môi chợt lại tê rần, môi bị hắn cắn nát, máu chảy ra càng nhiều, chảy vào miệng của hắn.
Miệng hắn há ra nuốt lấy, tựa hồ đây là cực phẩm mỹ vị.
Long Phù Nguyệt bị hắn đặt ở dưới thân, muốn giãy dụa cũng không được, thân mình càng không ngừng run rẩy.
Trên người vừa lạnh vừa nóng, thật giống như phát sốt.
Đầu óc bất chợt đột nhiên nghĩ đến nụ hôn với Phượng Thiên Vũ.
Nàng giật nảy rùng mình một cái, trái tim bỗng nhiên nhảy dựng.
Vì sao, vì sao?
Vì sao Phượng Vương gia hôn có thể làm cho nàng nháy mắt mê say, không biết Đông Nam Tây Bắc.
Mà đại sư huynh hôn nàng lại có thể vẫn bảo trì thanh tỉnh? Trong đầu còn có thể nghĩ đến ý niệm khác?
Chẳng lẽ —— Ta yêu không phải sư huynh?
Mà là Phượng Vương gia kia vừa mới xâm nhập cuộc sống của ta?
Không có khả năng! Làm sao có thể! Mặc dù ta đây thân thể đã từng là vợ của hắn, nhưng linh hồn của ta đã không phải rồi, dựa vào cái gì còn phải yêu tên phong lưu hoa tâm kia?
Không, không! Nhất định là trí nhớ ban đầu của thân thể này! Mới khiến cho ta đối với hắn cảm giác đặc biệt như vậy.
Nhất định là vậy!
Cực độ trong hỗn loạn, Cổ Nhược bỗng nhiên cúi đầu kêu một tiếng: “Phù Nguyệt!”
A? Sư huynh biết là nàng? thần trí của hắn khôi phục?
Long Phù Nguyệt mở lớn ánh mắt, nhìn hắn, cứng ngắc thân mình tức khắc mềm nhũn ra.
Hay là sư huynh cũng là yêu mình?
Cho nên mới trong trạng thái vô ý thức kêu lên tên mình?
Long Phù Nguyệt trong lòng hiện lên trăm ngàn nghi vấn, cũng không nhẫn tâm lại đẩy ra đại sư huynh, ngây ngốc mở to hai mắt, mặc cho hắn nằm ở trên thân thể của mình tiếp tục vùi đầu hút máu.
Có lẽ là do hút không ít máu của nàng. Trong ánh mắt Cổ Nhược có một tia ánh sáng, tựa hồ khôi phục một chút ý thức.
Hắn ngẩng đầu lên, hơi thở hổn hển, tựa hồ là muốn khắc chế, nhưng hương vị ngọt ngào từ máu Long Phù Nguyệt lại làm cho hắn khắc chế không được.
Thân thể Long Phù Nguyệt không ngừng run rẩy, chưa bao giờ nghĩ tới đại sư huynh sẽ cùng nàng thân mật đến trình độ bực này, cảm thấy sợ hãi cùng bối rối sớm đã lấn át vui sướng.
Trên môi chợt lại tê rần, môi bị hắn cắn nát, máu chảy ra càng nhiều, chảy vào miệng của hắn.
Miệng hắn há ra nuốt lấy, tựa hồ đây là cực phẩm mỹ vị.
Long Phù Nguyệt bị hắn đặt ở dưới thân, muốn giãy dụa cũng không được, thân mình càng không ngừng run rẩy.
Trên người vừa lạnh vừa nóng, thật giống như phát sốt.
Đầu óc bất chợt đột nhiên nghĩ đến nụ hôn với Phượng Thiên Vũ.
Nàng giật nảy rùng mình một cái, trái tim bỗng nhiên nhảy dựng.
Vì sao, vì sao?
Vì sao Phượng Vương gia hôn có thể làm cho nàng nháy mắt mê say, không biết Đông Nam Tây Bắc.
Mà đại sư huynh hôn nàng lại có thể vẫn bảo trì thanh tỉnh? Trong đầu còn có thể nghĩ đến ý niệm khác?
Chẳng lẽ —— Ta yêu không phải sư huynh?
Mà là Phượng Vương gia kia vừa mới xâm nhập cuộc sống của ta?
Không có khả năng! Làm sao có thể! Mặc dù ta đây thân thể đã từng là vợ của hắn, nhưng linh hồn của ta đã không phải rồi, dựa vào cái gì còn phải yêu tên phong lưu hoa tâm kia?
Không, không! Nhất định là trí nhớ ban đầu của thân thể này! Mới khiến cho ta đối với hắn cảm giác đặc biệt như vậy.
Nhất định là vậy!
Cực độ trong hỗn loạn, Cổ Nhược bỗng nhiên cúi đầu kêu một tiếng: “Phù Nguyệt!”
A? Sư huynh biết là nàng? thần trí của hắn khôi phục?
Long Phù Nguyệt mở lớn ánh mắt, nhìn hắn, cứng ngắc thân mình tức khắc mềm nhũn ra.
Hay là sư huynh cũng là yêu mình?
Cho nên mới trong trạng thái vô ý thức kêu lên tên mình?
Long Phù Nguyệt trong lòng hiện lên trăm ngàn nghi vấn, cũng không nhẫn tâm lại đẩy ra đại sư huynh, ngây ngốc mở to hai mắt, mặc cho hắn nằm ở trên thân thể của mình tiếp tục vùi đầu hút máu.
Có lẽ là do hút không ít máu của nàng. Trong ánh mắt Cổ Nhược có một tia ánh sáng, tựa hồ khôi phục một chút ý thức.
Hắn ngẩng đầu lên, hơi thở hổn hển, tựa hồ là muốn khắc chế, nhưng hương vị ngọt ngào từ máu Long Phù Nguyệt lại làm cho hắn khắc chế không được.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.