Chương 644: Sẽ không làm thiếp
Mục Đan Phong
19/03/2014
Hơi sửng sốt một chút, đành phải ngồi xuống chỗ đó.
Tay phải là Hoa Bão Nguyệt, bên tay trái chính là Phượng Thiên Vũ, Long Phù Nguyệt kẹp ở giữa hai đại soái ca, trong lòng vô hạn oán niệm.
Ai, nàng vốn dĩ là một đại mỹ nữ, nhưng đặt song song cùng hai đại soái ca giống như yêu nghiệt này, cũng có chút ảm đạm thất sắc . . . . . .
Rượu quá ba tuần, đồ ăn quá ngũ vị, Long Phù Nguyệt bỗng nhiên như nhớ tới cái gì, nhìn thoáng qua Phượng Thiên Vũ, nói : "Ta nghe người ta nói Cửu vương gia là thống soái tam quân?"
Phượng Thiên Vũ tựa tiếu phi tiếu liếc nhìn nàng: "Chuyện cô nương nghe nói thật sự đúng là không ít, bổn vương đúng thật là thống soái tam quân, thì sao nhỉ?"
Long Phù Nguyệt dường như cảm giác Phượng Thiên Vũ có chút quái dị, lại nói không nên lời là lạ ở chỗ nào. Cười lớn, cười nói: "Ta nghe người ta nói thống soái tam quân là cần phải có Hổ Phù , ta lớn như vậy, còn cho tới bây giờ chưa thấy qua hình dáng của Hổ Phù trông như thế nào, Vương gia có thể lấy ra để cho ta xem hay không?"
Phượng Thiên Vũ hơi sững sờ một chút, tựa hồ không dự đoán được nàng lại nói yêu cầu như vậy.
Mà Long Vương phi cũng run run tái mét, ngón tay chậm rãi nắm chặt.
Hoa Bão Nguyệt cũng liếc mắt nhìn Long Phù Nguyệt một cái.
Nha đầu kia, không phải phát sốt chứ? Đang tốt lành xem Hổ Phù của người ta làm cái gì?
Khi Long Phù Nguyệt nói những lời này, vẫn âm thầm quan sát Long sắc mặt Vương phi, thấy nàng hoa dung thất sắc .
Trong lòng trầm xuống: "Cái Hổ Phù đó không phải là nàng ta đã trộm đi ra ngoài rồi chứ? !"
Long Vương phi cười lớn, thản nhiên nói: "Hoa cô nương nói đùa rồi, Hổ Phù là vật quan trọng đến mức độ nào, há có thể tùy ý để cho người ta xem?"
Lại quay đầu liếc mắt nhìn Phượng Thiên Vũ: "Vương gia, nô tì nói có đúng không?"
Phượng Thiên Vũ khẽ nhướng mày, tựa tiếu phi tiếu : "Vương Phi nói có lý, à, Hoa cô nương vì sao bỗng dưng cô nương lại cảm thấy có hứng thú với Hổ Phù của vương phủ ta như thế?"
Long Phù Nguyệt trong lòng nhảy dựng, nàng cũng khó mà nói nàng nhìn thấy tờ giấy của Long Vương phi?
Nàng cười hì hì: "Ta chỉ là tò mò thôi, ta suy nghĩ, vật đó là như thế nào, thế nhưng có thể điều động thiên quân vạn mã?"
Phượng Thiên Vũ nhìn nàng một cái, nha đầu kia đã từng gặp Hổ Phù của hắn, lúc này bỗng nhiên đề suất muốn xem là có ý gì? Hay là nàng trong lúc vô tình đã biết chuyện gì. . . . . .
Tay phải là Hoa Bão Nguyệt, bên tay trái chính là Phượng Thiên Vũ, Long Phù Nguyệt kẹp ở giữa hai đại soái ca, trong lòng vô hạn oán niệm.
Ai, nàng vốn dĩ là một đại mỹ nữ, nhưng đặt song song cùng hai đại soái ca giống như yêu nghiệt này, cũng có chút ảm đạm thất sắc . . . . . .
Rượu quá ba tuần, đồ ăn quá ngũ vị, Long Phù Nguyệt bỗng nhiên như nhớ tới cái gì, nhìn thoáng qua Phượng Thiên Vũ, nói : "Ta nghe người ta nói Cửu vương gia là thống soái tam quân?"
Phượng Thiên Vũ tựa tiếu phi tiếu liếc nhìn nàng: "Chuyện cô nương nghe nói thật sự đúng là không ít, bổn vương đúng thật là thống soái tam quân, thì sao nhỉ?"
Long Phù Nguyệt dường như cảm giác Phượng Thiên Vũ có chút quái dị, lại nói không nên lời là lạ ở chỗ nào. Cười lớn, cười nói: "Ta nghe người ta nói thống soái tam quân là cần phải có Hổ Phù , ta lớn như vậy, còn cho tới bây giờ chưa thấy qua hình dáng của Hổ Phù trông như thế nào, Vương gia có thể lấy ra để cho ta xem hay không?"
Phượng Thiên Vũ hơi sững sờ một chút, tựa hồ không dự đoán được nàng lại nói yêu cầu như vậy.
Mà Long Vương phi cũng run run tái mét, ngón tay chậm rãi nắm chặt.
Hoa Bão Nguyệt cũng liếc mắt nhìn Long Phù Nguyệt một cái.
Nha đầu kia, không phải phát sốt chứ? Đang tốt lành xem Hổ Phù của người ta làm cái gì?
Khi Long Phù Nguyệt nói những lời này, vẫn âm thầm quan sát Long sắc mặt Vương phi, thấy nàng hoa dung thất sắc .
Trong lòng trầm xuống: "Cái Hổ Phù đó không phải là nàng ta đã trộm đi ra ngoài rồi chứ? !"
Long Vương phi cười lớn, thản nhiên nói: "Hoa cô nương nói đùa rồi, Hổ Phù là vật quan trọng đến mức độ nào, há có thể tùy ý để cho người ta xem?"
Lại quay đầu liếc mắt nhìn Phượng Thiên Vũ: "Vương gia, nô tì nói có đúng không?"
Phượng Thiên Vũ khẽ nhướng mày, tựa tiếu phi tiếu : "Vương Phi nói có lý, à, Hoa cô nương vì sao bỗng dưng cô nương lại cảm thấy có hứng thú với Hổ Phù của vương phủ ta như thế?"
Long Phù Nguyệt trong lòng nhảy dựng, nàng cũng khó mà nói nàng nhìn thấy tờ giấy của Long Vương phi?
Nàng cười hì hì: "Ta chỉ là tò mò thôi, ta suy nghĩ, vật đó là như thế nào, thế nhưng có thể điều động thiên quân vạn mã?"
Phượng Thiên Vũ nhìn nàng một cái, nha đầu kia đã từng gặp Hổ Phù của hắn, lúc này bỗng nhiên đề suất muốn xem là có ý gì? Hay là nàng trong lúc vô tình đã biết chuyện gì. . . . . .
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.