Quyển 3 - Chương 165: Vạch trần
Thất Nguyệt Điềm
11/12/2016
Trong nháy mắt, một mảnh vốn ồn ào náo động, trở nên vô cùng vắng vẻ, mọi người nghe thấy ba chữ cuối cùng kia, quả thực là không dám tin.
Hết thảy tất cả phảng phất là dừng lại vậy, gió quên mất thổi, cát bụi quên tung bay, lá cây dừng phiêu động, ngay cả mây trên trời cũng không di chuyển nữa, thời gian dường như ngừng lại ở tại giờ khắc này, hết thảy tất cả, cũng ngừng lại ở tại một khắc này.
Ba chữ kia, dường như là một trận chấn động thật sâu, mọi người ngây ngốc sững sờ ở tại chỗ, toàn bộ ánh mắt đều đặt ở trên người Quân Mộ Khuynh, vừa rồi bọn họ có nghe lầm hay không?
Quân Mộ Khuynh, không phải Quân Mộ Khuynh đang bế quan sao? Vì sao lại biến thành Xích Quân, việc này không có khả năng a, hỏa diễm của Quân Mộ Khuynh là kim sắc, mà Xích Quân công tử chỉ là hỏa diễm bình thường, Quân Mộ Khuynh không có thủy nguyên tố, Xích Quân công tử lại có, nói giỡn sao, điều này sao có thể sẽ là Quân Mộ Khuynh.
Trong lòng Quân Chấn mặc dù biết rõ, nhưng lần này bị người vạch trần, hắn vẫn là vẻ mặt dại ra, trong lòng chấn động, không thể kém hơn so với bất luận kẻ nào.
Quân Mộ Khuynh hơi sững sờ, hoàn toàn không ngờ rằng thân phận của mình sẽ bị người vạch tràn, “Công tử sợ là nói đùa đi.” Quân Mộ Khuynh lạnh lùng nói, hàn ý lạnh như băng, thức tỉnh mọi người.
Người này chắc chắn thân phận của mình như vậy, vậy cũng chỉ có thể nói rõ một điểm, hắn là vì mình mà tới, trong lòng hắn hết sức rõ ràng thân phận của mình, đồng thời cũng nhìn thấy một màn vừa rồi nàng tấn chức, như thế là có chuẩn bị mà đến, lại không bị bất luận kẻ nào phát hiện, hắn rốt cuộc là ai?
Sau khi nam tử xa lạ kia xuất hiện đi ra, Lôi Trầm đứng ở một bên, ánh mắt lộ ra một tia đắc ý, nhưng sau khi hắn nghe thấy Xích Quân chính là Quân Mộ Khuynh, trong lòng buồn bực, trong miệng tràn ra một ít vị tanh ngọt.
Quân Mộ Khuynh chính là Xích Quân, Quân Mộ Khuynh chính là Xích Quân, Xích Quân chính là Quân Mộ Khuynh! Tin tức này làm cho hắn không thể tiếp thu được, hắn vốn cho rằng, chỉ cần Lôi gia biến thành gia tộc đệ nhất ngũ đại gia tộc, Xích Quân không có khả năng là Quân Mộ Khuynh.
Nếu như hắn là Quân Mộ Khuynh, kế hoạch của hắn làm sao bây giờ, nhìn bộ dáng của nàng, là sẽ không hòa bình ở chung với Quân gia, thế nhưng các loại hành vi trước đây của Quân Mộ Khuynh, cùng với Lôi gia bọn họ, lại càng là trở ngại, nàng phá hủy Lôi gia, còn giết người của Lôi gia, huống chi, hôm nay mời người tới, chính là tới giết Quân Mộ Khuynh, mà không phải là mời Quân Mộ Khuynh nàng!
“Nói đùa, như vậy xin hỏi, Xích Quân công tử, ngươi dám ở trước mặt mọi người tháo vi mạo này xuống, để cho tất cả mọi người nhìn thấy bộ dạng ngươi lớn lên như thế nào không?” Người tới sắc bén nói, muốn ở trước mặt hắn lừa dối sao, không có dễ dàng như vậy, hắn là tận mắt nhìn thấy Quân Mộ Khuynh mang theo vi mạo kia, đi về phía bên này, lúc mới đầu hắn còn đang kỳ quái, khi nàng đi tới đấu kỹ trận, sau khi mọi người nhìn thấy nàng, gọi nàng là Xích Quân công tử, hết thảy tất cả cũng đã sáng tỏ.
Ở chỗ Lôi Trầm, hắn biết được, Quân Mộ Khuynh còn đang bế quan, hôm nay hắn nhân cơ hội này, đặc biệt đến khách sạn, chính là muốn giết Quân Mộ Khuynh trở lại báo cáo kết quả nhiệm vụ, không ngờ lại thấy một màn như vậy, thời điểm khi hắn biết thân phận của Quân Mộ Khuynh, trong lòng chấn động, không thua bất cứ kẻ nào.
Quân Mộ Khuynh chính là Xích Quân, điểm này không cần hoài nghi nữa.
Thiên tài song nguyên tố, xuất hiện ở Quân gia, mà người này, chính là Quân Mộ Khuynh mà tất cả mọi người không ủng hộ, Quân Mộ Khuynh từng bị đuổi khỏi Quân gia!
Điều này khiến cho hắn làm sao tiếp nhận, sau khi biết thân phận Xích Quân, trong lòng hắn có một ý nghĩ duy nhất, chính là giết Quân Mộ Khuynh, nhưng nàng vừa xuất hiện đã tỉ thí với Quân Lạc Phàm, sau khi tỉ thí xong liền giống như tấn chức, ngay cả một chút cơ hội thở dốc cũng không để lại cho hắn.
Cứ như vậy, hắn chờ cho tới bây giờ, trong nháy mắt đợi được Xích Quân đi ra, chặn đường ở cửa, để nàng trở lại hội trường.
“Tháo xuống vi mạo không phải là không thể, chỉ có điều ta sợ dọa những người này, đừng thấy nhiều nữ hài tử thích ta như vậy, nhưng là bọn hắn đều không nhìn thấy bộ dạng chân chính của Xích Quân.” Quân Mộ Khuynh tiếc hận thở ngắn than dài, muốn nàng tháo vi mạo xuống, không đơn giản như vậy, chuyện này thật đúng là sẽ không bỏ qua như vậy.
“Phải không? Sao ta cảm thấy không phải như vậy, kỳ thực cho dù ngươi không tháo vi mạo xuống, cũng có rất nhiều điểm, người không thể phủ nhận, Quân Mộ Khuynh, nếu như ngươi tháo vi mạo xuống đấu với ta, ta có lẽ còn có thể cho ngươi được toàn thây.” Nam tử đắc ý nói, mặc dù nàng đã tấn chức thượng tôn đấu kỹ sư, ở trong mắt của hắn cũng không tính là cái gì, chính hắn vẫn như cũ có thể giết Quân Mộ Khuynh.
Lời của nam tử, khiến tất cả mọi người đều nhìn lại trên người Quân Mộ Khuynh, bọn họ đang ra sức tìm kiếm chỗ tương tự, nhưng bọn hắn nhìn như thế nào, ngoài màu sắc y phục bên ngoài, những chỗ khác cũng không có tương tự, vậy lời người này là có ý gì?
Quân Mộ Khuynh khoanh hai tay trước ngực, ánh mắt lạnh như băng nhìn người xuất hiện trước mặt, “Không biết các hạ là ai, sao có thể một hơi kết luận, ta chính là Quân Mộ Khuynh?” Đúng dịp, ngẫu nhiên? Nàng mới sẽ không tin như vậy, được toàn thây? Không có ý tứ, người nàng còn chưa làm đủ, cũng không muốn làm thi thể.
“Thân phận của ta, ngươi không xứng biết, Quân Mộ Khuynh, ngươi chỉ cần biết rằng, ngươi là người đáng chết là được rồi.” Người nọ cuồng ngạo nói, ánh mắt nhìn Quân Mộ Khuynh, còn mang theo khinh thường.
“Quân Mộ Khuynh là người nên chết? Trên cái thế giới này, có thể định đoạt được sống chết, chỉ sợ không phải là ngươi định đoạt đi!” Người nên, người đáng chết, nàng sẽ cho hắn biết, cái gì mới là người thực sự đáng chết!
“Mạng của Quân Mộ Khuynh, ta nói được là được!”
Có qua có lại này, khiến đầu bọn họ lớn hơn, Xích Quân này rốt cuộc có phải là Quân Mộ Khuynh hay không? Trái lại cho một tin chính xác a!
Dựa vào, nếu như thật sự là Quân Mộ Khuynh, vậy thì thật thú vị, ba năm trước Quân Mộ Khuynh giả thành Xích Quân, lập ước hẹn ba năm với Quân Lạc Phàm, ba năm sau, Xích Quân với Quân Lạc Phàm thiếu chút nữa lưỡng bại câu thương, việc này nếu như truyền đi, Quân gia coi như bị cười nhạo.
Có người là vì chế giễu, cũng có không ít người là vì muốn biết việc này có phải là thật hay không, bọn họ đang mong đợi Xích Quân trả lời, câu trả lời này đối với bọn họ mà nói là vô cùng quan trọng.
Hàn Ngạo Thần lẳng lặng đứng ở bên người Quân Mộ Khuynh, trên người tản mát ra khí tức băng lãnh, “Mạng của Quân Mộ Khuynh, không tới phiên ngươi định đoạt!” Mạng của tiểu Khuynh Khuynh, ngay cả hắn cũng không quản được, người này là đến tìm đánh đi, không đúng, hẳn là đến tìm chết !
Rốt cuộc có người nói chuyện, mấy người La Tắc cười thầm, thật đúng là có người không biết sống chết, dám ở trước mặt Hàn Ngạo Thần nói mạng của Quân Mộ Khuynh là của hắn, đây không phải là muốn chết sao? Nhìn thấy người ta vẫn luôn không nói gì, liền cho rằng dễ khi dễ a!
Những người này thực sự là không biết sinh kế gì, cho nên mới phải chết như thế nào cũng không biết.
Khóe miệng Quân Mộ Khuynh hơi co quắp một chút, Hàn Ngạo Thần lúc này xem náo nhiệt cái gì, thấy nơi này còn chưa đủ loạn sao? Hiện tại nàng chỉ nghĩ nhanh một chút rời khỏi chỗ này, không muốn dây dưa nhiều với người trước mắt.
“Ta sẽ cho ngươi biết đến hay không đến phiên ta quyết định.” Nhìn thấy Hàn Ngạo Thần, người nọ còn là vẻ mặt không tính là cái gì, khinh thường trong mắt càng không có gì ngăn cản liền hiển lộ ra.
“Đến hay không đến phiên ngươi định đoạt, ta không có hứng thú biết, thế nhưng không ai có thể cản đường của ta!” Thân ảnh đỏ rực lập tức chớp động, biến mất ở tại chỗ.
Người đối diện bọn họ cũng vội vàng chớp động thân thể, chặn ở trước mặt Quân Mộ Khuynh.
Dựa vào! Chưa từng chặn đường như thế! Dù cho nàng là Quân Mộ Khuynh thì như thế nào, cũng không tới phiên một người ngoài như hắn để ý tới, bất kể là Quân Mộ Khuynh hay là Xích Quân, tính mạng vĩnh viễn đều là của nàng, không thuộc về bất luận kẻ nào.
“Quân Mộ Khuynh, ngày hôm nay ngươi muốn đi, không có dễ dàng như vậy.” Chủ thượng đã phân phó, bằng bất cứ giá nào, cũng phải giết Quân Mộ Khuynh.
Đi? Sai rồi, nàng căn bản không muốn đi, người khác chỉ vào ngươi nói, mạng của ngươi là của ta, nếu như còn có thể bình tĩnh, đó cũng không phải là Quân Mộ Khuynh!
“Băng thiên tuyết địa!” Mấy chữ lạnh lùng phun ra, nhiệt độ xung quanh lập tức hạ thấp, trên trời tuyết rơi càng nhiều, mà việc này, cũng không phải là do đấu kỹ, mà chỉ là do nguyên tố ngưng tụ mà thôi, căn bản là không cần triệu hồi ra đấu kỹ trận.
Nhìn tuyết rơi đầy trời, mọi người rối rít chạy sang bên cạnh, đấu kỹ khủng bố như thế, bọn họ vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy, không đúng a, đây không phải là đấu kỹ, đấu kỹ trận cũng chưa có ra.
Hàn Ngạo Thần cũng đứng ở bên cạnh, không có ra tay, tiểu Khuynh Khuynh cũng không hy vọng hắn giúp.
“Chút tài mọn! Cuồng phong!” Cuồng phong cường đại thổi tới, trực tiếp thổi bay băng tuyết, thoáng cái sau cơn mưa trời lại sáng, một màn vừa rồi, dường như là ảo giác vậy.
Si Mị nhìn Quân Mộ Khuynh, mặc dù biểu tình của hắn ung dung, nhưng trong lòng đã chấn động thật sâu, thượng tôn đấu kỹ sư, là có thể trực tiếp dùng nguyên tố ngưng tụ gió tuyết, không hổ là thiên tài, chỉ có điều, hôm nay, cho dù là thiên tài cũng phải chết yểu.
Nếu như Quân Mộ Khuynh cứ một đời sống bình thường như thế, ngày hôm nay cũng sẽ không đưa tới họa sát thân, mà tài năng của nàng cứ hiển lộ ra, khiến chủ thượng hết sức bất mãn, chủ thượng đã chú ý người nào, vậy thì người đó nhất định phải chết.
Nguyên tố cũng có thể dùng như thế?
Chưa từng có người sử dụng nguyên tố như thế, mọi người đều kinh ngạc, đấu kỹ trận cũng không có gọi ra, liền ngưng tụ ra đấu kỹ, nhưng đó là đấu kỹ sao? Thoạt nhìn cũng không giống.
Quân Chấn đứng ở tại chỗ, nhìn thân ảnh chớp động kia, hắn lắc mình một cái, chắn ở giữa hai người, “Trở lại nói cho chủ tử của ngươi biết, nếu như lại muốn uy hiếp Quân gia, vậy cũng đừng trách Quân Chấn ta không khách khí với các ngươi!” Ở trước mặt hắn, hết lần này đến lần khác nói muốn lấy tính mạng của Quân Mộ Khuynh, điều này làm cho trong lòng hắn rất là tức giận.
Cháu gái hắn, thiếu chút nữa đốt Quân gia, hắn cũng không có chỉ trích nửa câu, hôm nay lại mạc danh kỳ diệu tới một người, lại nói giết, lại nói chết, thật coi gia chủ Quân gia hắn là bạch đương, thực sự hắn chuyện gì cũng không quản, lại chọc giận hắn, quản ngươi là ai, coi như là thần linh đến, hắn cũng sẽ không khách khí chút nào.
“Quân Chấn, ngươi tránh ra!” Si Mị nhìn Quân Chấn chặn ở trước mặt mình, lão già này dám ra đây bảo lãnh, hắn thực sự muốn Quân gia triệt để diệt vong sao?
“Ta cho ngươi biết, hôm nay cho dù Xích Quân có phải là Quân Mộ Khuynh hay không, lão tử cũng không cho phép các ngươi động chạm đến tỉ thí ngũ đại gia tộc, nếu như các ngươi không phục, cứ việc đến, người Quân gia còn sợ các ngươi hay sao!” Nếu không phải là di huấn của tổ tiên, hắn cần gì phải nghe những người này, nhưng mà chỉ có chút tiểu ân đức với Quân gia, cũng không biết trời cao đất rộng, cho rằng Quân gia là giấy !
Đây là tình huống gì, gia chủ Quân gia quen biết người kia sao? Thoạt nhìn không giống a, ngay từ đầu khi người kia nhìn thấy Quân Chấn, còn có mấy phần chần chừ, sau đó mới xác định.
Lôi Trầm càng thêm mờ mịt, thời điểm người này tìm tới bọn họ, chỉ nói muốn giết Quân Mộ Khuynh, hiện tại xem ra, hắn không chỉ quen biết Quân Chấn, ngay cả Quân Chấn cũng quen biết hắn, đây rốt cuộc là chuyện gì xảy ra? Từ lúc nào Quân gia chọc tới một người như thế?
“Lão già, ngươi tránh ra cho ta!” Quân Mộ Khuynh lạnh lùng quát, có người đã muốn mạng của nàng, nàng còn có thể bình tĩnh sao?
Quân Chấn hơi sững sờ, ngữ khí này, cách gọi này, trong thiên hạ chỉ có một người mới có thể như vậy, cũng là tên tiểu vương bát đản kia mới có thể gọi hắn như vậy, nói như vậy, Xích Quân thật sự là tiểu vương bát đản.
“Nhìn nơi này rất náo nhiệt, cũng không biết xảy ra chuyện gì?” Âm thanh lạnh như băng từ trên không trung truyền đến, thoáng cái khiến toàn bộ đều mạnh ngẩng đầu, ngày hôm nay nay là chuyện gì vậy, tới một cái phiền phức, hiện tại lại tới thêm một, chỉ có điều đây là phiền phức hay là cái gì khác, cũng không biết được.
“Ngươi là ai?” Quân Mộ Khuynh lạnh lùng nhìn nam tử đột nhiên xuất hiện.
“Ngươi, không nên trở thành như vậy.” Thời điểm ánh mắt lạnh như băng của nam tử nhìn về phía Quân Mộ Khuynh, thì thào nói.
“Này, lời này của ngươi là có ý gì, cái gì mà ta không nên như vậy?” Quân Mộ Khuynh không kiên nhẫn hỏi, vừa tới một người điên, hiện tại lại đến thêm một người điên hai người điên tiến đến cùng nhau.
“Xem ra còn chưa phải lúc, nếu không một tiểu nhân vật như thế, sao có thể là đối thủ của ngươi.” Nam tử tiếp tục nói, cũng không để ý tới đề tài của Quân Mộ Khuynh, tiếp tục thì thào tự nói, ngay khi thời điểm ánh mắt của hắn nhìn thấy Si Mị, lộ ra sát ý lạnh như băng.
Không phải lúc? Tiểu nhân vật?
Dựa vào! Người này rốt cuộc là đang nói mê sảng gì vậy, nàng nửa câu cũng nghe không hiểu, còn có chính là, nàng chưa từng gặp qua người này, hắn vì sao lại nhận biết nàng?
Si Mị cảnh giác nhìn người đứng trên không trung, ngửa đầu nhìn lại, hắn thấy không rõ lắm bộ dạng của người nọ, đây là thái độ coi thường tất cả, khiến cho hắn rất khó chịu.
“Tiểu tử, ta khuyên ngươi…”
“Ầm ĩ muốn chết.” Nam tử không kiên nhẫn nói, vừa mới nói xong, liền nghe thấy “Phịch” một tiếng.
“A!” Si Mị đột nhiên mở hai cánh tay, biểu tình nhìn qua rất đau khổ, một tiếng vang thật lớn qua đi, nhìn thấy một người triệt để nát bấy, huyết nhục phảng phất tản ra trên không trung, trên đấu kỹ trận mùi vị đẫm máu gay mũi chậm rãi tản ra.
Thấy một màn như vậy, không ít người đều nôn mửa liên tục, cái này mới thật sự gọi là bầm thây vạn đoạn, rõ ràng là một người, cứ như vậy bị bầm thây vạn đoạn, đây là chuyện tàn nhẫn cỡ nào.
Âm thanh nôn mửa ầm ĩ vang lên, không ít người bởi vì không nhịn được việc này, mà rất nhanh rời đi, mấy người vốn còn muốn chứng kiến Xích Quân có phải là Quân Mộ Khuynh hay không, cũng chịu đựng không nổi, che miệng lại liền rời đi.
Quân Mộ Khuynh lãnh đạm đứng ở một bên, người này, không có ra tay, liền đem một người bầm thây vạn đoạn, ngay cả mắt cũng không nháy một cái.
Hàn Ngạo Thần chậm rãi đi tới bên người Quân Mộ Khuynh, vốn ánh mắt lạnh như băng, trở nên càng thêm băng lãnh, người này cho hắn cảm giác hết sức không tốt, nghe ngữ khí của hắn, phảng phất như là đã sớm nhận thức tiểu Khuynh Khuynh vậy, nhưng việc này cũng không có bao nhiêu khả năng.
Còn có cỗ lực lượng cường đại kia, bất cứ lúc nào cũng có thể xé nát một người, huyết nhục mơ hồ, đối thủ mạnh mẽ như vậy, ngay cả hắn cũng là lần đầu tiên gặp được, người nọ vừa rồi nhìn thấy tiểu Khuynh Khuynh tấn chức, còn dám tuyên bố muốn giết nàng, vậy thì chỉ có thể nói rõ, đẳng cấp của hắn càng cao, so với tiểu Khuynh Khuynh còn cao hơn rất nhiều.
Người trước mắt, lại có thể làm nát bấy một cao thủ như vậy, ngay cả tay cũng không có nhúc nhích một chút.
“Ngươi rốt cuộc là ai?” Quân Mộ Khuynh lạnh lùng hỏi, trực giác nói cho nàng, người này không đơn giản, không phải cùng một nhóm với người vừa rồi, vậy sẽ là ai, vì sao lại ra tay?
“Ta là người như thế nào, ngươi sớm muộn sẽ biết, chỉ là, ngươi bây giờ quá yếu, còn không xứng biết tên của ta.” Nam tử chế nhạo nói, biểu tình lại dị thường yên lặng, hình như lời nói vừa rồi, cũng không phải là phát ra từ miệng của hắn.
Yếu!
Quân Mộ Khuynh đen mặt, nàng thừa nhận mình bây giờ là rất yếu, lại rất không thích ngữ khí của người này! Nàng không xứng! Không xứng!
“Xem ra, trên người của ngươi vẫn có chút lực lượng, chúng nó đều đã đi ra rồi.” Nam tử nhìn phía xa, tự nhủ lại lần nữa nói, bước chân chậm rãi đi lại, chỉ chốc lát, liền biến mất ở trước mặt mọi người.
“Người này rốt cuộc là từ địa phương nào tới?” Khóe miệng Quân Mộ Khuynh co quắp hỏi, hôm nay là ngày gì, vì sao luôn gặp được một ít người mạc danh kỳ diệu như vậy.
“Cái thứ trên đầu ngươi khó coi quá.” Giọng nói kia lại lần nữa vang lên, lập tức, trong lòng Quân Mộ Khuynh lạnh một nửa.
“Phanh!” Vi mạo bị vỡ thành mảnh vụn, sợi tóc đỏ đậm tung bay trên không trung, đôi mắt băng lãnh lộ ra sát khí lạnh như băng.
Nhìn thấy dung nhan quen thuộc kia, mọi người hít một hơi, hóa đá tại chỗ, thật sự là, thật sự là Quân Mộ Khuynh…
Quân Mộ Khuynh cũng không có nhiều thời gian để ý tới bọn họ, nàng nắm chặt hai tay, nhìn địa phương người nọ biến mất, nàng tấn chức đến thượng tôn đấu kỹ sư, trong lòng là có chút hưng phấn, nhưng nam tử này xuất hiện, lại triệt để phá nát tất cả tâm tình.
Nàng hiện tại chỉ có một ý nghĩ, quá yếu, nàng thật là quá yếu, yếu đến mực mặc người ức hiếp, lực lượng người nọ lớn thêm một chút, nát bấy cũng không phải là vi mạo trên đầu, mà chính là đầu nàng, mặc dù là như vậy, nàng một chút lực đánh trả cũng không có.
Nàng không cho phép mình như thế này, tuyệt đối không cho phép, nàng vẫn là quá nhiều, hết sức yếu, nàng nhất định phải trở nên mạnh hơn!
Mọi người chấn động tại chỗ, bọn họ còn chưa kịp tiêu hóa sự thật này, dưới chân liền vang lên âm thanh kịch liệt, nhất thời sắc mặt mọi người trắng bệch, lập tức nhìn về phía nơi ở của Quân gia.
Quân Mộ Khuynh cũng không kịp nghĩ nhiều, càng không có giải thích với bất kỳ ai, cũng cảm giác được lực lượng quen thuộc vọt tới, đột nhiên sắc mặt nàng đại biến, cũng quay đầu nhìn về phương hướng Quân gia.
Đây là… Loại cảm giác quen thuộc này!
P/s : Đó là ai nha nha nha, người này phải tận tới cuối chương mới xuất hiện một lần nữa, chẹp chẹp.
Hết thảy tất cả phảng phất là dừng lại vậy, gió quên mất thổi, cát bụi quên tung bay, lá cây dừng phiêu động, ngay cả mây trên trời cũng không di chuyển nữa, thời gian dường như ngừng lại ở tại giờ khắc này, hết thảy tất cả, cũng ngừng lại ở tại một khắc này.
Ba chữ kia, dường như là một trận chấn động thật sâu, mọi người ngây ngốc sững sờ ở tại chỗ, toàn bộ ánh mắt đều đặt ở trên người Quân Mộ Khuynh, vừa rồi bọn họ có nghe lầm hay không?
Quân Mộ Khuynh, không phải Quân Mộ Khuynh đang bế quan sao? Vì sao lại biến thành Xích Quân, việc này không có khả năng a, hỏa diễm của Quân Mộ Khuynh là kim sắc, mà Xích Quân công tử chỉ là hỏa diễm bình thường, Quân Mộ Khuynh không có thủy nguyên tố, Xích Quân công tử lại có, nói giỡn sao, điều này sao có thể sẽ là Quân Mộ Khuynh.
Trong lòng Quân Chấn mặc dù biết rõ, nhưng lần này bị người vạch trần, hắn vẫn là vẻ mặt dại ra, trong lòng chấn động, không thể kém hơn so với bất luận kẻ nào.
Quân Mộ Khuynh hơi sững sờ, hoàn toàn không ngờ rằng thân phận của mình sẽ bị người vạch tràn, “Công tử sợ là nói đùa đi.” Quân Mộ Khuynh lạnh lùng nói, hàn ý lạnh như băng, thức tỉnh mọi người.
Người này chắc chắn thân phận của mình như vậy, vậy cũng chỉ có thể nói rõ một điểm, hắn là vì mình mà tới, trong lòng hắn hết sức rõ ràng thân phận của mình, đồng thời cũng nhìn thấy một màn vừa rồi nàng tấn chức, như thế là có chuẩn bị mà đến, lại không bị bất luận kẻ nào phát hiện, hắn rốt cuộc là ai?
Sau khi nam tử xa lạ kia xuất hiện đi ra, Lôi Trầm đứng ở một bên, ánh mắt lộ ra một tia đắc ý, nhưng sau khi hắn nghe thấy Xích Quân chính là Quân Mộ Khuynh, trong lòng buồn bực, trong miệng tràn ra một ít vị tanh ngọt.
Quân Mộ Khuynh chính là Xích Quân, Quân Mộ Khuynh chính là Xích Quân, Xích Quân chính là Quân Mộ Khuynh! Tin tức này làm cho hắn không thể tiếp thu được, hắn vốn cho rằng, chỉ cần Lôi gia biến thành gia tộc đệ nhất ngũ đại gia tộc, Xích Quân không có khả năng là Quân Mộ Khuynh.
Nếu như hắn là Quân Mộ Khuynh, kế hoạch của hắn làm sao bây giờ, nhìn bộ dáng của nàng, là sẽ không hòa bình ở chung với Quân gia, thế nhưng các loại hành vi trước đây của Quân Mộ Khuynh, cùng với Lôi gia bọn họ, lại càng là trở ngại, nàng phá hủy Lôi gia, còn giết người của Lôi gia, huống chi, hôm nay mời người tới, chính là tới giết Quân Mộ Khuynh, mà không phải là mời Quân Mộ Khuynh nàng!
“Nói đùa, như vậy xin hỏi, Xích Quân công tử, ngươi dám ở trước mặt mọi người tháo vi mạo này xuống, để cho tất cả mọi người nhìn thấy bộ dạng ngươi lớn lên như thế nào không?” Người tới sắc bén nói, muốn ở trước mặt hắn lừa dối sao, không có dễ dàng như vậy, hắn là tận mắt nhìn thấy Quân Mộ Khuynh mang theo vi mạo kia, đi về phía bên này, lúc mới đầu hắn còn đang kỳ quái, khi nàng đi tới đấu kỹ trận, sau khi mọi người nhìn thấy nàng, gọi nàng là Xích Quân công tử, hết thảy tất cả cũng đã sáng tỏ.
Ở chỗ Lôi Trầm, hắn biết được, Quân Mộ Khuynh còn đang bế quan, hôm nay hắn nhân cơ hội này, đặc biệt đến khách sạn, chính là muốn giết Quân Mộ Khuynh trở lại báo cáo kết quả nhiệm vụ, không ngờ lại thấy một màn như vậy, thời điểm khi hắn biết thân phận của Quân Mộ Khuynh, trong lòng chấn động, không thua bất cứ kẻ nào.
Quân Mộ Khuynh chính là Xích Quân, điểm này không cần hoài nghi nữa.
Thiên tài song nguyên tố, xuất hiện ở Quân gia, mà người này, chính là Quân Mộ Khuynh mà tất cả mọi người không ủng hộ, Quân Mộ Khuynh từng bị đuổi khỏi Quân gia!
Điều này khiến cho hắn làm sao tiếp nhận, sau khi biết thân phận Xích Quân, trong lòng hắn có một ý nghĩ duy nhất, chính là giết Quân Mộ Khuynh, nhưng nàng vừa xuất hiện đã tỉ thí với Quân Lạc Phàm, sau khi tỉ thí xong liền giống như tấn chức, ngay cả một chút cơ hội thở dốc cũng không để lại cho hắn.
Cứ như vậy, hắn chờ cho tới bây giờ, trong nháy mắt đợi được Xích Quân đi ra, chặn đường ở cửa, để nàng trở lại hội trường.
“Tháo xuống vi mạo không phải là không thể, chỉ có điều ta sợ dọa những người này, đừng thấy nhiều nữ hài tử thích ta như vậy, nhưng là bọn hắn đều không nhìn thấy bộ dạng chân chính của Xích Quân.” Quân Mộ Khuynh tiếc hận thở ngắn than dài, muốn nàng tháo vi mạo xuống, không đơn giản như vậy, chuyện này thật đúng là sẽ không bỏ qua như vậy.
“Phải không? Sao ta cảm thấy không phải như vậy, kỳ thực cho dù ngươi không tháo vi mạo xuống, cũng có rất nhiều điểm, người không thể phủ nhận, Quân Mộ Khuynh, nếu như ngươi tháo vi mạo xuống đấu với ta, ta có lẽ còn có thể cho ngươi được toàn thây.” Nam tử đắc ý nói, mặc dù nàng đã tấn chức thượng tôn đấu kỹ sư, ở trong mắt của hắn cũng không tính là cái gì, chính hắn vẫn như cũ có thể giết Quân Mộ Khuynh.
Lời của nam tử, khiến tất cả mọi người đều nhìn lại trên người Quân Mộ Khuynh, bọn họ đang ra sức tìm kiếm chỗ tương tự, nhưng bọn hắn nhìn như thế nào, ngoài màu sắc y phục bên ngoài, những chỗ khác cũng không có tương tự, vậy lời người này là có ý gì?
Quân Mộ Khuynh khoanh hai tay trước ngực, ánh mắt lạnh như băng nhìn người xuất hiện trước mặt, “Không biết các hạ là ai, sao có thể một hơi kết luận, ta chính là Quân Mộ Khuynh?” Đúng dịp, ngẫu nhiên? Nàng mới sẽ không tin như vậy, được toàn thây? Không có ý tứ, người nàng còn chưa làm đủ, cũng không muốn làm thi thể.
“Thân phận của ta, ngươi không xứng biết, Quân Mộ Khuynh, ngươi chỉ cần biết rằng, ngươi là người đáng chết là được rồi.” Người nọ cuồng ngạo nói, ánh mắt nhìn Quân Mộ Khuynh, còn mang theo khinh thường.
“Quân Mộ Khuynh là người nên chết? Trên cái thế giới này, có thể định đoạt được sống chết, chỉ sợ không phải là ngươi định đoạt đi!” Người nên, người đáng chết, nàng sẽ cho hắn biết, cái gì mới là người thực sự đáng chết!
“Mạng của Quân Mộ Khuynh, ta nói được là được!”
Có qua có lại này, khiến đầu bọn họ lớn hơn, Xích Quân này rốt cuộc có phải là Quân Mộ Khuynh hay không? Trái lại cho một tin chính xác a!
Dựa vào, nếu như thật sự là Quân Mộ Khuynh, vậy thì thật thú vị, ba năm trước Quân Mộ Khuynh giả thành Xích Quân, lập ước hẹn ba năm với Quân Lạc Phàm, ba năm sau, Xích Quân với Quân Lạc Phàm thiếu chút nữa lưỡng bại câu thương, việc này nếu như truyền đi, Quân gia coi như bị cười nhạo.
Có người là vì chế giễu, cũng có không ít người là vì muốn biết việc này có phải là thật hay không, bọn họ đang mong đợi Xích Quân trả lời, câu trả lời này đối với bọn họ mà nói là vô cùng quan trọng.
Hàn Ngạo Thần lẳng lặng đứng ở bên người Quân Mộ Khuynh, trên người tản mát ra khí tức băng lãnh, “Mạng của Quân Mộ Khuynh, không tới phiên ngươi định đoạt!” Mạng của tiểu Khuynh Khuynh, ngay cả hắn cũng không quản được, người này là đến tìm đánh đi, không đúng, hẳn là đến tìm chết !
Rốt cuộc có người nói chuyện, mấy người La Tắc cười thầm, thật đúng là có người không biết sống chết, dám ở trước mặt Hàn Ngạo Thần nói mạng của Quân Mộ Khuynh là của hắn, đây không phải là muốn chết sao? Nhìn thấy người ta vẫn luôn không nói gì, liền cho rằng dễ khi dễ a!
Những người này thực sự là không biết sinh kế gì, cho nên mới phải chết như thế nào cũng không biết.
Khóe miệng Quân Mộ Khuynh hơi co quắp một chút, Hàn Ngạo Thần lúc này xem náo nhiệt cái gì, thấy nơi này còn chưa đủ loạn sao? Hiện tại nàng chỉ nghĩ nhanh một chút rời khỏi chỗ này, không muốn dây dưa nhiều với người trước mắt.
“Ta sẽ cho ngươi biết đến hay không đến phiên ta quyết định.” Nhìn thấy Hàn Ngạo Thần, người nọ còn là vẻ mặt không tính là cái gì, khinh thường trong mắt càng không có gì ngăn cản liền hiển lộ ra.
“Đến hay không đến phiên ngươi định đoạt, ta không có hứng thú biết, thế nhưng không ai có thể cản đường của ta!” Thân ảnh đỏ rực lập tức chớp động, biến mất ở tại chỗ.
Người đối diện bọn họ cũng vội vàng chớp động thân thể, chặn ở trước mặt Quân Mộ Khuynh.
Dựa vào! Chưa từng chặn đường như thế! Dù cho nàng là Quân Mộ Khuynh thì như thế nào, cũng không tới phiên một người ngoài như hắn để ý tới, bất kể là Quân Mộ Khuynh hay là Xích Quân, tính mạng vĩnh viễn đều là của nàng, không thuộc về bất luận kẻ nào.
“Quân Mộ Khuynh, ngày hôm nay ngươi muốn đi, không có dễ dàng như vậy.” Chủ thượng đã phân phó, bằng bất cứ giá nào, cũng phải giết Quân Mộ Khuynh.
Đi? Sai rồi, nàng căn bản không muốn đi, người khác chỉ vào ngươi nói, mạng của ngươi là của ta, nếu như còn có thể bình tĩnh, đó cũng không phải là Quân Mộ Khuynh!
“Băng thiên tuyết địa!” Mấy chữ lạnh lùng phun ra, nhiệt độ xung quanh lập tức hạ thấp, trên trời tuyết rơi càng nhiều, mà việc này, cũng không phải là do đấu kỹ, mà chỉ là do nguyên tố ngưng tụ mà thôi, căn bản là không cần triệu hồi ra đấu kỹ trận.
Nhìn tuyết rơi đầy trời, mọi người rối rít chạy sang bên cạnh, đấu kỹ khủng bố như thế, bọn họ vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy, không đúng a, đây không phải là đấu kỹ, đấu kỹ trận cũng chưa có ra.
Hàn Ngạo Thần cũng đứng ở bên cạnh, không có ra tay, tiểu Khuynh Khuynh cũng không hy vọng hắn giúp.
“Chút tài mọn! Cuồng phong!” Cuồng phong cường đại thổi tới, trực tiếp thổi bay băng tuyết, thoáng cái sau cơn mưa trời lại sáng, một màn vừa rồi, dường như là ảo giác vậy.
Si Mị nhìn Quân Mộ Khuynh, mặc dù biểu tình của hắn ung dung, nhưng trong lòng đã chấn động thật sâu, thượng tôn đấu kỹ sư, là có thể trực tiếp dùng nguyên tố ngưng tụ gió tuyết, không hổ là thiên tài, chỉ có điều, hôm nay, cho dù là thiên tài cũng phải chết yểu.
Nếu như Quân Mộ Khuynh cứ một đời sống bình thường như thế, ngày hôm nay cũng sẽ không đưa tới họa sát thân, mà tài năng của nàng cứ hiển lộ ra, khiến chủ thượng hết sức bất mãn, chủ thượng đã chú ý người nào, vậy thì người đó nhất định phải chết.
Nguyên tố cũng có thể dùng như thế?
Chưa từng có người sử dụng nguyên tố như thế, mọi người đều kinh ngạc, đấu kỹ trận cũng không có gọi ra, liền ngưng tụ ra đấu kỹ, nhưng đó là đấu kỹ sao? Thoạt nhìn cũng không giống.
Quân Chấn đứng ở tại chỗ, nhìn thân ảnh chớp động kia, hắn lắc mình một cái, chắn ở giữa hai người, “Trở lại nói cho chủ tử của ngươi biết, nếu như lại muốn uy hiếp Quân gia, vậy cũng đừng trách Quân Chấn ta không khách khí với các ngươi!” Ở trước mặt hắn, hết lần này đến lần khác nói muốn lấy tính mạng của Quân Mộ Khuynh, điều này làm cho trong lòng hắn rất là tức giận.
Cháu gái hắn, thiếu chút nữa đốt Quân gia, hắn cũng không có chỉ trích nửa câu, hôm nay lại mạc danh kỳ diệu tới một người, lại nói giết, lại nói chết, thật coi gia chủ Quân gia hắn là bạch đương, thực sự hắn chuyện gì cũng không quản, lại chọc giận hắn, quản ngươi là ai, coi như là thần linh đến, hắn cũng sẽ không khách khí chút nào.
“Quân Chấn, ngươi tránh ra!” Si Mị nhìn Quân Chấn chặn ở trước mặt mình, lão già này dám ra đây bảo lãnh, hắn thực sự muốn Quân gia triệt để diệt vong sao?
“Ta cho ngươi biết, hôm nay cho dù Xích Quân có phải là Quân Mộ Khuynh hay không, lão tử cũng không cho phép các ngươi động chạm đến tỉ thí ngũ đại gia tộc, nếu như các ngươi không phục, cứ việc đến, người Quân gia còn sợ các ngươi hay sao!” Nếu không phải là di huấn của tổ tiên, hắn cần gì phải nghe những người này, nhưng mà chỉ có chút tiểu ân đức với Quân gia, cũng không biết trời cao đất rộng, cho rằng Quân gia là giấy !
Đây là tình huống gì, gia chủ Quân gia quen biết người kia sao? Thoạt nhìn không giống a, ngay từ đầu khi người kia nhìn thấy Quân Chấn, còn có mấy phần chần chừ, sau đó mới xác định.
Lôi Trầm càng thêm mờ mịt, thời điểm người này tìm tới bọn họ, chỉ nói muốn giết Quân Mộ Khuynh, hiện tại xem ra, hắn không chỉ quen biết Quân Chấn, ngay cả Quân Chấn cũng quen biết hắn, đây rốt cuộc là chuyện gì xảy ra? Từ lúc nào Quân gia chọc tới một người như thế?
“Lão già, ngươi tránh ra cho ta!” Quân Mộ Khuynh lạnh lùng quát, có người đã muốn mạng của nàng, nàng còn có thể bình tĩnh sao?
Quân Chấn hơi sững sờ, ngữ khí này, cách gọi này, trong thiên hạ chỉ có một người mới có thể như vậy, cũng là tên tiểu vương bát đản kia mới có thể gọi hắn như vậy, nói như vậy, Xích Quân thật sự là tiểu vương bát đản.
“Nhìn nơi này rất náo nhiệt, cũng không biết xảy ra chuyện gì?” Âm thanh lạnh như băng từ trên không trung truyền đến, thoáng cái khiến toàn bộ đều mạnh ngẩng đầu, ngày hôm nay nay là chuyện gì vậy, tới một cái phiền phức, hiện tại lại tới thêm một, chỉ có điều đây là phiền phức hay là cái gì khác, cũng không biết được.
“Ngươi là ai?” Quân Mộ Khuynh lạnh lùng nhìn nam tử đột nhiên xuất hiện.
“Ngươi, không nên trở thành như vậy.” Thời điểm ánh mắt lạnh như băng của nam tử nhìn về phía Quân Mộ Khuynh, thì thào nói.
“Này, lời này của ngươi là có ý gì, cái gì mà ta không nên như vậy?” Quân Mộ Khuynh không kiên nhẫn hỏi, vừa tới một người điên, hiện tại lại đến thêm một người điên hai người điên tiến đến cùng nhau.
“Xem ra còn chưa phải lúc, nếu không một tiểu nhân vật như thế, sao có thể là đối thủ của ngươi.” Nam tử tiếp tục nói, cũng không để ý tới đề tài của Quân Mộ Khuynh, tiếp tục thì thào tự nói, ngay khi thời điểm ánh mắt của hắn nhìn thấy Si Mị, lộ ra sát ý lạnh như băng.
Không phải lúc? Tiểu nhân vật?
Dựa vào! Người này rốt cuộc là đang nói mê sảng gì vậy, nàng nửa câu cũng nghe không hiểu, còn có chính là, nàng chưa từng gặp qua người này, hắn vì sao lại nhận biết nàng?
Si Mị cảnh giác nhìn người đứng trên không trung, ngửa đầu nhìn lại, hắn thấy không rõ lắm bộ dạng của người nọ, đây là thái độ coi thường tất cả, khiến cho hắn rất khó chịu.
“Tiểu tử, ta khuyên ngươi…”
“Ầm ĩ muốn chết.” Nam tử không kiên nhẫn nói, vừa mới nói xong, liền nghe thấy “Phịch” một tiếng.
“A!” Si Mị đột nhiên mở hai cánh tay, biểu tình nhìn qua rất đau khổ, một tiếng vang thật lớn qua đi, nhìn thấy một người triệt để nát bấy, huyết nhục phảng phất tản ra trên không trung, trên đấu kỹ trận mùi vị đẫm máu gay mũi chậm rãi tản ra.
Thấy một màn như vậy, không ít người đều nôn mửa liên tục, cái này mới thật sự gọi là bầm thây vạn đoạn, rõ ràng là một người, cứ như vậy bị bầm thây vạn đoạn, đây là chuyện tàn nhẫn cỡ nào.
Âm thanh nôn mửa ầm ĩ vang lên, không ít người bởi vì không nhịn được việc này, mà rất nhanh rời đi, mấy người vốn còn muốn chứng kiến Xích Quân có phải là Quân Mộ Khuynh hay không, cũng chịu đựng không nổi, che miệng lại liền rời đi.
Quân Mộ Khuynh lãnh đạm đứng ở một bên, người này, không có ra tay, liền đem một người bầm thây vạn đoạn, ngay cả mắt cũng không nháy một cái.
Hàn Ngạo Thần chậm rãi đi tới bên người Quân Mộ Khuynh, vốn ánh mắt lạnh như băng, trở nên càng thêm băng lãnh, người này cho hắn cảm giác hết sức không tốt, nghe ngữ khí của hắn, phảng phất như là đã sớm nhận thức tiểu Khuynh Khuynh vậy, nhưng việc này cũng không có bao nhiêu khả năng.
Còn có cỗ lực lượng cường đại kia, bất cứ lúc nào cũng có thể xé nát một người, huyết nhục mơ hồ, đối thủ mạnh mẽ như vậy, ngay cả hắn cũng là lần đầu tiên gặp được, người nọ vừa rồi nhìn thấy tiểu Khuynh Khuynh tấn chức, còn dám tuyên bố muốn giết nàng, vậy thì chỉ có thể nói rõ, đẳng cấp của hắn càng cao, so với tiểu Khuynh Khuynh còn cao hơn rất nhiều.
Người trước mắt, lại có thể làm nát bấy một cao thủ như vậy, ngay cả tay cũng không có nhúc nhích một chút.
“Ngươi rốt cuộc là ai?” Quân Mộ Khuynh lạnh lùng hỏi, trực giác nói cho nàng, người này không đơn giản, không phải cùng một nhóm với người vừa rồi, vậy sẽ là ai, vì sao lại ra tay?
“Ta là người như thế nào, ngươi sớm muộn sẽ biết, chỉ là, ngươi bây giờ quá yếu, còn không xứng biết tên của ta.” Nam tử chế nhạo nói, biểu tình lại dị thường yên lặng, hình như lời nói vừa rồi, cũng không phải là phát ra từ miệng của hắn.
Yếu!
Quân Mộ Khuynh đen mặt, nàng thừa nhận mình bây giờ là rất yếu, lại rất không thích ngữ khí của người này! Nàng không xứng! Không xứng!
“Xem ra, trên người của ngươi vẫn có chút lực lượng, chúng nó đều đã đi ra rồi.” Nam tử nhìn phía xa, tự nhủ lại lần nữa nói, bước chân chậm rãi đi lại, chỉ chốc lát, liền biến mất ở trước mặt mọi người.
“Người này rốt cuộc là từ địa phương nào tới?” Khóe miệng Quân Mộ Khuynh co quắp hỏi, hôm nay là ngày gì, vì sao luôn gặp được một ít người mạc danh kỳ diệu như vậy.
“Cái thứ trên đầu ngươi khó coi quá.” Giọng nói kia lại lần nữa vang lên, lập tức, trong lòng Quân Mộ Khuynh lạnh một nửa.
“Phanh!” Vi mạo bị vỡ thành mảnh vụn, sợi tóc đỏ đậm tung bay trên không trung, đôi mắt băng lãnh lộ ra sát khí lạnh như băng.
Nhìn thấy dung nhan quen thuộc kia, mọi người hít một hơi, hóa đá tại chỗ, thật sự là, thật sự là Quân Mộ Khuynh…
Quân Mộ Khuynh cũng không có nhiều thời gian để ý tới bọn họ, nàng nắm chặt hai tay, nhìn địa phương người nọ biến mất, nàng tấn chức đến thượng tôn đấu kỹ sư, trong lòng là có chút hưng phấn, nhưng nam tử này xuất hiện, lại triệt để phá nát tất cả tâm tình.
Nàng hiện tại chỉ có một ý nghĩ, quá yếu, nàng thật là quá yếu, yếu đến mực mặc người ức hiếp, lực lượng người nọ lớn thêm một chút, nát bấy cũng không phải là vi mạo trên đầu, mà chính là đầu nàng, mặc dù là như vậy, nàng một chút lực đánh trả cũng không có.
Nàng không cho phép mình như thế này, tuyệt đối không cho phép, nàng vẫn là quá nhiều, hết sức yếu, nàng nhất định phải trở nên mạnh hơn!
Mọi người chấn động tại chỗ, bọn họ còn chưa kịp tiêu hóa sự thật này, dưới chân liền vang lên âm thanh kịch liệt, nhất thời sắc mặt mọi người trắng bệch, lập tức nhìn về phía nơi ở của Quân gia.
Quân Mộ Khuynh cũng không kịp nghĩ nhiều, càng không có giải thích với bất kỳ ai, cũng cảm giác được lực lượng quen thuộc vọt tới, đột nhiên sắc mặt nàng đại biến, cũng quay đầu nhìn về phương hướng Quân gia.
Đây là… Loại cảm giác quen thuộc này!
P/s : Đó là ai nha nha nha, người này phải tận tới cuối chương mới xuất hiện một lần nữa, chẹp chẹp.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.