Nghịch Thế Vũ Thần

Chương 206: Đầy Bồn Đầy Bát

Huyết Tu La

04/06/2020

- Tiểu gia hỏa, lần này ngươi lập công lớn a !

Vương Hạo Thần đối với Tiểu Long cười nói.

Tiểu Long lập tức kiêu ngạo vểnh đầu, bộ dáng tựa như là đang nói, đương nhiên, ta vốn dĩ rất lợi hại đấy.

- Linh tuyền là do ngươi tìm ra, chúng ta chia nhau hấp thu trong đó thiên địa linh khí, ngươi tám, ta hai !

Vương Hạo Thần nói.

Hắn làm người điểm mấu chốt, chính là phải đối với người bên cạnh mình công bằng, bởi vì chỉ có làm như vậy, hắn mới không cảm thấy thẹn với họ, càng không thẹn với chính mình.

Đối với người ngoài, Vương Hạo Thần có thể sẽ không cần phải cẩn thận như vậy, bởi vì bọn hắn là người dưng, hắn sẽ đặt lợi ích bản thân lên trước tiên, thế nhưng Tiểu Long thì khác, nó vừa là bằng hữu, vừa là đệ đệ của hắn.

Nếu như đã là bằng hữu huynh đệ với nhau, thì đừng tính toán thiệt hơn, nếu không mối quan hệ này liền trở nên giả dối, cũng là không tôn trọng người kia.

Tiểu Long là huynh đệ thân thiết nhất của hắn, hắn tin tưởng nó còn hơn cả Trương Liêu và Tống Nhất Phàm, vì vậy hắn sẽ không vì bản thân tư lợi mà chiếm tiện nghi của nó.

Bất cứ mối quan hệ nào cũng vậy, chỉ có công bình, mới có thể giữ gìn mối quan hệ đó tốt đẹp.

Tiểu Long phi thường thông minh, tự nhiên hiểu Vương Hạo Thần đang nói gì, nó lập tức lắc đầu, ý bảo nó không cần.

Vương Hạo Thần khẽ nhíu mày, nói :

- Nhưng ta cái gì cũng không có làm !

Tiểu Long suy nghĩ một chút, lại duỗi ra móng vuốt, khoa tay một cái là ta ba, ngươi bảy.

Vương Hạo Thần vẫn lắc đầu, ý nói phần của hắn quá nhiều.

Một người một thú tranh luận hồi lâu, Vương Hạo Thần cho là, hắn không có ra sức, vì thế không có tư cách nhận quá nhiều, Tiểu Long thì cho là, linh tuyền cấp bậc này đối với nó căn bản không có bao nhiêu tác dụng, còn không bằng để cho Vương Hạo Thần hấp thu.

Vương Hạo Thần nhất định không chịu để Tiểu Long chiếm lợi ít hơn mình, hắn không quan tâm việc linh tuyền đối với Tiểu Long tác dụng không lớn, cho dù linh tuyền đối với Tiểu Long chỉ có một chút tác dụng, hắn cũng phải làm như vậy, đây là đạo lý làm người của hắn.

Cuối cùng, cả hai chỉ có thể đều lui một bước, linh tuyền bên trong thiên địa linh khí Tiểu Long chiếm sáu thành, Vương Hạo Thần chiếm bốn thành.

Đây đã là giới hạn thấp nhất của Tiểu Long, nó sống chết cũng không muốn nhiều hơn.

Vương Hạo Thần coi nó là đệ đệ đối đãi, muốn công bằng với nó, nó làm sao không phải như vậy ? Vương Hạo Thần là người đầu tiên nó nhìn thấy sau khi mở mắt, hắn là người thân duy nhất của nó trên đời, nó suy nghĩ rất đơn giản, muốn Vương Hạo Thần nhanh chóng mạnh lên, còn nó thì không quan trọng, dù sao nó ngoài việc ăn cũng chỉ biết ngủ, cần thực lực mạnh để làm gì ?

Lại nói, nếu Vương Hạo Thần không đem nó tới Đệ Thất Phong, nó làm sao có thể tìm được linh tuyền ?

Vương Hạo Thần do dự một lúc rồi cũng miễn cưỡng gật đầu, tuy nói hắn vẫn như cũ lời to, thế nhưng cũng có thể chấp nhận được.

Thống nhất xong mọi chuyện, hai người bọn hắn cũng không muốn tiếp tục lãng phí thời gian, nhanh chóng đi xuống ngâm mình trong linh tuyền.



Vương Hạo Thần cũng là lần đầu sử dụng linh tuyền, chỉ thấy nơi này linh khí không chỉ cực nhiều, mà còn vô cùng tinh thuần, trong quá trình luyện hóa không ngừng tẩm bổ hắn nhục thần, xương cốt, thậm chí là kinh mạch.

Khó trách, Thiên Sinh Môn đệ tử lại đối với linh tuyền khát vọng như vậy.

Vương Hạo Thần toàn lực hấp thu thiên địa linh khí bên trong linh trì, có Vạn Đạo Thông Thiên Quyết, hắn tốc độ hấp thu có thể nói là cực nhanh bất quá, lợi ích hắn cũng không có khả năng độc chiếm, bởi vì Vạn Đạo Thông Thiên Quyết cũng cần tấn cấp.

Hơn nữa, Vương Hạo Thần muốn đột phá cảnh giới, cần có lượng nguyên khí nhiều hơn võ giả bình thường rất rất nhiều, vì thế số thiên địa linh khí ở trong đầu linh tuyền này căn bản không đủ giúp hắn có cái gì đột phá, nhiều nhất chỉ có thể củng cố tu vi và nhục thân của hắn.

Đương nhiên, cái này vẫn cho Vương Hạo Thần chỗ tốt rất lớn, bởi vì như vậy có thể giúp hắn rút ngắn rất nhiều thời gian tu luyện.

Mà Tiểu Long bên kia, thì tương đối tùy tiện, nó đơn giản là ở bên trong linh tuyền bơi qua bơi lại, chơi chán mới hấp thu linh tuyền linh khí, tốc độ so với Vương Hạo Thần càng nhanh.

Tuy nói những cái này linh khí đối với nó hiệu quả không lớn, nhưng thịt muỗi cũng là thịt.

Tại dưới hai tên ăn hàng này điên cuồng hấp thu, thiên địa linh khí bên trong linh tuyền rất nhanh liền khô cạn, không có mấy năm thời gian cũng đừng hòng khôi phục.

Tiếp đó cũng rất dễ đoán, Tiểu Long lại dẫn Vương Hạo Thần tìm đến mặt khác linh tuyền, có Tiểu Long, Vương Hạo Thần rất dễ dàng trong khoảng thời gian ngắn tìm đến thật nhiều đầu linh tuyền, mà bọn hắn cũng bất kể linh tuyền cấp bậc, chỉ cần nhìn thấy là sẽ lập tức chạy tới, dù sao tốc độ hấp thu thiên địa linh khí của bọn hắn quá nhanh, so với người khác cơ hồ nhanh hơn gấp mười lần, chỉ trong chốc lát là có thể đem linh khí trong linh tuyền hút sạch.

Chưa đến nửa ngày thời gian, Vương Hạo Thần và Tiểu Long đã tìm đến hơn bảy đầu linh tuyền, trong đó thậm chí có một đầu tam phẩm hạ đẳng linh tuyền.

Chuyến đi này, bọn hắn có thể nói là đầy bồn đầy bát.

Lại đi một hồi, bọn họ lại tìm được một đầu tam phẩm hạ đẳng linh tuyền khác.

Vương Hạo Thần trong lòng vui mừng, hấp thu nhiều thiên địa linh khí như vậy, hắn tu vi đã từ Nhất Tinh Vũ Sư sơ kỳ bước vào trung kỳ cảnh giới, nếu như lại có được một đầu tam phẩm hạ đẳng linh tuyền, nói không chắc có thể nếm thử trùng kích đến Nhất Tinh Vũ Sư hậu kỳ cảnh giới.

Nếu như không có Tiểu Long, hắn căn bản không có cách nào tìm được nhiều linh tuyền như vậy, càng không có khả năng trong thời gian ngắn tăng nhanh tu vi.

Chỉ là, đúng lúc Vương Hạo Thần đang muốn tiến vào trong linh tuyền, hắn lại phát giác có người đi đến nơi này, lông mày không khỏi nhíu lại.

Quả nhiên, từ phía sau rất nhanh liền xuất hiện ba đạo thân ảnh, tất cả đều là nam tử trẻ tuổi.

Ba người đầu tiên là nhìn Vương Hạo Thần, bất quá khi thấy tu vi của hắn chỉ là Nhất Tinh Vũ Sư thì mất đi hứng thú, trực tiếp đảo mắt nhìn qua chỗ khác, dễ dàng phát hiện đầu linh tuyền kia.

- Vận khí của chúng ta không tệ, vậy mà có thể tìm tới một đầu tam phẩm hạ đẳng linh tuyền !

Nam tử trẻ tuổi nhất trong ba người tên gọi là Trì Lôi, lúc này trên mặt đều là kích động thần sắc, xoa tay cười nói.

- Phân chia thế nào ?

Nam tử bên cạnh Trì Lôi là Hứa Văn, hắn so với Trì Lôi thì bình tĩnh hơn nhiều, trầm giọng hỏi.

Bọn hắn cũng không tính là tổ đội, chỉ là trên đường gặp gỡ, hơn nữa đều là Hồng Thạch Phong đệ tử, vì thế mới tạm thời kết bạn mà đi.

Lúc này vô tình tìm tới linh tuyền, nhất định phải cẩn thận phân chia một chút, bọn hắn không có giao tình gì sâu sắc, sẽ không nhường chỗ tốt của mình cho người khác trong chuyện này.



- Ta chiếm bốn phần, các ngươi mỗi người ba phần !

Nam tử lớn tuổi nhất, thực lực cũng là mạnh nhất trong ba người tên gọi Hà Doanh nói.

Hà Doanh tu vi đạt đến Tam Tinh Vũ Sư đỉnh phong, trong khi đó Trì Lôi và Hứa Văn chỉ là Nhị Tinh Vũ Sư, hắn tựa nhiên có quyền chiếm được càng nhiều.

Hai người kia nghe hắn nói vậy, lông mày hơi nhíu lại, bất quá cũng không phản đối, dù sao thực lực yếu hơn người ta, bọn hắn không tiện kháng cự.

Hà Doanh cho bọn hắn mỗi người ba phần đã là rất tốt, có lẽ là vì người trước cũng e ngại nếu như phân cho bọn hắn quá ít sẽ khiến hai người liên thủ đối phó hắn.

Trì Lôi đưa mắt nhìn Vương Hạo Thần đang đứng gần đó, không kiên nhẫn xua tay nói :

- Tiểu tử ! Ngươi mau đi đi a, chỗ này không có chuyện của ngươi . . .

Hà Doanh ngăn lại Trì Lôi, lạnh giọng nói :

- Hắn không thể đi ! Nếu như hắn đem linh tuyền sự tình nói cho người khác thì chúng ta làm sao bây giờ ?

Bọn hắn thực lực tại trong chúng đệ tử không tính là nổi bật, có thể tìm đến một đầu tam phẩm hạ đẳng linh tuyền là một chuyện vô cùng may mắn, nếu như chuyện này truyền ra ngoài, chắc chắn sẽ có rất nhiều người đến đây tranh đoạt, đến lúc đó bọn hắn không chút tự tin nào có thể giữ được chỗ linh tuyền này.

Hà Doanh đưa mắt nhìn Vương Hạo Thần một chút, sau đó liền nói :

- Theo ta thấy, tốt nhất là đem hắn bắt lại, sau đó khóa lại tu vi của hắn, đợi đến chúng ta hấp thu hết linh khí trong linh tuyền rồi thả hắn đi cũng không muộn !

Hà Doanh hành sự rất lão luyện, cũng rất cẩn thận, có thể thiên phú tu luyện của hắn không cao, thế nhưng ra đời đã nhiều năm như vậy, cho dù không thông minh cũng có thể tích lũy được một chút kinh nghiệm.

Đây là điểm mà Trì Lôi và Hứa Văn không thể sánh bằng hắn.

Quả nhiên, hai người kia nghe hắn nói vậy bèn rối rít gật đầu, chuyện này làm theo của Hà Doanh đúng là hợp lý nhất, có thể đảm bảo vạn vạn vô nhất.

Vương Hạo Thần từ đầu đến cuối không nói một lời, hắn trong lúc ba người kia nói chuyện đã âm thầm đem Tiểu Long giấu đi, đồng thời tập trung kiếm tra xung quanh, xác định không có người khác mới yên tâm.

Đã như vậy, hắn liền không có chỗ cố kỵ.

- Tiểu tử ! Ngoan ngoãn theo chúng ta làm việc, đừng tự tìm đau khổ !

Lúc này Trì Lôi đã đi đến trước mặt Vương Hạo Thần, uy hiếp nhìn hắn nói.

Hắn không chưa bao giờ thấy qua Vương Hạo Thần, cộng thêm việc đối phương tu vi so với hắn còn thấp hơn, vì thế hắn tự nhiên là không đem người sau để vào mắt.

Đáng tiếc, hôm nay hắn gây nhầm người !

Vương Hạo Thần ánh mắt dần dần trở nên lạnh lẽo, đối với địch nhân, hắn rất lười nhác lãng phí nước bọt, chỉ lạnh như băng phun ra một chữ :

- Cút !

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Nghịch Thế Vũ Thần

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook