Nghịch Thiên Cải Mệnh: Phá Mệnh Người
Chương 90: Ta ở Nam Dực Quốc đợi muội
Nguyệt Thiên
08/09/2023
" Bắc Nguyệt, ngươi theo sư phụ rèn luyện 5 năm, thực lực của ngươi đúng là cao hơn trước, sư phụ của ngươi là ai vậy? "
Anh Dạ quay sang hỏi
" Sư phụ ta là cao nhân ẩn đời, không muốn bị người khác biết nên ta không thể nói. "
Hoàng Bắc Nguyệt nhàn nhạt đáp.
Sau đó Anh Dạ giống hệt Đông Lăng, miệng liên tục hỏi làm nàng trả lời không kịp được.
Anh Dạ cũng không quên để ý vị hoàng huynh của mình, nãy giờ Chiến Dã im lặng không nói gì, mặt lạnh lùng như băng, nhưng thỉnh thoảng lại nhìn Hoàng Bắc Nguyệt rồi hơi mỉm cười.
" Ta lên kia cho ngựa ăn, các ngươi nói chuyện đi. "
Anh Dạ tươi cười rồi điều khiển ngựa chạy nhanh lên phía trước.
Đơn nhiên là Hoàng Bắc Nguyệt và Chiến Dã biết nàng có ý đồ gì, Hoàng Bắc Nguyệt chỉ lắc đầu thở dài một cái.
" Lâu rồi chúng ta chưa có giao đấu, 5 năm rồi thực lực của huynh hẳn cũng tăng lên rất nhiều đi. "
Hoàng Bắc Nguyệt bắt đầu bắt chuyện với Chiến Dã
" Quả thật là tăng lên không ít, nhưng làm sao bằng muội được. "
Chiến Dã tận mắt chứng kiến nàng ra tay chặn hai chiêu của hắn với Phong Liên Dực, hai chiêu đó bọn họ đánh ra chỉ là giao đấu để coi thực lực của đối phương, sát thương không mạnh lắm nhưng nếu là người thường ở đó nhất định sẽ bị xé thành trăm mảnh!
" Bằng hay không ta không quan tâm, chỉ là muốn hảo hảo đấu với huynh một trận, coi như bằng hữu giao đấu. "
Hoàng Bắc Nguyệt khảng khái nói.
Trong lòng chợt ấm áp, Chiến Dã nhìn nàng cười
" Được, vậy ta đợi ngươi trở về Nam Dực Quốc, lúc đó chúng ta sẽ đấu một trận. "
" Nhất định. "
Bọn họ đi cũng sắp tới ngoài thành, Anh Dạ cũng đang ở phía trước, Chiến Dã đành nói
" Cảm ơn ngươi đã đưa tiễn, thời gian gần đây ta cũng ở Bắc Diệu Quốc, nếu cần trợ gì cứ đến tìm ta. "
" Không được, huynh với công chúa nên về Nam Dực Quốc đi, Bắc Diệu quốc sắp tới sẽ không an toàn. "
" Tại sao? "
Hoàng Bắc Nguyệt hơi cắn môi, sau đó liền nói
" Tu La thành sắp có Tu La Vương đăng cơ, mà vị Tu La Vương đó sẽ ở Bắc Diệu Quốc. Nơi này sắp tới rất nguy hiểm, huynh vẫn mau trở về đi. "
Chiến Dã nghe nàng nói liền không cấm sửng sốt, sắp có Tu La Vương đăng cơ? Chỉ sợ rằng đại lục này sắp tới sẽ không còn bình yên nữa rồi
" Sao muội lại biết tin này? "
" Đại hội liên minh lần trước ta vào Tu La thành, may mắn nghe ngóng được một chút. "
Chiến Dã hoàn toàn tin lời Hoàng Bắc Nguyệt, biết chắc nàng sẽ không nói dối
" Vậy vị Tu La Vương sắp đăng cơ đó đang ở Bắc Diệu Quốc? "
" Đúng vậy. "
" Vậy thì muội cũng mau chóng rời khỏi đây! "
Chiến Dã vội vàng nói, tuy hắn biết Hoàng Bắc Nguyệt cường đại nhưng bất quá nàng mới có 17 tuổi, mà thế lực của Tu La thành vô cùng mạnh, e rằng mình nàng không chống đỡ nổi.
" Cảm ơn huynh đã lo lắng cho muội, nhưng muội còn rất nhiều chuyện phải giải quyết, không thể bỏ dở được. "
Người đăng cơ là Phong Liên Dực, một khi đăng cơ hắn sẽ đoạn tình tuyệt ái, không nhớ ra nàng, nên nàng chỉ có thể dành thời gian vài ngày ở bên hắn.
Nàng có thể thay đổi vận mệnh của chính nàng, nhưng không thể thay đổi vận mệnh của hắn.
Phong Liên Dực đã được chú định là Tu La Vương, sớm hay muộn đều sẽ trở thành vương của Tu La thành, hắn không thoát khỏi vận mệnh, nàng cũng không thay đổi được số mệnh của hắn...
Chiến Dã trầm mặc, rõ ràng vẫn là rất lo lắng cho nàng, Hoàng Bắc Nguyệt trong lòng cảm động, nhẹ nhàng nói
" Ta biết huynh lo lắng cho ta, nhưng huynh yên tâm, ta sẽ không đụng chạm gì với người của Tu La thành, mà nếu va chạm phải, ta tin vào năng lực chạy thoát của mình. Huynh không tin ta sao? "
Chiến Dã hơi ngẩn ra, sau đó chỉ đành bất đắc dĩ cười khổ
" Vậy được, muội nhớ đảm bảo an toàn cho chính mình, ta ở Nam Dực Quốc đợi muội. "
" Được. "
Chiến Dã, cảm ơn huynh vẫn luân đợi ta, ta nhất định sẽ trở về...
Anh Dạ quay sang hỏi
" Sư phụ ta là cao nhân ẩn đời, không muốn bị người khác biết nên ta không thể nói. "
Hoàng Bắc Nguyệt nhàn nhạt đáp.
Sau đó Anh Dạ giống hệt Đông Lăng, miệng liên tục hỏi làm nàng trả lời không kịp được.
Anh Dạ cũng không quên để ý vị hoàng huynh của mình, nãy giờ Chiến Dã im lặng không nói gì, mặt lạnh lùng như băng, nhưng thỉnh thoảng lại nhìn Hoàng Bắc Nguyệt rồi hơi mỉm cười.
" Ta lên kia cho ngựa ăn, các ngươi nói chuyện đi. "
Anh Dạ tươi cười rồi điều khiển ngựa chạy nhanh lên phía trước.
Đơn nhiên là Hoàng Bắc Nguyệt và Chiến Dã biết nàng có ý đồ gì, Hoàng Bắc Nguyệt chỉ lắc đầu thở dài một cái.
" Lâu rồi chúng ta chưa có giao đấu, 5 năm rồi thực lực của huynh hẳn cũng tăng lên rất nhiều đi. "
Hoàng Bắc Nguyệt bắt đầu bắt chuyện với Chiến Dã
" Quả thật là tăng lên không ít, nhưng làm sao bằng muội được. "
Chiến Dã tận mắt chứng kiến nàng ra tay chặn hai chiêu của hắn với Phong Liên Dực, hai chiêu đó bọn họ đánh ra chỉ là giao đấu để coi thực lực của đối phương, sát thương không mạnh lắm nhưng nếu là người thường ở đó nhất định sẽ bị xé thành trăm mảnh!
" Bằng hay không ta không quan tâm, chỉ là muốn hảo hảo đấu với huynh một trận, coi như bằng hữu giao đấu. "
Hoàng Bắc Nguyệt khảng khái nói.
Trong lòng chợt ấm áp, Chiến Dã nhìn nàng cười
" Được, vậy ta đợi ngươi trở về Nam Dực Quốc, lúc đó chúng ta sẽ đấu một trận. "
" Nhất định. "
Bọn họ đi cũng sắp tới ngoài thành, Anh Dạ cũng đang ở phía trước, Chiến Dã đành nói
" Cảm ơn ngươi đã đưa tiễn, thời gian gần đây ta cũng ở Bắc Diệu Quốc, nếu cần trợ gì cứ đến tìm ta. "
" Không được, huynh với công chúa nên về Nam Dực Quốc đi, Bắc Diệu quốc sắp tới sẽ không an toàn. "
" Tại sao? "
Hoàng Bắc Nguyệt hơi cắn môi, sau đó liền nói
" Tu La thành sắp có Tu La Vương đăng cơ, mà vị Tu La Vương đó sẽ ở Bắc Diệu Quốc. Nơi này sắp tới rất nguy hiểm, huynh vẫn mau trở về đi. "
Chiến Dã nghe nàng nói liền không cấm sửng sốt, sắp có Tu La Vương đăng cơ? Chỉ sợ rằng đại lục này sắp tới sẽ không còn bình yên nữa rồi
" Sao muội lại biết tin này? "
" Đại hội liên minh lần trước ta vào Tu La thành, may mắn nghe ngóng được một chút. "
Chiến Dã hoàn toàn tin lời Hoàng Bắc Nguyệt, biết chắc nàng sẽ không nói dối
" Vậy vị Tu La Vương sắp đăng cơ đó đang ở Bắc Diệu Quốc? "
" Đúng vậy. "
" Vậy thì muội cũng mau chóng rời khỏi đây! "
Chiến Dã vội vàng nói, tuy hắn biết Hoàng Bắc Nguyệt cường đại nhưng bất quá nàng mới có 17 tuổi, mà thế lực của Tu La thành vô cùng mạnh, e rằng mình nàng không chống đỡ nổi.
" Cảm ơn huynh đã lo lắng cho muội, nhưng muội còn rất nhiều chuyện phải giải quyết, không thể bỏ dở được. "
Người đăng cơ là Phong Liên Dực, một khi đăng cơ hắn sẽ đoạn tình tuyệt ái, không nhớ ra nàng, nên nàng chỉ có thể dành thời gian vài ngày ở bên hắn.
Nàng có thể thay đổi vận mệnh của chính nàng, nhưng không thể thay đổi vận mệnh của hắn.
Phong Liên Dực đã được chú định là Tu La Vương, sớm hay muộn đều sẽ trở thành vương của Tu La thành, hắn không thoát khỏi vận mệnh, nàng cũng không thay đổi được số mệnh của hắn...
Chiến Dã trầm mặc, rõ ràng vẫn là rất lo lắng cho nàng, Hoàng Bắc Nguyệt trong lòng cảm động, nhẹ nhàng nói
" Ta biết huynh lo lắng cho ta, nhưng huynh yên tâm, ta sẽ không đụng chạm gì với người của Tu La thành, mà nếu va chạm phải, ta tin vào năng lực chạy thoát của mình. Huynh không tin ta sao? "
Chiến Dã hơi ngẩn ra, sau đó chỉ đành bất đắc dĩ cười khổ
" Vậy được, muội nhớ đảm bảo an toàn cho chính mình, ta ở Nam Dực Quốc đợi muội. "
" Được. "
Chiến Dã, cảm ơn huynh vẫn luân đợi ta, ta nhất định sẽ trở về...
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.