Chương 171: Toàn bộ một người xinh đẹp mỹ nữ. .
Mục Đan Phong
13/03/2014
Nàng rời đi vài bước, ở sau lưng đánh giá một phen, wow, lại một tạo hình thục nữ mới mẻ, kiểu này phối hợp với quần áo, lễ phục dạ hội màu trắng , tham dự yến hội nhất định mê hoặc được nam nhân đệ nhất. . . . . .
Di, mê hoặc nam nhân? Long Phù Nguyệt bỗng nhiên kịp phản ứng. Hôn mê, người kia là một Vương gia, nàng tại sao lại thất thần cư nhiên tạo cho hắn kiểu tóc thục nữ ?
Phượng Thiên Vũ cảm giác nàng làm xong cho mình, liền quay người lại coi, đang muốn nói cái gì, Long Phù Nguyệt cũng rốt cuộc nhịn không được, chỉ vào hắn đặt mông ngồi dưới đất, thực không hình tượng cười lên ha hả.
Phượng Thiên Vũ Tâm linh cảm mãnh liệt, quơ lấy gương vừa thấy. Khuôn mặt tuấn tú lập tức đen thui! Này, đây là cái kiểu tóc quỷ gì? ! Tại sao lại ẻo lả như vậy? Tướng mạo hắn vốn tuấn mỹ, lại làm cái kiểu tóc như vậy, toàn bộ giống như một người xinh đẹp mỹ nữ. . . . . .
"Xú nha đầu, nàng là cố ý phải không?" Phượng Thiên Vũ gần như là nghiến răng nghiến lợi trừng mắt Long Phù Nguyệt, Long Phù Nguyệt cười càng vui mừng rồi, gần như đến thân mình không dậy nổi, miệng còn vội vàng giải thích: "Ha ha, cái kia. . . . . . Thật ngại quá, ta nghĩ sai rồi, gặp lại ngươi này một đầu so với tóc của Hải Phi Ti còn thẳng hơn, ta còn tưởng rằng ngươi là nữ đồng sự của ta đấy. Ta đây liền sửa cho ngươi. . . . . .
Xõa tóc hắn ra một lần nữa, chải sơ xuống, lại cho hắn chải một kiểu búi tóc lưu hành cuả nam tử đương thời, cài lên Bạch Ngọc quan, lại khôi phục thành thiếu niên tuấn tú.
Phượng Thiên Vũ cảm nhận được bàn tay nàng mềm mại nhỏ bé bận rộn ở trên đầu của mình, ở trong gương đồng nhìn thấy dung nhan mềm mại như hoa của nàng, trong lòng bỗng nhiên dâng lên một luồng cảm giác cực kỳ ấm áp, một loại cảm giác gia đình.
"Bẩm Vương gia, Lục vương gia tới chơi." Một gia đinh ở ngoài cửa bẩm báo, cắt đứt ấm áp trong phòng .
"Cho mời!" Phượng Thiên Vũ đứng lên: "Nàng sửa sang lại thư phòng một chút , một lát nữa ta sẽ trở lại."
Không biết từ lúc nào, Phượng Thiên Vũ đối với Long Phù Nguyệt đã muốn dần dần sửa lại xưng hô, thường ngươi với ta, thời gian nói ‘ bổn vương ’ không nhiều lắm .
Phượng Thiên Vũ sải bước đi.
"Lục vương gia? Không phải là vị nam tử ôn nhu như ngọc lần đó ở Bất Dạ cung chạm mặt? Ừm, hắn đối Phù Vận tỷ tỷ coi như không tệ, hẳn là cùng vị biến thái thái tử kia không giống nhau."
Di, mê hoặc nam nhân? Long Phù Nguyệt bỗng nhiên kịp phản ứng. Hôn mê, người kia là một Vương gia, nàng tại sao lại thất thần cư nhiên tạo cho hắn kiểu tóc thục nữ ?
Phượng Thiên Vũ cảm giác nàng làm xong cho mình, liền quay người lại coi, đang muốn nói cái gì, Long Phù Nguyệt cũng rốt cuộc nhịn không được, chỉ vào hắn đặt mông ngồi dưới đất, thực không hình tượng cười lên ha hả.
Phượng Thiên Vũ Tâm linh cảm mãnh liệt, quơ lấy gương vừa thấy. Khuôn mặt tuấn tú lập tức đen thui! Này, đây là cái kiểu tóc quỷ gì? ! Tại sao lại ẻo lả như vậy? Tướng mạo hắn vốn tuấn mỹ, lại làm cái kiểu tóc như vậy, toàn bộ giống như một người xinh đẹp mỹ nữ. . . . . .
"Xú nha đầu, nàng là cố ý phải không?" Phượng Thiên Vũ gần như là nghiến răng nghiến lợi trừng mắt Long Phù Nguyệt, Long Phù Nguyệt cười càng vui mừng rồi, gần như đến thân mình không dậy nổi, miệng còn vội vàng giải thích: "Ha ha, cái kia. . . . . . Thật ngại quá, ta nghĩ sai rồi, gặp lại ngươi này một đầu so với tóc của Hải Phi Ti còn thẳng hơn, ta còn tưởng rằng ngươi là nữ đồng sự của ta đấy. Ta đây liền sửa cho ngươi. . . . . .
Xõa tóc hắn ra một lần nữa, chải sơ xuống, lại cho hắn chải một kiểu búi tóc lưu hành cuả nam tử đương thời, cài lên Bạch Ngọc quan, lại khôi phục thành thiếu niên tuấn tú.
Phượng Thiên Vũ cảm nhận được bàn tay nàng mềm mại nhỏ bé bận rộn ở trên đầu của mình, ở trong gương đồng nhìn thấy dung nhan mềm mại như hoa của nàng, trong lòng bỗng nhiên dâng lên một luồng cảm giác cực kỳ ấm áp, một loại cảm giác gia đình.
"Bẩm Vương gia, Lục vương gia tới chơi." Một gia đinh ở ngoài cửa bẩm báo, cắt đứt ấm áp trong phòng .
"Cho mời!" Phượng Thiên Vũ đứng lên: "Nàng sửa sang lại thư phòng một chút , một lát nữa ta sẽ trở lại."
Không biết từ lúc nào, Phượng Thiên Vũ đối với Long Phù Nguyệt đã muốn dần dần sửa lại xưng hô, thường ngươi với ta, thời gian nói ‘ bổn vương ’ không nhiều lắm .
Phượng Thiên Vũ sải bước đi.
"Lục vương gia? Không phải là vị nam tử ôn nhu như ngọc lần đó ở Bất Dạ cung chạm mặt? Ừm, hắn đối Phù Vận tỷ tỷ coi như không tệ, hẳn là cùng vị biến thái thái tử kia không giống nhau."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.