Chương 2187: Kết Cục
Hỏa Tinh Dẫn Lực
07/02/2022
Bắc Vực xâm chiếm, trận chiến ác liệt nổ ra, phía bắc của Đông Vực trở nên loạn lạc, máu nhuộm trời cao.
Hạ Khuynh Nguyệt đi đến Nguyệt Ngục, đây là lần cuối cùng nàng gặp lại Thủy Mị Âm.
“Khuynh Nguyệt tỷ tỷ.” Thủy Mị Âm đi đến trước mặt nàng, ánh mắt run run, hình như nàng đã dự cảm được điều gì đó.
Trong tay Hạ Khuynh Nguyệt hiện ra Càn Khôn Thứ cùng với Nghịch Thế Thiên Thư, sau đó nàng nhẹ nhàng đẩy nó về phía Thủy Mị Âm.
“Bắt đầu từ hôm nay, ngươi là chủ nhân mới của Càn Khôn Thứ, cũng là chủ nhân duy nhất. Còn lại, phiền ngươi giao cho hắn phần Nghịch Thế Thiên Thư không trọn vẹn này.”
Thủy Mị Âm nhẹ nhàng cầm lấy: “Vân Triệt ca ca có tới không?”
Hạ Khuynh Nguyệt nói: “Loạn lạc tại phía bắc phô trương thanh thế lớn, lại giằng co trong thời gian rất lâu, hiển nhiên bọn họ chỉ muốn hấp dẫn lực chú ý, mà có lẽ lực lượng nòng cốt đã lẻn vào phía nam.”
“Huyền Giả của Bắc Vực đã hoàn thành lột xác, mà Huyền Giả của Đông Vực vẫn đang hoàn toàn không biết gì. Huyền khí hắc ám của Huyền Giả Bắc Vực không phải bất cứ lúc nào cũng hiện ra ngoài như mọi người vẫn thấy. Thông tin bị sai lệch, điều này đủ để Bắc Vực đánh cho Đông Thần Vực không kịp trở tay, còn có thể sẽ bị tổn thất nặng nề.”
“Giờ phút này sắp đến thời điểm đó rồi, cũng là lúc người nên rời đi.”
“Ta hiểu được.” Thủy Mị Âm cầm Càn Khôn Thứ trong tay, nhưng nàng không rời đi ngay lập tức, thay vào đó nhìn kỹ Hạ Khuynh Nguyệt, cánh môi nhẹ nhàng khép mở, muốn nói lại thôi.
Hạ Khuynh Nguyệt cũng mỉm cười lắc đầu: “Ngươi không cần khuyên ta nữa, ngươi nên vui vẻ cho ta… vui vẻ vì ta được giải thoát.”
“Có lẽ… đúng…” Thủy Mị Âm cầm Càn Khôn Thứ trong tay, cả người trở nên run rẩy.
“Ngươi cầm bốn viên Huyễn Tâm Lưu Ảnh Ngọc, chờ thời cơ thích hợp thì giao cho hắn. Nếu có thể lấy được Trụ Thiên Giới, sau đó lấy hình ảnh trong Trụ Thiên công khai cho thiên hạ thì không thể tốt hơn. Sự thật trong khắc ấn đủ để phá tan muốn phản kháng của Huyền Giả Đông Vực, khiến chiến ý mất hết, Tây Vực và Nam Vực cũng sẽ chịu ảnh hưởng lớn.”
“Sau khi ngươi rời đi, ta sẽ dùng hết sức mình khiến cho tin tức ngươi đã chạy trốn lan rộng, tất cả tin tức khó lòng có thể xâu chuỗi lại, mọi chuyện đều không có sơ hở.”
Nước mắt trên khuôn mặt của Thủy Mị Âm chậm rãi chảy xuống. Nàng gật đầu, chậm chạp nhưng kiên định: “Ta sẽ… làm được.”
“Mọi người ở Nguyệt Thần Giới… cũng nhờ ngươi.” Hạ Khuynh Nguyệt mỉm cười: “Ta sẽ ra lệnh cho tất cả lực lượng nòng cốt của Nguyệt Thần Giới rời khỏi Nguyệt Thần Giới, Nguyệt Vô Cực sẽ lặng yên đưa bọn họ đến một nơi không thể bị phát hiện.”
“Nguyệt Thần Giới sẽ hoàn toàn được giao cho hắn, bởi lẽ không có kẻ nào phản kháng, tất nhiên sẽ không có giết chóc cùng hủy diệt. Hơn nữa khi ta chết đi, ít nhất Nguyệt Thần Giới cũng có thể được an toàn.”
“Chờ đến mười năm… trăm năm sau, khi hắn đứng ở đỉnh cao, lòng đã không còn thù hận, ngươi hãy bảo hắn trao lại Nguyệt Thần Giới cho Nguyệt Vô Cực. Ngươi cứu vớt Lam Cực Tinh, vì hắn, ngươi bảo vệ tất cả, hắn sẽ không từ chối. Ta tin người thông minh như ngươi nhất định sẽ có lí do thật tốt, phương pháp thật tốt, kết quả thật tốt.”
Thủy Mị Âm nhìn đôi mắt của nàng, nói từng chữ một: “Khuynh Nguyệt tỷ tỷ, ngươi yên tâm, ta nhất định… nhất định sẽ làm được.”
Nhưng mà nàng lại không thể làm được.
Bởi vì Vân Triệt căn bản không hề cho nàng, không hề cho Nguyệt Thần Giới dù chỉ là một chút cơ hội.
Thủy Mị Âm rời đi… sau đó chuyện nàng “chạy trốn” bị phát hiện, Hạ Khuynh Nguyệt trở nên giận dữ, dùng lí do “cố ý để Thủy Mị Âm chạy” để đuổi Cẩn Nguyệt, phái Lân Nguyệt lục soát quanh tinh vực, sau đó lại phái Dao Nguyệt tới Lưu Quang Giới…
Nàng lần lượt phái một đám Nguyệt Thần Sứ đi giống như giận dữ đến mức mất đi lý trí.
Còn lại nàng yên lặng trở về tẩm cung.
Chẳng mấy chốc, lời nói của nàng đã ứng nghiệm. Tại phía nam của Đông Vực, Huyền Giả hắc ám đã lặng yên lẻn vào và ngủ đông đột nhiên nhe răng nanh đen kịt, mạnh mẽ cắn cho tinh giới Đông Vực trở tay không kịp.
Về phía Trụ Thiên Thần Giới, Trụ Hư Tử vừa mới mang theo một chút lực lượng mà hắn rất khó mới có thể tập hợp được, truyền tống tới phía bắc thì đã thấy đại trận Thứ Nguyên bị phá hủy… bóng dáng hắc ám khủng bố nhất đã giáng xuống một mảnh đất trống rỗng tại Trụ Thiên.
Giờ phút này, đại thế ma kiếp thực sự giáng lâm, Đông Thần Vực lâm vào hỗn loạn trong nháy mắt.
Tại tẩm cung Nguyệt Thần, Nguyệt Vô Cực vội vàng bước đến.
Bên ngoài loạn lạc, long trời lở đất, Nguyệt Thần Đế lại lặng im rất lâu.
Nguyệt Vô Cực xông vào, không kịp hành lễ, gấp gáp nói: “Thần Đế, vô số tinh giới tại Đông Vực gặp nạn, Trụ Thiên Thần Giới cũng bị tàn sát đẫm máu… Ngươi nên triệu hồi tất cả Nguyệt Thần Sứ đi cứu viện Trụ Thiên ngay lập tức!”
“Kể cả không vì Trụ Thiên, ngươi cũng nên triệu hồi tất cả lực lượng bảo vệ Nguyệt Thần Giới! Rõ ràng Ma Nhân đã tính kế sẵn, còn đáng sợ hơn tưởng tượng rất nhiều. Có lẽ có thể… một lúc nào đó bất chợt đánh chiếm Nguyệt Thần Giới!”
Hạ Khuynh Nguyệt đi đến Nguyệt Ngục, đây là lần cuối cùng nàng gặp lại Thủy Mị Âm.
“Khuynh Nguyệt tỷ tỷ.” Thủy Mị Âm đi đến trước mặt nàng, ánh mắt run run, hình như nàng đã dự cảm được điều gì đó.
Trong tay Hạ Khuynh Nguyệt hiện ra Càn Khôn Thứ cùng với Nghịch Thế Thiên Thư, sau đó nàng nhẹ nhàng đẩy nó về phía Thủy Mị Âm.
“Bắt đầu từ hôm nay, ngươi là chủ nhân mới của Càn Khôn Thứ, cũng là chủ nhân duy nhất. Còn lại, phiền ngươi giao cho hắn phần Nghịch Thế Thiên Thư không trọn vẹn này.”
Thủy Mị Âm nhẹ nhàng cầm lấy: “Vân Triệt ca ca có tới không?”
Hạ Khuynh Nguyệt nói: “Loạn lạc tại phía bắc phô trương thanh thế lớn, lại giằng co trong thời gian rất lâu, hiển nhiên bọn họ chỉ muốn hấp dẫn lực chú ý, mà có lẽ lực lượng nòng cốt đã lẻn vào phía nam.”
“Huyền Giả của Bắc Vực đã hoàn thành lột xác, mà Huyền Giả của Đông Vực vẫn đang hoàn toàn không biết gì. Huyền khí hắc ám của Huyền Giả Bắc Vực không phải bất cứ lúc nào cũng hiện ra ngoài như mọi người vẫn thấy. Thông tin bị sai lệch, điều này đủ để Bắc Vực đánh cho Đông Thần Vực không kịp trở tay, còn có thể sẽ bị tổn thất nặng nề.”
“Giờ phút này sắp đến thời điểm đó rồi, cũng là lúc người nên rời đi.”
“Ta hiểu được.” Thủy Mị Âm cầm Càn Khôn Thứ trong tay, nhưng nàng không rời đi ngay lập tức, thay vào đó nhìn kỹ Hạ Khuynh Nguyệt, cánh môi nhẹ nhàng khép mở, muốn nói lại thôi.
Hạ Khuynh Nguyệt cũng mỉm cười lắc đầu: “Ngươi không cần khuyên ta nữa, ngươi nên vui vẻ cho ta… vui vẻ vì ta được giải thoát.”
“Có lẽ… đúng…” Thủy Mị Âm cầm Càn Khôn Thứ trong tay, cả người trở nên run rẩy.
“Ngươi cầm bốn viên Huyễn Tâm Lưu Ảnh Ngọc, chờ thời cơ thích hợp thì giao cho hắn. Nếu có thể lấy được Trụ Thiên Giới, sau đó lấy hình ảnh trong Trụ Thiên công khai cho thiên hạ thì không thể tốt hơn. Sự thật trong khắc ấn đủ để phá tan muốn phản kháng của Huyền Giả Đông Vực, khiến chiến ý mất hết, Tây Vực và Nam Vực cũng sẽ chịu ảnh hưởng lớn.”
“Sau khi ngươi rời đi, ta sẽ dùng hết sức mình khiến cho tin tức ngươi đã chạy trốn lan rộng, tất cả tin tức khó lòng có thể xâu chuỗi lại, mọi chuyện đều không có sơ hở.”
Nước mắt trên khuôn mặt của Thủy Mị Âm chậm rãi chảy xuống. Nàng gật đầu, chậm chạp nhưng kiên định: “Ta sẽ… làm được.”
“Mọi người ở Nguyệt Thần Giới… cũng nhờ ngươi.” Hạ Khuynh Nguyệt mỉm cười: “Ta sẽ ra lệnh cho tất cả lực lượng nòng cốt của Nguyệt Thần Giới rời khỏi Nguyệt Thần Giới, Nguyệt Vô Cực sẽ lặng yên đưa bọn họ đến một nơi không thể bị phát hiện.”
“Nguyệt Thần Giới sẽ hoàn toàn được giao cho hắn, bởi lẽ không có kẻ nào phản kháng, tất nhiên sẽ không có giết chóc cùng hủy diệt. Hơn nữa khi ta chết đi, ít nhất Nguyệt Thần Giới cũng có thể được an toàn.”
“Chờ đến mười năm… trăm năm sau, khi hắn đứng ở đỉnh cao, lòng đã không còn thù hận, ngươi hãy bảo hắn trao lại Nguyệt Thần Giới cho Nguyệt Vô Cực. Ngươi cứu vớt Lam Cực Tinh, vì hắn, ngươi bảo vệ tất cả, hắn sẽ không từ chối. Ta tin người thông minh như ngươi nhất định sẽ có lí do thật tốt, phương pháp thật tốt, kết quả thật tốt.”
Thủy Mị Âm nhìn đôi mắt của nàng, nói từng chữ một: “Khuynh Nguyệt tỷ tỷ, ngươi yên tâm, ta nhất định… nhất định sẽ làm được.”
Nhưng mà nàng lại không thể làm được.
Bởi vì Vân Triệt căn bản không hề cho nàng, không hề cho Nguyệt Thần Giới dù chỉ là một chút cơ hội.
Thủy Mị Âm rời đi… sau đó chuyện nàng “chạy trốn” bị phát hiện, Hạ Khuynh Nguyệt trở nên giận dữ, dùng lí do “cố ý để Thủy Mị Âm chạy” để đuổi Cẩn Nguyệt, phái Lân Nguyệt lục soát quanh tinh vực, sau đó lại phái Dao Nguyệt tới Lưu Quang Giới…
Nàng lần lượt phái một đám Nguyệt Thần Sứ đi giống như giận dữ đến mức mất đi lý trí.
Còn lại nàng yên lặng trở về tẩm cung.
Chẳng mấy chốc, lời nói của nàng đã ứng nghiệm. Tại phía nam của Đông Vực, Huyền Giả hắc ám đã lặng yên lẻn vào và ngủ đông đột nhiên nhe răng nanh đen kịt, mạnh mẽ cắn cho tinh giới Đông Vực trở tay không kịp.
Về phía Trụ Thiên Thần Giới, Trụ Hư Tử vừa mới mang theo một chút lực lượng mà hắn rất khó mới có thể tập hợp được, truyền tống tới phía bắc thì đã thấy đại trận Thứ Nguyên bị phá hủy… bóng dáng hắc ám khủng bố nhất đã giáng xuống một mảnh đất trống rỗng tại Trụ Thiên.
Giờ phút này, đại thế ma kiếp thực sự giáng lâm, Đông Thần Vực lâm vào hỗn loạn trong nháy mắt.
Tại tẩm cung Nguyệt Thần, Nguyệt Vô Cực vội vàng bước đến.
Bên ngoài loạn lạc, long trời lở đất, Nguyệt Thần Đế lại lặng im rất lâu.
Nguyệt Vô Cực xông vào, không kịp hành lễ, gấp gáp nói: “Thần Đế, vô số tinh giới tại Đông Vực gặp nạn, Trụ Thiên Thần Giới cũng bị tàn sát đẫm máu… Ngươi nên triệu hồi tất cả Nguyệt Thần Sứ đi cứu viện Trụ Thiên ngay lập tức!”
“Kể cả không vì Trụ Thiên, ngươi cũng nên triệu hồi tất cả lực lượng bảo vệ Nguyệt Thần Giới! Rõ ràng Ma Nhân đã tính kế sẵn, còn đáng sợ hơn tưởng tượng rất nhiều. Có lẽ có thể… một lúc nào đó bất chợt đánh chiếm Nguyệt Thần Giới!”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.