Chương 647: Sẽ không làm thiếp 4
Mục Đan Phong
19/03/2014
Phượng Thiên Vũ cười liếc nhìn nàng, cầm lấy chiếc đũa mun gắp cho nàng một khối thịt gà màu mật ong đặt ở trong đĩa trước mặt nàng: "Phù Nguyệt, cô nương nếm thử đi, đây là Gà nướng mật ong cô nương thích ăn nhất, giòn và ngon lắm, đây là ta đặc biệt thỉnh riêng đầu bếp trong cung làm."
Long Phù Nguyệt ừ một tiếng, vẫn mơ màng như đi vào cõi thần tiên hư vô như trước, miệng ăn gà nướng mật ong, nhưng hoàn toàn không cảm nhận được cảm giác gì.
"Vương gia, ngài dường như hơi thiếu công bằng nga, nô tì cũng muốn ăn."
Long Vương phi giống như làm nũng lại giống như oán trách, đôi mắt nhìn chăm chú vào trên mặt Phượng Thiên Vũ, bên trong hình như có ngọn sóng ngầm bắt đầu khởi động.
Phượng Thiên Vũ hơi khẽ cau mày, nói : "Vương Phi đang có mang, tốt nhất đừng ăn những thứ đầy mỡ gì đó, thanh đạm chút sẽ tốt hơn."
Sắc mặt Long Vương phi hơi đổi, nhịn không được hừ một tiếng nói : "Vương gia mỗi ngày, lúc ban canh gà vịt bổ tại sao không nói nô tì không nên ăn những thứ đầy mỡ gì đó?"
Phượng Thiên Vũ thản nhiên liếc mắt nhìn nàng: "Vương Phi, ngươi đang trách cứ bổn vương sao?"
Thanh âm của hắn rất nhạt rất lạnh, Long Vương phi kìm lòng không đậu, toàn thân phát run, nhớ lại những thủ đoạn hắn từng đối phó với nàng, thần sắc không khỏi ảm đạm xuống.
Mặc dù là giống nhau thể xác, hơn nữa chính mình còn giúp hắn mang đứa nhỏ, hắn lại chưa từng đem thương tiếc cho mình nửa phần!
Nhưng bây giờ lại đối với một nha đầu ngoại lai lại tốt một cách kì lạ như vậy, đơn giản là nha đầu kia cũng mang tên hai chữ‘ Phù Nguyệt ’.
Hắn rốt cuộc đem mình đặt chỗ nào?
Ngón tay nàng ta xiết chặt ở trong tay áo, đốt ngón tay đều trở nên trắng bệch, liếc mắt nhìn Long Phù Nguyệt một lần nữa. Trong đôi mắt có chút dò xét.
Long Phù Nguyệt đương nhiên cũng nhìn thấy nét sắc lạnh trong mắt nàng kia không thể bỏ qua, trong lòng hơi động một chút.
Vị Long Vương phi này đang ghen!
Hay là —— Nàng ta đã thật lòng yêu đại Vũ Mao rồi sao?
Nhưng, nhưng nàng ta vì sao còn muốn âm thầm lui tới cùng Lục vương gia chứ?
Long Phù Nguyệt đang âm thầm suy nghĩ, chỉ nghe Long Vương phi cười nhẹ một tiếng nói : "Muội muội à, ta và muội vừa gặp đã thân, mà Vương gia ngài ấy —— Ngài ấy cũng đối với muội thật có tình, không bằng muội hãy theo Vương gia, làm muội muội của ta đi."
Long Phù Nguyệt dù như thế nào cũng không dự đoán được nàng ta sẽ nói ra những lời như vậy.
Mặt vọt đỏ lên, thầm nghĩ: "Nha, ta như thế này trông rất giống tiểu tam sao? Cho dù thay đổi thể xác nào ai cũng muốn cho ta làm sườn phi? Vị Long Vương phi này hào phóng quá đi thôi!"
Long Phù Nguyệt ừ một tiếng, vẫn mơ màng như đi vào cõi thần tiên hư vô như trước, miệng ăn gà nướng mật ong, nhưng hoàn toàn không cảm nhận được cảm giác gì.
"Vương gia, ngài dường như hơi thiếu công bằng nga, nô tì cũng muốn ăn."
Long Vương phi giống như làm nũng lại giống như oán trách, đôi mắt nhìn chăm chú vào trên mặt Phượng Thiên Vũ, bên trong hình như có ngọn sóng ngầm bắt đầu khởi động.
Phượng Thiên Vũ hơi khẽ cau mày, nói : "Vương Phi đang có mang, tốt nhất đừng ăn những thứ đầy mỡ gì đó, thanh đạm chút sẽ tốt hơn."
Sắc mặt Long Vương phi hơi đổi, nhịn không được hừ một tiếng nói : "Vương gia mỗi ngày, lúc ban canh gà vịt bổ tại sao không nói nô tì không nên ăn những thứ đầy mỡ gì đó?"
Phượng Thiên Vũ thản nhiên liếc mắt nhìn nàng: "Vương Phi, ngươi đang trách cứ bổn vương sao?"
Thanh âm của hắn rất nhạt rất lạnh, Long Vương phi kìm lòng không đậu, toàn thân phát run, nhớ lại những thủ đoạn hắn từng đối phó với nàng, thần sắc không khỏi ảm đạm xuống.
Mặc dù là giống nhau thể xác, hơn nữa chính mình còn giúp hắn mang đứa nhỏ, hắn lại chưa từng đem thương tiếc cho mình nửa phần!
Nhưng bây giờ lại đối với một nha đầu ngoại lai lại tốt một cách kì lạ như vậy, đơn giản là nha đầu kia cũng mang tên hai chữ‘ Phù Nguyệt ’.
Hắn rốt cuộc đem mình đặt chỗ nào?
Ngón tay nàng ta xiết chặt ở trong tay áo, đốt ngón tay đều trở nên trắng bệch, liếc mắt nhìn Long Phù Nguyệt một lần nữa. Trong đôi mắt có chút dò xét.
Long Phù Nguyệt đương nhiên cũng nhìn thấy nét sắc lạnh trong mắt nàng kia không thể bỏ qua, trong lòng hơi động một chút.
Vị Long Vương phi này đang ghen!
Hay là —— Nàng ta đã thật lòng yêu đại Vũ Mao rồi sao?
Nhưng, nhưng nàng ta vì sao còn muốn âm thầm lui tới cùng Lục vương gia chứ?
Long Phù Nguyệt đang âm thầm suy nghĩ, chỉ nghe Long Vương phi cười nhẹ một tiếng nói : "Muội muội à, ta và muội vừa gặp đã thân, mà Vương gia ngài ấy —— Ngài ấy cũng đối với muội thật có tình, không bằng muội hãy theo Vương gia, làm muội muội của ta đi."
Long Phù Nguyệt dù như thế nào cũng không dự đoán được nàng ta sẽ nói ra những lời như vậy.
Mặt vọt đỏ lên, thầm nghĩ: "Nha, ta như thế này trông rất giống tiểu tam sao? Cho dù thay đổi thể xác nào ai cũng muốn cho ta làm sườn phi? Vị Long Vương phi này hào phóng quá đi thôi!"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.