Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp
Chương 1198
SS
14/10/2023
Chương 1569:
Lê Hương trấn an nhìn người làm nữ: “Không có việc gì, cô lui xuống trước đi.”
vietwriter.vn
“Vâng, Lê tiểu thư.” Người làm nữ mặt mày cung kính nhanh chóng lui xuống, cô ấy đã không muốn nghe chuyện cười của hai con quỷ kia nữa.
Đôi mắt trong vắt của Lê Hương rơi trên người bố Trầm mẹ Trầm, chỉ tháy bó Trầm Mẹ Trầm đang nhìn cô.
Mẹ Trầm lên tiếng trước: “Cô là ai? Tôi đã nghe ngóng, Mạc tiên sinh còn chưa kết hôn, nói cách khác cô không phải là Mạc phu nhân.”
Bồ Trầm nhanh chóng đáp hàm hò: “Nếu không kết hôn, ai cũng có cơ hội, hiện tại người sáng suốt cũng nhìn ra được Mạc tiên sinh yêu thích Tiểu Liên nhà tôi, đối với Tiểu Liên nhà tôi như châu như bảo, nếu như cô thức thời thì mau rời khỏi Mạc tiên sinh, đừng làm tiểu tam phá hoại tình cảm của người khác!”
vietwriter.vn
Lê Hương muốn bật cười, trên thực tế cô cũng câu đôi môi đỏ mọng hoàn toàn chính xác nở nụ cười.
Bồ Tràm Mẹ Trầm cứng đờ, dung mạo Lê Hương tuyệt sắc, khí chất bình tĩnh thông tuệ tự có cảm giác bễ nghễ trên cao, hiện tại cô không nói lời nào, chỉ cười yêu kiều, bố Trầm mẹ Trầm không hiểu sao mình mới chính là kẻ tàn ác ngang ngược.
“Cô… cô cười cái gì?” Mẹ Trầm một tay chống thắt lưng trợ uy cho mình.
Lê Hương nhướng chân mày lá liễu tinh xảo: “Không có cười cái gì, tùy tiện cười cười thôi.”
Mẹ Trầm đã cảm thấy mình như đắm vào gói bông.
Lúc này Tình Nhi đi đến, cung kính nói: “Công Chúa Điện Hạ, chúng ta nên rời đi rôi.”
“Được, đi thôi.” Lê Hương không nhìn bố Trầm mẹ Trầm nữa, cô mang theo Tình Nhi rời khỏi nơi này.
Lê Hương vừa đi, bố Trầm mẹ Trầm đều thở dài một hơi, lúc này trên lầu truyền tới một tiếng bước chân vững vàng, Mạc Tuân xuống lầu.
Mạc Tuân tới.
Bồ Trầm mẹ Trằm hai mắt sáng ngời, bọn họ bây giờ thấy Mạc Tuân quả thực so với chứng kiến thấy con ruột của mình còn yêu thương quý mến hon: “Lục… Mạc tiên sinh, Tiểu Liên nhà tôi thế nào, nó đã tỉnh chưa?”
“Tiểu Liên nhà tôi mệnh rất chua chát, nó gặp phải người xấu, gả cho tên côn đồ Ngô Hạo kia, tên côn đồ kia bình thường đánh đập nó, Mạc tiên sinh, anh mau giúp Tiểu Liên nhà tôi và Ngô Hạo ly hôn đi!”
“Mạc tiên sinh, Tiểu Liên nhà tôi vẫn là cô gái trong trắng, nó vẫn vì anh thủ thân như ngọc, anh cũng không thể phụ bạc nó.”
Vừa rồi ở trên sân thượng, bố Trầm Mẹ Trầm còn muốn để Tràm Tiểu Liên sống an ổn với Ngô Hạo, còn muốn quảng cáo Ngô Hạo rùm beng thành “chàng rễ ba tốt”, hiện tại hai người trở mặt còn nhanh hơn lật sách: “chàng rễ ba tốt” trực tiếp thành tên côn đồ giết thiên đao.
Mạc Tuân cũng không nhìn bố Trầm mẹ Trầm, đôi mắt anh thâm thúy hẹp mâu rơi trên người làm nữ: “Lê tiểu thư đâu?”
Người làm nữ nhìn bố Trầm Mẹ Trầm, rồi nhìn về phía Mạc Tuân: “Tiên sinh, Lê tiểu thư vừa rồi đã đi rồi…” Còn không phải là ngài mang hai người kia về chọc Lê tiểu thư cho tức giận bỏ đi!
Mạc Tuân mím môi, cô lại đi, vừa rồi anh còn không cho phép cô chạy loạn, đúng là vật nhỏ không nghe lời!
Mạc Tuân xoay người muốn lên lầu.
Bồ Trầm mẹ Trầm thấy mình bị tảng lơ, mà Mạc Tuân căn bản cũng không để ý đến lời bọn họ, quả thực xem bọn họ thành không khí, bọn họ lúc này lên tiếng nói: “Mạc tiên sinh, Tiểu Liên nó…”
Mạc Tuân dừng bước chân lại, đôi mắt thâm thúy lúc này mới rơi trên người bố Trằm mẹ Trầm, vẻ mặt anh nhàn nhạt, thấy không rõ trong lòng suy nghĩ cái gì: “Vừa rồi bác sĩ tư nhân đã tới, con gái của hai người không sao, nghỉ ngơi nhiều chút sẽ khỏe.”
Lê Hương trấn an nhìn người làm nữ: “Không có việc gì, cô lui xuống trước đi.”
vietwriter.vn
“Vâng, Lê tiểu thư.” Người làm nữ mặt mày cung kính nhanh chóng lui xuống, cô ấy đã không muốn nghe chuyện cười của hai con quỷ kia nữa.
Đôi mắt trong vắt của Lê Hương rơi trên người bố Trầm mẹ Trầm, chỉ tháy bó Trầm Mẹ Trầm đang nhìn cô.
Mẹ Trầm lên tiếng trước: “Cô là ai? Tôi đã nghe ngóng, Mạc tiên sinh còn chưa kết hôn, nói cách khác cô không phải là Mạc phu nhân.”
Bồ Trầm nhanh chóng đáp hàm hò: “Nếu không kết hôn, ai cũng có cơ hội, hiện tại người sáng suốt cũng nhìn ra được Mạc tiên sinh yêu thích Tiểu Liên nhà tôi, đối với Tiểu Liên nhà tôi như châu như bảo, nếu như cô thức thời thì mau rời khỏi Mạc tiên sinh, đừng làm tiểu tam phá hoại tình cảm của người khác!”
vietwriter.vn
Lê Hương muốn bật cười, trên thực tế cô cũng câu đôi môi đỏ mọng hoàn toàn chính xác nở nụ cười.
Bồ Tràm Mẹ Trầm cứng đờ, dung mạo Lê Hương tuyệt sắc, khí chất bình tĩnh thông tuệ tự có cảm giác bễ nghễ trên cao, hiện tại cô không nói lời nào, chỉ cười yêu kiều, bố Trầm mẹ Trầm không hiểu sao mình mới chính là kẻ tàn ác ngang ngược.
“Cô… cô cười cái gì?” Mẹ Trầm một tay chống thắt lưng trợ uy cho mình.
Lê Hương nhướng chân mày lá liễu tinh xảo: “Không có cười cái gì, tùy tiện cười cười thôi.”
Mẹ Trầm đã cảm thấy mình như đắm vào gói bông.
Lúc này Tình Nhi đi đến, cung kính nói: “Công Chúa Điện Hạ, chúng ta nên rời đi rôi.”
“Được, đi thôi.” Lê Hương không nhìn bố Trầm mẹ Trầm nữa, cô mang theo Tình Nhi rời khỏi nơi này.
Lê Hương vừa đi, bố Trầm mẹ Trầm đều thở dài một hơi, lúc này trên lầu truyền tới một tiếng bước chân vững vàng, Mạc Tuân xuống lầu.
Mạc Tuân tới.
Bồ Trầm mẹ Trằm hai mắt sáng ngời, bọn họ bây giờ thấy Mạc Tuân quả thực so với chứng kiến thấy con ruột của mình còn yêu thương quý mến hon: “Lục… Mạc tiên sinh, Tiểu Liên nhà tôi thế nào, nó đã tỉnh chưa?”
“Tiểu Liên nhà tôi mệnh rất chua chát, nó gặp phải người xấu, gả cho tên côn đồ Ngô Hạo kia, tên côn đồ kia bình thường đánh đập nó, Mạc tiên sinh, anh mau giúp Tiểu Liên nhà tôi và Ngô Hạo ly hôn đi!”
“Mạc tiên sinh, Tiểu Liên nhà tôi vẫn là cô gái trong trắng, nó vẫn vì anh thủ thân như ngọc, anh cũng không thể phụ bạc nó.”
Vừa rồi ở trên sân thượng, bố Trầm Mẹ Trầm còn muốn để Tràm Tiểu Liên sống an ổn với Ngô Hạo, còn muốn quảng cáo Ngô Hạo rùm beng thành “chàng rễ ba tốt”, hiện tại hai người trở mặt còn nhanh hơn lật sách: “chàng rễ ba tốt” trực tiếp thành tên côn đồ giết thiên đao.
Mạc Tuân cũng không nhìn bố Trầm mẹ Trầm, đôi mắt anh thâm thúy hẹp mâu rơi trên người làm nữ: “Lê tiểu thư đâu?”
Người làm nữ nhìn bố Trầm Mẹ Trầm, rồi nhìn về phía Mạc Tuân: “Tiên sinh, Lê tiểu thư vừa rồi đã đi rồi…” Còn không phải là ngài mang hai người kia về chọc Lê tiểu thư cho tức giận bỏ đi!
Mạc Tuân mím môi, cô lại đi, vừa rồi anh còn không cho phép cô chạy loạn, đúng là vật nhỏ không nghe lời!
Mạc Tuân xoay người muốn lên lầu.
Bồ Trầm mẹ Trầm thấy mình bị tảng lơ, mà Mạc Tuân căn bản cũng không để ý đến lời bọn họ, quả thực xem bọn họ thành không khí, bọn họ lúc này lên tiếng nói: “Mạc tiên sinh, Tiểu Liên nó…”
Mạc Tuân dừng bước chân lại, đôi mắt thâm thúy lúc này mới rơi trên người bố Trằm mẹ Trầm, vẻ mặt anh nhàn nhạt, thấy không rõ trong lòng suy nghĩ cái gì: “Vừa rồi bác sĩ tư nhân đã tới, con gái của hai người không sao, nghỉ ngơi nhiều chút sẽ khỏe.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.