Chương 137: Liều Mạng
Huyết Tu La
11/12/2019
Liều Mạng
Đồng Vô Lệ lãnh đạm nhìn Hình gia ba huynh đệ, thanh âm nhàn nhạt vang lên :
-Ta không quản các ngươi là ngươi phương nào, dám xâm phạm Đồng gia chúng ta thì nhất định phải chịu trừng phạt ! Còn không mau đưa tay chịu trói ?
Hình Thiên ánh mắt lạnh lùng, hắn thừa hiểu, cho dù hôm nay bọn hắn đầu hàng, kết cục chắc chắn sẽ còn thê thảm hơn cái chết, bởi vì Đồng gia nhất định sẽ dùng hết biện pháp ép bọn hắn khai ra công pháp, vậy còn không bằng trực tiếp chiến tử ở nơi này.
Hơn nữa ngày hôm nay ba huynh đệ bọn hắn dám xuất hiện cũng là đã ôm tâm lý quyết tử với kẻ địch, nếu như không thể báo thù, liền tử chiến đến hơi thở cuối cùng, tuyệt đối không giao ra công pháp của mình làm áo cưới cho kẻ địch.
-Ha ha ! Đồng gia các ngươi một đám giả nhân giả nghĩa, miệng mật bụng kiếm ! Ba huynh đệ chúng ta hôm nay quyết tâm báo thù, nếu như không được vậy liền lấy cái chết tạ tội với Hình gia, tuyệt không làm kẻ ham sống sợ chết !
Hình Thiên thanh âm hào hùng nói, trong mắt lộ ra thần sắc thấy chết không sờn.
Đồng Vô Lệ mí mắt hơi cụp xuống, đối phương ý đã quyết hắn có nói nữa cũng vô ích, huống hồ hắn là kẻ rất ghét nhiều chuyện.
Bất quá Đồng Vô Lệ tuy là thực lực cường đại, thế nhưng ánh mắt lại không tốt lắm, không biết rằng Hình Thiên ngoài mặt là quyết tâm tử chiến đến cùng, bất quá cái này cũng chỉ đúng một nửa, hơn nữa là diễn cho Đồng Vô lệ xem mà thôi, hắn nắm lấy thời gian ngắn ngủi truyền âm cho Hình Địa và Hình Nhân nói :
-Nhị đệ, tam đệ ! Lát nữa ta đem toàn lực ngăn cản bọn hắn, các ngươi nhân cơ hội chạy đi !
-Đại ca . . .
Hình Địa, Hình Nhân hai người sắc mặt lập tức biến đổi, bọn họ ba huynh đệ tình cảm thâm hậu, ai cũng hiểu rõ chỉ cần ai ở lại người đó cũng sẽ chết chắc, Hình Thiên nói như vậy, chính là chuẩn bị muốn hi sinh chính mình để đổi lấy cho hai người bọn họ một chút hi vọng sống.
-Câm miệng ! Nếu như chúng ba người đều chết ở đây, vậy ai sẽ vì Hình gia mấy trăm nhân mạng báo thù ? Chỉ cần các ngươi thoát được, vậy Hình gia chúng ta vẫn còn có hi vọng, ta và những tộc đã mất mới không hi sinh vô ích !
Còn không đợi hai người kịp nói gì, Hình Thiên thanh âm nghiêm nghị mà cứng rắng liền truyền vào trong tay Hình Địa, Hình Nhân.
Nghe đại ca nói vậy, Hình Địa và Hình Nhân hai mắt liền đỏ lên, trong lòng kịch liệt dãy dụa, hai tay nắm chặt đến mức móng tay đâm sâu vào trong da thịt, chứng tỏ bọn hắn cảm xúc lúc này hỗn loạn đến mức nào.
Thế nhưng sau cùng, hai người vẫn là khẽ cắn răng gật đầu.
Không phải là bọn hắn ham sống sợ chết, chỉ là bọn hắn quả thực không cam lòng cứ như vậy chết đi, đại thù chưa báo, cho dù có chết cũng chết không nhắm mắt, nhất định phải sống mới có hi vọng vì đại ca và tộc nhân báo thù.
Hình Thiên thấy hai người đã đồng ý, trong lòng mới khẽ thở phào một hơi, hắn hiểu quá rõ tính cách của hai vị đệ đệ của mình, vừa rồi quả thực rất sợ bọn họ sẽ không để ý tất cả mà ở lại tử chiến cùng hắn, như vậy đại thù của Hình gia vĩnh viễn không cách nào có thể báo.
Trong lòng đã không có vướng bận, Hình Thiên rốt cuộc có thể toàn tâm toàn ý chiến một trận, cho dù trận chiến này hắn hoàn toàn không có phần thắng, thứ đối mặt với hắn sau khi chiến đấu chính là tử vong.
-Giết !
Hình Thiên gầm nhẹ một tiếng, trên người bỗng nhiên đốt cháy lên từng đạo hỏa diễm đáng sợ, khiến cho hắn giống như biến thành một cái hỏa nhân, trong lúc mơ hồ có thể ngửi thấy mùi vị của huyết dịch bị đốt cháy trong không khí.
Vào lúc này, Hình Thiên khí tức, không ngờ không chỉ không giảm xuống, ngược lại còn bạo tăng, gần như đã có thể so sánh với chân chính Vũ Linh cảnh cường giả.
Hình Thiên có một môn bí thuật đi kèm với công pháp tu luyện, có thể trong thời gian tăng mạnh chiến lực, thế nhưng cái giá phải trả chính là máu huyết và sinh cơ của chính mình, vì thế đứng nhìn hắn lúc này tu vi tăng mạnh, kỳ thực chính là đang dùng sinh mạng của mình để đánh đổi lúc lực lượng, hơn nữa cũng không thể kéo dài bao lâu.
Hình Thiên trong lòng biết mình đã không sống được, trước sau gì cũng là chết, mà lấy trạng thái bình thường của hắn căn bản không thể ngăn được Đồng Vô Lệ mấy chiêu, vì thế trực tiếp lấy mệnh tương bác thi triển ra bí thuật, ý định là chiến đến giọt máu cuối cùng, vì Hình Địa và Hình Nhân tranh thủ càng nhiều thời gian càng tốt.
Đồng Vô Lệ lông mày hơi cau lại, hắn tự nhiên có thể nhìn ra Hình Thiên căn bản là đã không còn quan tâm đến bản thân sinh tử, muốn liều mạng kéo hắn cùng xuống địa ngục, loại người không sợ chết này, lúc tối hậu bộc phát ra chiến lực ngay cả hắn cũng không dám quá mức xem thường, vì thế cũng hơi nghiêm túc một chút , cẩn thận tiếp đón Hình Thiên thế công.
Hình Thiên ôm tâm lý phải chết, giết được một cái là có lời, mỗi chiêu mỗi thức đều là sát chiêu đồng quy vu tận, không hề có ý định phòng thủ, nhất thời liền đem Đồng Vô Lệ kéo lại đến cách nào thoát ra.
-Đi !
HÌnh Địa, Hình Nhân không muốn sự hi sinh của Hình Thiên trở nên vô ích, vì thế cưỡng ép chính mình dời đi tầm mắt, toàn lực thi triển bộ pháp thoát khỏi chiến trường.
Đồng Thiên Tân vốn dĩ đang bị trận chiến giữa Đồng Vô Lệ và Hình Thiên thu hút, thế nhưng vẫn đang một mực để ý cử động Hình Địa và Hình Nhân, nhìn thấy hai người đang rời đi, lập tức lớn tiếng quát :
-Ngăn bọn hắn lại !
Cho dù Đồng Vô Lệ bị Hình Thiên cuốn lấy, vẫn còn hắn và Đồng Khải Mặc hai vị Vũ Linh, cộng thêm đây Đồng gia địa bàn, nếu để cho hai cái Cửu Tinh Vũ Sư chạy thoát, vậy cũng quá xem thường bọn hắn rồi.
Vừa có lệnh từ gia chủ, nhiều đạo thân ảnh liền lập tức trong đám đông lao ra, phần lớn đều trưởng lão, hộ vệ của gia tộc, tu vi đều là Vũ Sư cảnh, tuy rằng không phải đối thủ của Hình gia huynh đệ, thế nhưng lệnh của gia chủ không thể không tuân, hơn nữa nhiệm vụ của bọn hắn không phải là đánh bại hai người, mà chỉ cần giữ chân họ.
-Tam đệ ! Không tiếc bất cứ giá nào cũng phải chạy ra ngoài !
Hình Địa hai mắt đầy tơ máu, trong khi nói chuyện, khí thế trên người hắn đã đẩy lên đến đỉnh điểm, sau lưng là kim sắc cự ngưu hư ảnh, cả người tựa như khoác vào một lớp áo giáp, sau cùng cơ hồ hóa thành một cỗ xe tăng hung hang không sợ chết đâm thẳng về phía trước, Đồng gia võ giả, không có một ai có thể ngăn lại hắn nửa giây, tất cả công kích rơi vào trên người hắn đều dội trở lại, những người thực lực hơi yếu liền trực tiếp bị chấn cho bay ngược trở lại.
Hình Nhân cũng dốc toàn lực, hắn không có Hình Địa năng lực phòng thủ biến thái như vậy, thế nhưng phương diện công kích càng thêm mạnh mẽ, bạch hổ hư ảnh giương nanh múa vuốt, một cặp vuốt hổ nương theo quyền pháp của hắn đánh ra, đem tất cả kẻ địch chặn đường đánh bay ra ngoài, nhẹ thì khí huyết hỗn loạn, nặng thì nội ngoại đều bị thương, không còn lực tái chiến.
-Đáng chết !
Đồng Thiên Tân và Đồng Khải Mặc một mực đuổi theo phía sau, lại thấy bản thân mình vậy mà có chút không đuổi kịp hai người kia, còn bị kéo ra khoảng cách, mà những võ giả khác của gia tộc lại không có năng lực chặn đường hai người, nếu cứ tiếp tục như vậy, thật sự có khả năng để cho hai người chạy thoát.
Đáng tiếc lần này mọi việc diễn ra quá gấp rút, bọn hắn căn bản không kịp bố trí bất cứ thứ gì, cả Đồng gia lúc này đều là một mảnh hỗn loạn, cường giả trong tộc không tập hợp đầy đủ, vì thế mới để cho Hình Địa và Hình Nhân mặc sức tung hoành như vậy.
-Một đám phế vật !
Ở nơi xa, Hoàng Uyên nhìn thấy cảnh này, liền không nhịn được mắng to một câu, một cái gia tộc có mấy cái Vũ Linh chấn giữ, lại không ngăn nổi hai cái Cửu Tinh Vũ Sư chạy trốn, thật sự là phế đến tận nhà bà ngoại.
Vốn dĩ, Hoàng Uyên hắn vì thân phận không muốn tùy tiện xuất thủ, thế nhưng lúc này, e rằng hắn không xuất thủ liền không được, chỉ dựa vào đám người Đồng Thiên Tân và Đồng Khải Mặc căn bản không bắt được Hình Địa và Hình Nhân, mà một khi để cho hai người chạy thoát, công pháp của bọn hắn Hoàng Uyên hắn liền vô pháp có được.
Nghĩ vậy, Hoàng Uyên liền không do dự nữa, cả người như quỷ mị hóa thành một đạo tàn ảnh biến mất tại chỗ, dùng một loại tốc độ mà tất cả mọi người ở đây đều không thể nhìn thấy đuổi theo Hình Địa, Hình Nhân.
Hình Địa và Hình Nhân lúc này trước mặt đã không còn võ giả Đồng gia nào cản đường, đồng thời cũng đã sắp chạy ra khỏi Đồng gia trụ sở chính, chỉ cần thoát khỏi nơi này, Đồng gia muốn bắt được bọn hắn có thể nói là khó như lên trời.
Vốn dĩ, hai người trong lòng đang có chút vui mừng, nào ngờ một giây sau, một cảm giác nguy hiểm tột cùng liền từ phía sau lưng hai người ập đến, loại cảm giác này, tựa như là con kiến đứng trước mặt con voi đồng dạng, hai người bọn hắn không cần quay đầu lại, cũng biết người xuất thủ thực lực cực kỳ khủng bố, còn hơn xa của Đồng Vô Lệ, bọn hắn tuyệt đối không thể chống nổi, ngay cả một chút đấu chí cũng không có.
Sau lưng hai người, một đạo chưởng ảnh khổng lồ đỏ rực như lửa trong chớp mắt liền phá không giết tới, không tới mấy giây liền tiếp cận Hình Địa, Hình Nhân, khí thế kinh khủng không gì cản nổi, thậm chí khiến cho cả hai người đều có chung một loại cảm giác, chỉ cần bản thân dám tiếp một chưởng này, 10 thành thì có đến 8, 9 thành là cầm chắc cái chết.
Đồng Vô Lệ lãnh đạm nhìn Hình gia ba huynh đệ, thanh âm nhàn nhạt vang lên :
-Ta không quản các ngươi là ngươi phương nào, dám xâm phạm Đồng gia chúng ta thì nhất định phải chịu trừng phạt ! Còn không mau đưa tay chịu trói ?
Hình Thiên ánh mắt lạnh lùng, hắn thừa hiểu, cho dù hôm nay bọn hắn đầu hàng, kết cục chắc chắn sẽ còn thê thảm hơn cái chết, bởi vì Đồng gia nhất định sẽ dùng hết biện pháp ép bọn hắn khai ra công pháp, vậy còn không bằng trực tiếp chiến tử ở nơi này.
Hơn nữa ngày hôm nay ba huynh đệ bọn hắn dám xuất hiện cũng là đã ôm tâm lý quyết tử với kẻ địch, nếu như không thể báo thù, liền tử chiến đến hơi thở cuối cùng, tuyệt đối không giao ra công pháp của mình làm áo cưới cho kẻ địch.
-Ha ha ! Đồng gia các ngươi một đám giả nhân giả nghĩa, miệng mật bụng kiếm ! Ba huynh đệ chúng ta hôm nay quyết tâm báo thù, nếu như không được vậy liền lấy cái chết tạ tội với Hình gia, tuyệt không làm kẻ ham sống sợ chết !
Hình Thiên thanh âm hào hùng nói, trong mắt lộ ra thần sắc thấy chết không sờn.
Đồng Vô Lệ mí mắt hơi cụp xuống, đối phương ý đã quyết hắn có nói nữa cũng vô ích, huống hồ hắn là kẻ rất ghét nhiều chuyện.
Bất quá Đồng Vô Lệ tuy là thực lực cường đại, thế nhưng ánh mắt lại không tốt lắm, không biết rằng Hình Thiên ngoài mặt là quyết tâm tử chiến đến cùng, bất quá cái này cũng chỉ đúng một nửa, hơn nữa là diễn cho Đồng Vô lệ xem mà thôi, hắn nắm lấy thời gian ngắn ngủi truyền âm cho Hình Địa và Hình Nhân nói :
-Nhị đệ, tam đệ ! Lát nữa ta đem toàn lực ngăn cản bọn hắn, các ngươi nhân cơ hội chạy đi !
-Đại ca . . .
Hình Địa, Hình Nhân hai người sắc mặt lập tức biến đổi, bọn họ ba huynh đệ tình cảm thâm hậu, ai cũng hiểu rõ chỉ cần ai ở lại người đó cũng sẽ chết chắc, Hình Thiên nói như vậy, chính là chuẩn bị muốn hi sinh chính mình để đổi lấy cho hai người bọn họ một chút hi vọng sống.
-Câm miệng ! Nếu như chúng ba người đều chết ở đây, vậy ai sẽ vì Hình gia mấy trăm nhân mạng báo thù ? Chỉ cần các ngươi thoát được, vậy Hình gia chúng ta vẫn còn có hi vọng, ta và những tộc đã mất mới không hi sinh vô ích !
Còn không đợi hai người kịp nói gì, Hình Thiên thanh âm nghiêm nghị mà cứng rắng liền truyền vào trong tay Hình Địa, Hình Nhân.
Nghe đại ca nói vậy, Hình Địa và Hình Nhân hai mắt liền đỏ lên, trong lòng kịch liệt dãy dụa, hai tay nắm chặt đến mức móng tay đâm sâu vào trong da thịt, chứng tỏ bọn hắn cảm xúc lúc này hỗn loạn đến mức nào.
Thế nhưng sau cùng, hai người vẫn là khẽ cắn răng gật đầu.
Không phải là bọn hắn ham sống sợ chết, chỉ là bọn hắn quả thực không cam lòng cứ như vậy chết đi, đại thù chưa báo, cho dù có chết cũng chết không nhắm mắt, nhất định phải sống mới có hi vọng vì đại ca và tộc nhân báo thù.
Hình Thiên thấy hai người đã đồng ý, trong lòng mới khẽ thở phào một hơi, hắn hiểu quá rõ tính cách của hai vị đệ đệ của mình, vừa rồi quả thực rất sợ bọn họ sẽ không để ý tất cả mà ở lại tử chiến cùng hắn, như vậy đại thù của Hình gia vĩnh viễn không cách nào có thể báo.
Trong lòng đã không có vướng bận, Hình Thiên rốt cuộc có thể toàn tâm toàn ý chiến một trận, cho dù trận chiến này hắn hoàn toàn không có phần thắng, thứ đối mặt với hắn sau khi chiến đấu chính là tử vong.
-Giết !
Hình Thiên gầm nhẹ một tiếng, trên người bỗng nhiên đốt cháy lên từng đạo hỏa diễm đáng sợ, khiến cho hắn giống như biến thành một cái hỏa nhân, trong lúc mơ hồ có thể ngửi thấy mùi vị của huyết dịch bị đốt cháy trong không khí.
Vào lúc này, Hình Thiên khí tức, không ngờ không chỉ không giảm xuống, ngược lại còn bạo tăng, gần như đã có thể so sánh với chân chính Vũ Linh cảnh cường giả.
Hình Thiên có một môn bí thuật đi kèm với công pháp tu luyện, có thể trong thời gian tăng mạnh chiến lực, thế nhưng cái giá phải trả chính là máu huyết và sinh cơ của chính mình, vì thế đứng nhìn hắn lúc này tu vi tăng mạnh, kỳ thực chính là đang dùng sinh mạng của mình để đánh đổi lúc lực lượng, hơn nữa cũng không thể kéo dài bao lâu.
Hình Thiên trong lòng biết mình đã không sống được, trước sau gì cũng là chết, mà lấy trạng thái bình thường của hắn căn bản không thể ngăn được Đồng Vô Lệ mấy chiêu, vì thế trực tiếp lấy mệnh tương bác thi triển ra bí thuật, ý định là chiến đến giọt máu cuối cùng, vì Hình Địa và Hình Nhân tranh thủ càng nhiều thời gian càng tốt.
Đồng Vô Lệ lông mày hơi cau lại, hắn tự nhiên có thể nhìn ra Hình Thiên căn bản là đã không còn quan tâm đến bản thân sinh tử, muốn liều mạng kéo hắn cùng xuống địa ngục, loại người không sợ chết này, lúc tối hậu bộc phát ra chiến lực ngay cả hắn cũng không dám quá mức xem thường, vì thế cũng hơi nghiêm túc một chút , cẩn thận tiếp đón Hình Thiên thế công.
Hình Thiên ôm tâm lý phải chết, giết được một cái là có lời, mỗi chiêu mỗi thức đều là sát chiêu đồng quy vu tận, không hề có ý định phòng thủ, nhất thời liền đem Đồng Vô Lệ kéo lại đến cách nào thoát ra.
-Đi !
HÌnh Địa, Hình Nhân không muốn sự hi sinh của Hình Thiên trở nên vô ích, vì thế cưỡng ép chính mình dời đi tầm mắt, toàn lực thi triển bộ pháp thoát khỏi chiến trường.
Đồng Thiên Tân vốn dĩ đang bị trận chiến giữa Đồng Vô Lệ và Hình Thiên thu hút, thế nhưng vẫn đang một mực để ý cử động Hình Địa và Hình Nhân, nhìn thấy hai người đang rời đi, lập tức lớn tiếng quát :
-Ngăn bọn hắn lại !
Cho dù Đồng Vô Lệ bị Hình Thiên cuốn lấy, vẫn còn hắn và Đồng Khải Mặc hai vị Vũ Linh, cộng thêm đây Đồng gia địa bàn, nếu để cho hai cái Cửu Tinh Vũ Sư chạy thoát, vậy cũng quá xem thường bọn hắn rồi.
Vừa có lệnh từ gia chủ, nhiều đạo thân ảnh liền lập tức trong đám đông lao ra, phần lớn đều trưởng lão, hộ vệ của gia tộc, tu vi đều là Vũ Sư cảnh, tuy rằng không phải đối thủ của Hình gia huynh đệ, thế nhưng lệnh của gia chủ không thể không tuân, hơn nữa nhiệm vụ của bọn hắn không phải là đánh bại hai người, mà chỉ cần giữ chân họ.
-Tam đệ ! Không tiếc bất cứ giá nào cũng phải chạy ra ngoài !
Hình Địa hai mắt đầy tơ máu, trong khi nói chuyện, khí thế trên người hắn đã đẩy lên đến đỉnh điểm, sau lưng là kim sắc cự ngưu hư ảnh, cả người tựa như khoác vào một lớp áo giáp, sau cùng cơ hồ hóa thành một cỗ xe tăng hung hang không sợ chết đâm thẳng về phía trước, Đồng gia võ giả, không có một ai có thể ngăn lại hắn nửa giây, tất cả công kích rơi vào trên người hắn đều dội trở lại, những người thực lực hơi yếu liền trực tiếp bị chấn cho bay ngược trở lại.
Hình Nhân cũng dốc toàn lực, hắn không có Hình Địa năng lực phòng thủ biến thái như vậy, thế nhưng phương diện công kích càng thêm mạnh mẽ, bạch hổ hư ảnh giương nanh múa vuốt, một cặp vuốt hổ nương theo quyền pháp của hắn đánh ra, đem tất cả kẻ địch chặn đường đánh bay ra ngoài, nhẹ thì khí huyết hỗn loạn, nặng thì nội ngoại đều bị thương, không còn lực tái chiến.
-Đáng chết !
Đồng Thiên Tân và Đồng Khải Mặc một mực đuổi theo phía sau, lại thấy bản thân mình vậy mà có chút không đuổi kịp hai người kia, còn bị kéo ra khoảng cách, mà những võ giả khác của gia tộc lại không có năng lực chặn đường hai người, nếu cứ tiếp tục như vậy, thật sự có khả năng để cho hai người chạy thoát.
Đáng tiếc lần này mọi việc diễn ra quá gấp rút, bọn hắn căn bản không kịp bố trí bất cứ thứ gì, cả Đồng gia lúc này đều là một mảnh hỗn loạn, cường giả trong tộc không tập hợp đầy đủ, vì thế mới để cho Hình Địa và Hình Nhân mặc sức tung hoành như vậy.
-Một đám phế vật !
Ở nơi xa, Hoàng Uyên nhìn thấy cảnh này, liền không nhịn được mắng to một câu, một cái gia tộc có mấy cái Vũ Linh chấn giữ, lại không ngăn nổi hai cái Cửu Tinh Vũ Sư chạy trốn, thật sự là phế đến tận nhà bà ngoại.
Vốn dĩ, Hoàng Uyên hắn vì thân phận không muốn tùy tiện xuất thủ, thế nhưng lúc này, e rằng hắn không xuất thủ liền không được, chỉ dựa vào đám người Đồng Thiên Tân và Đồng Khải Mặc căn bản không bắt được Hình Địa và Hình Nhân, mà một khi để cho hai người chạy thoát, công pháp của bọn hắn Hoàng Uyên hắn liền vô pháp có được.
Nghĩ vậy, Hoàng Uyên liền không do dự nữa, cả người như quỷ mị hóa thành một đạo tàn ảnh biến mất tại chỗ, dùng một loại tốc độ mà tất cả mọi người ở đây đều không thể nhìn thấy đuổi theo Hình Địa, Hình Nhân.
Hình Địa và Hình Nhân lúc này trước mặt đã không còn võ giả Đồng gia nào cản đường, đồng thời cũng đã sắp chạy ra khỏi Đồng gia trụ sở chính, chỉ cần thoát khỏi nơi này, Đồng gia muốn bắt được bọn hắn có thể nói là khó như lên trời.
Vốn dĩ, hai người trong lòng đang có chút vui mừng, nào ngờ một giây sau, một cảm giác nguy hiểm tột cùng liền từ phía sau lưng hai người ập đến, loại cảm giác này, tựa như là con kiến đứng trước mặt con voi đồng dạng, hai người bọn hắn không cần quay đầu lại, cũng biết người xuất thủ thực lực cực kỳ khủng bố, còn hơn xa của Đồng Vô Lệ, bọn hắn tuyệt đối không thể chống nổi, ngay cả một chút đấu chí cũng không có.
Sau lưng hai người, một đạo chưởng ảnh khổng lồ đỏ rực như lửa trong chớp mắt liền phá không giết tới, không tới mấy giây liền tiếp cận Hình Địa, Hình Nhân, khí thế kinh khủng không gì cản nổi, thậm chí khiến cho cả hai người đều có chung một loại cảm giác, chỉ cần bản thân dám tiếp một chưởng này, 10 thành thì có đến 8, 9 thành là cầm chắc cái chết.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.