Chương 154
Miki Tinh Nghịch
01/08/2022
Hàn Băng bê một chậu đồng đầy những Thực Cốt Trùng mới bị ép ra ngoài, trực tiếp đổ vào trong thau chứa tinh anh Thực Cốt, chờ đợi kết quả phán đoán.
Thực Cốt Trùng tinh anh lúc mới đầu còn cảnh giác, chỉ bò xung quanh lòng chậu, sau khi xác định những thứ vừa được đổ vào chính là thức ăn mới liền nhanh chóng lao lên, cắn xé con mồi.
Không tới nửa khắc, số lượng Thực Cốt Trùng tinh anh được nâng lên thành năm con.
Hàn Băng mím môi lại, giơ kim châm trong tay lên chính xác đâm vào cơ thể một Thực Cốt Trùng, nhỏ một giọt máu vào cơ thể nó, điều động nội khí thâm nhập vào trong não bộ Thực Cốt Trùng.
Nàng đây là muốn biến Thực Cốt Trùng từ tinh anh thành tướng quân, thậm trí thành vương! Như vậy, có thể trực tiếp điều khiển Thực Cốt Trùng ra lệnh cho những cổ trùng khác đi ra ngoài mà không cần châm cứu!
Rút kim châm ra, nhìn Thực Cốt Trùng lăn lộn trong thau, Hàn Băng điều động suy nghĩ của chính mình, híp mắt nhìn phản ứng của nó.
Dưới sự khống chế của Hàn Băng, Thực Cốt Trùng lao nhanh về phía của một cổ trùng khác, phun ra một chất dịch màu vàng khiến đối phương tê liệt, rồi ngay sau đó liền há to miệng cắn xuống, nuốt cổ trùng đó vào bụng.
Thở hắt ra một hơi, Hàn Băng gắp Thực Cốt Trùng nàng đang điều khiển thả xuống một thau đồng khác đầy cổ trùng mới ép ra, động suy nghĩ.
"Không được tấn công! Ra lệnh cho bọn chúng ngay ngắn đứng về một phía!"
Thực Cốt Trùng lúc đầu chưa khống chế được ăn mấy cổ trùng nhỏ hơn, sau đó mới bắt đầu bò quanh chậu một lượt.
Cảnh tượng kỳ diệu sau đó liền hiện ra. Chỉ thấy Thực Cốt Trùng mà Hàn Băng luyện chế nằm yên một phía, mà đối diện nó chính là Thực Cốt Trùng vừa bị ép ra không lâu, yên tĩnh chiếm một góc song song chính diện.
Nắm chắc được cách điều khiển Thực Cốt Trùng tướng quân, Hàn Băng trực tiếp cầm nó trên tay, đi tới trước mặt một nam tử đang ngồi ôm gối dưới đất chờ châm cứu.
Tất cả mọi người đều dõi theo từng hành động của nàng, nhìn thấy nàng đột nhiên cầm cổ trùng qua liền có chút hoảng sợ bài xích.
Hàn Băng ngồi xổm trước mặt nam tử, ánh mắt lạnh lùng nhìn thẳng vào mắt hắn, khóe môi nhếch lên, bàn tay đưa ra.
"Nuốt nó xuống!"
Nam tử theo ánh mắt của nàng mà nhìn xuống, nhất thời một trận ớn lạnh kéo đến không báo trước khiến da gà da vịt trên người hắn thi nhau nổi lên.
"Hả?! Nuốt... nuốt xuống sao!? Nuốt con sâu này xuống á?" Nam tử có chút lắp bắp.
Hàn Băng gật đầu xác nhận khiến nam tử mặt cắt không còn giọt máu, lắc đầu liên tục. Mạch Kỳ Quân dự định tiến tới ngăn cản lại bị Mạch Chúc túm lại.
"Ca à, huynh phải tin tưởng vào Băng tiểu đệ chứ!"
"Nhưng..." Mạch Kỳ Quân nhíu mày nhìn bóng lưng của thiếu niên, cuối cùng vẫn lựa chọn đứng im tại chỗ, theo dõi từng hành động của đối phương.
"Đừng lo lắng! Nó sẽ giúp ngươi đuổi hết những Thực Cốt Trùng còn lại ra ngoài." Hàn Băng đều đều giọng giải thích.
"Không, không, ta không muốn, ta... A!"
Hàn Băng trực tiếp bóp cằm nam tử rồi nhét Thực Cốt Trùng vào miệng hắn.
Thực Cốt Trùng sau khi tiến vào khoang miệng đối phương liền nhanh nhẹn chui xuống, đi qua cổ họng tiến vào dạ dày.
Nam tử vừa được buông ra sợ hãi dự tính đưa tay móc họng để nôn ra, chưa kịp làm gì bụng đã nhộn nhạo, cảm giác có thứ gì đó theo đường thực quản trào lên.
"Ọe!"
Hàn Băng đúng lúc đưa chậu đồng tới, nam tử liền nhận lấy ói vào.
Nhanh hơn so với châm cứu năm phút, cũng đỡ tốn nội khí và sức lực hơn, có vẻ như phương pháp lấy độc trị độc này rất hiệu quả!
Chờ đợi Thực Cốt Trùng tinh anh đuổi hết cổ trùng rồi bò ra khỏi cơ thể nam tử, Hàn Băng cẩn thận bắt mạch lại cho hắn một lần nữa, xác nhận trong cơ thể đối phương không còn mầm mống nguy hiểm nào liền cho người đỡ hắn qua một bên nghỉ ngơi.
Hàn Băng để mặc cho Thực Cốt Trùng tinh anh lăn lộn trong chậu đồng gặm cắn đồng loại, trở về tiếp tục tạo ra thêm hai cổ trùng tinh anh khác, điều khiển bọn chúng đuổi Thực Cốt Trùng nhỏ ra khỏi cơ thể dân làng.
Dân làng lúc đầu còn cảm giác ghê sợ, nhưng sau khi nghe so sánh của nàng cũng nhắn mắt tiếp nhận, lần lượt nuốt Thực Cốt Trùng đã được luyện hóa xuống.
Chờ đến khi Nam Thiên Sang châm cứu xong cho ba mươi bảy tiểu hài tử thì Hàn Băng đã gần như đã chữa trị xong cho mọi người, chỉ còn sót lại mười người là nguồn lây nhiễm.
Thật ra nàng cả gan dám sử dụng phương pháp độc trị độc là do Thực Cốt Trùng chỉ phân tách chứ không đẻ trứng! Nếu chúng đẻ trứng trong cơ thể người thì có lẽ phải dùng thời gian rất lâu mới có thể chữa trị khỏi cho dân làng.
Đứng trước mặt mười người cuối cùng, Hàn Băng vân vê kim châm trên tay.
Bọn họ không còn khóc lóc cũng chẳng cầu xin nàng cứu giúp bọn họ mà là quỳ lạy nàng ba cái, tạ ơn việc Hàn Băng đã cứu mạng người thân quan trọng và dân làng.
Đều là những người có tình có nghĩa, lại ngu ngốc mà sa cơ đến nông nỗi như vậy! Đúng là kẻ đáng thương luôn có phần đáng trách mà!
Nhè nhẹ thở dài một hơi, Hàn Băng bước đến vị trí của Đinh Tráng mà ngồi xổm xuống, để cho hắn nuốt vào Thực Cốt Trùng tinh anh.
Rất nhanh sau đó, Đinh Tráng liền khom người mà ói ra. Chỉ là cùng lúc Thực Cốt Trùng chui ra thì cơ thể hắn cũng theo đó mà gầy đi từng chút một, cuối cùng chỉ còn lại cơ thể ốm yếu gầy còm, có chút giống như một cái xác khô.
Thực Cốt Trùng ở trong cơ thể Đinh Tráng quá lâu nên đa phần mang theo màu hồng đỏ, trên cơ thể chúng đều hiện lên một vài đường tơ máu.
Số lượng nhiều hơn, độ phá hoại cũng lớn hơn người khác.
Hàn Băng nhìn Đinh Tráng gầy yếu trước mặt, chuẩn mạch cho hắn, sau khi xác nhận trong người hắn không còn cổ trùng liền đút cho hắn một viên thuốc bổ, là Đại Lực Hoàn đan không quá quý hiếm nhưng rất đắt tiền!
Mạch Kỳ Quân nhìn Hàn Băng cho đối phương ăn đan dược như ăn kẹo, trong lòng trấn động một hồi, tư vị không biết phải miêu tả làm sao!
Cứ như vậy, Hàn Băng vừa dùng độc trị độc vừa châm cứu kết hợp, giúp đỡ mười dân làng bị ký sinh nặng nhất này nhặt về một cái mạng.
...................
Kể từ sau ngày cứu giúp những dân làng bị Thực Cốt Trùng ký sinh đến nay đã gần một tuần, nhưng sự việc vẫn được mọi người trong thành thi nhau bàn tán, nhiệt độ vẫn chưa hề giảm xuống. Ngôn Tình Ngược
Những thương nhân và người dân bị nhốt ngoài thành lúc đó đã được chữa trị thật tốt, có không ít thương gia mang theo quà cáp đến biếu tặng cho Hàn Băng, đều bị nàng từ chối mà trả lại.
Khách điếm Nhạc Châu vì có chứa vị thần y mà làm ăn phất lên trong một đêm, vô số người bệnh tới tìm nàng cầu cứu khiến Hàn Băng vô cùng đau đầu.
Mọi người 1.6 vui vẻ nha!!! Hu hu, 1 bé hams nhà mình bị chết rồi, buồn quá, còn mỗi 1 bé thui!
Thực Cốt Trùng tinh anh lúc mới đầu còn cảnh giác, chỉ bò xung quanh lòng chậu, sau khi xác định những thứ vừa được đổ vào chính là thức ăn mới liền nhanh chóng lao lên, cắn xé con mồi.
Không tới nửa khắc, số lượng Thực Cốt Trùng tinh anh được nâng lên thành năm con.
Hàn Băng mím môi lại, giơ kim châm trong tay lên chính xác đâm vào cơ thể một Thực Cốt Trùng, nhỏ một giọt máu vào cơ thể nó, điều động nội khí thâm nhập vào trong não bộ Thực Cốt Trùng.
Nàng đây là muốn biến Thực Cốt Trùng từ tinh anh thành tướng quân, thậm trí thành vương! Như vậy, có thể trực tiếp điều khiển Thực Cốt Trùng ra lệnh cho những cổ trùng khác đi ra ngoài mà không cần châm cứu!
Rút kim châm ra, nhìn Thực Cốt Trùng lăn lộn trong thau, Hàn Băng điều động suy nghĩ của chính mình, híp mắt nhìn phản ứng của nó.
Dưới sự khống chế của Hàn Băng, Thực Cốt Trùng lao nhanh về phía của một cổ trùng khác, phun ra một chất dịch màu vàng khiến đối phương tê liệt, rồi ngay sau đó liền há to miệng cắn xuống, nuốt cổ trùng đó vào bụng.
Thở hắt ra một hơi, Hàn Băng gắp Thực Cốt Trùng nàng đang điều khiển thả xuống một thau đồng khác đầy cổ trùng mới ép ra, động suy nghĩ.
"Không được tấn công! Ra lệnh cho bọn chúng ngay ngắn đứng về một phía!"
Thực Cốt Trùng lúc đầu chưa khống chế được ăn mấy cổ trùng nhỏ hơn, sau đó mới bắt đầu bò quanh chậu một lượt.
Cảnh tượng kỳ diệu sau đó liền hiện ra. Chỉ thấy Thực Cốt Trùng mà Hàn Băng luyện chế nằm yên một phía, mà đối diện nó chính là Thực Cốt Trùng vừa bị ép ra không lâu, yên tĩnh chiếm một góc song song chính diện.
Nắm chắc được cách điều khiển Thực Cốt Trùng tướng quân, Hàn Băng trực tiếp cầm nó trên tay, đi tới trước mặt một nam tử đang ngồi ôm gối dưới đất chờ châm cứu.
Tất cả mọi người đều dõi theo từng hành động của nàng, nhìn thấy nàng đột nhiên cầm cổ trùng qua liền có chút hoảng sợ bài xích.
Hàn Băng ngồi xổm trước mặt nam tử, ánh mắt lạnh lùng nhìn thẳng vào mắt hắn, khóe môi nhếch lên, bàn tay đưa ra.
"Nuốt nó xuống!"
Nam tử theo ánh mắt của nàng mà nhìn xuống, nhất thời một trận ớn lạnh kéo đến không báo trước khiến da gà da vịt trên người hắn thi nhau nổi lên.
"Hả?! Nuốt... nuốt xuống sao!? Nuốt con sâu này xuống á?" Nam tử có chút lắp bắp.
Hàn Băng gật đầu xác nhận khiến nam tử mặt cắt không còn giọt máu, lắc đầu liên tục. Mạch Kỳ Quân dự định tiến tới ngăn cản lại bị Mạch Chúc túm lại.
"Ca à, huynh phải tin tưởng vào Băng tiểu đệ chứ!"
"Nhưng..." Mạch Kỳ Quân nhíu mày nhìn bóng lưng của thiếu niên, cuối cùng vẫn lựa chọn đứng im tại chỗ, theo dõi từng hành động của đối phương.
"Đừng lo lắng! Nó sẽ giúp ngươi đuổi hết những Thực Cốt Trùng còn lại ra ngoài." Hàn Băng đều đều giọng giải thích.
"Không, không, ta không muốn, ta... A!"
Hàn Băng trực tiếp bóp cằm nam tử rồi nhét Thực Cốt Trùng vào miệng hắn.
Thực Cốt Trùng sau khi tiến vào khoang miệng đối phương liền nhanh nhẹn chui xuống, đi qua cổ họng tiến vào dạ dày.
Nam tử vừa được buông ra sợ hãi dự tính đưa tay móc họng để nôn ra, chưa kịp làm gì bụng đã nhộn nhạo, cảm giác có thứ gì đó theo đường thực quản trào lên.
"Ọe!"
Hàn Băng đúng lúc đưa chậu đồng tới, nam tử liền nhận lấy ói vào.
Nhanh hơn so với châm cứu năm phút, cũng đỡ tốn nội khí và sức lực hơn, có vẻ như phương pháp lấy độc trị độc này rất hiệu quả!
Chờ đợi Thực Cốt Trùng tinh anh đuổi hết cổ trùng rồi bò ra khỏi cơ thể nam tử, Hàn Băng cẩn thận bắt mạch lại cho hắn một lần nữa, xác nhận trong cơ thể đối phương không còn mầm mống nguy hiểm nào liền cho người đỡ hắn qua một bên nghỉ ngơi.
Hàn Băng để mặc cho Thực Cốt Trùng tinh anh lăn lộn trong chậu đồng gặm cắn đồng loại, trở về tiếp tục tạo ra thêm hai cổ trùng tinh anh khác, điều khiển bọn chúng đuổi Thực Cốt Trùng nhỏ ra khỏi cơ thể dân làng.
Dân làng lúc đầu còn cảm giác ghê sợ, nhưng sau khi nghe so sánh của nàng cũng nhắn mắt tiếp nhận, lần lượt nuốt Thực Cốt Trùng đã được luyện hóa xuống.
Chờ đến khi Nam Thiên Sang châm cứu xong cho ba mươi bảy tiểu hài tử thì Hàn Băng đã gần như đã chữa trị xong cho mọi người, chỉ còn sót lại mười người là nguồn lây nhiễm.
Thật ra nàng cả gan dám sử dụng phương pháp độc trị độc là do Thực Cốt Trùng chỉ phân tách chứ không đẻ trứng! Nếu chúng đẻ trứng trong cơ thể người thì có lẽ phải dùng thời gian rất lâu mới có thể chữa trị khỏi cho dân làng.
Đứng trước mặt mười người cuối cùng, Hàn Băng vân vê kim châm trên tay.
Bọn họ không còn khóc lóc cũng chẳng cầu xin nàng cứu giúp bọn họ mà là quỳ lạy nàng ba cái, tạ ơn việc Hàn Băng đã cứu mạng người thân quan trọng và dân làng.
Đều là những người có tình có nghĩa, lại ngu ngốc mà sa cơ đến nông nỗi như vậy! Đúng là kẻ đáng thương luôn có phần đáng trách mà!
Nhè nhẹ thở dài một hơi, Hàn Băng bước đến vị trí của Đinh Tráng mà ngồi xổm xuống, để cho hắn nuốt vào Thực Cốt Trùng tinh anh.
Rất nhanh sau đó, Đinh Tráng liền khom người mà ói ra. Chỉ là cùng lúc Thực Cốt Trùng chui ra thì cơ thể hắn cũng theo đó mà gầy đi từng chút một, cuối cùng chỉ còn lại cơ thể ốm yếu gầy còm, có chút giống như một cái xác khô.
Thực Cốt Trùng ở trong cơ thể Đinh Tráng quá lâu nên đa phần mang theo màu hồng đỏ, trên cơ thể chúng đều hiện lên một vài đường tơ máu.
Số lượng nhiều hơn, độ phá hoại cũng lớn hơn người khác.
Hàn Băng nhìn Đinh Tráng gầy yếu trước mặt, chuẩn mạch cho hắn, sau khi xác nhận trong người hắn không còn cổ trùng liền đút cho hắn một viên thuốc bổ, là Đại Lực Hoàn đan không quá quý hiếm nhưng rất đắt tiền!
Mạch Kỳ Quân nhìn Hàn Băng cho đối phương ăn đan dược như ăn kẹo, trong lòng trấn động một hồi, tư vị không biết phải miêu tả làm sao!
Cứ như vậy, Hàn Băng vừa dùng độc trị độc vừa châm cứu kết hợp, giúp đỡ mười dân làng bị ký sinh nặng nhất này nhặt về một cái mạng.
...................
Kể từ sau ngày cứu giúp những dân làng bị Thực Cốt Trùng ký sinh đến nay đã gần một tuần, nhưng sự việc vẫn được mọi người trong thành thi nhau bàn tán, nhiệt độ vẫn chưa hề giảm xuống. Ngôn Tình Ngược
Những thương nhân và người dân bị nhốt ngoài thành lúc đó đã được chữa trị thật tốt, có không ít thương gia mang theo quà cáp đến biếu tặng cho Hàn Băng, đều bị nàng từ chối mà trả lại.
Khách điếm Nhạc Châu vì có chứa vị thần y mà làm ăn phất lên trong một đêm, vô số người bệnh tới tìm nàng cầu cứu khiến Hàn Băng vô cùng đau đầu.
Mọi người 1.6 vui vẻ nha!!! Hu hu, 1 bé hams nhà mình bị chết rồi, buồn quá, còn mỗi 1 bé thui!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.