Nghịch Thiên Ngự Thú Sư

Quyển 3 - Chương 107: Ta rất nhớ ngươi – Ta cũng nhớ ngươi

Thất Nguyệt Điềm

01/11/2016

Edit: Hoa Thiên

Beta: Zi

Quân Ưu khiếp sợ đứng ở tại chỗ, hắn làm cha cũng không nói gì, nhi tử làm sao lại đưa ra quyết định như vậy, Quân Mộ Khuynh há có thể dễ trêu chọc, dù cho nàng luyện khí không quen, Việt nhi cũng không nên vọng động như vậy, Quân Ưu kinh hãi liếc mắt nhìn Quân Mộ Khuynh một cái, vội vàng đuổi theo, hắn phải đi khuyên nhủ Việt nhi mới được, cuộc tỷ thí này nhất định không thể tiến hành.

“Ngươi rãnh quá nên kiếm chuyện làm à?” Âm thanh lạnh như băng truyền đến, La Tắc chậm rãi xoay người, nhìn thấy nụ cười ưu nhã của Quân Mộ Khuynh, lập tức rùng mình một cái, cố gắng nặn ra một nụ cười.

“Hắc hắc, ha ha, việc này, Khuynh nhi, ta chỉ là không nhìn được, ngươi không nghe thấy cái tên kia nói sao? Thua thì quỳ xuống đất xin lỗi ngươi.” Hắn thật đúng là muốn nhìn một chút biểu tình của tên kia khi thua sẽ có bộ dạng gì.

Thua sẽ quỳ xuống đất xin lỗi, khóe miệng Quân Mộ Khuynh cong thành một đường, “Người của Quân gia làm bất cứ chuyện gì cũng không liên quan tới ta!” Dù cho Quân gia quỳ xuống đất xin lỗi, vậy thì thế nào, đừng nói người nọ chỉ là con cháu của một chi thứ nho nhỏ, dù cho gia chủ Quân gia quỳ xuống, nàng cũng sẽ không xúc động!

Trong lòng La Tắc có chút khẩn trương, nhìn sắc mặt Quân Mộ Khuynh lãnh khốc, trong lòng không khỏi lộp bộp một chút, “Khuynh nhi việc này…”

“Đồ đệ bảo bối, có phải tiểu tử Quân Việt kia bắt nạt ngươi hay không!” Chiến Sí bỗng nhiên xông tới, hắn từ xa đã nghe được âm thanh của Quân Việt, tiểu tử kia ỷ bản thân có chút thiên phú, không đem bất luận kẻ nào để vào mắt, hiện tại càng thêm đáng ghét, dám đến bắt nạt đồ đệ bảo bối của hắn!

Quân Mộ Khuynh 囧 囧 nhìn Chiến Sí, nàng dễ bị khi dễ như vậy sao?

La Tắc toát mồ hôi nhìn Chiến Sí nhảy ra, nhìn xung quanh, nghe thấy lời sau cùng của Chiến Sí, càng phiền muộn một trận, bắt nạt Quân Mộ Khuynh, Quân Mộ Khuynh là dễ bị khi dễ sao? Đừng nói một Quân Việt không dám khi dễ Quân Mộ Khuynh, cho dù là mười cũng không có lá gan đó, nếu như dám khi dễ Quân Mộ Khuynh, mấy người bọn hắn cũng sẽ không bỏ qua cho người kia!

“Ta không sao.” Chỉ là có thêm một chuyện phiền phức thôi.

“Không có việc gì là tốt rồi, ta vừa rồi dường như nghe nói có người muốn tỉ thí, ai a? Chẳng lẽ không biết quy củ của đảo luyện khí, ở đây tỉ thí không phải là tỉ thí đấu kỹ, mà là luyện khí sao?” Chiến Sí dương dương đắc ý quét mắt nhìn những người xung quanh, “Ai ngốc như vậy, đáp ứng khiêu chiến với người của đảo luyện khí.” Chiến Sí càng nói càng kích động.

“…”

La Tắc nhất thời cứng đờ tại chỗ, gian nan nuốt nước một ngụm nước miếng, sẽ không thảm như vậy chứ, chẳng lẽ người của đảo luyện khí thực sự lợi hại như vậy, Quân Mộ Khuynh cũng rất lợi hại mà.

Hỏa Hi sờ sờ cổ, đi tới trước mặt Chiến Sí, chọt chọt hông của hắn, giơ ngón tay chỉ về khuôn mặt lạnh lùng của Quân Mộ Khuynh, “Đồ đệ ngươi đáp ứng.”

Chiến Sí còn đang ngây ngô cười, dưới chân lảo đảo một cái, lập tức bóp cổ của Hỏa Hi, “Lão Hỏa, có phải là ngươi làm hay không!” Nếu không đồ đệ bảo bối của hắn sao có thể đáp ứng, nhất định là những người này giở trò, nếu không thì đồ đệ bảo bối của hắn chắc chắn sẽ không đáp ứng.

Hỏa Hi bất đắc dĩ nhìn Chiến Sí, thở dài, ở trong lòng yên lặng nói, đồ đệ ngươi muốn làm chuyện gì, ai ngăn cản, hơn nữa, chuyện này, cũng không phải là đồ đệ ngươi tự mình đáp ứng, hắn muốn ngăn cản, cũng không được.

“Tiền bối, là hắn giúp đồ đệ ngươi đáp ứng.” Hạng Võ cười cười chỉ vào La Tắc toàn thân đã toát mồ hôi lạnh, bây giờ biết sai rồi chứ, vừa rồi còn mạnh mẽ đáp ứng, chỉ có điều, Quân Mộ Khuynh nhất định sẽ không có việc gì.

Hạng Võ tin chắc, theo nhận thức của hắn về Quân Mộ Khuynh, nàng luôn rất lợi hại, hắn còn chưa từng thấy Quân Mộ Khuynh bại bởi ai, hơn nữa mỗi lần, nàng sẽ làm ra một ít chuyện khiến cho người khác khiếp sợ, hắn tin lần này cũng như vậy, Quân Mộ Khuynh nhất định sẽ không có chuyện gì, nếu như có chuyện, nàng cũng sẽ không bình tĩnh như thế.

Chiến Sí lập tức buông Hỏa Hi ra, đi tới trước mặt La Tắc, La Tắc cười ha hả nhìn Chiến Sí, “Tiền bối, hắc hắc, việc này…” Hắn thực sự không biết là nếu tỉ thí luyện khí, hai chuyện với Quang Minh thánh điện, Quân Mộ Khuynh đều giải quyết được, chuyện này, Quân Mộ Khuynh cũng nhất định có thể giải quyết.

“Ngươi cười cái rắm, nói cho ngươi biết, nếu như đồ đệ lão tử có chuyện gì, ta là người đầu tiên không buông tha cho ngươi!” Chiến Sí tức giận đến lời thô tục cũng nói ra miệng, hắn hiện tại giữ hình tượng làm gì chứ, níu chặt La Tắc liền mắng to.

Thối! Chuyện lớn như vậy, hình tượng tính cái rắm, đồ đệ mới là lớn nhất, những cái khác đều là cái rắm!

“Hỏa đảo chủ, không biết có thể mượn tàng thư các của ngươi dùng một lát được không?” Quân Mộ Khuynh đạm mạc liếc mắt nhìn Chiến Sí.

“Có thể, ta dẫn ngươi đi.” Hỏa Hi cũng có chút lo lắng, mặc dù bây giờ Quân Mộ Khuynh đọc một ít sách, không có thao tác thực tế, cũng sẽ không được, tỉ thí ngày mai, quả thực khiến cho người lo lắng.

Quân Mộ Khuynh khẽ gật đầu, đi theo Hỏa Hi đi vào bên trong, Thiểm Điện vội vàng theo sau, liền nghe thấy âm thanh lạnh băng truyền đến, “Thiểm Điện, dẫn bọn hắn đi khách sạn.” Tuổi tác Chiến Sí không nhỏ, lại giống như tiểu hài tử vậy, Quân Mộ Khuynh lập tức vui mừng, may mắn một vị sư phụ còn lại kia bị Chiến Thiên quấn quít lấy, nếu như hai người bọn họ cùng nhau công kích, La Tắc không chết cũng bị mất nửa cái mạng.

Thiểm Điện thở dài, chủ nhân đem chuyện quan trọng như vậy giao cho hắn, lại vất vả rồi, “Chiến Sí tiền bối, ngươi phải tin tưởng đồ đệ bảo bối của ngươi, ngươi nhìn một chút, đám người bọn họ rất bình tĩnh, đó là bởi vì bọn họ tin cô nương nhất định sẽ có biện pháp, ngươi mất bình tĩnh như vậy, rõ ràng chính là nói cho người khác biết, ngươi không tin thực lực đồ đệ bảo bối của ngươi.” Thiểm Điện thấm thía nói.

Chiến Sí rốt cục bình tĩnh lại, cau mày, hắn làm sao có thể yên tâm, hắn chỉ dạy cho nàng có một lần các bước luyện khí, vốn còn cho rằng, đợi đến khi tìm được thiên hỏa, thì có thể từ từ dạy, không ngờ lão Hỏa lại gọi hắn đến đảo luyện khí, mà đồ đệ bảo bối của hắn cũng tới, hắn vừa nghĩ tới, lúc trở về, nhất định phải dạy nàng luyện khí nhiều một chút, tình hình hiện tại, hắn làm sao bình tĩnh được, làm sao bình tĩnh, thực sự bình tĩnh không được a!

“Đi khách sạn chờ cô nương, trước sáng sớm ngày mai, nàng nhất định sẽ trở về, ngươi yên tâm.” Thiểm Điện thấy Chiến Sí buông tay, cũng thở phào nhẹ nhõm, may mắn không có xảy ra án mạng, chỉ có điều người này nhìn qua cũng không có mảnh mai như vậy, sẽ không có chuyện.



La Tắc cười ha hả nhìn Chiến Sí, lập tức dời đi ba bước, “Đúng vậy, tiền bối, ngươi phải tin tưởng Khuynh nhi, nàng nhất định sẽ không có việc gì.” Nếu không hắn cũng sẽ không tha thứ cho bản thân mình.

Tâm tình Chiến Sí vốn đã bình tĩnh, trong nháy mắt lại bùng nổ lên, “Ngươi gọi Khuynh nhi! Ngươi dám gọi đồ đệ bảo bối của ta là Khuynh nhi! Ta giết ngươi!” Chiến Sí rống to, ngay cả hắn cũng không gọi đồ đệ bảo bối là Khuynh nhi, tiểu tử này lại dám gọi như vậy, có phải là hắn không muốn sống hay không!

Thiểm Điện lập tức bắt được cánh tay của Chiến Sí, khẽ nói, “Bình tĩnh bình tĩnh.” Dựa vào! Đây lại là chuyện gì!

Chiến Sí phẫn hận hừ nhẹ một tiếng, trong lòng vẫn lo lắng, hắn liếc mắt nhìn Thiểm Điện, hờ hững nói, “Ta muốn đi nhìn đồ đệ bảo bối của ta.” Cứ quay về như vậy, hắn thực sự không yên lòng, có sư phụ là hắn bên người, lúc nàng không hiểu, còn có thể hỏi hắn một chút.

Thiểm Điện nhìn bóng lưng Chiến Sí rời đi, trên mặt lộ ra một nụ cười, cũng biết lão nhân này không yên lòng.

“Đi thôi, đừng nhìn, nếu như lão nhân kia trở về, các ngươi sẽ đi không được.” Thiểm Điện cười nói, kỳ thực bọn họ có thể yên tâm, chủ nhân tuyệt đối sẽ không có chuyện gì, hắn hết sức đặc biệt tin tưởng thực lực của chủ nhân.

La Tắc thấy Chiến Sí đi rồi, lập tức cảm thấy bản thân đã về tới trên mặt đất, lúc mới nãy bị lung lay hai cái như vậy, hắn cảm giác hồn cũng không còn, bây giờ còn có chút choáng váng.

Hạng Võ đỡ trán than nhẹ, đây chính là sư phụ của Quân Mộ Khuynh, nếu như Long Thiên đại nhân biết Quân Mộ Khuynh còn có một sư phụ, không biết hắn sẽ làm nên tội gì, có nên nói cho Long Thiên đại nhân biết hay không, quên đi, vẫn là đừng nói cho hắn biết, miễn cho hắn bị kích thích, nếu không hắn cũng sẽ bị nắm cổ giống như lúc nãy La Tắc bị nắm.

Người vây xem nhanh chóng tản đi, đem tin tức mới vừ rồi phát tán, trong lúc nhất thời, người của đảo luyện khí gần như đều biết ngày mai Quân Việt cùng đồ đệ của Chiến Sí đại nhân tỉ thí luyện khí, đây chính là một chuyện tốt, bọn họ cũng muốn nhìn thử một chút xem đồ đệ của Chiến Sí đại nhân lợi hại, hay là thiên tài đảo luyện khí của bọn họ lợi hại.

Lam Phong cười cười nhìn La Tắc, đi tới trước mặt hắn, vỗ vỗ bả vai của hắn, “Tắc tử, ngươi tự cầu phúc cho mình đi, mặc dù ta tin Khuynh nhi không có việc gì, nhưng mà ta lo lắng ngươi sẽ có chuyện, Ngạo Tà là người đầu tiên sẽ không bỏ qua cho ngươi.” Nếu như Ngạo Tà tới, biết chuyện hôm nay, vừa rồi sư phụ Khuynh nhi không có bóp chết hắn, Ngạo Tà cũng sẽ bóp chết hắn.

Nghĩ đến Mặc Ngạo Tà, La Tắc lập tức run rẩy một cái, đã bắt đầu cầu nguyện, hắn hi vọng Ngạo Tà không có đến nhanh như vậy, dù cho tới, ít nhất cũng phải đợi đến sau ngày tỉ thí, nếu không hắn nhất định sẽ chết rất khó coi.

Hai năm qua dù cho Ngạo Tà không nói, bọn họ cũng biết vì sao hắn bế quan, đó là bởi vì Quân Mộ Khuynh, lần này Ngạo Tà nghiêm túc như thế, bọn họ cũng biết, Ngạo Tà sẽ thực sự tới.

“Phong tử, ngươi có thể đừng dọa ta được không? Nhanh, sai người đi canh chừng xem, xem khi nào thì Ngạo Tà đến đảo luyện khí.” Trong lòng La Tắc bây giờ đang rất bất an, mặc dù hắn biết Quân Mộ Khuynh sẽ thắng, thắng thì lão đầu kia đương nhiên sẽ không làm gì hắn, thế nhưng, Mặc Ngạo Tà nhất định sẽ làm!

Xong rồi! Lần sau hắn làm việc phải suy nghĩ trước, nhất định phải suy nghĩ đến Ngạo Tà, đặc biệt là chuyện của Quân Mộ Khuynh, đi nhầm một bước, hối hận cả đời a!

“Ngạo Tà đã tới rồi, ngươi có tìm cũng không tìm được đâu, Tắc tử, ngươi vẫn là tự cầu phúc đi.” Hạ Trúc Thanh xoay người đi theo Thiểm Điện đi về phía khách sạn, kỳ thực Tắc tử không cần lo lắng như vậy, Khuynh nhi thắng thì chuyện gì cũng không có, hơn nữa bọn họ không phải đều tin, Quân Mộ Khuynh nhất định sẽ không thua sao? Có cái gì mà lo lắng chứ.Hạng Võ cũng lập tức đi theo, hắn tiến đến trước mặt Hạ Trúc Thanh, “Trúc Thanh, ta hiện đang lo lắng cho chính mình.” Thực sự, hắn rất lo lắng an toàn cho bản thân mình sau này, nếu như Long Thiên đại nhân biết chuyện này, nhất định sẽ bóp chết hắn.

Lần trước Hàn Ngạo Thần mang Quân Mộ Khuynh đi, hắn thiếu chút nữa “chết” ở trong tay của Long Thiên đại nhân.

“Ngạo Tà cũng đâu có làm gì ngươi.” Lam Phong chậm rãi theo sau, lúc đó hắn cũng không nói gì, lo lắng cái gì chứ.

“Không phải Ngạo Tà, mà là Long Thiên!” Hạng Võ thở dài nói, hắn đang suy nghĩ có nên trốn xa xa một chút hay không, để Long Thiên đại nhân tạm thời không tìm được hắn, dù cho biết cũng không thể trách hắn.

Hỏa Linh Nhi yên lặng đi theo phía sau, nàng mặc dù lo lắng cho Quân Mộ Khuynh, thế nhưng bây giờ nàng đã là thủ hạ của Quân Mộ Khuynh, nên nghe theo mệnh lệnh của nàng, chờ trở về rồi hãy nói.

Thật ra thì Hỏa Linh Nhi thực sự cảm thấy rất kỳ quái, những người này không lo lắng tỉ thí ngày mai, ngược lại lo lắng về hai người xa lạ, bọn họ tự tin như vậy, Quân Mộ Khuynh nhất định sẽ thắng sao? Đối phương dù sao cũng là thiên tài hiếm có của đảo luyện khí, Quân Mộ Khuynh sẽ thắng sao?

La Tắc liếc mắt nhìn Hỏa phủ ở phía sau, cùng ở mấy người sau lưng, hiện tại hắn cũng chỉ có thể tự cầu phúc cho mình, hi vọng Ngạo Tà sẽ không đến nhanh như vậy.

Quân Mộ Khuynh cùng Hỏa Hi đi qua các viện trong Hỏa phủ, nhìn thấy cảnh vật trong Hỏa phủ, trong lòng không khỏi cảm thán, kẻ có tiền chính là xa xỉ, từ thiên môn đi còn chưa tới tàng thư các, lại mất nửa canh giờ, nếu phải chuyển đi thì phải chuyển tới lúc nào a.

“Quân cô nương không lo lắng tỉ thí ngày mai sao?” Hỏa Hi quay đầu nhìn vẻ mặt bình tĩnh của Quân Mộ Khuynh, hắn rất muốn tìm được một chút bối rối ở trên mặt nàng, thế nhưng hắn thất vọng rồi, mặc kệ hắn nhìn như thế nào, Quân Mộ Khuynh vẫn là bộ dáng lãnh đạm như cũ, trên mặt không có nửa điểm bất đồng.

“Lo lắng thì có ích lợi gì.” Nàng vào tàng thư các, cũng không phải là vì tỉ thí ngày mai, mà từ sớm nàng đã muốn đi tàng thư các Hỏa phủ nhìn một chút, nàng nghe sư phụ Mạc Tương Thủ nói, nơi này có rất nhiều liên quan tới luyện khí, còn có sách chữa trị thần khí, còn có một ít là về đấu kỹ, dù sao nhìn một chút cũng sẽ không có hại gì.

Có cơ hội như vậy, nàng làm sao lại không vào xem, bằng không lão nhân kia cũng sẽ không khen chỗ này vô cùng kì diệu như vậy.

“Tốt tốt tốt.” Hỏa Hi liên tục nói ba chữ tốt, người xử sự bình tĩnh như vậy, ngay cả bọn họ đến cái tuổi này rồi cũng rất khó tìm được, đừng nói chi là người trẻ tuổi bây giờ, Quân Mộ Khuynh quả nhiên là không giống với người khác.

Quân Mộ Khuynh thẹn thùng nhìn Hỏa Hi, tốt cái gì?



“Đồ đệ bảo bối!” Chiến Sí nghiêm túc đi tới trước mặt Quân Mộ Khuynh, trầm giọng kêu lên.

Chuyện của ngày mai, thực sự không thể cứ như vậy, hắn vẫn là có chút không yên lòng.

“Sư phụ, chẳng lẽ ngươi không tin đồ đệ chính ngươi dạy dỗ sao?” Quân Mộ Khuynh nhìn bộ dạng lo lắng này của Chiến Sí, trong lòng vô cùng ấm áp, bọn họ ngay cả thời gian riêng để nói chuyện cũng không có, nàng cũng chưa kịp nói cho Chiến Sí biết nàng đã hiểu rõ phương pháp luyện khí.

Hỏa Hi cũng vỗ vỗ bả vai Chiến Sí, “Đúng vậy, Quân cô nương nhất định sẽ có biện pháp, ngươi đừng lo lắng.” Hỏa Hi cảm giác Quân Mộ Khuynh tiến vào tàng thư các không phải là vì chuyện của ngày mai, nhưng mà hắn vẫn đồng ý để cho nàng đi vào tàng thư các, nói không chừng nàng thực sự có thể học được một vài thứ.

Chiến Sí trừng mắt liếc Hỏa Hi một cái, kéo hắn, “Phủ của ngươi không phải là ta chưa từng tới, tàng thư các ta mang đồ đệ bảo bối của ta đi là được rồi, ngươi là đảo chủ đảo luyện khí, chắc là có rất nhiều chuyện phải giả quyết, đi thong thả không tiễn.” Chiến Sí trực tiếp hạ lệnh đuổi khách, cứ như mình không phải là khách ở đây.

“Thật vô tình.” Mặc dù Hỏa Hi nói như vậy, nhưng cũng rời đi, hắn với Chiến Sí là bạn thâm giao nhiều năm, việc này, hắn đương nhiên là phải giúp một tay.

Thấy Hỏa Hi bỏ đi, Chiến Sí lập tức tiến đến trước mặt Quân Mộ Khuynh, cười ha hả hỏi, “Đồ đệ bảo bối, ngươi bây giờ có thể luyện khí sao? Hỏa diễm của ngươi…” Sẽ không lại đem luyện khí lò đốt chứ.

Trong tay Quân Mộ Khuynh đột nhiên xuất hiện một thanh bảo kiếm, thân kiếm tản mát ra quang mang, nhất thời khiến cho Chiến Sí còn đang lo lắng hai mắt sáng ngời, “Huyễn thần khí!” Đồ đệ bảo bối làm sao làm được, hắn chưa từng cho nàng huyễn thần khí, chẳng lẽ nàng thực sự có thể luyện chế thần khí sao?

“Vâng.” Trên tay Quân Mộ Khuynh lại xuất hiện một đống đồ, Chiến Sí phải nói là rất kích động, thiên tài, quả nhiên là thiên tài, hắn thu nhận người đồ đệ này quả nhiên không sai.

“Ha ha…” Chiến Sí nhìn thần khí trong tay Quân Mộ Khuynh, chống nạnh ngửa mặt lên trời cười to, thân thể run lên một cái.

Đồ đệ bảo bối của hắn là một thiên tài, thiên tài! Nghĩ tới đây, nước mắt Chiến Sí ràn rụa, hắn cúi đầu nhìn Quân Mộ Khuynh, nàng vừa mới tiếp xúc luyện khí mấy ngày, vậy mà lại có thể luyện chế huyễn thần khí, coi như là đả kích người, cũng không cần phải đả kích như vậy, ngay cả sư phụ cũng bị hung hăng đả kích.

Thiên phú như vậy, quả thực có thể nói là rất biến thái, siêu cấp biến thái, vô cùng biến thái!

Quân Mộ Khuynh đầu đầy hắc tuyến nhìn Chiến Sí, hắn không thể khiêm tốn một chút sao? Nói cho hắn biết mình có thể luyện chế thần khí, đó là vì không muốn hắn lo lắng, không phải để hắn phách lối như vậy, muốn cho toàn thế giới đều biết vậy, chỉ có điều bộ dạng này của hắn, có phải có chút khoa trương hay không, nàng không phải là chỉ luyện chế thần khí sao? Hai mắt đẫm lệ nhìn mình, giống như nàng là người phụ tình vậy.

“Sư phụ, ngươi có thể đừng có cái biểu cảm này không?” Quân Mộ Khuynh ôn nhu nói, trong giọng nói mang theo nhè nhẹ nguy hiểm.

Chiến Sí ngây ngốc nhìn Quân Mộ Khuynh, còn không quên nháy nháy mắt, “Đồ đệ bảo bối, ta phát hiện gần đây ta rất thích biểu cảm này.” Nói xong, hắn lại nháy nháy mắt.

Dựa vào!

Quân Mộ Khuynh toát mồ hôi, mấy lão nhân gia này, đều đã trưởng thành, vì sao bọn họ lại thích ra vẻ đáng yêu, thật đáng xấu hổ, bọn họ không biết sao?

“Sư phụ…” Quân Mộ Khuynh kéo dài giọng.

Chiến Sí lập tức ngậm miệng, ho nhẹ hai tiếng, trên mặt vẫn không che giấu được đắc ý, mơ hồ còn có mấy phần áy náy, “Đồ đệ bảo bối, ngươi sẽ không trách sư phụ chứ?” Nếu như hắn biết có chuyện ngày hôm nay, sẽ tuyệt đối không rời đi, nhất định sẽ giúp hắn đồ đệ bảo bối của hắn chỉnh thật tốt Quân Việt kia!

“Nếu không phải là ngươi rời đi, ta còn không biết sẽ có cách đó.” Quân Mộ Khuynh cười cười, sư phụ rời đi, nàng ngược lại lại đạt được thành tựu, trong khoảng thời gian này nàng không ngừng luyện khí, tỉ thí ngày mai cũng sẽ không thất bại, nói không chừng còn có trò hay để nhìn.

“Biện pháp gì?” Chiến Sí lập tức lại gần hỏi, biện pháp tốt gì? Kim ô hỏa của nàng như thế nào không có đốt cháy luyện khí lò?

Quân Mộ Khuynh cười thần bí, không trả lời, thẳng tắp đi về phía trước.

Chiến Sí bĩu môi, xoay người đi trở về, nếu đồ đệ bảo bối đã có lòng tin như thế, hắn cũng an tâm, lần này có thể ngủ một giấc thật ngon, sẽ chờ ngày mai con rùa tôn tử Quân Việt kia dập đầu với đồ đệ bảo bối của hắn, có thể nhìn thấy người Quân gia dập đầu nhận tội, thật đúng là không dễ dàng, chờ mong, hết sức chờ mong.

Quân Mộ Khuynh thấy Chiến Sí không đi theo, nụ cười trên mặt càng sâu thêm, thân ảnh đỏ rực xẹt qua, trong tiểu viện đâu còn thân ảnh Quân Mộ Khuynh.

Nhìn thấy cửa chính đóng chặt, thân ảnh đỏ rực chậm rãi đi vào, nhẹ nhàng đẩy cửa ra, đập vào mi mắt chính là các kệ sách bằng ngọc đẹp rực rỡ, một tầng lại một tầng, Quân Mộ Khuynh chậm rãi đi vào, ánh mắt quét một vòng chung quanh.

Tàng thư các rộng khoảng chừng một trăm thước vuông, phân ra hai tầng trên dưới, các quyển sách ở trên giá đều sáng bóng như mới, không có một chút dấu hiệu hư hại nào, càng không có dấu vết bị côn trùng cắn, xem ra, những sách này được giữ gìn rất tốt, cũng có thể thấy được người giữ sách này rất yêu quý chúng.

Quân Mộ Khuynh chậm rãi đi vào, đi qua một giá sách, nàng lại dừng bước tùy ý lật hai trang, xem bên trong.

Chiến Sí cười ha hả đi về phía trước, vừa mới ra khỏi Hỏa phủ, một cái bóng màu trắng đập vào mi mắt, hắn lập tức ngây ngốc ở tại chỗ, ngây ngốc nhìn người trước mặt.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

Nhận xét của độc giả về truyện Nghịch Thiên Ngự Thú Sư

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook