Nghịch Thiên Tà Thần

Chương 2176: Ký Ức Về Hạ Khuynh Nguyệt (14)

Hỏa Tinh Dẫn Lực

07/02/2022

“Đúng vậy.” Ánh mắt và giọng nói của Nguyệt Vô Nhai mang theo âm u: “Người đó có xuất thân và bối cảnh hùng mạnh, thực lực và địa vị cực kỳ cao, hơn nữa tâm tư thủ đoạn cực kỳ xảo quyệt và ác độc, trong mắt nàng chưa từng có thiện ác đúng sai, chỉ có lợi ích.”

“Trong khi nàng ngầm ra độc kế với nương của ngươi còn ẩn chứa một dã tâm khác, đưa mục tiêu hoài nghi của ta dẫn về phía Tinh Thần Giới. Năm đó ta tức giận mất khôn, không thể điều tra kỹ, ngược lại… dần gây ra sai lầm lớn, dẫn đến hai giới Nguyệt Thần và Tinh Thần trở mặt.”

Trong lúc nói, hai bàn tay Nguyệt Vô Nhai lặng lẽ siết chặt.

Bên ngoài hình ảnh, Vân Triệt biết “sai lầm lớn” mà hắn nói đến là gì.

Hắn cho rằng Tinh Tuyệt Không âm thầm bày quỷ kế, vì thế ăn miếng trả miếng, thành công bắt cóc phi tử mà hắn thấy quan trọng nhất của Tinh Tuyệt Không… mẫu thân của Thiên Lang Tinh Thần Khê Tô.

Cũng là mẫu thân của Mạt Lỵ.

Cũng khiến nàng tự sát mà chết.

Mà kết cục của Nguyệt Vô Nhai là chết trên tay Mạt Lỵ.

Trên một ý nghĩa nào đó, xem như chết đúng chỗ.

Nhưng xét đến cùng, bất luận là bi kịch của một nhà Hạ Khuynh Nguyệt, hay là bi kịch của một nhà Mạt Lỵ, kẻ chủ mưu gây ra đều là Thiên Diệp Ảnh Nhi năm đó.

“Người mà ngay cả ta cũng không thể tự ý động vào, ngươi biết có năng lực như thế nào sao?” Nguyệt Vô Nhai trầm giọng nói: “Luận tu vi, luận tâm cơ, luận kinh nghiệm, luận thủ đoạn… sự chênh lệch giữa ngươi và nàng không chỉ như trời và đất.”

“Nếu nói cho ngươi lúc này, có mục tiêu rõ ràng, nhưng còn lâu mới có thể đạt được, cùng với hận thù tràn đầy trong lòng không thể nào phát ra chỉ quấy nhiễu ngươi tu hành, làm loạn tâm hồn ngươi, vạn hại vô lợi.”

“Mà đợi tương lai ngươi kế thừa, dung hợp sức mạnh của ta, cho dù ngươi không hỏi, ta cũng sẽ nói cho ngươi.”



Hắn nhìn Hạ Khuynh Nguyệt, ánh mắt mong đợi sâu sắc: “Ngươi sở hữu Lưu Ly Tâm và Linh Lung Thể, giới hạn tương lai có thể đạt đến chắc chắn vượt qua nàng. Chuyện ta làm không được, chỉ cần ngươi biết ẩn mình, hiểu cách xem thời thế… một ngày nào đó, ngươi nhất đinh làm được.”

Hạ Khuynh Nguyệt không nhận được câu trả lời mong muốn, nhưng không hỏi thêm nữa, mà chỉ gật đầu thật sâu.

Đến lúc này, Vân Triệt mới dần hiểu được, ảnh hưởng của Nguyệt Vô Nhai đối với Hạ Khuynh Nguyệt không chỉ đơn giản là truyền thừa của Thần Lực Tử Khuyết.

Mà mãi đến giờ phút này, sự việc đó vẫn còn hỗn loạn lung lay trái tim hắn…

Huyết mạch dung hòa của Khuynh Nguyệt và Nguyệt Vô Nhai… rốt cuộc là xảy ra chuyện gì!

Thời gian hoàn toàn hợp lý, Nguyệt Vô Cấu cũng đã nói rõ ràng mình và Nguyệt Vô Nhai tuyệt đối không thân mật phu thê.

Thực sự… chỉ là sai lầm sao?



Năm đó, một không gian khác.

“Cái… cái gì!? Ngươi chuẩn trị truyền đế vị cho Hạ Khuynh Nguyệt? Thần Đế, ngươi… ngươi điên rồi sao!?”

Trong cơn nóng vội, Hoàng Kim Nguyệt Thần Nguyệt Vô Cực trực tiếp thốt ra lời phạm thượng.

“Chuyện này ta đã cân nhắc rất kỹ.” Nguyệt Vô Nhai nói: “Mặc dù có thân phận ‘Thần Hậu’ này che đậy, nhưng đến lúc đó vẫn còn ngăn trở chồng chất. Vô Cực, chuyện này còn cần ngươi giúp ta.”



“Đâu chỉ là ngăn trở chồng chất!” Nguyệt Vô Cực đứng trước mặt Nguyệt Vô Nhai, vẻ mặt đầy khó hiểu: “Hạ Khuynh Nguyệt sở hữu Lưu Ly Tâm và Linh Lung Thể, ngươi biến nàng thành người thừa kế Thần Lực Tử Khuyết, trở thành Tử Khuyết Nguyệt Thần tiếp theo, ta tuyệt đối không phản đối.”

“Nhưng vị trí Thần Đế, ta không thể hiểu được, không thể chấp nhận!”

“Có gì không thể hiểu?” Nguyệt Vô Nhai nói: “Người sở hữu Lưu Ly Tâm lần trước là Thái Tổ sáng lập Trụ Thiên! Bên trong ghi chép cũng có nói Lưu Ly Tâm sẽ được trời cao phù hộ. Nếu nàng làm Nguyệt Thần Đế, có lẽ trong tương la, sẽ khiến Nguyệt Thần Giới nở rộ thần quang chưa từng có.”

“Cho dù là Lưu Ly Tâm, cho dù cái gọi là trời cao phù hộ là thật, nhưng dù sao Hạ Khuynh Nguyệt cũng chỉ là người ngoài… là người ngoài!” Nguyệt Vô Cực nặng nề nói: “Đối với Thần Đế mà nói, đương nhiên là ích lợi của vương giới đặt lên hàng đầu. Nhưng dù không có tư lợi thì có Thần Đế nào sẵn lòng giao vương giới chứa đựng tích lũy của tổ tiên, chứa đựng tâm huyết cả đời mình vào tay một người khác họ không!”

Những lời này khiến Nguyệt Vô Nhai sửng sốt.

“Hơn nữa, nàng còn là… nữ nhi của Nguyệt Vô Cấu và người khác!” Hoàng Kim Nguyệt Thần Nguyệt Vô Cực cau mày, lắc đầu liên tục: “Chuyện thường tình… chẳng phải ngươi nên chán ghét nàng mới đúng sao?”

“…” Nguyệt Vô Nhai thật lâu không nói gì, đáy mắt thoáng lên vẻ bối rối.

Hắn đột nhiên cảm thấy, những gì Nguyệt Vô Cực nói cũng không sai.

Giao vị trí Thần Đế cho Hạ Khuynh Nguyệt tương đương với việc giao tương lai của Nguyệt Thần Giới vào tay người ngoài… cho dù thiên phú của nàng có kinh thế đến đâu đi chăng nữa.

Nàng là nữ nhi của Nguyệt Vô Cấu và người khác, hắn ta cũng nên chán ghét mới đúng.

Nhưng tại sao ngay cả như vậy, hắn vẫn không muốn thay đổi quyết định.

“Vô Cực.” Nguyệt Vô Nhai khẽ thở dài: “Thiên cơ tiên đoán, trong vòng năm năm ta sẽ có tử kiếp. Bất luận là thật hay giả, xem như phòng ngừa chu đáo, nàng là người thừa kế tốt nhất ta có thể tìm được trong thời gian ngắn này,”

“Ta sẽ cố gắng hết sức để chuẩn bị và mở đường.” Hắn đưa tay ra vỗ vai Nguyệt Vô Cực: “Ngươi sẽ giúp ta, phải không?”

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Nghịch Thiên Tà Thần

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook