Nghịch Ngợm Cổ Phi

Chương 489: Tiểu hồ ly

Mục Đan Phong

19/03/2014

Long Phù Nguyệt cắn cắn môi, không nói gì, trong lòng cũng đang âm thầm hạ quyết tâm, có thời gian rời khỏi nhà một chuyến, nói không chừng trời thương, có thể để cho nàng may mắn gặp được viên Thận châu kia. . . . . .

Nàng nhìn chung quanh một chút, đột nhiên hỏi: “A, tiểu hồ ly đâu?”

Vẫn không nói chuyện Mộc Tây La nói : “Các ngươi vừa mới đi ra ngoài không lâu, con hồ ly cũng đi ra ngoài. Không biết đi nơi nào?”

Hắn một câu vừa mới rơi xuống đất, cửa phòng bỗng nhiên bịch một tiếng bị đại lực phá khai, một đoàn trắng núc ních gì đó chạy vội tiến vào.

Đúng là vị tiểu hồ ly kia, khóe miệng của nó còn có một cọng lông gà, cũng không thèm nhìn tới phòng mọi người trong, oạch một tiếng liền chui đến dưới sàng.

Long Phù Nguyệt ngẩn ngơ, thật cẩn thận ngồi xổm xuống, cùng tiểu hồ li kia mắt to trừng đôi mắt nhỏ: “Ngươi lại đi ăn trộm gà ăn? !”

Tiểu hồ ly hắc hắc cười khan hai tiếng: “Ban nãy ta nghe tiếng gáy dị thường hăng hái kia, ta nhất thời nhịn không được, liền. . . . . . Đi ăn vụng hai con gà.”

“Ăn vụng thì ăn vụng, ngươi làm gì phải trốn tránh ở dưới giường này? Hay là —— Ngươi đã để cho chủ nhân con gà phát hiện sao?” Long Phù Nguyệt nhìn vẻ mặt của tiểu hồ ly, không cần nghĩ cũng biết chuyện xảy ra như thế nào.

Úi —— Nói đến đây, tiểu hồ ly ngượng ngùng.



Nó chỉ ăn vụng hai con gà, nhưng nữ chủ nhân nhà đó giống như hung thần ác sát, tay cầm con dao lớn đuổi theo nó bốn năm dặm. Làm hại nó cuống cuồng chạy suýt mất mạng.

Hu hu hu hu, không biết nữ La Sát kia có đuổi tới không. . . . . .

Ý nghĩ của nó chưa kịp nghĩ xong, ngoài phòng bỗng nhiên truyền đến một trận tiếng vang ong ong kỳ dị, thanh âm cực lớn, chấn động toàn bộ phòng ở đều đang rung chuyển.

Long Phù Nguyệt kêu to một tiếng: “Máy bay rơi xuống rồi!”

Phượng Thiên Vũ phản ứng cực kì nhanh, vội vã ôm lấy Long Phù Nguyệt, thân hình khẽ động, liền chạy ra khỏi căn phòng.

Cổ Nhược, tiểu hồ ly, Mộc Tây La theo sát phía sau cũng vọt ra

Trên bầu trời tiếng động vù vù kia càng lúc càng lớn, cực kỳ giống với thanh âm của máy bay bay qua phát ra.

Long Phù Nguyệt nhìn lung tung trên bầu trời, chợt thấy hướng Bắc đang có một luồng ánh sáng bạc bay về hướng này nhanh như điện chớp——

Ông trời, sẽ không thật sự là máy bay chứ? ! Thời đại này tại sao lại có thể có máy bay? Chẳng lẽ cả một chiếc máy bay cũng xuyên qua đến đây?

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Nghịch Ngợm Cổ Phi

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook