Nghịch Thiên Ngự Thú Sư

Quyển 3 - Chương 42: Long Huyết

Thất Nguyệt Điềm

01/11/2016

Edit: Hoa Thiên

Beta: Zi

Lý Cổ Nguyệt nhìn tình huống trước mắt của đội mình, không khỏi thở phào nhẹ nhõm, nghĩ đến tỷ thí ngày mai, không nhịn được lại bắt đầu lo lắng, ngẫm lại bọn họ để cho Quân mộ Khuynh giúp quá nhiều, hắn cũng bỏ đi suy nghĩ hỏi Quân Mộ Khuynh.

“Như vậy là được rồi?” Thấy Lý Cổ Nguyệt bọn họ từ từ đi xuống, thật ra thì cũng không phải rất khó thôi, năm thắng ba, miễn là trong bọn họ có ba người thắng là tốt rồi.

“Đúng vậy, tỷ thí lần thứ hai này, muốn lưu lại ba dong binh đoàn bình thường mạnh nhất, đến cuộc tỷ thí cuối cùng, đây cũng là cho công binh đoàn bình thường một cơ hội.” Tỷ thí ngày mai, bất luận là ai thua một trận, đó chính là dong binh đoàn bình thường.

Quân mộ Khuynh gật gật đầu, chậm rãi đứng lên, “Ta hôm nay sẽ không về Huyết Nguyệt dong binh đoàn, các ngươi không cần tìm ta.” Thân ảnh màu đỏ hờ hững xoay người rời đi.

“Cô…”

“Đại ca, sau khi đi ra từ vách Tuyệt Mạt ta cảm thấy, tiểu Khuynh thay đổi rất nhiều.” Lạc Anh Ninh nhìn bóng lưng Quân Mộ Khuynh rời đi, loại biến hóa này rất vi diệu, nàng cũng không nói ra được, tiểu Khuynh là thay đổi chỗ nào, tóm lại là thay đổi.

“Chớ nghĩ bậy.” Lạc Ưng Hùng vỗ vỗ bả vai Lạc Anh Ninh, lộ ra nụ cười nhàn nhạt.

Người của Thanh Hỏa dong binh đoàn cũng nhìn thấy Quân mộ Khuynh rời đi, Doãn Thí Sát vội vã dặn dò vài câu, cũng nhanh bước rời đi, đây là trước giờ cũng chưa từng có, điều này khiến cho người của Thanh Hỏa dong binh đoàn đều hiếm thấy, đây là thế nào.

Lam Tổ có thâm ý khác gật đầu một cái, không sai không sai, xem ra hai người kia trong lúc đó thật đúng là có chút gì đó, Doãn tiểu tử, phải cố gắng lên a!

Quân Mộ Khuynh đi về phía trước, đột nhiên cảm giác được sau lưng dao động, âm thanh lạnh như băng lạnh lẽo phun ra, “Hỏa thuẫn!” Hoa văn quen thuộc triển khai ở dưới chân, kim sắc hỏa diễm hừng hực thiêu đốt, tạo thành một tấm chắn, ngăn cản sau lưng nàng.

“Ầm!” Lực lượng chạm vào nhau, tấm chắn kim sắc trong nháy mắt biến mất.

“Xem ra truyền thuyết bên ngoài là thật.” Âm thanh thô cuồng sau lưng Quân mộ Khuynh vang lên.

“Doãn đại ca.” Quân Mộ Khuynh chậm rãi xoay người, thấy Doãn thí Sát, băng lãnh trên mặt, mới mang theo nụ cười nhàn nhạt.

“Ha ha! Mới một năm không gặp, ngươi lại cao hơn, không đúng, chưa được một năm.” Doãn Thí Sát đi tới trước mặt Quân Mộ Khuynh, còn hung hăng dùng bàn tay to của hắn, chụp lên vai Quân Mộ Khuynh một cái, trên mặt không giấu được vui mừng.

Quân Mộ Khuynh dở khóc dở cười nhìn Doãn Thí Sát, thời gian dài như vậy không gặp, hắn vẫn ưa thích chụp bả vai nàng, hoàn hảo thực lực của nàng đang từ từ mạnh lên, phương thức gặp mặt theo thói quen của hắn, cùng phương thức gặp mặt của Thanh Hỏa dong binh đoàn đều thật đặc biệt. Chắc hẳn đây đều là công lao của người đội trưởng kia.

“Đúng là gần một năm, nhưng mà, chuyện ta đáp ứng ngươi, còn chưa có làm được.” Quân Mộ Khuynh áy náy nói, đây cũng là nguyên nhân mà nàng vẫn không đi tìm Doãn Thí Sát, đã đáp ứng đến lính đánh thuê công xã, sẽ đưa hắn một con thần thú.

Doãn Thí Sát không quan tâm lắc đầu một cái, hắn lại không phải vì muốn ma thú của nàng, “Ngươi chính là huynh đệ ta, giữa huynh đệ không cần phải nói những thứ này.” Bọn họ cũng coi là trải qua huynh đệ sinh tử, như vậy thì khách sáo làm gì!

Quân Mộ Khuynh gật đầu, bọn họ là huynh đệ tốt, không sai, hắn vĩnh viễn là Doãn đại ca của mình, “Nhiệm vụ kia của ngươi thời gian thật dài, có thể nói cho ta một chút là nhiệm vụ gì không?” Quân Mộ Khuynh tò mò hỏi, dùng hơn nửa năm, mới hoàn thành nhiệm vụ, nàng không hiếu kỳ cũng không được.

Doãn Thí Sát gật đầu một cái, “Chúng ta vừa đi vừa nói chuyện.” Thật vất vả gặp huynh đệ tốt, hắn đương nhiên sẽ không bỏ qua cơ hội ôn chuyện cũ này, khó có được mới có thể gặp mặt một lần.

Doãn Thí Sát cùng Quân Mộ Khuynh sóng vai đi tới, còn vừa cười vừa nói, khiến cho lính đánh thuê mới ra hội trường, bị dọa sợ đến cằm đều rớt, ánh mắt nhìn đều nhanh xông đi ra, đây là cái tình huống gì? Hồng y đấu kỹ sư của Huyết Nguyệt dong binh đoàn, biết đệ nhất thiên tài bọn họ, xem bọn hắn vừa nói vừa cười, xem chừng, tình cảm còn rất tốt!

Người của dong binh trấn, hầu như đều biết Doãn Thí Sát, hai người ở trên đường đi qua, không biết dọa sợ bao nhiêu người, bọn họ lúc nào gặp qua đệ nhất thiên tài lính đánh thuê, vẻ mặt ôn hòa như thế, như thế…

Cái Thạch đứng ở phía trước, chứng kiến bóng lưng hồng sắc kia, cuối cùng cảm thấy có vài phần quen mắt.

“Lão Tổ, ngươi đối với hồng y đấu kỹ sư kia là có cảm giác gì? Có hay không có một loại cảm giác quen thuộc?” Cái Thạch trầm giọng nói, hắn rõ ràng có ấn tượng, rốt cuộc là ở địa phương nào thấy qua?

Lam Tổ liếc cái Thạch một cái, lão gia hỏa này muốn làm gì, có loại cảm giác quen thuộc, hắn thế nào không cảm giác được? Ánh mắt Lam Tổ lần nữa chuyển đến trên người của Quân Mộ Khuynh, nhìn như vậy, hắn xác thực…

“Đúng vậy, nhìn rất quen mắt.” Lam Tổ như có điều suy nghĩ đáp lời.



“Các ngươi không biết sao? Tiểu Khuynh là ở núi Linh Lung quen biết Doãn đội trưởng.” Lạc Anh Ninh nhìn hai thân ảnh rời đi, trên mặt lộ ra nụ cười nhàn nhạt, khó trách tiểu Khuynh nói đêm nay không trở về dong binh đoàn, chắc là muốn đi Thanh Hỏa dong binh đoàn nhìn một chút.

Linh Lung Sơn! Bọn họ thực sự là ở Linh Lung Sơn quen biết!

Không thể nào! Trong lòng hai người chợt ngẩn ra, trong lòng còn có một chút không dám tin.

Thấy hai người bọn họ bộ dáng ngơ ngẩn, những người khác đều không biết xảy ra chuyện gì, lắc lắc đầu, nhao nhao rời đi, chỉ có đương sự mới biết, bọn họ rất muốn biết người trước mắt, vì sao có loại cảm giác quen thuộc, cũng biết, vì sao Quân Mộ Khuynh đã từng xuất hiện qua Linh Lung Sơn, đó thật là xuất hiện qua!

Quân Mộ Khuynh cùng Doãn Thí Sát trò chuyện chưa bao lâu thì vội vã cáo biệt, Doãn Thí Sát cũng biết nàng còn có chuyện của mình phải hoàn thành, cũng không có nhiều lời giữ lại, nhìn bóng lưng nàng rời đi, trên mặt lộ ra một tia kiên định.

Thật ra thì một màn vừa rồi, làm hắn thật sâu rung động, thực hiện nhiệm vụ nhiều năm như vậy, hắn vẫn là lần đầu tiên thấy Quân Mộ Khuynh nghịch thiên như thế, thời gian không đến một năm, đột phá đại kỹ sư, trở thành cấp tám kỹ linh sư, còn có kim sắc hỏa diễm, một năm này hắn thật sự là khó tưởng tượng, nàng đã trải qua những gì, để cho nàng trưởng thành như thế.

Nghĩ đến thực lực bây giờ của Quân Mộ Khuynh, ánh mắt Doãn Thí Sát càng thêm kiên định, hắn là đại ca, không thể để tiểu Khuynh vượt mặt được.

Trong căn phòng mờ tối, thân ảnh màu đỏ chậm rãi đi vào, Quân Mộ Khuynh cười như không cười nhìn một thứ đang xoay tròn trên không trung, khóe miệng càng sâu.

“Thế nào, ở đây chơi thật vui sao?” Quân Mộ Khuynh chau đầu mày, thấy bộ dạng ngũ trảo Kim Long phát điên, không có nửa điểm sợ hãi.

“Ngươi rốt cuộc là làm cái gì!” Ngũ trảo Kim Long đích thực là phát điên, nó muốn đem người trước mắt này xé tra, dựa vào! Nó bị giam ở cái không gian kia đã rất xui xẻo, làm Long tộc, còn là Kim Long, vương giả Long tộc, bị giam ở chỗ này, nhốt ở cái không gian kia, nó đã phát điên, hiện tại còn bị một người nhốt ở một chỗ nào đó không biết là chỗ nào, nó không điên mới là lạ!

A phi! Nàng là một tiểu hài tử xấu xa, còn không tính là nữ nhân!

Quân Mộ Khuynh lắc lắc đầu, chậm rãi đi tới trước mặt của Kim Long, “Đừng ở trong lòng mắng ta, nếu ta không vui vẻ, người sẽ vĩnh viễn không thể rời khỏi đây.” Ban đầu nàng tiện tay ở trong Long khóa tháp cầm không gian cuốn vào, đem Long khóa tháp chuyển qua không gian của nàng, không nghĩ tới thật đúng là có thể, Long khóa tháp biến mất, đó là do nàng dời đi.

Ngũ trảo Kim Long không nói gì, bộ dáng căm thù Quân Mộ Khuynh, trong lòng cũng không nói gì nữa, nha đầu này có thuật đọc tâm!

“Ngày hôm nay ta tới, chỉ muốn ở chỗ ngươi lấy chút đồ,” Quân Mộ Khuynh thấy ngũ trảo Kim Long không nói gì, cũng trực tiếp nói, nàng không có việc gì mới sẽ không đến cái chỗ này, kỳ kỳ quái quái, đem tòa tháp này đưa vào cũng chỉ là muốn biết tòa tháp này có cái bí mật gì.

“Cái gì?” Ngũ trảo Kim Long phía sau tỏa ra hơi thở lạnh lẽo, nàng tới nơi này tìm mình có thể có chuyện tốt lành gì.

Quân Mộ Khuynh hai tay khoanh trước ngực, đi tới dưới thân ngũ trảo Kim Long, trên mặt từ đầu đến cuối mang theo ý cười, nàng ngẩng đầu nhìn bộ dạng thận trọng của Kim Long, bất đắc dĩ lắc đầu một cái, nàng vẫn chưa nói gì, nó gấp làm gì chứ, ít nhất cũng phải chờ nàng nói là chuyện gì, mới có bộ dạng này không phải sao.

“Ngươi rốt cuộc có chuyện gì!” Nếu nói vô sự bất đăng tam bảo điện, ý tứ những lời này nó vẫn biết, nhân loại, đều là ích kỷ. (vô sự bất đăng tam bảo điện: không có chuyện gì thì không đến chùa)

“Ơ kìa! Gấp gáp như vậy làm gì, ta chính là muốn hỏi ngươi mượn ít đồ thế thôi, không cần phải tức giận như vậy chứ?” Quân Mộ Khuynh lắc đầu, dù cho không nói mình là tới làm cái gì, nụ cười trên mặt vẫn không thay đổi, ngũ trảo Kim Long cũng đã không nhịn được.

“Nói!” Chết sớm đầu thai sớm, nó tuyệt đối sẽ không cho là nàng tới nơi này sẽ có chuyện tốt lành gì.

“Xem ra ngươi cũng biết ta muốn tới làm cái gì hả? Kỳ thực cũng không có việc lớn gì, chỉ là muốn mượn máu của ngươi dùng một chút.” Quân Mộ Khuynh giống như là bảo thời tiết hôm nay như thế nào vậy, trên mặt không có nửa điểm không tự nhiên.

“Cái gì!” Long Huyết! Nàng có biết nàng nói cái gì hay không! Không có việc lớn! Muốn máu của nó, cái này cũng không tính là việc lớn, vậy trong mắt của nàng cái gì mới được xem là việc lớn!

“Ngươi kích động như vậy làm gì, chỉ là muốn ngươi cho một chút máu, để cho ta tinh luyện một chút, ta từng nghe nói qua, bất kể là vũ khí gì, nhất là thần khí, chỉ cần trải qua long huyết rèn luyện, sẽ được nâng cấp một bước.” Nàng đương nhiên là tới nơi này lấy long huyết, còn tưởng rằng nó đã đoán được, không nghĩ tới nó một chút cũng không biết, sớm biết đã sớm nhắc nhở nó.

“Một chút long huyết! Nhân loại, ngươi rốt cuộc có biết hay không cái gì gọi là long huyết!” Trên người Long đều là báu vật, này không sai, nhưng mà nó cũng sẽ không mặc cho người xâm phạm! Muốn máu của nó, không có cửa đâu!

Vẻ mặt Quân Mộ Khuynh tỏ ra hiểu rõ gật đầu, “Ta đương nhiên biết cái gì gọi là long huyết, đó không phải là máu trên người ngươi sao? Bằng không ta hỏi ngươi làm cái gì?” Nàng nếu không biết long huyết là cái gì, mới sẽ không đến chỗ này tím nó, nhìn đến nơi này, nàng đã muốn một cây đuốc đốt toàn bộ!

Ngũ trảo Kim Long trực tiếp bị tức vẻ mặt dại ra, nàng còn có thể lại vô tội một chút sao? Biết cái gì gọi là long huyết, còn muốn tới hỏi nó lấy, nàng có biết hay không long huyết đến tột cùng trân quý bao nhiêu không, một giọt máu, có thể để cho đấu kỹ sư bình thường, trực tiếp tấn chức thần cấp, nàng biết không?

“Nhanh lên một chút, ta không có thời gian nói cho ngươi như thế, hơn nữa, nhớ kỹ cho nhiều một chút, ta cũng không phải là lúc nào cũng trở vào, lưu lại một chút, nói không chừng sau này còn có tác dụng, đến lúc đó ta đi vào nữa, để cho ngươi đem mình cắt một đao, ngươi đau không sao cả, ta rất phiền toái.” Quân Mộ Khuynh không kiên nhẫn nói, cái chỗ này, nàng là một chút cũng không muốn đến.

“Ngươi…”

“Tại sao còn không thổ huyết vậy? Lôi Tố lần trước như thế nào liền phun ra?” Quân Mộ Khuynh tay phải chống cằm, tò mò nhìn ngũ trảo Kim Long, bắt đắc dĩ lắc đầu một cái, thật chẳng lẽ phải động đao sao? Việc ấy rất đau, nàng cũng bởi vì biết, mới không làm thế đối với nó.



“…” Ngũ trảo Kim Long hoàn toàn hết ý kiến, lúc này, nó hy vọng chính mình cho tới giờ chưa từng biết loại người này, người này giống như cho tới bây giờ chưa có xuất hiện qua ở đây.

Chỉ có điều lần đầu tiên luôn là tàn khốc, lúc Quân Mộ Khuynh xuất hiện ở đây, còn thiếu chút đã đem cái chỗ này đốt, bây giờ còn quanh minh chính đại, hùng hồn đứng ở trước mặt nó, hỏi nó long huyết, không có chút nào cảm thấy là có việc lớn gì.

“Không phải là muốn ngươi cho chút máu sao? Còn cái bộ dáng này sao? Nếu không phải là Long Đằng không có ở đây, máu của nó lại chưa đủ thuần khiết, ta mới không đến lấy máu của ngươi.” Long Đằng mới là giao long, còn không phải chân chính là Long tộc, còn có chính là, máu của ngũ trảo Kim Long, là mạnh nhất trong Long tộc, cũng có thể phát huy lực lượng lớn nhất.

“Nhân loại!”

“Được rồi, bản cô nương ta, có tên, Quân Mộ Khuynh, ta chỉ nói một lần, ngươi nếu không nhớ kỹ cũng đừng trách ta, còn nữa, đã nói với ngươi nhiều như vậy, cũng không thấy ngươi đồng ý, ta đây đành phải tự mình động thủ, yên tâm, ta sẽ giúp ngươi chữa khỏi vết thương, còn là đan dược của Hàn Ngạo Thần.” Vẻ mặt non nớt ngây thơ của Quân Mộ Khuynh lộ ra nụ cười, nhưng ở trong mắt ngũ trảo Kim Long là tác ác như vậy, người trước mắt giống như là ma quỷ trong địa ngục đi ra.

Nhìn hồng nhận trong tay Quân Mộ Khuynh, ngũ trảo Kim Long nóng này, nha đầu này không phải là thật chứ, đây là muốn long huyết của nó, “Nha đầu, đùa giỡn một chút là được rồi, không cần phải làm thật chứ?” Nếu nó biết được người nào bắt nó tới đây, nhất định đem người đó bầm thây vạn đoạn, chia làm tám khối lớn, nghiền xương thành tro!

Hãm hại lảo tử! Đem nó nhốt ở chỗ này, lại mặc kệ sống chết, nó bị một nhân loại lấy máu còn không xuất hiện, một chút trách nhiệm cũng không có, đáng ghét! Không biết xấu hổ!

“Kim Long, ngươi không nên tức giận như vậy, người kia không giống ta, có thể biết rõ trong lòng ngươi phẫn nộ, nhớ kỹ, lần sau thấy người phong ấn ngươi kia, hung hăng cắn hắn!” Quân Mộ Khuynh vung hồng nhận trong tay còn không quên nói lời động viên với Kim Long.

Ngũ trảo Kim Long vẻ mặt khóc không ra nước mắt, cắn hắn! Người bây giờ nó muốn cắn là nàng! Nhưng mà uy áp của mình đối với người trước mặt một chút tác dụng cũng không có, khoảng thời gian trước còn tốt lắm, hiện tại ở địa bàn của nàng, cũng không biết trong cái không gian này còn có đồ vật gì, kiềm chế uy áp của nó.

“Chỉ một chút thôi mà.” Quân Mộ Khuynh cười hắc hắc mà đi tới trước mặt ngũ trảo Kim Long, trong tay vung lên lưỡi dao màu đỏ, chỉ nghe thấy một tiếng hét thảm, trong long khóa tháp truyền tới, rồi lại im bặt.

Quân Mộ Khuynh nhìn một chén nhỏ long huyết trong tay, không khỏi lắc đầu một cái, không phải là rạch một đường nhỏ trên móng vuốt của nó sao? Ngũ trảo Kim Long, còn là vương giả Long tộc, thối! Làm sao nhìn không giống lắm, ngay cả một chút vết thương nhỏ cũng kêu đến long trời lở đất.

Ngũ trảo Kim Long vẻ mặt lặng ngắt nhìn chăm chú Quân Mộ Khuynh “Ngươi… Nguơi… Ngươi…”

“Ta? Ta rất khỏe, xem đi, đây là dược hoàn của Hàn Ngạo Thần, hiện tại cho ngươi ăn, sau đó thì vết thương sẽ tốt.” Trong tay Quân mộ Khuynh xuất hiện một viên dược hoàn màu đen, trực tiếp ném vào trong miệng của ngũ trảo Kim Long, nhìn một chén máu, nụ cười trên mặt cũng chầm chậm thay đổi.

Ngũ trảo Kim Long khấy đảo hai cái, vẫn là đem dược hoàn nuốt xuống, nó mới không gây khó dễ cho thân thể chính mình, loại ngươi này, nó trước sau gì cũng phải xé nát nàng!

“Đừng dùng loại ánh mắt này nhìn ta, nếu như ngày nào đó tâm tình không tốt, tới tìm ngươi chơi, ngươi nói sẽ có chuyện gì phát sinh?” Quân Mộ Khuynh chau chau đầu mày, khóe miệng cong lên nguy hiểm vẫn không có đó tản đi, ngược lại chậm rãi sâu thêm.

“Ngươi là ác ma!” Nàng chính là một ác ma, ác ma!

“Cảm ơn khen, được rồi, máu của ngươi ta đã lấy, miệng vết thương của ngươi cũng tốt rồi, ừm, đây là ba viên dược, ba ngày tới, mỗi ngày ăn một viên là được, ta đi trước.” Trong tay Quân Mộ Khuynh một lần nữa xuất hiện ba viên dược hoàn, sau khi nàng đem dược hoàn thả vào trong tay ngũ trảo kim long, vòng xoáy màu đen xuất hiện ở phía sau, nàng xoay người sải bước rời đi.

Ngũ trảo kim long nhìn dược hoàn trong tay, nàng thật là tâm tình không tốt, mới tìm đến mình phiền toái sao?

Hỏa Liêm sốt ruột ở tại chỗ đi tới đi lui, tìm một vòng lớn, cũng không có tung tích chủ nhân, sớm biết sáng sớm hôm nay sẽ không ham ngủ, hiện tại chủ nhân cũng không thấy.

“Ngươi đang làm gì?” Âm thanh lạnh như băng từ phía sau truyền tới, Hỏa Liêm hơi sửng sờ, chợt xoay người.

“Chủ nhân!” Nó vui sướng chạy đến bên cạnh Quân Mộ Khuynh, một mùi máu tươi nồng đậm truyền tới, ngẩng đầu ngửi một cái, trên mặt cũng xuất hiện phấn khích, “Chủ nhân, đây là long huyết, máu ngũ trảo kim long! Ngươi là từ địa phương nào lấy được?” Chủ nhân sao có thể có máu ngũ trảo kim long?

“Không có chuyện gì, chính là có một gia hỏa, quá nhàm chán, sau đó cùng nó trò chuyện một chút, nó đưa.” Quân Mộ Khuynh nói thản nhiên.

Nói chuyện phiếm, thì có long huyết, người này còn có thể rộng lượng đến vậy, như thế thật lãng phí a, một chén long huyết, kia có thể cho rất nhiều ma thú tấn chức, cũng có thể làm cho nó tấn chức, thậm chí là chủ nhân tấn chức, chỉ có điều chủ nhân muốn những thứ đồ này làm cái gì?

“Ngươi đừng nghĩ có ý đồ với nó, ở gần đây có chỗ nào có thể ẩn núp được không, hôm nay chúng ta không quay về Huyết Nguyệt dong binh đoàn.” Quân Mộ Khuynh nhìn chung quanh một chút, hiện tại sắc trời đã tối, Hỏa Liêm xuất hiện ở nơi này, là nghe mùi tìm tới, mũi gì đâu thính như chó vậy, lần đầu tiên nàng nhìn thấy.

“Chủ nhân, ngươi đi theo ta.” Hỏa Liêm mặc dù không biết Quân Mộ Khuynh muốn làm gì, nhưng mà nó có thể khẳng định, nàng lấy long huyết này, thì nhất định là có việc cần dùng.

Quân Mộ Khuynh gật đầu một cái, sải bước đi theo, còn cẩn thận để long huyết không bị văng ra.

Nàng đương nhiên biết long huyết trân quý, cũng bởi vì trân quý, nàng mới đi tìm Kim Long, tìm tên kia, đương nhiên là có việc cần làm rồi.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

Nhận xét của độc giả về truyện Nghịch Thiên Ngự Thú Sư

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook