Chương 268: Hẹn Ngày Gặp Lại
Cường MC
27/04/2023
Về phía của Ngũ lão thì đang bị thương nghiêm trọng sau khi đánh một trận
ác chiến với Lam Diệu kết quả bị chính Lam Diệu dễ dàng hạ gục .
- Keeng !
- Phập !
- Kết thúc rồi .
- Haha ???? Kết thúc ??? Cả đời ta chinh chiến xa trường nhiều năm kinh nghiệm chiến đấu còn nhiều hơn nha đầu ngươi đấy ! Ya.......!!!
- Uỳnh !
Trong thoáng chốc lão ta bạo phát toàn bộ Long Khí ra để gia tăng tốc độ của bản thân lên một cách nhanh chóng Lam Diệu cũng khá bất ngờ trước sức mạnh của lão .
- Cho dù là gia tăng sức mạnh lên một cách rất nhanh nhưng ngươi không màng đến việc lạm dụng sức mạnh đó vượt quá sức chịu đựng chính bản thân ngươi đang hứng chịu không ?
- Miễn sao giết được ngươi là được !
- !!!!???
- Ngươi...... sao có thể........???
Khoảnh khắc định mệnh đó Lam Diệu đã không chút do dự đâm một nhát kiếm vào người hắn ta một cách vô thức cho đến khi tỉnh lại thì.......
- Ta....... ta vừa bị làm sao vậy ???? Hắn ta sao lại lao vào thanh kiếm của ta ???
- Bịch !
- Tỷ , mọi chuyện đã giải quyết xong rồi bên phía của tỷ sao rồi ???
- Hử ??? Lão ta cũng đã chết rồi sao ???
Trước câu hỏi của Nam Hạ và Quân Dân , Lam Diệu thở dài gật đầu rồi nói .
- Xoẹt !
- Xem ra chuyện này đã kết thúc chúng ta cũng nên nhanh chóng đến chỗ sư phụ xem xem người có cần chúng ta giúp gì hay không .
- Được !
- Hấp !
- Kịch !
- Vút !
Phía của nhóm Thiên Vũ đang trên đường trở về Đại kinh thành ,
- Nói vậy là đệ hiện tại đã là Hồn Kiếm Tứ Tinh rồi sao Thiên Vũ ???
- Ừm , đánh nhau cũng là cách tốt nhất để đột phá tu vi tốt hơn so với việc tu luyện thông thường đại khái nơi đó rèn luyện nhân tài rất cao thiên phú cũng mở ra được rất nhiều cho nên đệ nghĩ rằng phía của Ngọc Phong Các có lẽ nên giao lại cho đại ca rồi Chu Phúc đại ca .
- Khoan đã , Ngọc Phong Các lớn như vậy đệ lại đi đẩy qua cho ta đệ cũng ác quá rồi đấy !
Chu Phúc tức giận nói .
- Con đường đệ đi vốn sẵn không cố định một chỗ một nơi chu du khắp nơi mới là con đường nhanh nhất để đệ sớm ngày gặp lại mẫu thân . Còn về Hoàng Khương và Mẫn Tuệ đã dính lấy đệ rồi vì thế đệ nghĩ chỉ có huynh mới làm cho Ngọc Phong Các ngày một lớn mạnh hơn bây giờ sau này có dịp đệ sẽ trở về gặp lại mọi người !
- Nói vậy đệ nhất định phải đi luôn bây giờ sao Thiên Vũ ???
- Đệ tính thu xếp ổn thỏa mọi chuyện ở Ngọc Phong Các rồi mới rời đi . Đại ca , huynh cũng biết rõ tính đệ mà không chịu an phận đâu vì thế mong huynh hay tha thứ cho sự ích kỷ này của đệ .
- Soạt !
Từ trong áo Thiên Vũ lấy ra hai chiếc hộp gỗ nhỏ rồi nói .
- Sau khi ta đi huynh hay mở nó ra xem đây cũng là món quà ta dành tặng cho huynh và Tống Mai tỷ hi vọng chút quà tâm ý này sẽ giúp phần nào trong việc tu luyện của cả hai . Còn là thư này phiền huynh giao cho Trạch Ương bảo hắn ta rằng bảo các của Ngọc Phong Các sau này sẽ do hắn toàn quyền quản lý vì đệ tin tưởng hắn không như tên kia .
- Soạt !
- Vậy được , ta sẽ giúp đệ gửi lá thư này cho Trạch Ương đệ yên tâm đi !
- Không còn sớm nữa phía Kiếm Vân Sơn đang có vài việc cần đệ phải trở về hoàn thành .
- Hấp !
- Kịch !
- Khương huynh , Tuệ nhi , hẹn gặp lại hai người ở Kiếm Vân Sơn !
- Soạt !
- Được ! Hẹn gặp lại !
- Ừm !
- Vù...........!
Đi được một đoạn đường khá xa rồi thì Thiên Vũ cũng dừng lại quay đầu lại nhìn thì thấy cả ba đệ tử của mình đang đến chỗ mình .
- Quả nhiên không tồi mới đánh một trận đã có chút tiến triển về kĩ năng thực chiến thật sự rồi .
- Soạt !
- Sư phụ , chuyện người đã căn dặn đệ tử đã làm xong rồi ạ !
- Đệ tử cũng vậy ! ( đồng thanh )
- Ừm ! Vừa hay sắp tới cũng diễn ra sự kiện đệ tử tỷ võ ta nhân cơ hội này đưa các ngươi đi chuyến này hẳn cũng biết lý do rồi chứ ?
- Đệ tử hiểu ! ( đồng thanh )
- Cứu ! Ai đó cứu với ! A !!!
- Bịch !
Tiếng la hét thất thanh phía xa xa kia vô tình được cả bốn người bọn họ nghe thấy và nhìn thấy .
- Ta qua bên đó xem thử chuyện gì đang xảy ra ba người các ngươi cứ về Kiếm Vân Sơn trước đi .
- Vâng !
- Vút !
- Tiểu mĩ nhân xem ngươi chạy được nữa không hả ? Ngoan ngoãn theo bổn đại gia về đi !
- Vút !
- Keeng !
- Xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt......... !!!!
- Aaaaaaa..........!!! Tay........ tay của ta !
- Lắm lời quá rồi đấy tên ngu xuẩn kia .
Vừa nói dứt lời thanh kiếm khí cực kì mạnh và đầy uy lực của Thiên Vũ được tung ra giết sạch đám người kia rồi quay sang kiểm tra hai người kia .
- Để ta .
- Soạt !
- Sao rồi ??? Ca ca của ta có thực sự bị.........???
Dáng vẻ đầy lo lắng đó hiện lên ngay trên nét mặt của nàng ấy quả thực nhìn kĩ lại thì nàng ấy đúng là có vài nét tuyệt sắc mĩ nhân không thua kém gì Tuyết Băng .
- Nếu ta nói không thể cứu được thì sao mà có thể cứu được thì sao ???
- Dù phải trả giá thế nào ta cầu xin công tử hãy ra tay cứu huynh ấy vì huynh ấy là......... người thân duy nhất còn lại của ta ta không muốn mất huynh ấy nữa đâu !
- Trả giá ??? Bao gồm cả chuyện đó sao ???
Nàng ấy đỏ mặt ngượng ngùng một lúc rồi định nói điều gì đó thì bị ca ca của mình ngăn lại .
- Pặc !
- Không được làm càn ! Muội là Tam công chúa của Thông Giao thành đấy muội muốn hủy hoại ca cuộc đời phía trước còn giang dở của mình sao đồ ngốc nghếch này ???
- Ồ , bị thương nặng như thế mà vẫn nói chuyện được cơ đấy !
- Bụp !
- Ngươi.........???
- Bịch !
- Yên tâm ta chỉ đánh ngất hắn một lát thôi còn cô thì tạm thời chữa thương cho mình trước đi ta sẽ giúp cô cứu hắn một mạng .
- Soạt !
- Bộp !
Cứ như vậy Thiên Vũ đã ép được độc tố đó thoát ra khỏi cơ thể của hắn ta rồi nhanh chóng rời đi đi đến chỗ Tam công chúa .
- Ta đã ép độc tố ra khỏi người hắn rồi nhớ nói với hắn ta một câu 2 ngày tới đừng có cố gắng gượng quá làm gì nghỉ ngơi cho tốt đi .
- Đa....... đa tạ công tử ra tay tương trợ ta và ca ca không có gì đáng giá để báo đáp cả chỉ có duy nhất thứ đó ta muốn trả ơn cho công tử .
- Soạt !
- Nếu đám đó còn tới thì cứ nói với bọn chúng một câu rằng ngươi là đệ tử của Ngạo Đế tự bọn chúng sẽ tránh xa ngươi còn nếu cố chấp không tin thì ta sẽ để lại cho ngươi một bộ công pháp tu luyện nó thế nào và ra sao phải dựa vào tạo hóa của ngươi rồi .
- Hấp !
- Kịch !
- Vù........!
- Khoan đã ! Liệu ta còn có thể gặp lại công tử hay không ?
-.......!!!
Thiên Vũ cứ thế lặng lẽ đi rồi cũng không quên xem xét tình hình hiện tại của sự kiện ngày mai sẽ ra sao .
- Đại đa số đều là những kẻ vô vị nhưng tu vi vẫn rất ổn định nhưng tiến độ lại khá chậm so với đám đệ tử của ta chỉ là có vài tên thực lực là Thất Tinh và Bát Tinh là hơi khó cũng như có đôi chút quá sức với bọn họ cần phải gấp rút dạy bọn họ chiêu đó .
- Vù......!
Tại Kiếm Vương phủ ,
- Rầm !
- Thật khó tin được mà ! Sức mạnh của những thanh kiếm vô chủ đó sao lại có được sức mạnh đó được chứ ??? Ta đã dành 10 năm để tìm kiếm nó giờ lại ở trong tay nha đầu đó là sao ??? Ta không can tâm !!!!
- Keeng !
- Phập !
- Kết thúc rồi .
- Haha ???? Kết thúc ??? Cả đời ta chinh chiến xa trường nhiều năm kinh nghiệm chiến đấu còn nhiều hơn nha đầu ngươi đấy ! Ya.......!!!
- Uỳnh !
Trong thoáng chốc lão ta bạo phát toàn bộ Long Khí ra để gia tăng tốc độ của bản thân lên một cách nhanh chóng Lam Diệu cũng khá bất ngờ trước sức mạnh của lão .
- Cho dù là gia tăng sức mạnh lên một cách rất nhanh nhưng ngươi không màng đến việc lạm dụng sức mạnh đó vượt quá sức chịu đựng chính bản thân ngươi đang hứng chịu không ?
- Miễn sao giết được ngươi là được !
- !!!!???
- Ngươi...... sao có thể........???
Khoảnh khắc định mệnh đó Lam Diệu đã không chút do dự đâm một nhát kiếm vào người hắn ta một cách vô thức cho đến khi tỉnh lại thì.......
- Ta....... ta vừa bị làm sao vậy ???? Hắn ta sao lại lao vào thanh kiếm của ta ???
- Bịch !
- Tỷ , mọi chuyện đã giải quyết xong rồi bên phía của tỷ sao rồi ???
- Hử ??? Lão ta cũng đã chết rồi sao ???
Trước câu hỏi của Nam Hạ và Quân Dân , Lam Diệu thở dài gật đầu rồi nói .
- Xoẹt !
- Xem ra chuyện này đã kết thúc chúng ta cũng nên nhanh chóng đến chỗ sư phụ xem xem người có cần chúng ta giúp gì hay không .
- Được !
- Hấp !
- Kịch !
- Vút !
Phía của nhóm Thiên Vũ đang trên đường trở về Đại kinh thành ,
- Nói vậy là đệ hiện tại đã là Hồn Kiếm Tứ Tinh rồi sao Thiên Vũ ???
- Ừm , đánh nhau cũng là cách tốt nhất để đột phá tu vi tốt hơn so với việc tu luyện thông thường đại khái nơi đó rèn luyện nhân tài rất cao thiên phú cũng mở ra được rất nhiều cho nên đệ nghĩ rằng phía của Ngọc Phong Các có lẽ nên giao lại cho đại ca rồi Chu Phúc đại ca .
- Khoan đã , Ngọc Phong Các lớn như vậy đệ lại đi đẩy qua cho ta đệ cũng ác quá rồi đấy !
Chu Phúc tức giận nói .
- Con đường đệ đi vốn sẵn không cố định một chỗ một nơi chu du khắp nơi mới là con đường nhanh nhất để đệ sớm ngày gặp lại mẫu thân . Còn về Hoàng Khương và Mẫn Tuệ đã dính lấy đệ rồi vì thế đệ nghĩ chỉ có huynh mới làm cho Ngọc Phong Các ngày một lớn mạnh hơn bây giờ sau này có dịp đệ sẽ trở về gặp lại mọi người !
- Nói vậy đệ nhất định phải đi luôn bây giờ sao Thiên Vũ ???
- Đệ tính thu xếp ổn thỏa mọi chuyện ở Ngọc Phong Các rồi mới rời đi . Đại ca , huynh cũng biết rõ tính đệ mà không chịu an phận đâu vì thế mong huynh hay tha thứ cho sự ích kỷ này của đệ .
- Soạt !
Từ trong áo Thiên Vũ lấy ra hai chiếc hộp gỗ nhỏ rồi nói .
- Sau khi ta đi huynh hay mở nó ra xem đây cũng là món quà ta dành tặng cho huynh và Tống Mai tỷ hi vọng chút quà tâm ý này sẽ giúp phần nào trong việc tu luyện của cả hai . Còn là thư này phiền huynh giao cho Trạch Ương bảo hắn ta rằng bảo các của Ngọc Phong Các sau này sẽ do hắn toàn quyền quản lý vì đệ tin tưởng hắn không như tên kia .
- Soạt !
- Vậy được , ta sẽ giúp đệ gửi lá thư này cho Trạch Ương đệ yên tâm đi !
- Không còn sớm nữa phía Kiếm Vân Sơn đang có vài việc cần đệ phải trở về hoàn thành .
- Hấp !
- Kịch !
- Khương huynh , Tuệ nhi , hẹn gặp lại hai người ở Kiếm Vân Sơn !
- Soạt !
- Được ! Hẹn gặp lại !
- Ừm !
- Vù...........!
Đi được một đoạn đường khá xa rồi thì Thiên Vũ cũng dừng lại quay đầu lại nhìn thì thấy cả ba đệ tử của mình đang đến chỗ mình .
- Quả nhiên không tồi mới đánh một trận đã có chút tiến triển về kĩ năng thực chiến thật sự rồi .
- Soạt !
- Sư phụ , chuyện người đã căn dặn đệ tử đã làm xong rồi ạ !
- Đệ tử cũng vậy ! ( đồng thanh )
- Ừm ! Vừa hay sắp tới cũng diễn ra sự kiện đệ tử tỷ võ ta nhân cơ hội này đưa các ngươi đi chuyến này hẳn cũng biết lý do rồi chứ ?
- Đệ tử hiểu ! ( đồng thanh )
- Cứu ! Ai đó cứu với ! A !!!
- Bịch !
Tiếng la hét thất thanh phía xa xa kia vô tình được cả bốn người bọn họ nghe thấy và nhìn thấy .
- Ta qua bên đó xem thử chuyện gì đang xảy ra ba người các ngươi cứ về Kiếm Vân Sơn trước đi .
- Vâng !
- Vút !
- Tiểu mĩ nhân xem ngươi chạy được nữa không hả ? Ngoan ngoãn theo bổn đại gia về đi !
- Vút !
- Keeng !
- Xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt......... !!!!
- Aaaaaaa..........!!! Tay........ tay của ta !
- Lắm lời quá rồi đấy tên ngu xuẩn kia .
Vừa nói dứt lời thanh kiếm khí cực kì mạnh và đầy uy lực của Thiên Vũ được tung ra giết sạch đám người kia rồi quay sang kiểm tra hai người kia .
- Để ta .
- Soạt !
- Sao rồi ??? Ca ca của ta có thực sự bị.........???
Dáng vẻ đầy lo lắng đó hiện lên ngay trên nét mặt của nàng ấy quả thực nhìn kĩ lại thì nàng ấy đúng là có vài nét tuyệt sắc mĩ nhân không thua kém gì Tuyết Băng .
- Nếu ta nói không thể cứu được thì sao mà có thể cứu được thì sao ???
- Dù phải trả giá thế nào ta cầu xin công tử hãy ra tay cứu huynh ấy vì huynh ấy là......... người thân duy nhất còn lại của ta ta không muốn mất huynh ấy nữa đâu !
- Trả giá ??? Bao gồm cả chuyện đó sao ???
Nàng ấy đỏ mặt ngượng ngùng một lúc rồi định nói điều gì đó thì bị ca ca của mình ngăn lại .
- Pặc !
- Không được làm càn ! Muội là Tam công chúa của Thông Giao thành đấy muội muốn hủy hoại ca cuộc đời phía trước còn giang dở của mình sao đồ ngốc nghếch này ???
- Ồ , bị thương nặng như thế mà vẫn nói chuyện được cơ đấy !
- Bụp !
- Ngươi.........???
- Bịch !
- Yên tâm ta chỉ đánh ngất hắn một lát thôi còn cô thì tạm thời chữa thương cho mình trước đi ta sẽ giúp cô cứu hắn một mạng .
- Soạt !
- Bộp !
Cứ như vậy Thiên Vũ đã ép được độc tố đó thoát ra khỏi cơ thể của hắn ta rồi nhanh chóng rời đi đi đến chỗ Tam công chúa .
- Ta đã ép độc tố ra khỏi người hắn rồi nhớ nói với hắn ta một câu 2 ngày tới đừng có cố gắng gượng quá làm gì nghỉ ngơi cho tốt đi .
- Đa....... đa tạ công tử ra tay tương trợ ta và ca ca không có gì đáng giá để báo đáp cả chỉ có duy nhất thứ đó ta muốn trả ơn cho công tử .
- Soạt !
- Nếu đám đó còn tới thì cứ nói với bọn chúng một câu rằng ngươi là đệ tử của Ngạo Đế tự bọn chúng sẽ tránh xa ngươi còn nếu cố chấp không tin thì ta sẽ để lại cho ngươi một bộ công pháp tu luyện nó thế nào và ra sao phải dựa vào tạo hóa của ngươi rồi .
- Hấp !
- Kịch !
- Vù........!
- Khoan đã ! Liệu ta còn có thể gặp lại công tử hay không ?
-.......!!!
Thiên Vũ cứ thế lặng lẽ đi rồi cũng không quên xem xét tình hình hiện tại của sự kiện ngày mai sẽ ra sao .
- Đại đa số đều là những kẻ vô vị nhưng tu vi vẫn rất ổn định nhưng tiến độ lại khá chậm so với đám đệ tử của ta chỉ là có vài tên thực lực là Thất Tinh và Bát Tinh là hơi khó cũng như có đôi chút quá sức với bọn họ cần phải gấp rút dạy bọn họ chiêu đó .
- Vù......!
Tại Kiếm Vương phủ ,
- Rầm !
- Thật khó tin được mà ! Sức mạnh của những thanh kiếm vô chủ đó sao lại có được sức mạnh đó được chứ ??? Ta đã dành 10 năm để tìm kiếm nó giờ lại ở trong tay nha đầu đó là sao ??? Ta không can tâm !!!!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.