Nghịch Thiên Ngự Thú Sư

Quyển 3 - Chương 60

Thất Nguyệt Điềm

01/11/2016

Edit: Hoa Thiên

Beta: Zi

“Ai, Lan di, có chuyện gì từ từ nói, buông tay buông tay.” Gương mặt Hạng Võ thảm thiết, hắn làm sao lại mệnh khổ như vậy! Đều bị một nhà già trẻ này bắt nạt.

“Buông tay ngươi liền đi, chỉ cần ngươi ngoan ngoãn, lão nương cho ngươi tiền tiêu vặt, Lan di cho ngươi.” Diệp Lan cười híp mắt nói, trong giọng nói còn mang theo vài phần dụ dỗ.

“Thực sự?” Hạng Võ thoáng cái hăng hái, tiền tiêu vặt mỗi tháng của hắn, đều bị nương của hắn lấy một nửa, hiện tại Lan di bổ sung cho hắn, phát đạt, phát đạt!

“Đương nhiên, Lan di nói chuyện lúc nào lưà ngươi .” Diệp Lan cười ha hả nói, ở trong lòng âm thầm bổ sung thêm một câu, vốn có sẽ không có tính nói ra!

“Đau đau đau! Lan di, nhẹ chút!” Hạng Võ mặc dù rất muốn nọ kia, một nửa tiền tiêu vặt, nhưng mà hiện tại hắn càng muốn thoát khỏi ma trảo này, nhưng mà hết lần này đến lần khác đều không có khả năng.

Nhìn bóng lưng Hạng Võ bị lôi đi, mọi người đều lắc đầu, hài tử đáng thương, làm sao nhiều lần như vậy, còn tin tưởng chuyện không thể nào, tiền của Lan di đều là Ngạo Tà lường gạt, nàng làm sao có thể cho ngươi tiền tiêu vặt.

“Ta cũng đi về nghỉ ngơi.” Quân Mộ Khuynh lãnh đạm nói, chậm rãi bước theo sau.

“Ai! Khuynh nhi, nói một chút vừa rồi là xảy ra chuyện gì!” La Tắc vội vàng đuổi theo, quá trâu, khiến huyền hỏa nằm xuống liền nằm xuống, muốn nó cút nó liền ngoan ngoãn cút đi, hình như còn đặc biệt hài lòng.

Lam Phong cũng vội vàng đuổi theo, thấy hai bạn tốt đều đi rồi, Hạ Trúc Thanh cũng đuổi theo, hắn là hỏa nguyên tố, cũng hiểu chút ít thứ bậc của hỏa, ngọn lửa kia, nếu như hắn không có nhìn lầm, chu hỏa cũng không có nhớ lầm, đó chính là kim ô hỏa, kim ô hỏa là bá chủ trong hỏa, có thể cắn nuốt tất cả hỏa diễm!

Hạ nhân Mặc phủ cũng muốn đi theo, nhưng là bọn họ đều có chuyện của mình, liền chậm rãi rời đi, trên mặt còn rất là tiếc hận, bọn họ cũng muốn biết kim sắc hỏa diễm kia là xảy ra chuyện gì, mà Khuynh Thành cô nương cái gì có thể khiến cho hỏa diễm phủ phục trên mặt đất, động cũng không dám động, thật lợi hại!

Quân Mộ Khuynh đối mặt với mấy đôi mắt hiếu kỳ này, vẫn là im lặng, nàng vui mừng vì lúc này Diệp Lan cùng Hạng Võ không có ở đây, nếu không thì cũng không phải là hỏi thăm bình thường.

“Khuynh nhi, hỏa diễm của ngươi tại sao là kim sắc, nói một chút, cho chúng ta cũng biết!” La Tắc nhịn không được nữa, hắn đã sớm muốn hỏi, kim sắc hỏa diễm, hắn thực sự chưa từng gặp qua, khế ước giả của Hạ Trúc Thanh là chu hỏa, hỏa diễm của hắn mới là tử sắc, cũng không biết còn có kim sắc hỏa diễm.

Hạ Trúc Thanh đi tới trước mặt La Tắc, cười nói, “Hỏa cũng có phân biệt đẳng cấp, ngươi cũng chớ xem thường hỏa nguyên tố, ở trong sáu loại nguyên tố, chỉ có hỏa mới có phân biệt đẳng cấp, cấp thấp nhất là hỏa nguyên tố, huyền hỏa, tử hỏa, địa hỏa, thiên hỏa, cực phẩm hỏa, Khuynh nhi hẳn là một loại cực phẩm hỏa.” Hắn chính là hỏa nguyên tố, hơn nữa chu hỏa cũng biết một chút, hắn cũng liền biết một chút .

“Phải không?” La Tắc hoài nghi nhìn Hạ Trúc Thanh, hắn vì cái gì cũng không biết có chuyện này?

“Ừ.” Quân Mộ Khuynh gật gật đầu, đích thực là có chuyện như vậy, chỉ có điều nàng chỉ biết là có tử hỏa, còn không biết có địa hỏa, thiên hỏa, càng thêm không biết hỏa nguyên tố còn có nhiều đẳng cấp như vậy.

“Hạ Trúc Diệp, ngươi vì sao không nói cho ta!” Vì sao hắn có loại cảm giác chỉ có một mình hắn không biết, nhìn bộ dáng Lam Phong, hắn hình như cũng biết, bọn họ biết vậy mà đều không nói cho hắn, quá không nghĩa khí!

Hạ Trúc Thanh vỗ vỗ bụi đất có lẽ có trên ống tay áo, lẩm bẩm nói, “Ngươi chưa từng hỏi.” Hắn cho tới bây giờ chỉ quan tâm tốc độ của mình, những chuyện khác cũng sẽ không để ý tới, thời điểm bọn họ nói chuyện phiếm có nhắc tới, chỉ sợ là hắn đã quên.

“Tắc tử, chuyện này ta có thể làm chứng, Trúc tử đích thực là có nói qua, nếu không ta cũng sẽ không biết.” Lam Phong mỉm cười nói, là chính hắn không nhớ được, không thể trách Trúc tử chưa từng nói.

“Phải không?” La Tắc nghi ngờ nhìn Lam Phong, hắn vì sao một chút cũng không nhớ rõ, việc này không có đạo lý, nếu như bọn hắn đã nói, hắn không có đạo lý không nhớ .

Hạ Trúc Thanh chậm rãi đi tới trước mặt La Tắc, trên mặt tràn đầy tươi cười, “Tắc tử, Phong tử nói không sai, ngươi lúc nào nghe chúng ta nói chuyện?” Mỗi lần vừa thấy mặt, hắn liền cùng bọn họ tỉ thí tốc độ, tốc độ, hắn chính là rất tự hào về tốc độ, nhưng vẫn thua Mặc Ngạo Tà.

“Là thế này phải không?” La Tắc sờ sờ đầu, hắn làm sao không biết mình còn có tật xấu này, lúc nào có, hắn còn tưởng là chuyện của bọn họ, chính mình gần đây cũng rất quan tâm.

Quân Mộ Khuynh mím môi cười, tình cảm mấy người này thật không tệ, giống như thân huynh đệ.

“Ngươi biến mất ba ngày, là bởi vì kim ô hỏa?” Lạc Du chậm rãi đi tới, hắn nhớ trước khi rời đi thú nhân tộc, nàng đích thực là biến mất ba ngày, ba ngày này trưởng lão là đứng ngồi không yên, buổi tối đi ngủ cũng lo lắng không thôi, chỉ sợ chính là vì nàng.

Quân Mộ Khuynh gật gật đầu, đúng là như vậy, lời nàng nói ở Mặc phủ hắn làm sao biết, dựa vào! Hắn không phải là ở nóc nhà nghe trộm đi!

“Ta nếu muốn biết các ngươi đang nói cái gì, rất đơn giản.” Lạc Du xem thường liếc mắt nhìn Quân Mộ Khuynh, chuyện nghe trộm này, hắn sẽ không làm, hắn là thiên tài thú nhân tộc, sao có thể làm loại chuyện này, bọn họ nói chuyện phiếm, chỉ cần hắn muốn biết, thì nhất định có thể biết.

“Như vậy tốt nhất.” Quân Mộ Khuynh lười biếng nói, nàng trái lại hiếu kỳ hắn là làm sao mà biết được.

Kim ô hỏa! Hạ Trúc Thanh ngây ngốc đưa mắt chuyển qua trên người Quân Mộ Khuynh, “Khuynh nhi, trên người của ngươi chính là kim ô hỏa!” Nàng sao có thể có được kim ô hỏa, phải biết kim ô hỏa là loại cực phẩm cao cấp, cũng chính là loại bá chủ, nàng sao có thể có được kim ô hỏa, còn có thể đem nó thuần phục!



“Đúng vậy.” Quân Mộ Khuynh gật gật đầu, bọn họ đều nói ra, cũng không có gì giấu giếm.

“Kim ô hỏa làm sao?” La Tắc tò mò hỏi, hắn có thất thần như thế sao? Ngay cả chuyện quan trọng Trúc tử nói qua cũng sẽ quên mất.

“Đừng suy nghĩ, ta không có nói qua kim ô hỏa, chỉ có điều kim ô hỏa, là loại bá chủ, dùng hai chữ bá chủ để hình dung nó, thì biết nó có bao nhiêu bá đạo, ta nghe chu hỏa nói, cho tới bây giờ chưa có người nào có thể có được kim ô hỏa.” Nhưng mà hôm nay Khuynh nhi là đích thực có được, còn đem nó thần phục.

Lạc Du không có lên tiếng, Hạ Trúc Thanh nói đúng, kim ô hỏa là loại bá chủ, chim thiên đường là ma thú cao ngạo nhất trong ma thú, nó so với kim long, phượng hoàng lửa càng cao ngạo hơn, bất luận lúc nào, đầu chúng nó đều là ngửa mặt lên trời, hai cánh mở ra cũng sẽ không hạ xuống, đơn giản là vì chúng nó cao ngạo, chúng nó kiêu căng tự đại, không thèm nhìn xuống dưới đất lấy một cái, chỉ nguyện ý ngửa mặt lên trời, cho nên mới được gọi là, chim thiên đường.

Tuổi thọ chim thiên đường là có hạn, trừ khi nó tìm được một người hết sức cường đại, trở thành khế ước thú của người đó, nhưng chim thiên đường cũng là cao ngạo, chúng nó không muốn cùng nhân loại hợp tác, một khi chúng nó tới đại nạn, chúng nó đều sẽ cảm ứng được, sẽ đem hỏa diễm bổn mạng của mình, cùng với ma hạch lấy ra, để cho hậu nhân của chúng nó hợp lại làm một, trong đó có một ý kiến, đó là có thể có được ma hạch cùng hỏa diễm của chim thiên đường sống lại, nhưng mà từ thời viễn cổ, cũng chưa có chim thiên đường nào sống lại.

Kim ô hỏa dung hợp chim thiên đường toàn bộ, bao gồm cả cao ngạo, khinh thường nhân loại, nhưng nó vì sao lại sống nhờ ở trong thân thể của nàng, hơn nữa nàng còn đem nó thuần phục, để mình sử dụng?

“Ngươi biết chuyện gì xảy ra?” Quân Mộ Khuynh nhìn Lạc Du, nhìn dáng vẻ của hắn, đó là hiểu rõ, về chuyện của kim ô hỏa, nàng cũng chỉ nghe Huyết Yểm nói một chút, cụ thể tỉ mỉ, nàng cũng không biết là xảy ra chuyện gì, càng không biết kim ô hỏa vì sao lại chạy vào bụng của mình.

Lạc Du lắc lắc đầu, hắn cũng không biết chuyện gì xảy ra, mới không có mở miệng, nếu như biết, hắn sẽ không giấu giếm.

Hạ Trúc Thanh thở dài, chu hỏa cũng không biết là xảy ra chuyện gì, xem ra chuyện liên quan đến chim thiên đường, có rất ít người, hoặc là thú biết, ngay cả thú nhân cũng không biết là xảy ra chuyện gì.

“Nếu không biết, vậy thì quên đi, các ngươi nếu như không có việc gì, vậy ta đi nghỉ ngơi.” Quân Mộ Khuynh đứng lên, đang định hướng gian phòng của mình đi đến, liền nhìn thấy Diệp Lan kích động hướng mình bên này chạy tới, trên mặt còn mang theo tươi cười.

Hạng Võ dè dặt từ sau lưng Diệp Lan đi tới, không dám nhìn tới Quân Mộ Khuynh, ngay lập tức, một loại dự cảm không tốt xông lên đầu.

“Các ngươi là những tiểu tử thối, một hai cũng không có Võ tiểu tử thành thực, một hai đều biết chuyện của Khuynh Khuynh, chỉ có ta là không biết!” Nàng vậy mà lại là Quân Mộ Khuynh, Quân Mộ Khuynh… Thực sự là không tệ, thực sự là không tệ.

Mấy đôi mắt thoáng cái nhìn về phía Hạng Võ, đều lộ ra bộ dáng xem kịch vui, Quân Mộ Khuynh lạnh lùng liếc mắt nhìn Hạng Võ, chậm rãi thu hồi ánh mắt.

Nàng biết Hạng Võ ở đây là không có chuyện gì tốt, mỗi lần há miệng chuyện gì cũng nói, nàng căn bản cũng không muốn cho người ngoài biết Quân Mộ Khuynh từng đến hoàng thành, trước không nói mấy người bọn hắn, hiện tại lại thêm một, đợi lát nữa còn nhiều hơn một, nàng mới không tin tưởng Mặc phu nhân sẽ không đem chuyện này nói cho cha của Mặc Ngạo Tà!

Tiếp theo mọi người đều biết hết, rồi ngũ đại gia tộc bọn họ cũng biết Quân Mộ Khuynh đã tới hoàng thành .

“Lan di, ngươi nói không bán đứng ta!” Hạng Võ kích động kêu to, nói ra, về sau nếu như hắn còn tin tưởng lời Lan di nói, hắn liền gặp trở ngại!

Diệp Lan cười ha hả nhìn Hạng Võ, “Ái chà, việc này không phải là không cẩn thận nói lỡ miệng, lần sau, lần sau ta nhất định sẽ không nói là ngươi nói.” Lần này mọi người đều biết , lần sau, không cần nàng nói, mọi người đều biết là chuyện gì xảy ra .

Lần sau! Còn có lần sau!

Hạng Võ thiếu chút nữa muốn nhảy lên, Lan di hãm hại hắn một lần còn chưa đủ, còn có lần thứ hai!

“Được rồi được rồi, không có lần sau.” Diệp Lan lắc lắc đầu, những lời này nàng cũng không biết đã nói bao nhiêu lần, tiểu hài tử quả nhiên chính là tiểu hài tử, dễ dàng dụ dỗ.

La Tắc nín cười, hắn ở đây, đoạn đối thoại này, hắn cũng đã nghe qua không dưới mười lần, còn có hai người Lam Phong bọn họ nghe qua bao nhiêu lần, mỗi lần Lan di đều nói không có lần sau, kết quả lần sau đang ở trước mắt.

Hạng Võ hừ nhẹ một tiếng, hắn quyết định sau này không bao giờ nói cho Lan di những chuyện này nữa, mỗi lần mấy người bọn họ đều kéo hắn khai ra!

Khóe miệng Quân Mộ Khuynh co quắp, nàng đã biết chuyện gì cũng không thể để cho Hạng Võ biết, hắn biết càng ít, nàng càng an toàn, tốt nhất chính là đừng gặp phải hắn!

“Khuynh Thành, ngươi lúc nào thì có kim ô hỏa, ta tại sao từ trước tới nay chưa từng thấy.” Hơn nữa không có nghe nói qua, chẳng lẽ mấy tháng nàng rời đi Nam Ngưng học viện, đã xảy ra chuyện gì, là hắn không biết, chuyện tốt như vậy đến cuối cùng đã xảy ra chuyện gì!

“Tại sao phải cho ngươi biết?” Quân Mộ Khuynh chau chau đầu mày, tất cả mọi chuyện để cho Hạng Võ hắn biết, vậy thì khác gì toàn thế giới đều biết.

“Tốt xấu gì cũng là đồng học a, mặc dù ngươi trễ một năm so với ta, nhưng mà vẫn là đồng học không phải sao.” Hạng Võ nói như chuyện đương nhiên, hắn vẫn không hề hối hận ngày đó bị nàng làm bị thương, nếu không cũng sẽ không quen biết một bằng hữu lợi hại như vậy.

Diệp Lan đẩy Hạng Võ ra, “Đi đi đi, ngươi tới xem náo nhiệt cái gì, Khuynh Khuynh, ngươi chỉ cần nói cho một mình bá mẫu, mấy tiểu tử bọn hắn cũng không dám nghe trộm, ta bảo đảm với ngươi!” Diệp Lan thề thốt nói, nàng đây là đang hỏi thăm tức phụ của mình, tiểu tử Hạng Võ này lộn xộn cái gì.

Quân Mộ Khuynh nhất thời im lặng, nàng nói như thế nào, cũng không thể nói nàng đi thú nhân tộc, sau đó trưởng lão thú nhân cho nàng một cái hộp, việc này là không thể nói.

“Bá mẫu, ta không phải mới vừa nói qua, là ngẫu nhiên lấy được, thậm chí lúc mới bắt đầu, ta cũng không biết đó chính là kim ô hỏa.” Nàng lúc mới đầu, đích thực không biết đó chính là kim ô hỏa, bị đốt ba ngày ba đêm mới biết .

Quân Mộ Khuynh chậm rãi xoay người, nhìn bầu trời. “Đi rèn luyện ở chỗ khác nhau, sẽ có cơ hội khác nhau.”



“Ta là muốn biết ngươi ba ngày làm thế nào chống đỡ được.” Kim ô hỏa không phải lửa bình thường, muốn rèn luyện kim ô hỏa, vậy nhất định là sống không bằng chết, nàng rốt cuộc làm thế nào chống đỡ được, đoạn đường này lại ăn bao nhiêu khổ, kỳ thực Diệp Lan muốn biết chính là chuyện đó.

“Không biết.” Nàng cũng không biết, có lẽ là bởi vì có Huyết Yểm.

Diệp Lan bỗng nhiên đứng lên, vỗ bàn một cái, “Đi, hôm nay không muốn những thứ này, chúng ta ra ngoài đi dạo, ngươi muốn mua gì, bá mẫu giúp ngươi!”

Ách…

Mấy người bọn họ đứng ở bên cạnh lập tức sững sờ nhìn một màn giải quyết xong, đây là tình huống gì, Lan di không phải mới vừa rồi còn muốn nghe sao, nhìn bộ dáng của nàng, là vô cùng muốn biết, làm sao lại đột nhiên nghĩ đi dạo phố? Quả nhiên, nữ nhân đều rất giỏi thay đổi!

“Không cần…”

“Phu nhân, phu nhân!” Nô bá vội vội vàng vàng đi tới, trong miệng không ngừng lớn tiếng gọi, chỉ sợ Diệp Lan nghe không được vậy.

Diệp Lan nhìn thấy bộ dáng vội vàng của nô bá, sắc mặt tối sầm lại, “Hoàng thượng lại có chuyện gì, ngươi liền đi nói cho hắn biết, Tà nhi không ở đây, Mặc Cuồng hiện tại đã mặc kệ chuyện trong nhà.” Hoàng thượng ba ngày lại phái người đến nhà nàng, có phải rảnh rỗi không có chuyện gì làm hay không.

“Không phải, phu nhân, không phải!” Nô bá há mồm thở dốc mà nói, còn không ngừng nói không phải không phải.

“Vậy thì cái gì?” Diệp Lan nhíu nhíu mày, hoàng đế phái người đến nhà bọn họ, còn có thể có chuyện tốt gì.

“Hoàng thượng phái người đến, mời bốn vị công tử.” Vội vàng nói ra, cũng không biết làm sao hoàng đế biết mấy thiếu gia không có ở nhà bọn họ, biết bốn vị thiếu gia bọn họ ở Mặc phủ, nên phái người đến, bọn họ cũng không biết là xảy ra chuyện gì.

Diệp Lan lập tức đứng lên, nghiêm túc nhìn nô bá, “Hoàng đế làm sao mà biết được!” Chuyện Tà nhi rời đi, không ai biết, nếu như cho gọi, cũng là cho gọi cả thảy năm người, hiện tại chỉ cho gọi bốn người bọn họ, vậy đã nói rõ hoàng đế biết Tà nhi không có ở đây.

Nô bá lắc lắc đầu, hắn cũng không biết hoàng thượng làm sao mà biết được, xem ra, sau khi thiếu gia rời đi, hắn cũng đã biết.

“Hoàng đế quả nhiên chính là hoàng đế, đã không phải là tiểu hài tử trước đây.” Diệp Lan chậm rãi ngồi xuống, trên mặt thoáng qua một tia châm chọc, mới hướng về phía bốn người La Tắc bọn họ nói, “Nếu là hoàng thượng cho gọi các ngươi đi, các ngươi liền nhanh đi đi.” Chỉ sợ bên trong Mặc phủ cũng có người của hoàng đế, Quang Minh thánh điện hắn không tin, ngũ gia bọn họ hắn cũng không tin, để cho bọn họ kiềm chế lẫn nhau, tốt, quả nhiên là rất tốt!

Quân Mộ Khuynh nghe lời nói của Diệp Lan, cũng nghe ra một ít manh mối, chuyện Mặc Ngạo Tà rời đi, chỉ sợ là gạt hoàng thượng, mà bây giờ hoàng thượng đã biết, vậy đã nói rõ, hoàng đế biết chuyện Mặc Ngạo Tà rời đi.

“Vâng.” Bốn người cũng không vui đùa như trước, trầm mặt đi nhanh ra ngoài.

“Nô bá, ngươi còn có chuyện gì?” Thấy nô bá không có rời đi, Diệp Lan biết hắn còn có chuyện chưa nói hết.

“Phu nhân, thánh tử Quang Minh thánh điện đang chờ ở sảnh trước, nói là muốn gặp Khuynh Thành cô nương.” Nô bá dè dặt nói, còn không ngừng lau mồ hôi lạnh trên trán.

“Cái gì! Tiểu tử Quang Minh thánh điện kia dám đánh chủ ý lên tức phụ của lão nương, đi, nhanh mang ta đi, Khuynh Khuynh, ngươi ở lại chỗ này, chờ ta giải quyết đám hỗn tạp Quang Minh thánh điện kia, chúng ta lại đi dạo phố!” Nói xong Diệp Lan liền hùng hổ hướng sảnh trước đi đến, để lại một mình Quân Mộ Khuynh đang trợn mắt há mồm.

Nàng lúc nào trở thành tức phụ Mặc gia? Nàng làm sao không biết, còn có, người Thánh Quang tìm là nàng mới đúng a!

Nô bá có chút ngượng ngùng nhìn Quân Mộ Khuynh, cười ha hả nói, “Cô nương, người đừng thấy lạ, phu nhân nhà ta luôn thẳng thắn như vậy, nghĩ cái gì thì nói cái đó, ngươi đừng quá chú ý.” Phu nhân a, ngươi thế nào liền đem mọi chuyện nói ra, việc này không phải sẽ khiến cho Khuynh Thành cô nương xấu hổ sao, coi như là vì tức phụ, vậy cũng phải khiêm tốn, khiêm tốn mới đúng.

“Không có việc gì.” Quân Mộ Khuynh lắc lắc đầu, nàng phát hiện trái tim mình có năng lực chịu đựng càng ngày càng tốt, như vậy mà nàng còn có thể bình tĩnh như thế, nàng cũng bắt đầu có chút bội phục chính mình .

“Khuynh Thành cô nương, chúng ta cũng đi sảnh trước đi, thánh tử nói nhất định phải nhìn thấy ngươi, nếu không cho dù là phu nhân đi, hắn cũng sẽ không rời đi.” Thánh Quang hình như đã sớm biết phu nhân sẽ ngăn cản hắn thấy Khuynh Thành cô nương vậy, đã nói trước với hắn .

“Ừm.” Nàng ngược lại muốn nhìn vị thánh tử thánh điện này tìm nàng có chuyện gì.

Dù sao thánh chủ tìm nàng, là để nàng gia nhập vào thánh điện, không đúng, đó là thăm dò nàng mà thôi, hiện tại thánh tử thánh điện lại tới tìm nàng, lần sau có phải hay không là thánh nữ tới, việc này người bình thường cũng không biết, thánh nữ ngăn cách với nhân thế.

Nếu như nàng nhớ không lầm, thánh nữ thánh điện đã đi tìm nàng, còn cùng nàng động thủ.

Quân Mộ Khuynh theo nô bá chậm rãi đi qua một viện lại một viện, cuối cùng đã tới sảnh trước, liền nghe thấy tiếng gắt gỏng của Diệp Lan, chỉ là muốn khiến cho Thánh Quang rời đi, nói một ít lời, Thánh Quang ngược lại khiến cho Quân Mộ Khuynh có chút kinh ngạc, đối mặt với tiếng thét của Diệp Lan, không buồn không giận, vẫn tao nhã như cũ, nói chuyện cũng là nho nhã lễ độ.

“Khuynh Thành cô nương, nếu đã tới, cần gì ở bên ngoài nghe, đi vào nghe không phải tốt hơn.” Âm thanh Thánh Quang đột nhiên vang lên, thân ảnh hồng sắc cũng đồng thời xuất hiện, đi vào trong đại sảnh.

“Nói đi, ngươi tới nơi này làm gì?

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

Nhận xét của độc giả về truyện Nghịch Thiên Ngự Thú Sư

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook