Nghịch Thiên Ngự Thú Sư

Quyển 1 - Chương 27: Bài vị không gãy vỡ

Thất Nguyệt Điềm

02/11/2015

Quân Mặc quặm mặt lại, cúi đầu, cũng không ai biết đến tột cùng hắn đang suy nghĩ gì, Quân Mộ Khuynh đứng ở trước mặt hắn, cẩn thận từng li từng tí một nhìn hắn.

"Ca ca, Khuynh Nhi không phải không sao rồi sao? Hơn nữa người của ngũ đại gia tộc cũng không làm khó dễ Khuynh Nhi." Quân Mộ Khuynh đứng đến mức chân đều chua , linh cơ hơi động đi tới trước mặt Quân Mặc, làm nũng lung lay cánh tay Quân Mặc.

Quân Mặc mặt không hề cảm xúc ngẩng đầu lên, đứng dậy đi đến phương hướng Từ Đường, Quân Mộ Khuynh trong lòng cả kinh, lập tức đi theo.

Quân Mộ Khuynh theo Quân Mặc đi tới Từ Đường, nhìn thấy mặt trên Từ Đường có bốn cái bài vị, đều hoàn hảo không chút tổn hại đứng ở đó, nàng hơi sững sờ, không hiểu tại sao.

"Khuynh Nhi, nếu như ngươi có chuyện gì xảy ra, phụ thân trở về , ta nên làm sao hướng về hắn bàn giao." Quân Mặc vô lực thở dài, nhìn bài vị thuộc về Quân Ly, chỉ có thời điểm hắn nhìn thấy bài vị, hắn mới có thể tin tưởng phụ thân thật sự không có chuyện gì.

Quân Mộ Khuynh cúi đầu, nàng biết đại ca lại đang an ủi nàng , nhưng mà cho dù là phụ thân chết rồi, đi tới Địa Ngục, hoặc là đi tới địa phương nào khác, nàng cũng nhất định sẽ đem phụ thân mang về!

"Đại ca không có lừa ngươi, ngươi biết những bài vị này là dùng để làm cái gì sao? Mỗi gia tộc đều sẽ có một Từ Đường, bên trong Từ Đường sẽ vì mỗi người trong nhà mà đặt một cái bài vị, một khi có ai chết đi, bài vị sẽ gãy vỡ, bài vị phụ thân không gãy vỡ, liền nói rõ, hắn không có chuyện gì, chỉ là đi tới một nơi nào đó." Quân Mặc vốn không muốn nói cho Quân Mộ Khuynh những chuyện này, hắn biết một khi nàng biết, sẽ liều lĩnh đi tìm phụ thân.

Quân Mộ Khuynh bỗng nhiên ngẩng đầu, hai mắt ngơ ngác mà nhìn bài vị Quân Ly, bài vị phụ thân không có chuyện gì, vậy thì là nói, phụ thân thật sự không chết!

"Đại ca, vậy Lôi gia có phải là cũng sẽ có loại bài vị này không!" Quân Mộ Khuynh đột nhiên nhớ tới Lôi Nhan Lôi Tốn Lôi Tụng đã chết đi , bài vị ở Lôi gia Từ Đường nhất định sẽ gãy vỡ, vậy thì Lôi gia sẽ đoán được người giết chết bọn họ.

Quân Mặc không hiểu Quân Mộ Khuynh vì sao lại nhấc lên Lôi gia, có điều vẫn là đúng sự thực chất gật gù.

"Vậy Lôi gia làm sao đến hiện tại cũng không biết Lôi Tụng Lôi Tốn đã chết rồi?" Lôi gia vẫn bình tĩnh, thật giống như cũng không biết Lôi Tụng Lôi Tốn đã chết rồi.



"Từ Đường không phải mỗi ngày đều tiến vào, mọi người đều có việc của chính mình, trừ phi là có thời gian mới tiến vào Từ Đường nhìn bài vị trong nhà." Quân Mặc lúc này sắc mặt cũng không khá hơn chút nào, Lôi gia bài vị nhất định đã gãy vỡ .

"Hi vọng Lôi gia sẽ không đoán được bọn họ là ta giết quá sớm như thế." Quân Mộ Khuynh cũng có mấy phần lo lắng , đổi là trước đây nàng chỉ có một mình, giết ai nàng đều sẽ không lo lắng, càng không nhíu mày một chút, hiện tại không giống , nàng có người nhà , nàng không thể vì mình làm liên lụy người nhà.

Quân Mặc nhìn thấy lo lắng trên mặt Quân Mộ Khuynh, hết thảy trách cứ đều hóa thành một tiếng thở dài, "Khuynh Nhi, lần sau đừng ở để cho mình rơi vào nguy hiểm !"Quân Mộ Khuynh hơi sững sờ, tâm tình lo lắng trong nháy mắt tiêu tan, nụ cười trên mặt tỏa ra, "Đại ca, ngươi yên tâm đi, ta nhất định sẽ không sao, chỉ là... Ta… tối hôm qua ta đem phụ tử Quân Tế thiêu chết." Nụ cười của Quân Mộ Khuynh cứng đờ, cúi đầu, chờ đợi quở trách.

Quân Mặc khẽ nhếch miệng, không dám tin tưởng mà nhìn Quân Mộ Khuynh, nàng đem Quân Tế thiêu...thiêu chết !

"Oa! Chủ nhân, ngươi thật là lợi hại, cái tên kỹ tôn sư kia ngươi là làm sao thiêu chết ? Tại sao không gọi ta đi cùng?" Thủy Nhận từ trên trần nhà nhảy xuống, nó xin thề, nó vẫn đều ở nơi này, chỉ là hai người bọn hắn cố nói chuyện, đều không có phát hiện nó mà thôi.

Quân Mộ Khuynh lông mày khẽ hất một cái, mắt liếc Thủy Nhận một chút, nó có phải là hiềm đại ca còn chưa đủ tức giận? Cố ý đến thêm mắm dặm muối?

Thủy Nhận mau mau nhảy ra, chạy trốn ra ngoài cửa,"Chủ nhân, cứ coi như ta không nói gì."

Quân Mộ Khuynh lo âu chờ đợi Quân Mặc xử lý, đỉnh đầu nhưng lại chậm chạp không có phát sinh nửa điểm âm thanh, trong lòng nàng cũng càng ngày càng lo lắng, chỉ sợ đại ca trong cơn tức giận liền không tiếp tục để ý đến nàng .

Quân Mặc không hề có một tiếng động giơ tay lên, vuốt tóc Quân Mộ Khuynh, cưng chiều mà nói rằng: "Đốt thì đốt đi, ngược lại chúng ta cũng đã thoát ly Quân gia." Khuynh Nhi là em gái của hắn, có chuyện gì còn có hắn cái làm đại ca này ở đây.

A! Quân Mộ Khuynh kinh ngạc ngẩng đầu lên, không hiểu nhìn Quân Mặc, đại ca không phải nên mắng một hồi rằng nàng lỗ mãng sao?

"Muội muội ngốc, ca ca mãi mãi cũng sẽ đứng về phía ngươi, coi như ngươi đem trời chọc thủng, ca ca cũng sẽ che chở trước mặt ngươi." Quân Mặc sủng nịch nhìn Quân Mộ Khuynh, đây là bảo bối của người một nhà bọn hắn, hắn làm sao có khả năng nhẫn tâm chỉ trích nàng, huống hồ nàng làm tất cả, tất cả không phải đều là việc bọn họ muốn làm nhưng lại không dám làm sao?

"Đại ca thật tốt!" Quân Mộ Khuynh hơi cay cay mắt, ôm Quân Mặc, trong con ngươi màu đỏ lập loè chất lỏng óng ánh(nước mắt đó mấy má).



Quân Mặc ôm Quân Mộ Khuynh, nụ cười nịch sủng trên mặt càng sâu , nhớ tới lúc rời đi Quân Tâm đưa cho hắn thiếp báo danh, "Khuynh Nhi, Nhị ca ngươi không biết dùng biện pháp gì, giúp ngươi tìm tới báo danh thiếp của Nam Ngưng học viện." Nói vậy không phải biện pháp gì tốt đi, tên kia chính là rất sĩ diện.

Báo danh thiếp? Nam Ngưng học viện? Quân Mộ Khuynh đầu đầy dấu chấm hỏi lùi về sau một bước, nhìn Quân Mặc.

Quân Mặc từ trong lòng lấy ra một tờ thiếp mời màu đỏ, giao cho Quân Mộ Khuynh, "Nam Ngưng học viện là học viện đấu kỹ tốt nhất Lạc Hàn thành , Quân Tâm là để cho ngươi cẩn thận học tập đấu kỹ." Bọn họ sau khi rời đi, hắn cái đại ca này, tự nhiên cũng không thể lạc hậu.

"Nhưng là..."

"Nha đầu ngốc, đại ca không có chuyện gì, ngươi là song hệ đại kỹ sư, đại ca tự nhiên cũng sẽ không kém." Quân Mặc biết Quân Mộ Khuynh đang lo lắng cái gì, vì không cho nàng khổ sở, hắn cũng vẫn không có tiết lộ cấp bậc của chính mình.

Quân Mộ Khuynh lập tức có sức lực, hai con mắt lấp loé tia sáng, nàng cũng không biết ca ca là cái hệ gì, là đấu kỹ sư hay là triệu hồi sư, hoặc là võ sĩ.

"Ầy." Quân Mặc chỉ chỉ dưới chân, Ngân kiếm xung quanh ba hành tinh chuyển động ở dưới chân hắn, còn có năm viên màu lam đậm ngũ giác tinh, đều đều sắp xếp.

Màu trắng! Màu trắng ba hành tinh, quang hệ!

"Quang hệ cấp năm kỹ linh sư!" Quân Mộ Khuynh thở dài nói, Phong Diễm hai mươi tuổi đi vào kỹ linh sư, chính là gia tộc thiên tài, vậy ca ca của nàng mười tám tuổi là cấp năm kỹ linh sư không phải thiên tài trong thiên tài sao!

"So với Khuynh Nhi, ca ca không tính là gì." Quân Mặc nhớ tới đấu kỹ trận ngày đó của Quân Mộ Khuynh, liền một mặt kiêu ngạo, so với chính hắn là cấp năm kỹ linh sư còn vui vẻ hơn.

Ách...Quân Mộ Khuynh sờ sờ mũi, nhìn một chút báo danh thiếp trong tay, "Đại ca, còn có một tháng mới khai giảng, Khuynh Nhi có thể ở cùng ngươi thêm một quãng thời gian." Quân Mộ Khuynh suy nghĩ một chút, vẫn không có nói cho hắn chuyện nàng gặp phải Mạc Tương Thủ, nàng nghe Thôn Sát nói, Mạc Tương Thủ là một trong Thương Khung tam đại truyền kỳ, đại ca nếu như biết mình từ chối hắn, chỉ sợ trái tim hắn không chịu được.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

Nhận xét của độc giả về truyện Nghịch Thiên Ngự Thú Sư

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook