Nghịch Thiên Ngự Thú Sư

Quyển 4 - Chương 3: Thực sự không thể đắc tội với Xích Quân

Thất Nguyệt Điềm

11/12/2016

Đêm đen hanh khô, rất thích hợp cho việc trộm cắp, chuyện gian dâm, bắt người cướp của, bên ngoài Âm Nguyệt thành yên tĩnh, mấy bóng đen vội vã thoáng qua, không biết còn tưởng rằng làm chuyện ma quái.

Hai đạo thân ảnh ưu nhã đi ở phía trước, đoàn người lẳng lặng đi theo ở phía sau bọn họ, nhìn sắc trời tối đen, đều lắc đầu, bọn họ chỉ là rời đi, lại phải giống như là đi ăn trộm như vậy sao? Lại còn chọn khoảng thời gian này, không biết còn cho rằng bọn họ là kẻ trộm.

“Chủ nhân…”

“Xuỵt!”

“…” Lập tức mọi người đảo mắt, bất đắc dĩ thận trọng nhìn phía trước, đã không còn người có dáng người ưu nhã kia nữa.

“Khuynh nhi, chúng ta muốn rời đi, cần gì phải như vậy?” Nhìn khoảng cách càng ngày càng xa Âm Nguyệt thành, vẻ mặt Quân Mặc nghi hoặc, hôm nay nàng vừa rời đi không lâu, đột nhiên quay lại, còn nói cái gì mà đêm nay liền xuất phát, không muốn nói để cho bất cứ kẻ nào biết, đến bây giờ hắn cũng không biết là có chuyện gì xảy ra.

“Đúng là không cần phải như vậy, nhưng mà vì sự yên ổn an tĩnh dọc đường đi sắp tới, vẫn là không còn biện pháp nào.” Trong bóng tối Quân Mộ Khuynh nhún nhún vai, dù sao đêm tối đối với Hàn Ngạo Thần mà nói, cũng không khác gì so với ban ngày, thậm chí còn dễ chịu hơn, nàng cũng không tin, người của ngũ đại gia tộc sẽ biết!

“Cái gì mà vì dọc đường này yên ổn an tĩnh?” Quân Mặc tiếp tục hỏi, chẳng lẽ trừ bọn họ ra, còn có người sẽ đi tử vong đảo sao? Ai sẽ biết?

“Yên tâm, bây giờ chúng ta rời đi, bọn họ sẽ không phát hiện.” Hàn Ngạo Thần cười cười, liếc mắt nhìn Âm Nguyệt thành vẫn yên tĩnh như trước, độ cong khóe miệng càng lớn hơn.

“Ban ngày lúc chủ nhân nghe Bạch Tử Kỳ nói, liền thay đổi chủ ý.” Thiểm Điện nhún nhún vai, cũng không biết vì sao chủ nhân lại đột nhiên như vậy, bọn họ cũng cảm thấy kỳ quái, nếu không vừa rồi Hỏa Liêm cũng sẽ không mở miệng hỏi.

Quân Mộ Khuynh đảo mắt, bọn họ biết cái gì, những người đó của ngũ đại gia tộc đã biết nàng muốn đi tìm tử vong đảo, nhưng bây giờ còn không biết nàng muốn đi là vì chuyện gì, bây giờ bọn họ rời đi, như vậy sẽ bỏ lại người của ngũ đại gia tộc ở đằng sau thật xa, nàng mới không cần dọc đường đi còn phải đối mặt với người của ngũ đại gia tộc.

“Vậy tại sao cũng không mang Bạch cô nương theo?” Bá Hiêu tò mò hỏi, quan hệ của chủ nhân với nàng tốt như vậy, theo lý mà nói chủ nhân hẳn là sẽ mang nàng theo mới đúng.

“Tử Kỳ không phải là người có tâm tư, nếu như mang nàng theo, chúng ta cũng khỏi cần rời đi.” Nếu như Tử Kỳ biết bọn họ rời đi, hơn nữa còn là buổi tối, khẳng định sẽ hết sức phấn khích, vừa về tới Bạch gia, thì sẽ lộ tẩy hết, hơn nữa đôi mắt của lão già Bạch gia kia, quá khôn khéo, nhất định sẽ nhìn ra Tử Kỳ khác thường.

“Khuynh Khuynh, vậy bây giờ chúng ta đi đâu?” Hàn Ngạo Thần hỏi, mặc dù hắn biết đường đi tử vong đảo, nếu như bây giờ đi tìm tử vong đảo, đợi người của ngũ đại gia tộc phát hiện bọn họ đã rời đi, liền lập tức đuổi theo, đến lúc đó tất cả đều uổng phí.

Quân Mộ Khuynh cười cười, Hàn Ngạo Thần không có gì khác, chỉ có điều tâm tư của nàng vẫn là bị hắn đoán được bảy tám phần, may mắn người này không phải là kẻ địch, nếu không sẽ rất nguy hiểm.

“Đương nhiên là đi tử vong đảo, chúng ta có thể đi đường vòng, dù sao chúng ta cũng không vội muốn hoa sinh mệnh.” Ngay cả cao thủ còn không thể nào vào được tử vong đảo, đừng nói là người của ngũ đại gia tộc, cho dù bọn họ biết tử vong đảo có hoa sinh mệnh, phải đi qua mê cung, khó khăn tầng tầng.

Hàn Ngạo Thần nhìn phía xa, nhàn nhạt nói, “Nghe nói trước kia tử vong đảo là một khu vực thần bí, bên trong có cái gì, ai cũng không biết, càng không biết truyền thuyết là thật hay giả.” Cho nên bên trong tử vong đảo có mê cung thiên nhiên, có thể ngăn chặn tất cả người từ bên ngoài đến.

“Ngươi lại biết?” Quân Mộ Khuynh hoài nghi nhìn Hàn Ngạo Thần, người này có cái gì có thể không biết, chuyện gì là hắn không biết.

“Đừng nhìn ta như vậy, có rất nhiều chuyện, ta vẫn không biết.” Hàn Ngạo Thần lập tức nói, nhìn thấy ánh mắt của Quân Mộ Khuynh, hắn có thể biết trong lòng tiểu Khuynh Khuynh đang suy nghĩ gì.

Thiết! Nàng ngượng ngùng thu hồi ánh mắt, hắn lại biết!

Nhìn hai người trước mặt có qua có lại, Quân Mặc cười cười, “Hay là chúng ta đi nhanh đi, bọn họ rất nhanh sẽ đến.”

“Ừm.” Mấy đạo thân ảnh thoáng qua, làm cho đêm tối tăng thêm mấy phần không bình thường.

Sau này Quân Mộ Khuynh trở lại khách sạn mới biết, Mạc Tương Thủ mang theo Chiến Thiên, lại lần nữa rời đi, lần này không để lại chút tin tức nào, càng không biết bọn hắn đi địa phương nào, chỉ có điều nghĩ đến Chiến Thiên sau này, nàng cũng có thể vui mừng một chút, ít nhất có sư phụ ở đó, hắn sẽ không để cho bản thân bị sát khí công tâm, điều khiển tâm trí của hắn.

Sau khi Mạc Tương Thủ rời đi, Chiến Sí cũng đi theo Phong Vân Đình, bọn họ trở lại Anh địa, lão nhân kia vẫn giống như trước đây, để lại cho nàng một đống lớn sách luyện khí, còn có một túi toàn là khoáng thạch kỳ quái, đồ ở trong cái túi đó, còn tìm được một quyển sách đấu kỹ về hỏa nguyên tố, nhìn thấy quyển sách đấu kỹ kia trộn ở trong sách luyện khí, nàng yên lặng cười, lão nhân kia, thật đúng là nói được thì làm được, lúc bắt đầu thu nhận nàng làm đồ đệ, đã nói qua, muốn lén lút dạy nàng đấu kỹ, không ngờ hắn thật đúng là “lén lút” dạy.

Còn lão đầu Long Thiên khó chịu kia, từ sau khi nhìn thấy nàng bế quan, bất đắc dĩ lắc đầu, lúc nghe thấy Nam Ngưng học viện có chuyện cần xử lý, mới chậm rì rì quay về, lúc đi, còn để lại cho nàng rất nhiều đan dược chữa thương, nhìn thấy những chai chai lọ lọ ấy, Quân Mộ Khuynh lập tức 囧 , lão nhân này còn nhớ chuyện trước kia, ở trong lòng lại chảy qua một dòng nước ấm.

Những lão đầu này, từng người rời đi, không nói gì, nhưng lại thật tâm thương yêu nàng, mặc dù Mạc Tương Thủ không để cái gì lại cho nàng, thế nhưng hắn mang theo Chiến Thiên, luôn luôn không nhận đồ đệ, Tương Thủ đại nhân không dạy đồ đệ, vì nàng mà phá lệ, điều này đã làm cho nàng rất vui vẻ.

Hiện tại đi theo sau Quân Mộ Khuynh, trừ mấy con ma thú của nàng, chính là Hỏa Linh Nhi cùng tiểu Thiến, còn có bốn người vì ma thú mà lưu lại, lẳng lặng đi theo ở bên cạnh nàng.



Đương nhiên, đối với Quân Mộ Khuynh lén lén lút lút rời đi, trong lòng bọn họ vẫn là không rõ là vì sao, chỉ có điều bọn hắn đã đi theo, thì cứ đi theo là tốt rồi, bọn họ cũng không thể kiếm cớ phản bác.

Trong những người này, vui vẻ nhất không ai bằng là Hỏa Linh Nhi, nàng rốt cuộc có thể đứng ở phía sau Quân Mộ Khuynh, nỗ lực mấy năm nay, cũng không có uổng phí, nàng tin, chỉ cần đi theo ở phía sau Quân Mộ Khuynh, một ngày nào đó, mình sẽ cùng nàng đi lên đỉnh thế giới.

Chi Chi biến trở về thành cửu vĩ tử hồ, nhưng không để lộ ra chín cái đuôi, nó lẳng lặng nằm ở trên vai Quân Mộ Khuynh, giống như lúc nó còn là tử cầu vậy, nằm ở trên vai nàng ngủ, kết quả là, mọi người đều cảm thấy kỳ quái, bởi vì thiếu một Chi Chi, lại hơn một hồ ly màu tím.

“Tiểu vương bát đản, đừng tưởng rằng các ngươi rời đi, lão già ta sẽ không biết.” Quân Chấn không biết từ lúc nào đã xuất hiện ở trước mặt mấy người, cười vô cùng hèn mọn, trong mắt còn lộ ra đắc ý.

Lão nhân này…

Quân Mộ Khuynh vội vàng dừng bước lại, nhìn Quân Chấn, lão nhân này chính là âm hồn không tiêu tan, bọn họ đều phải rời đi, hắn còn chắn ở trước mặt bọn họ, hắn rốt cuộc muốn làm cái gì?

“Đừng dùng loại ánh mắt này nhìn ta, đêm nay không trăng hanh khô, không thích hợp đánh nhau, nếu như ngươi muốn gọi người của tứ đại gia tộc khác đến, lão phu cũng không để ý.” Quân Chấn cười ha hả nói, thực sự là thống khoái, khiến cho tâm của tiểu tử thối này phát điên một lần.

“Ngươi nghĩ rằng ta dùng ánh mắt gì nhìn ngươi, có chuyện gì nói mau, không có việc gì thì ngươi mau chóng quay về Quân gia đi!” Quân Mộ Khuynh lạnh lùng nói, hắn chính là không có việc gì nên mới cố ý tìm việc!

Tiểu vương bát đản này… Quân Chấn vừa định phát điên, bị người phía sau lôi kéo ống tay áo, lúc này mới bình tĩnh lại, nhớ lại mục đích mình tới.

“Khụ khụ… Đêm nay ta không tính toán với tiểu tử vô liêm sỉ ngươi, các ngươi thực sự muốn đi tìm tử vong đảo sao?” Quân Chấn hỏi lại một lần nữa, nghe nói khi nàng mười tuổi thì Ly nhi biến mất, nàng liền đi rèn luyện, mới có thực lực như bây giờ, nếu như ngăn cản nàng không đi tử vong đảo, đó không phải là đang ngăn cản nàng trưởng thành sao?

Suy tính một ngày, Quân Chấn mới miễn cưỡng đồng ý để bọn họ đi, hắn vừa mới có quyết định, liền thấy Quân Đan vội vã đi tới, nói bọn họ muốn thừa dịp nửa đêm rời khỏi Âm Nguyệt thành, không nói hai lời, hắn liền dẫn theo Quân Đan đuổi tới, may mà đuổi kịp bọn họ.

“Ngươi nói xem?” Quân Mộ Khuynh khoanh hai tay trước ngực, nhíu nhíu mày, lạnh lùng nhìn hai người trước mắt.

“Đan dược có đủ hay không?” Quân Chấn hỏi, kỳ thực hắn đến, thực sự cũng không biết cho bọn họ thứ gì, nói đến đan dược, đan dược màu tím nàng cũng có thể tặng không cho Quân Lạc Phàm, nàng còn cần đan dược sao? Đáp án đương nhiên là sẽ không.

Nói đến thần khí, vậy càng không cần nói tới, hai loại nàng đều có, hắn thực sự không biết, còn có thứ gì có thể thích hợp cho nàng.

“Tạm thời đủ rồi.” Quân Mộ Khuynh nghiêm túc gật đầu, nhìn Hàn Ngạo Thần ở bên cạnh.

Khóe miệng mọi người đều co quắp, tạm thời đủ, nàng biết cần dùng bao nhiêu đan dược sao? Liền nói tạm thời?

Nhìn Quân Mộ Khuynh cũng không tính muốn thứ gì của mình, Quân Chấn thở dài, vốn hắn còn muốn khuyên bọn họ một chút, có cần suy nghĩ lại một chút hay không, hiện tại cái gì cũng không cần nói, dù sao nói cái gì, bọn họ cũng không thể không đi.

“Được rồi, chúng ta đi về trước.” Quân Chấn gật đầu, đi về.

Dễ nói chuyện như vậy? Quân Mộ Khuynh giật mình, thật sự là không dám tin, từ lúc nào Quân Chấn lại dễ nói chuyện như vậy, nhưng mà hắn hiện tại quả thực là rất dễ nói chuyện.

Quân Mặc nhìn bóng lưng Quân Chấn rời đi, há miệng, cuối cùng cũng không nói gì, ánh mắt nhìn theo bóng lưng hắn đi xa, Quân Mặc nghĩ, hắn là gia gia cũng không muốn hắn làm gia chủ Quân gia đi.

“Chúng ta đi thôi.” Quân Mộ Khuynh thu hồi ánh mắt, bước nhanh đi về phía trước, đôi mắt đỏ đậm liếc nhìn bóng lưng rời đi, thoáng qua một nụ cười, nhưng rất nhanh liền biến mất, không để cho bất luận kẻ nào nhìn thấy thay đổi của nàng.

Mấy tàn ảnh thoáng qua trong đêm đen, nếu không có chú ý, thì thật sự không biết trên bầu trời có người đi qua.

Đêm, lại lần nữa khôi phục yên tĩnh vốn có.

Ngày hôm sau, Âm Nguyệt thành trong nháy mắt liền bùng nổ, tin tức Quân Mộ Khuynh đã rời đi, tất cả mọi người đều không dám tin, Quân Mộ Khuynh đã rời đi, vừa mới xuất quan, liền lập tức rời đi, dù cho là rời đi, cũng không cần phải gấp gáp như vậy chứ?

Bạch Tử Kỳ nhìn Ma Vực rừng rậm ngoài cửa thành, chu chu miệng, tiểu Khuynh vậy mà bỏ nàng lại, còn bọn họ đi tử vong đảo.

“Đừng tức giận, người ta rời đi, không gọi ngươi là chính xác.” Bạch Tử Thông cười ha hả nói, Quân Mộ Khuynh gọi nàng theo, vậy thì thật là ngu ngốc, nha đầu này tâm sự gì cũng không giấu được, làm việc cho người khác còn không biết, cho dù mấy năm nay, tiến bộ không nhỏ, nhưng vẫn là quá mức đơn thuần, nàng muốn rèn luyện, cũng không cần đi tử vong đảo.



Bạch Tử Kỳ trừng Bạch Tử Thông một cái, hắn vậy mà lại cười trên nỗi đau của người khác! Đều do hắn, rõ ràng nàng nói muốn đến gặp tiểu Khuynh, nhưng mà hắn lại không cho, hiện tại thì tốt rồi, bây giờ tiểu Khuynh đã rời đi.

“Ngươi không nên dùng loại ánh mắt này nhìn ta, ta tuyệt đối không biết đêm qua Quân Mộ Khuynh sẽ rời đi, nếu không ta tuyệt đối sẽ không ngăn cản ngươi.” Nàng theo Quân Mộ Khuynh đi một chuyến đến tử vong đảo, đó là chuyện tốt, nói không chừng sẽ tiến bộ hơn, chỉ là bây giờ người ta đã đi rồi, còn tức giận làm gì.

“Hừ!” Bạch Tử Kỳ nghiêng đầu qua một bên, không nhìn người bên cạnh.

“Đừng hừ, gia chủ nói, có chuyện muốn nói với chúng ta, mau đi xem một chút đi.” Bạch Tử Thông liếc mắt nhìn Bạch Tử Kỳ còn đang tức giận, lắc đầu, xoay người bước nhanh rời đi, nha đầu này hết bực bội sẽ không tức giận.

Mặc cho Bạch Tử Thông rời đi, đôi mắt kia, vẫn như trước nhìn ngoài cửa thành, tiểu Khuynh cứ như vậy bỏ nàng lại…

“Chủ nhân, chúng ta rốt cuộc có thể nghỉ ngơi một chút không?” Thiểm Điện thở hồng hộc hỏi, bọn họ đã chạy cả một buổi tối, còn không nghỉ ngơi một chút, sẽ trực tiếp mất mạng.

“Ngươi bây giờ không phải là đang nghỉ ngơi?” Quân Mộ Khuynh nhìn Thiểm Điện đang nằm trên mặt đất thành hình chữ đại, đây rốt cuộc là ma thú gì, chạy một đoạn đường, liền thở hổn hển. (chữ đại: 大)

Thiểm Điện ngây ngốc sửng sốt một chút, hình như đúng vậy, hắn hiện tại quả thực là đang nghỉ ngơi, hơn nữa còn là quang minh chính đại nghỉ ngơi, chính xác mà nói là mọi người đều đang nghỉ ngơi.

“Ở đây là địa phương nào?” Nhìn con sông ở trước mặt, Quân Mộ Khuynh nhìn về xa xa phía trước, nhìn qua, còn một đoạn đường cũng không ngắn, cũng không biết lúc nào mới có thể đến tử vong đảo, nàng hiện tại trái lại rất muốn biết một chút cái mê cung kia là cái gì.

“Theo con sông này đi xuống nữa, thì sẽ tìm được tử vong đảo, nghe nói chung quanh tử vong chi đảo là một vùng biển, mà tử vong đảo cũng gần kề Ma Vực rừng rậm, lại thêm mê cung thiên nhiên ở đó, cho nên trăm ngàn năm qua, không người nào dám đi vào.” Hàn Ngạo Thần nhìn về phía trước không nhanh không chậm giải thích.

“Không sai.” Quân Mặc gật gật đầu, gia chủ cũng nói với hắn như thế, xem ra chuyện Hàn Ngạo Thần biết, cũng không kém so với gia chủ.

“Nghỉ ngơi một chút lại lên đường tiếp.” Dù sao bọn họ cũng không gấp gáp, sinh mệnh hoa có thể gặp không thể cầu, nói không chừng thời điểm bọn họ tới, hoa sinh mệnh vẫn chưa tới kỳ nở hoa cũng không chừng, cho nên vẫn là từ từ đi.

Hai người gật đầu, đang muốn xoay người ngồi xuống nghỉ ngơi, liền nghe thấy tiếng vang ma thú chạy băng băng.

Thiểm Điện vừa mới nhắm mắt lại, nghe thấy thanh âm này, vội vàng nhảy lên, cảnh giác nhìn xung quanh, nghe, số lượng ma thú còn là rất nhiều, nếu như những con ma thú kia không biết tốt xấu, vậy thì cũng không thể trách bọn họ không khách khí.

Bá Hiêu tự nhiên đứng ở phía trước tiên, nhìn động tĩnh phía xa, một lát sau, nàng mới đi đến trước mặt Quân Mộ Khuynh, “Chủ nhân, là có người cưỡi ma thú đi về phía bên này.” Giọng nói phát ra lạnh như băng, không khó để nghe ra, trong giọng nói của nàng mang theo tức giận.

Bọn họ đều là ma thú, mặc dù bọn họ cũng thần phục chủ nhân, đó là bởi vì chủ nhân thực sự rất tốt, hơn nữa cũng không có lộ ra vẻ khinh thường như những nhân loại khác, càng không ức hiếp bọn họ, nhưng những con ma thú ấy thì khác, chúng nó bị nhân loại buộc phải lập lời thề, để cho bọn họ cưỡi ở trên người!

“Hỏa Liêm Thiểm Điện, giữ Bá Hiêu!” Quân Mộ Khuynh cảm giác được không khí xung quanh trở nên không thích hợp, nhìn lại Bá Hiêu ở trước mặt, khỏi phải nói, nàng cũng có thể biết lực lượng kia là từ trên người Bá Hiêu tản mát ra.

Sau khi Hỏa Liêm Thiểm Điện nghe thấy mệnh lệnh, mỗi người một tay giữ lại Bá Hiêu, không tùy tiện di động nửa phân, kỳ thực trong lòng bọn họ vẫn còn kinh hồn bạt vía, phải biết đẳng cấp của Bá Hiêu, vẫn cao hơn so với hai người bọn họ, mặc dù đều là Thánh Thú, nhưng bàn về lực lượng, Bá Hiêu có thể dễ dàng đánh bại bọn họ.

Thực sự là quá hiểm ác mà, ai sẽ nghĩ tới, Bá Hiêu nhìn qua nhu nhược, dễ khi dễ nhất, kỳ thực trong ba con Thánh Thú chúng nó, nàng là không dễ trêu vào nhất, Thiểm Điện nhìn qua thì hung thần ác sát nhất, tùy tiện cẩu thả, kỳ thực dễ khi dễ nhất, hơn nữa Thiểm Điện và hắn, đều là ma thú, chênh lệch giữa hai người bọn họ liền lớn như vậy, nếu như có người cho rằng Bá Hiêu không có gì, vậy thì sai hoàn toàn.

“Tiêu, ngươi trước đừng kích động, chúng ta xem tình hình một chút, phải biết, ở đây không thể tùy tiện đánh nhau.” Quân Mộ Khuynh nghiêm túc nói, không sai, ở đây không thể tùy tiện đánh nhau, cũng không thể tùy tiện để lộ thân phận của nàng, nếu như có nhân loại biết Thánh Thú xuất hiện ở thế giới nhân loại, vậy thì chấn động, so với chuyện thân phận Xích Quân của nàng được đưa ra ánh sáng còn muốn khủng bổ hơn.

Trên người Bá Hiêu tản ra lạnh như băng sau khi nghe thấy lời của Quân Mộ Khuynh, mới chậm rãi tỉnh táo lại, nhìn đôi mắt lo lắng kia, Bá Hiêu cười cười, nhẹ nhàng lắc đầu.

“Không sao.” Vừa rồi nàng quả thực là quá kích động, ở thế giới nhân loại nhìn thấy những thứ này, đó chẳng qua là chuyện bình thường, nhưng lần đầu tiên, nhìn thấy, nàng vẫn là nhịn không được.

Thấy Bá Hiêu bình tĩnh lại, Quân Mộ Khuynh mới thở phào nhẹ nhõm, nếu như nàng kích động, còn không biết ai mới có biện pháp chế phục, Bá Hiêu bây giờ là càng lúc càng lợi hại.

“Chúng ta hay là trước nghỉ ngơi, nếu như những người này không mời mà tới, vậy cũng không cần tính toán.” Trên gương mặt tinh xảo lộ ra một nụ cười khát máu, có vài người không tự chủ tự tìm phiền toái, nàng tuyệt đối sẽ không khách khí, càng không thủ hạ lưu tình!

Mọi người vốn còn đang nghi hoặc, đều cứng ngắc cổ nhìn Quân Mộ Khuynh, vừa rồi bọn hắn là đang làm cái gì, tại sao phải giữ Bá Hiêu lại, hơn nữa còn là hai đại nam nhân đi giữ một người?

“Làm sao vậy?” Nhìn thấy ngay cả ca ca của mình cũng lộ ra vẻ mặt nghi hoặc, Quân Mộ Khuynh cũng mờ mịt, nàng vừa rồi cũng không có làm gì đi, đây là biểu cảm gì?

“Khuynh nhi, vừa rồi sao Tiêu cô nương lại kích động?” Bọn họ đều nhìn không ra, hay là nói bọn họ nhìn không ra?

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

Nhận xét của độc giả về truyện Nghịch Thiên Ngự Thú Sư

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook