Nghịch Thiên Tam Giới

Chương 272: Chèn Ép Không Tha

Cường MC

27/04/2023

Tối đó khi Thiên Vũ đang ngồi trên mái nhà ngồi uống rượu ngắm trăng thì phía bên dưới kia ngay tại gốc cây mà mình đã khắc khẩu quyết ngự Kiếm lên đó có người xuất hiện ở đó .

- Đêm trăng đẹp bên cạnh là một bình rượu ngắm thanh trăng đẹp như vậy lại không có người để bầu bạn nói chuyện . Haiz , không biết các hạ có nhã hướng tìm đến nơi ở của ta là có chuyện gì ?

- Vụt !

- Ngươi biết lão phu ở đó từ khi nào ???

- Ngay từ lúc ta rời đi khỏi võ đài .

- Quả nhiên ngươi khác hoàn toàn so với đại đa số những kẻ mà ta gặp rất đáng để lưu tâm .

- Viu !

- Bộp !

- Uống chút rượu không ???

-....... ????

- Yên tâm ! Ta chỉ muốn có người nói chuyện chút thôi vả lại ngươi là kẻ cũng có thực lực đứng ở nơi không một ai có thể đứng được nhưng lòng ta tự hỏi điều gì khiến cho ngươi lại đi theo ta đến tận đây vậy ??? Tôn Kiếm Cửu Tinh đại nhân ???

- !!!!???

- Ngươi nhìn thấy rõ tu vi của ta sao ???

- Chút bản lĩnh nhỏ thôi tu vi của ngươi cao nhiều kẻ nhìn không ra nhưng ta thì đương nhiên là nhìn ra được rồi ! Ực , nói đi tìm ta có chuyện gì ???

- Hahahahahahaha........!!! Rất sảng khoái !!! Được lắm đã vậy ta cũng nói thẳng luôn ta muốn ngươi giúp ta tìm hai thứ nếu làm được thứ trong tay ta chắc chắn sẽ làm ngươi thích thú !

- Ồ , là thứ gì mà khiến ngươi chịu trao đổi với một kẻ như ta vậy ???

- Soạt !

Lão ta lấy ra một tấm bản đồ rách nát ra rồi nói .

- Tàn đồ của lăng mộ Chiêu Vương .

- Ha , cũng được ta sẽ lấy thứ đó của ngươi nhưng đổi lại ta muốn ngươi làm thuộc hạ bảo vệ ta ở trong bóng tối thế nào ???

- Tiểu tử thối , ta đã cho ngươi cơ hội tốt ngươi lại không biết đường mà nắm lấy nhiều kẻ mong muốn hợp tác với ta nhiều không kẻ hết mà một tên tiểu tử như ngươi cũng gan đấy muốn lão phu làm thuộc hạ cho ngươi ??? Nằm mơ đi .

- Vậy thì ngày này nắm sau chính là ngày giỗ của ngươi đấy ! Ta là người duy nhất có thể cứu cái mạng già của ngươi đấy ta hi vọng ngươi sẽ cho ta một sự lựa chọn khôn ngoan !

- Soạt !

Thiên Vũ quay người rời đi khiến cho lão ta thêm phần nghi hoặc về năng lực của Thiên Vũ .

- À phải rồi , khẩu quyết ngự kiếm của ta khắc lên đây chỉ có duy nhất đệ tử của ta mới có thể lĩnh ngộ được người ngoài thì không thể ! Còn nữa nếu như ngươi đã chạm vào những vết này hẳn cũng có đôi chút sức mạnh thật sự ta vẫn còn lưu lại đấy . Từ từ suy nghĩ đi .

- Vụt !

-.........!???

- Kiếm chiêu tưởng vô nghĩa không có một chút gì gọi là kiếm chiêu nhưng sao ta cứ có cảm giác tên tiểu tử này có thể làm điều mà chẳng một ai có thể nghĩ tới đúng là khó hiểu . Phía bên kia thư phòng của Nam Hạ , một tên áo đen nào đó xuất hiện lén lén lút lút áp sát thư phòng của nàng rồi ném vào bên trong một thứ gì đó .

- Ưm.........!!!

- Bịch !

- Cạch !

- Hạ nhi , đêm trăng còn dài ta hi vọng nàng sẽ không làm ra thất vọng a !

- Ngươi........!!!

Mặc dù đang trong tình trạng mơ hồ không nhìn ra được rõ đối phương là ai nhưng giọng nói lại phản bội lại hắn ta . Hắn ta liền tiến tới chỗ Nam Hạ vốn định kháng cự nhưng cơ thể nàng ta mềm nhũn ra không có chút sức lực nào còn hắn được đà lấy tới định làm chuyện đó với nàng ấy thì bất giác liền có người đạp cửa xông vào .

- Rầm !

- Là ai ???



- Ầy , ta vào nhầm phòng thì phải xin lỗi hai người cứ tiếp tục đi ha !

- Là giọng của sư phụ ???

Đang định lên tiếng thì hắn ta bịt miệng nàng ta lại rồi quay sang nói với Thiên Vũ .

- Nhớ đóng cửa lại đấy !

- Được được ! Ta biết rồi !

- A !

Nam Hạ cắn vào tay hắn ta rồi lên tiếng .

- Sư phụ........!

- Hả ???

Bất giác tên kia bị đánh văng ra bên ngoài từ lúc nào không hay còn Thiên Vũ tiến tới gần rồi cởi áo khoác mình ra đưa cho Nam Hạ mặc rồi nói .

- Uống cái này đi nó sẽ giúp người ổn định lại nhận thức .

- Đa..... đa tạ sư phụ !

- Soạt !

- Vút !

- Khốn kiếp ! Sao hắn lại tìm đến đây cơ chứ ? Lại còn phá hỏng chuyện tốt của ta nữa !

- Hình như ngươi vẫn khá tỉnh táo đấy có điều này ta muốn nói cho ngươi biết ta đã để ý thấy ngươi cũng khá là thông minh hẳn cũng biết thứ ở trong tay ta là gì đúng không ???

Thiên Vũ cười nham hiểm hỏi .

- Ngươi muốn làm gì t.........???

- Bụp !

- Hự !!!

- Bịch !

- Ngoan ngoãn chút đi !

Thiên Vũ liền đánh gục khiến hắn ta bất tỉnh ngay tức khắc tiếp theo đó liền đưa hắn ta rời đi .

- Vũ ca ??? Huynh ấy đi đâu vào giờ này vậy ???

- Soạt !

- Long Nữ à , có một số chuyện cá nhân của nam nhân tốt hơn hết người không nên tò mò sẽ tốt hơn đấy ạ !

- Tỷ nghĩ vậy thật sao Nhạc Tiêu tỷ tỷ ???

- Ừm ! Nam nhân tuy nói chuyện gì đó thì chắc chắn sẽ làm chuyện đó nhưng thường sẽ rẽ theo một hướng khác nhưng đích đến lại giống mục đích ban đầu chỉ khác cách thức thôi !

- Cạch !

- Phù ! Hi vọng huynh ấy không gây ra chuyện gì to lớn nếu không Kiếm chủ sẽ rất khổ sở a !

- Tình nghĩa phu thê của hai người lam Nhạc Tiêu rất ngưỡng mộ !

- Tiêu tỷ !!!

Tuyết Báng xấu hổ nói .

- Ai da !

Về phía của Thiên Vũ vẫn đang hí hửng nói chuyện gì đó với một ai đó trong góc tối .



- Công tử yên tâm ta đảm bảo tên tiểu tử này sẽ cách xa đệ tử mà người hết mực dạy dỗ có cứ cho hắn có sức mạnh to lớn đến đâu cũng không thoát nổi xiềng xích của lão phu đâu .

- Ừm , ta tin ngươi cũng không còn sớm nữa ta có việc phải đi đây tên này giao cho ngươi .

- Hấp !

- Công tử đi thong thả !

Về phía Ngọc Phong Các nhóm của Hoàng Khương cũng đã chuẩn bị hết tất cả mọi thứ đâu và đó rồi từ biệt mọi người .

- Đi từ đây đến Kiếm Vân Sơn chắc một ngày đường là tới vì vậy bọn đệ phải gấp rút đi trong đêm nay hôm nay tiễn tới đây thôi Chu Phúc đại ca ! Hẹn ngày gặp lại !

- Hẹn ngày gặp lại !

- Lên đường bảo trọng nhé !

- Ừm !

- Hấp !

- Cạch !

- Vù..........!

Sáng sớm hôm sau ,

- Khò..........!

- Rầm rầm rầm !

- !!!!????

- Vũ ca ! Huynh mau dậy đi xảy ra chuyện lớn rồi đấy Vũ ca !

- Vũ........???

- Cạch !

- Mới sáng ra muội đập phá cửa phòng ta làm cái gì vậy ??? Tiêu Thanh ???

- Huynh còn ngủ được à ??? Mau đi theo muội mau đi muội muốn cho huynh biết một chuyện thú lắm đấy đảm bảo huynh sẽ thích !

- Phiền chết đi được !

Đang định vào ngủ thêm chút nữa thì Tiêu Thanh túm lấy rồi lôi đi .

- Nha đầu này , nên dạy dỗ lại cách tôn trọng người khác mới được .

- Haiz ! Buồn ngủ quá !

-......... !!!

Tại một nơi đông người náo nhiệt kia Tiêu Thanh cố gắng chen lên phía trước mặc cho mọi người ở xung quanh đã vây kín .

- Tên tiểu tử khốn kiếp nhà ngươi đã làm chuyện đó với con gái ta còn cố chỗi cãi sao ???

- Lão già khốn kiếp này , ta đã nói là ta không làm cái chuyện đó ngươi nhất quyết ép ta phải nhận cái chuyện này hả ???

- Đúng vậy ! Thân là nam nhi ngươi làm ra được cái chuyện này thì phải nhận lấy hậu quả của việc mình đã làm chứ !

Mặc cho lão ta nói gì đi chăng nữa tên đó vẫn cố giữ bình tĩnh nhưng lại bị đám người dân xung quanh và cả lão ta nhất quyết chèn ép không tha đã khiến hắn ta nổi điên lên 1 quyền đánh thẳng vào người hắn ta .

- Bụp !

- Viu......!!!

- Rầm !

- Cha !!!

- Trời ơi , không làm không dám nhận còn đánh cá người ta nữa kìa đúng là vô lại mà !

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Nghịch Thiên Tam Giới

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook