Nghịch Thiên Ngự Thú Sư

Quyển 3 - Chương 39: Bị diệt

Thất Nguyệt Điềm

01/11/2016

Edit: Hoa Thiên

Beta: Zi

Vài người lén lút chậm rãi đi tới Huyết Nguyệt dong binh đoàn, bọn họ nhìn phòng thủ bên ngoài, trên mặt lộ ra nụ cười tà ác, không nghĩ có thể vào được dễ dàng như vậy, quá tốt, chỉ cần hoàn thành nhiệm vụ Phó đội trưởng Tần Khuê giao cho bọn họ, sau ngày hôm nay…

“Mau mau lấy ra, chúng ta đem đồ vật để ở chỗ này, chỉ cần bọn họ mở cái rương ra, ma thú sẽ ngửi mùi hương mà đến.” Tên cầm đầu nhỏ giọng nói, chuyện quan trọng này, cũng không thể có một chút sơ suất.

“Dạ.” Mấy người còn lại đều rối rít đem ma cỏ phấn từ trong nạp giới của mình ra, nhẹ nhàng để dưới đất.

Chờ sau khi mọi người đem ma cỏ phấn để dưới đất, đều thở phào nhẹ nhõm, vỗ vỗ hai tay đang định rời đi, liền thấy một thân ảnh màu đỏ, vẻ mặt hứng thú nhìn bọn họ, trong tay còn ôm một con mèo kim sắc.

“Ngươi là hồng y đấu kỹ sư!” Tên cầm đầu kia nói, rất nhanh đã nhận ra thân phận của Quân Mộ Khuynh, hắn không khỏi phun một câu, nàng sao lại xuất hiện ở chỗ này, không phải là vẫn còn ở trong hội trường, xem tỷ thí sao?

“Sao thế, không hoan nghênh ta sao? Các ngươi qua đây tặng đồ, có cần ngồi xuống uống chén trà, nghỉ ngơi một chút không?” Quân Mộ Khuynh nhíu mày, khóe môi cong cong, hồng y đấu kỹ sư… Không tệ không tệ, tên này nàng thích.

Tên cầm đầu chột dạ nhìn thoáng qua cái rương sau lưng, chậm rãi lui về sau một bước, “Không, không cần, chúng ta phải đi.” Nhìn con ngươi Quân Mộ Khuynh, hắn có chút khiếp sợ không nói ra lời.

“Ồ? Phải không? Ngại quá, ta ở đây cũng có một chút đồ, muốn để cho các ngươi mang về, không biết các ngươi có hứng thú muốn biết là cái gì hay không?” Quân Mộ Khuynh nhìn bộ dáng kinh hoảng của bọn họ, ban nãy bọn họ cũng không có sợ như vậy.

Tất cả mọi người đều rối rít lắc đầu, bọn họ chắc chắn không muốn biết, chỉ muốn sớm rời khỏi đây thôi.

“Tới Huyết Nguyệt dong binh đoàn, nếu chúng ta không chiêu đãi tốt một chút, chính là không nể mặt các ngươi rồi, các ngươi ngoan ngoãn ở tại chỗ này, hay để cho ta động thủ?” Hiện tại biết sợ, ban nãy còn giống như rất tự hào, nhưng mà bây giờ cho dù có sợ, cũng vô ích, từ lúc bọn họ bước đầu tiên bước vào nơi này, bắt đầu tiến hành, thì nhất định phải để mạng lại.

Tên cầm đầu liếc mắt nhìn Quân Mộ Khuynh, “Mấy người chúng ta cùng lên, ở đây chỉ có một mình nàng, lính đánh thuê Huyết Nguyệt dong binh đoàn, vẫn còn ở hội trường, giết hồng y đấu kỹ sư, chúng ta cũng là lập công lớn!” Tên cầm đầu lớn tiếng nói, trong tay cũng nắm chặt vũ khí, đã nghĩ cùng Quân Mộ Khuynh liều mạng, hắn không tin nhiều người như vậy, đánh không lại một đấu kỹ sư.

“Chậc chậc… các ngươi có phải là không có nghe được lời ta mới vừa nói, ta là nói, chúng ta chiêu đãi tốt một chút, đâu phải là một mình ta đâu, vào đi, chiêu đãi tốt mấy vị khách quý, đừng quên tất cả phải tốt nhất.” Trên mặt Quân Mộ Khuynh hiện ra một nụ cười, cười rất là xinh đẹp mê người, nhưng điều này lại khiến cho trong mắt người đối diện càng thêm kinh hoảng.

Khởi Từ cùng đám người của Huyết Nguyệt dong binh đoàn, từ bốn phương tám hướng, chậm rãi đi tới, nhìn mấy cái rương gỗ kia, trên mặt lộ ra phẫn nộ, nhưng là vì phối hợp với Quân Mộ Khuynh, bọn họ vẫn là cố nhịn xuống.

“Cô nương yên tâm, chúng ta nhất định sẽ chiêu đãi mấy vị khách nhân này thật tốt, để cho bọn họ biết, người của Huyết Nguyệt dong binh đoàn hiếu khách đến mức nào.” Kỷ Tử cười nói, muốn tính toán bọn họ, phải trả giá, cho là người của Huyết Nguyệt dong binh đoàn bọn họ dễ khi dễ sao!

Rồng mạnh còn đấu không lại đầu rắn đâu! Ta khinh! Bọn họ mới là rắn.

“Các ngươi.. chúng ta là người của Long Vũ dong binh đoàn, các ngươi nếu dám làm gì đối với chúng ta, Phó đội trưởng Tần Khuê nhất định sẽ đối với các ngươi không khách khí.” Tên cầm đầu thấy nhiều người như vậy vây tới, gương mặt kinh hoảng, những người này làm sao đều trở về, bọn họ làm sao biết được!

“Phó đội trưởng Tần Khuê? Không phải là Tôn Tài sao?” Quân Mộ Khuynh hỏi, a, đúng rồi, Tôn Tài đã chết, bọn họ nói là bị Xích Quân giết, việc này nàng trái lại quên mất.

“Cô nương, Phó đội trưởng mới bọn họ gọi Tần Khuê, là người của Lôi gia.” Kỷ Tử vội vã giải thích, cô nương mới vừa từ vách Tuyệt Mạt trở về, có nhiều chuyện không biết là bình thường.

Quân Mộ Khuynh gật đầu một cái, chậm rãi đi tới, người của Long Vũ dong binh đoàn rối rít lui về sau một bước, trên mặt không giấu được sợ hãi, một hồng y đấu kỹ sư, bọn họ còn đánh thắng được, hiện tại… Nhiều người như vậy, bọn họ, làm sao có thể đánh thắng được!

Thấy bộ dáng bọn họ kinh hoảng, Quân Mộ Khuynh khinh thường cười, trực tiếp vòng qua bọn họ, nhìn bốn năm rương ma cỏ phấn, lần này Lôi gia xuất thủ thật đúng là hào phóng, dùng nhiều ma cỏ phấn như vậy để hãm hại bọn họ, chỉ có điều như vậy cũng tốt, nàng còn phải lo lắng, đến lúc đó không đủ sử dụng đây.

Quân Mộ Khuynh tiện tay vung một cái, ma cỏ phấn trên mặt đất liền biến mát, nàng dùng ý thức dò xét không gian một chút, năm rương gỗ liền xuất hiện ở bên trong.

Việc này làm người của Huyết Nguyệt dong binh đoàn không khỏi kinh ngạc, cô nương lại có nạp giới, cũng đúng, nàng có thể tùy tiện lấy ra nhiều ma hạch như vậy, làm sao có thể không có nạp giới.

Bọn họ không nhịn được hâm mộ nhìn Quân Mộ Khuynh, có thể có một cái nạp giới, chính là lính đánh thuê bọn họ nằm mộng cũng muốn, đi ra ngoài chấp hành nhiệm vụ, nếu không có nạp giới, rất nhiều thứ đều bất tiện, bọn họ thật sự rất khát vọng có nạp giới có thể dùng.

“Được rồi, các ngươi phải chiêu đãi bọn hắn thật tốt.” Quân Mộ Khuynh từ tốn nói một tiếng, sải bước đi ra ngoài, nhưng mới vừa đi hai bước, nàng tựa như đột nhiên vang lên gì đó, dừng bước, chậm rãi xoay người, “Ngươi mới vừa rồi là không phải nói, các ngươi nhiều người như vậy, còn đánh không lại một mình ta? Không đúng, là giết.” Quân Mộ Khuynh nhíu nhíu mày nói.

Người nọ vội vàng lắc đầu một cái, không dám thừa nhận, hắn có loại trực giác, nếu như hắn thừa nhận, sẽ so với bây giờ còn thảm hơn.

“Không có sao? Xem ra trí nhớ của ngươi không được tốt lắm, Kỷ Tử, mấy người bọn hắn, muốn kéo bè kéo lũ đánh nhau, ngươi phải nhớ kỹ chăm sóc thật tốt.” Nói xong, Quân Mộ Khuynh liền nghiêm túc xoay người, muốn quần công sao? Cũng được. (Quần công : nhiều người vây đánh một người.)

“Được.” Kỷ Tử gật đầu một cái, trên mặt lộ ra một nụ cười, hắn xoa xoa nắm tay, “Các huynh đệ, các ngươi nói, chúng ta kéo bè kéo lũ đánh nhau một trận thì sao đây?” Đàn đấu mà thôi, ai mà không thích chứ.



“Đương nhiên biết, nói nhảm nhiều như vậy để làm gì, đánh rồi hãy nói.” Người đứng ở phía sau Kỷ Tử, nói liền xông lên, đem người trước mắt kéo cổ áo, chính là đánh điên cuồng một trần.

“Này! Ngươi đánh ít nhất cũng phải nói cho chúng ta biết chứ, chúng ta cùng lên, ngươi vi phạm quy củ!” Người của Huyết Nguyệt dong binh đoàn toàn bộ xông lên, còn không quên lên án người xông lên trước tiên, vi phạm quy củ giữa bọn họ.

“Quy củ cái con khỉ, mau đánh đi, ít nhất phải đánh cho đã, mới đúng đạo hiếu khách. Lên thôi!” Một người khác của Huyết Nguyệt rống to, giống như phía trước có thiên quân vạn mã vậy, rống to.

Bên trong đại sảnh Huyết Nguyệt dong binh đoàn lớn như vậy, truyền đến một quyền lại một quyền tiếng động đánh vào trên người, lúc mới bắt đầu còn có đau đớn thét chói tai, về sau ngay cả rên rỉ cũng không có.

Hỏa Liêm đầu đầy hắc tuyến nhìn phương hướng Huyết Nguyệt dong binh đoàn, đây mới đúng là đàn đấu nè, nó thấy chủ nhân đã đủ đen, những người này, so với chủ nhân còn khủng bố… Không đúng, việc này là chủ nhân xúi bọn họ làm, vẫn là chủ nhân khủng bố hơn, chậc chậc, thật là xui xẻo.

Người dám quần công chủ nhân nó, đây không phải là muốn tự tìm chết hay sao?

“Chủ nhân, chúng ta bây giờ đi đâu?” Hỏa Liêm thu hồi ánh mắt, nó thật là chờ mong chuyện tình muốn làm phía sau.

“Long Vũ dong binh đoàn.” Nàng đương nhiên là muốn gậy ông đập lưng ông rồi.

Hỏa Liêm gật gật đầu, nó đã nói mà, chủ nhân nhất định sẽ không tha những người này, có người muốn xui xẻo.

Lính đánh thuê còn lại theo mệnh lệnh của Tần Khuê, đem toàn bộ ma thú phấn cao cấp tản ra chung quanh, điều này khiến Ngân Tử rất bất mãn, mùi của ma thú phấn cao cấp vốn là khó ngửi, việc này khiến cho hắn không chịu nổi, bọn hắn bây giờ còn vẩy lên chung quanh đây.

“Tần Khuê, ngươi đây là có ý gì, đem những thứ khó ngửi này vẩy lên chung quanh đây là làm cái gì?” Ngân Tử quát, đây là dong binh đoàn của cha hắn, không phải của hắn, cha hắn còn chưa có mở miệng, hắn dựa vào cái gì làm như vậy.

“Công tử, ta khuyên ngươi vẫn là đi vào trong đi, nếu không…”

“Đi vào trong, Tần Khuê, ngươi là ai chứ, đây là dong binh đoàn của nhà ta, họ Ngân không phải họ Tần, tất cả dừng lại cho ta!” Ngân Tử rống to, hết thảy lính đánh thuê đều rất tự giác dừng lại công việc, so với Tần Khuê, khiến cho bọn họ sợ hơn, chính là công tử này.

Tần Khuê bất quá chỉ là Phó đội trưởng Long Vũ dong binh đoàn, chỉ cần không có giá trị gì nữa, thì cũng giống Phó đội trưởng Tôn Tài mà thôi, chỉ là tay phải bị phế, liền bị giết, còn đem trách nhiệm đổ lên trên người người khác, Tần Khuê là cái gì cơ chứ, hắn bất quá chỉ là một Phó đội trưởng mà thôi, Phó đội trưởng thì sao, đội trưởng muốn đổi liền đổi, không có chuyện gì ghê gớm.

“Công tử, Tần Khuê là người của Lôi Vân đại nhân, lời nói của ta, chính là lời của Lôi Vân đại nhân!” Tần Khuê chỉ vào Ngân Tử, lớn tiếng nói, tốt, bọn họ nghe một người ngu ngốc nói, cũng không nghe hắn nói, những người này hắn đều nhớ kỹ, chờ hắn ngồi lên vị trí đội trưởng Long Vũ dong binh đoàn, hắn sẽ tính sổ bọn họ thật tốt!

Ngân Tử lạnh lùng cười một tiếng, khinh thường nói, “Lôi Vân đại nhân, Lôi gia, chẳng phải là muốn nịnh bợ cha ta sao, không có cha ta, Lôi gia sao có thể mở rộng thế lực đến mỗi góc mỗi xó được, ngươi cho rằng một Lôi Vân, là có thể hù được bản công tử sao? Ta cho ngươi biết, bản công tử nói không vẩy ra là không vẩy ra!” Ngân Tử rống to, Lôi gia có gì đặc biệt hơn người, lính đánh thuê công xã bọn họ, dong binh đoàn, ai từng sợ qua năm đại gia tộc, bây giờ là Lôi gia bọn hắn nịnh bợ họ, không phải là bọn họ nịnh bợ Lôi gia.

“Ngươi!”

“Ngươi cái gì ngươi! Tần Khuê ta cho ngươi biết, ngươi có thể có vị trí hiện tại không phải là Lôi gia đưa cho ngươi, là cha ta đưa cho ngươi, nếu như đem ngươi thay thế, bất cứ lúc nào cũng có thể!” Ta nhổ vào, Lôi gia tính là cái gì, bọn họ là Long Vũ dong binh đoàn làm gì phải nghe bọn hắn!

“Tốt tốt! Các ngươi cũng đừng hối hận.” Nói xong, Tần Khuê vung tay áo một cái, sải bước hướng lính đánh thuê công xã đi tới.

“Người tới, đưa Phó đội trưởng Tần Khuê đi về nghỉ ngơi, nếu như ai để hắn rời đi, giết không tha!” Ngân Tử âm ngoan nói, ánh mắt lộ ra hung ác.

“Dạ.” Những lính đánh thuê kia vội vàng lên tiếng, bọn họ chưa thấy qua công tử như vậy, đáng sợ, bọn họ đột nhiên cảm thấy, công tử so với đội trưởng còn muốn kinh khủng đáng sợ hơn.

“Ngân Tử, ngươi dám!” Tần Khuê cũng gấp, hắn trở về, chính là muốn tố cáo với Lôi Vân đại nhân, nói Long Vũ dong binh đoàn không phối hợp với bọn họ, bây giờ bị bọn họ giữ lại, hắn làm sao có thể trở về, tối hôm nay, ma thú sẽ tới, Long Vũ dong binh đoàn không có vẩy ma thú phấn cao cấp, ma thú nhất định sẽ công kích bọn họ.

Ngân Tử hừ nhẹ một tiếng, “Còn không mau mời phó đội trưởng Tần Khuê đi vào trong.”

“Dạ.” Lính đánh thuê cũng không dám chậm trễ, bọn họ cũng không muốn trở thành Tần khuê thứ hai.

Một màn này, bị Quân Mộ Khuynh vừa mới đi tới chứng kiến, thấy Ngân Tử như thế, không khỏi có chút ngạc nhiên, Ngân Tử này, xem ra không đơn giản như bề ngoài, chỉ dựa vào mặt ngoan độc như vậy, chính Ngân Thước cũng không có, còn bộ dạng quần áo lụa là kia, chỉ sợ là giả trang đi.

Người như vậy mới là đáng sợ nhất, khiến cho người ta nhìn không thấu, nếu không phải nàng hôm nay tới Long Vũ dong binh đoàn, chắc chắn còn không biết Ngân Tử còn một mặt như vậy, nếu sau này gặp được hắn, bị hắn ám toán mới biết được là chuyện gì xảy ra, thảo nào Ngân Thước cực kỳ cưng chiều đứa con này, không phải bởi vì hắn là nhi tử duy nhất, mà là vì hắn biết rõ bản tính thực sự của đứa con này.

“Chủ nhân, người này ẩn núp thật sâu.” Hỏa Liêm cũng lẩm bẩm nói.

Việc ẩn núp này đâu chỉ là sâu, là rất sâu, hôm nay dù hắn có đem Tần Khuê giết, Lôi Vân cũng sẽ không trách tội hắn, không ai sẽ vì một thằng ngốc giết một người mà làm hỏng kế hoạch được, Quân Mộ Khuynh thở dài, nàng nên sớm nghĩ tới Ngân Tử không đơn giản.



Có thể để cho Tôn Tài giúp hắn đánh nhau, chính là nói, Tôn Tài rất nghe lời Ngân Tử, mà Tần Khuê là người của Lôi Vân, cho nên, hắn mới muốn trừ bỏ, người có lòng tính toán như vậy, vậy mà không ai nhìn ra, ngay cả nàng cũng thiếu chút nữa mơ hồ bỏ qua.

“Đi thôi, nếu người của Long Vũ dong binh đoàn không vẩy ra, chúng ta liền giúp bọn hắn một chút.” Nét mặt Quân Mộ Khuynh lộ ra một nụ cười.

“Được!” Mấy chuyện này nó thích lắm, không đúng, là đặc biệt hết sức cam tâm tình nguyện làm.

Mèo Hỏa Liêm bước đi, trên lưng mang một túi đồ vật, nó vội vã ở khắp nơi trong Long Vũ dong binh đoàn đi qua, nó cố nén kích động trong lòng, ở Long Vũ dong binh đoàn mỗi một nơi đi tới, không buông tha một góc.

Quân Mộ Khuynh đứng xa xa nhìn, hai tay khoanh trước ngực, như vậy không cần chờ đến tối, ma thú cũng sẽ ào ào tới, còn một chỗ nữa, là lính đánh thuê công xã.

“Chủ nhân, ngươi giải quyết cái này!” Hỏa Liêm trong mắt hiện lên tia màu đỏ, trên lưng mang một cái rương đựng đồ.

“Đây là cái gì?”

“Đây là ma thú phấn cao cấp, có thể khiến cho ma thú sợ hãi, chủ nhân, ma cỏ phấn này thật là lợi hại, ngay cả ta cũng có chút ảnh hưởng, sắp không chịu được nữa rồi.” Hỏa Liêm lắc lư đầu, màu đỏ trong mắt phai nhạt một chút, đây chính là lợi hại của ma cỏ phấn, ma thú chỉ cần ngửi được mùi này, ngay cả lý trí cũng không có.

“Đi thôi!” Quân Mộ Khuynh thản nhiên nói, sải bước rời đi.

Hỏa Liêm đi sau lưng Quân Mộ Khuynh, màu đỏ trong mắt nhàn nhạt chậm rãi rút lui, nhảy lên một cái đi về phía trước.

Đến lính đánh thuê công xã vẫn là dáng vẻ kia, bất quá lần này, Quân mộ Khuynh cũng không ở toàn bộ lính đánh thuê công xã vẩy lên ma cỏ phấn, địa phương vẩy lên ma cỏ phấn cũng chỉ là chỗ ở của Lôi Vân, nơi này là bên trong dong binh trấn, nếu như đem lính đánh thuê công xã giống như Long Vũ dong binh đoàn vậy, thì toàn bộ dong binh trấn đều gặp phải tai ương.

“Chậm đã.” Thấy Hỏa Liêm đang muốn đem tất cả ma cỏ phấn hất xuống, Quân Mộ Khuynh khẩn trương kêu lên.

Hỏa Liêm mắt đỏ, hung ác nhìn Quân Mộ Khuynh, “Chủ nhân, làm sao vậy?” Nó áp chế giọng nói của mình, vẫn là nghe được hung ác trong giọng nói.

Quân Mộ Khuynh nhíu mày, “Đưa thuốc bột cho ta.” Quân Mộ Khuynh đưa tay ra, trải qua lần trước, ý chí Hỏa Liêm đã kiên định không ít, nếu không hiện tại nó đã sớm động thủ, ma thú quả nhiên không thể đến gần ma cỏ phấn, nếu không hậu quả thật rất lớn.

“Chủ nhân…” Hỏa Liêm đang cực lực ngấm ngầm chịu đựng, chậm rãi lui về phía sau, nó hiện tại không đủ sức tiến tới ma cỏ phấn quá gần, nếu không sẽ mất lý trí.

“Ngươi mau trở lại Huyết Nguyệt dong binh đoàn đi!” Quân Mộ Khuynh vội vàng cầm lấy ma cỏ phấn, nhanh chóng lui về sau, ánh mắt của Hỏa Liêm phiếm hồng, còn có dáng vẻ dữ tợn, đâu còn bộ dáng đáng yêu ngốc manh cơ chứ.

“Ừ.” Hỏa Liêm gật gật đầu, ngay lập tức hướng Huyết Nguyệt dong binh đoàn đi, tránh ma cỏ phấn càng xa, nó liền cố gắng lắc đầu, màu đỏ trong mắt cũng đang từ từ thối lui.

“Ma cỏ phấn thật lợi hại như vậy? Ma thú cũng không thể kháng cự?” Quân Mộ Khuynh tò mò nhìn đồ vật trong ngực một chút, có hơi nghi hoặc.

“Nữ nhân, ngươi như thế sẽ hại chết rất nhiều nhân loại.” Âm thanh của Lạc Du ở sau lưng vang lên, còn mang theo xem thường, chuyện nhân loại sống chết không liên quan đến hắn, chỉ có điều nàng không phải là nhân loại sao? Vì sao nhân loại còn muốn giết nhân loại, bọn họ là cùng một loại, hẳn là giống như Thú nhân tộc bọn hắn giống nhau.

Quân Mộ Khuynh chậm rãi xoay người, hắn thật đúng là âm hồn bất tán, địa phương nào cũng gặp hắn, “Dạy ngươi một khóa, đồng loại, không nhất định sẽ không tự giết hại lẫn nhau, các ngươi ở đó sẽ không, nhưng ngươi biết bên ngoài, đồng loại các ngươi sẽ không sao? Kể cả dòng họ một gia tộc đều sẽ tự giết lẫn nhau, huống chi là người xa lạ không quen biết.” Ánh mắt đỏ ngầu bắt đầu trở nên lạnh lùng, khí tức lạnh như băng từ trên người Quân Mộ Khuynh tản mát ra.

Lạc Du sửng sốt, nàng đây là thế nào? “Ngươi muốn làm gì!” Trên người nàng làm sao sẽ phát ra khí tức cường đại như vậy.

“Không có gì! Hiện tại ta chính là muốn làm vậy đó.” Quân Mộ Khuynh nhìn thoáng qua lính đánh thuê công xã sau lưng, xoay người rời đi, giờ chắc là bọn Lý Cổ Nguyệt cũng có thể đã trở về rồi, sắc trời cũng không còn sớm, cũng tới lúc xem kịch hay rồi, trò hay này nhất định sẽ rất đặc sắc, khiến tất cả mọi người khó quên.

Lạc Du đi sau lưng Quân Mộ Khuynh, lần này hắn không có rời đi, hắn cũng muốn biết nàng muốn làm gì, trong ngực nàng có gì, hắn đương nhiên biết, kia là ma cỏ phấn ma thú thích nhất, nàng cầm nhiều ma cỏ phấn như vậy làm gì, như thế ma thú sẽ chen chúc tới, nàng không biết sao?

“Đừng dùng loại ánh mắt này nhìn ta, ta cho ngươi biết, ta chính là biết ma cỏ phấn dùng để làm gì, mới lấy ra, cái này gọi là gậy ông đập lưng ông.

Bước chân Quân Mộ Khuynh từ từ nhanh hơn, đem Lạc Du dừng lại phía sau, bở rơi ở thật xa.

Gậy ông đập lưng ông? Mấy người kia đã làm chuyện gì?

Nghĩ tới đây, Lạc Du cũng bước nhanh đi theo, có thể hắn chưa có tới thế giới nhân loại, có rất nhiều chuyện cũng không biết, hiện tại hắn có thể từ từ học, có thể học được mấy thứ, bất kể là học với ai đều giống nhau, chỉ cần có thể học được là tốt rồi.

Quân Mộ Khuynh trở lại sân đại hội lính đánh thuê, người của Huyết Nguyệt lính đánh thuê tất cả đã trở lại, khiến nàng rất kỳ quái chính là, những người này, trước đều không phục, bây giờ nhìn lại, nàng cảm giác là lạ, ánh mắt bọn họ nhìn mình cũng thay đổi.

“Cô nương.” Kỷ Tử cung kính kêu lên.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

Nhận xét của độc giả về truyện Nghịch Thiên Ngự Thú Sư

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook