Chương 181: Mong Manh
Cường MC
24/04/2023
Dáng vẻ đầy thích thú của bọn họ khiến cho toàn bộ đám ngươi kia sợ hãi
không dám tiến lại gần , bất ngờ thay tên Trịnh Bình kia bất ngờ đột phá tu vi khiến cho mọi người hết sức bất ngờ .
- Có đột phá tu vi cũng chẳng thay đổi được kết cục đâu .
Vụt !
Giây phút quyết định đó dường như là dấu chấm hết cho hắn ta thì bất giác hắn ta vô tình để lộ ra vết bớt ngay sau lưng đã khiến cho Mộng Hân nhị hoàng hậu phải giật mình đứng dậy lớn tiếng .
- Dừng tay lại cho ta !!!
- Nàng sao vậy ??? Kết quả trận đấu sắp được định đoạt rồi nàng đang làm cái trò gì vậy ???
- Trước khi ngươi ra tay ta có vai điều muốn hỏi tên tiểu tử đó ngươi có thể đáp ứng cho ta được không ???
Thiên Vũ cười mỉm rồi nói .
- Được thôi ! Cho hai người 1 nén nhang sau 1 nén nhang đó ta sẽ kết thúc trận đấu này .
- Phập !
- Được !
- Tiểu tử đó có gì đặc biệt hay sao mà nàng lại nhất quyết muốn tra hỏi vào lúc này vậy ???
Pháp Hội thở dài hỏi .
- Chỉ là chút chuyện cá nhân thôi chàng đừng quá lo lắng cho thiếp làm gì !
Nói rồi ả ta quay lưng rời đi đi xuống võ đài rồi nói .
- Có thể cho chúng ta không gian riêng tư được không ???
Vệ Quân gật đầu rồi mở ra một kết giới tách biệt âm thanh bên trong truyền ra bên ngoài và cũng như bên ngoài truyền vào trong .
- Vết bớt sau lưng ngươi rốt cuộc từ đâu mà có ???
- Từ nhỏ ta đã bị rồi cha ta đã nói như vậy !
- Cha ngươi ???? Trịnh gia chủ sao ??? Vậy ngươi đã hỏi ông ta về mẫu thân của ngươi không ???
Trịnh Bình lắc đầu rồi nói .
- Muốn điều tra về thân phận của ta đối với ngươi thì rất dễ dàng hà tất phải mất công hỏi trực tiếp ta làm gì ????
- Con trai của ta trước đây cũng có vết bớt ở ngay sau lưng giống hệt ngươi lòng ta tự hỏi sao lại có chuyện trùng hợp như vậy cơ chứ .
- Ý ngươi là ta chính là con trai của bà sao ???
- Không thể nào có chuyện đó vì con trai ta đã bị kẻ nào đó giết chết rồi vì lúc đó ta còn rất trẻ cho nên không có ấn tượng gì nhiều cả mãi đến khi sự việc đó xảy ra ta mới biết con trai ta đã chết trong chính vào tay của ta rồi nhưng ta không tin ta đã đem đứa bé đó đi cứu chữa nào ngờ lại một lần nữa ta và con trai ta lại phải xa nhau thấm thoắt đã 15 năm trôi qua nếu nó còn sống chắn chắn sẽ giống hệt ngươi hiện tại vậy chỉ là ta không ngờ một điều đứa con trai 15 năm ta luôn đi tìm lại đang ở ngay trước mắt ta ông trời quả nhiên không phụ lòng người cho ta được gặp lại con trai của ta sau từng ấy năm .
Ả ta rưng rưng nước mắt đưa tay lên chạm vào khuôn mặt đó của Trịnh Bình thì bất giác liền hất tay ả ta .
- Xin lỗi , nhưng ta có lòng tự tôn của ta ta không thể nhận bừa người khác là mẫu thân được cho nên đừng có tiếp tục sống trong ảo cảnh đó nữa .
- Vậy nếu như con là con trai Trịnh gia vậy tại sao con lại không Cung Phụng Lôi Long mà lại Cung Phụng Mộng Long ??? Con nói đi !??? Ta là mẫu thân của con đương nhiên con phải theo ta rồi đó là điều hiển nhiên thôi con không thể trốn tránh mãi được đâu nếu vẫn cố chấp không tin thì đợi đến khi lão ta trở về con hãy hỏi cho rõ ràng tất cả mọi chuyện đi nếu lão ta do dự hay hành xử khác lạ thì cũng có nghĩa điều mà ta nói hôm nay chính là sự thật con chính là con trai thất lạc của ta !
Nén nhang cháy cũng đã hết Thiên Vũ nhìn tên Vệ Quân rồi ra hiệu .
- Soạt !
- Vù......... !
- Ngươi tư chất cao như vậy sau này ngươi có bằng lòng nguyện ý đi theo ca ca của ta không ???
- Chuyện bái sư ta không cần ngươi phải làm chủ ta tự sẽ tìm người xứng đáng để ta coi là sư phụ còn ngươi đừng có nhận nhầm người nữa phiền phức quá .
Câu nói lời nói cũng đã nói Trịnh Bình cũng như đám thuộc hạ đồng thời rút khỏi võ đài như muốn nói từ bỏ trận đấu này vậy .
- Bọn ta từ bỏ quyền tham dự xem như kết thúc ở đây đi .
- Tên này.......... ????
- Đệ có dự cảm chẳng lành sắp xảy ra rồi huynh và mọi người tiếp tục đi đệ phải đi xử lý chút chuyện cần làm rồi .
- Hấp !!!
- Này , Thiên......... Vũ !
Cứ thế Thiên Vũ rời đi ngay sau đó khiến cho các vị Trưởng lão cũng như Minh Đế , Vương Tôn và cả Hùng Đế hết sức kinh ngạc .
- Rốt cuộc nàng đã nói gì với tiểu tử đó vậy ???
- Tư chất cùn rất xuất chúng thiếp chỉ muốn giúp chàng có thêm một nhân tài nữa thôi điều đó có được tính là làm sai không ạ ???
- Hành động đó của nàng khiến cho mọi người và cả ta đều cảm thấy rất khó hiểu nàng tự mình mà giải thích rõ ràng cho bọn họ đi sự việc lần này e là ảnh hưởng ít nhiều đến sự kiện trọng đại của nơi này nàng nghĩ chỉ một câu đơn giản đó là có thể dễ dàng giải quyết xong xuôi ư ???
- Thiếp biết nhưng chuyện này thiếp cũng đã nghĩ kĩ rồi chuyện của ngày hôm nay vẫn mong mọi người bỏ qua cho ta cũng chỉ vì nhất thời kích động làm gián đoạn sự kiện lần này ta xin lỗi tất cả mọi người .
Ở phía bên kia Thiên Vũ đã đi đến quán trọ nhỏ chờ đợi ai đó vậy .
- Bái kiến Long tử !
- Thúc đã có tin tức gì từ bên biên giới chưa ???
- Đúng như người dự đoán từ trước hơn 10 vạn Vệ quân được tập kết ở phía dãy núi Tiêu Châu và cũng đã tập kết toàn bộ thêm hơn 50 vạn quân nữa cách 3 ngày trước đó hiện tại tai mắt của ta đã nắm rõ nội tình bên trong chỉ chờ lệnh của Long tử thôi ạ !
- Lão ta cũng ở đó phải không ?
- Hoàn toàn không thấy lão ta ở đó có lẽ vẫn đang ở trong phủ của hắn ta vẫn chưa có động tĩnh gì bất thường cả .
- Tập kết quân nhưng không trực tiếp ra mặt cũng có thể xảy ra phiền phức nối tiếp nhau kéo đến lần này ta nhất định phải ra tay rồi ! Lập tức chuẩn bị đi ta sẽ đến đó một chuyến để xem kẻ cầm quyền ở đó rốt cuộc là ai .
- Vâng !
Đêm xuống Thiên Vũ cùng với sư thúc của mình nhanh chóng di chuyển đến núi Tiêu Châu xem xét mọi thứ .
- Cả trong lẫn ngoài đều nghiêm ngặt phòng bị như vậy thì rất khó đột nhập vào bên trong .
- Phía bên trái kia chính là kho lương thực của bọn chúng chi bằng đốt nó đi thì sẽ tạm thời giảm bớt số lượng đám đó xuống để tiện tay hành động .
- Khoan đã , tên Thương Vẫn đó đang ở trong kinh thành sao lại đến nơi này làm cái gì vậy ???
Đột nhiên một ngọn lửa cháy dữ dội bốc lên thu hút sự chú ý của đám người canh gác kia .
- Cháy rồi mau dập lửa đi mau lên mang sô nước qua đây đi !
- Tên tiểu tử nào kia ??? Bản lĩnh cũng lớn đấy dám đốt cả kho lương thực của bọn chúng cơ đấy !
- 2 ngươi đi cứu tiểu tử đó về đây cho ta .
- Vâng !
- Huyết Ma thúc , chúng ta vào bên trong thôi những người còn lại cảnh giác cho ta .
- Vâng ! ( đồng thanh )
- Bắt tên tiểu tử đó lại đi !!!
- Bịch Bịch Bịch Bịch....... !!!!
- Đứng lại đó cho ta !!!
- Ta khinh ! Còn lâu ta mới đứng lại cho các ngươi bắt nhé !
- Chết tiệt tên tiểu tử đó thân thủ sao quái dị quá vậy không thể đuổi theo kịp nữa !
- Bịch bịch bịch bịch......... !!!
- Tiểu tử muốn sống thì đi theo ta nếu không muốn chết thì ngoan ngoãn làm theo lời ta nói .
Một bóng người áo đen xuất hiện chạy đến chỗ tên tiểu tử đó rồi nói .
- Dựa vào cái gì mà ta phải tin ngươi chứ ???
- Ngươi không cần biết ta là ai chỉ cần ngươi chịu ngoan ngoãn theo ta người đó sẽ cứu người nhà của ngươi ra thế nào đi theo ta không ???
- Soạt !!!
- Đúng thực mấy người có thể cứu được không ???
- Được .
- Ta cùng ông .
- Chết tiệt lại có kẻ tiếp ứng !
- Soạt !
- Vút........ !
- Xoẹt !!!!
- Cái........ chỉ một đường kiếm cơ bản thôi sao ???
- Có đột phá tu vi cũng chẳng thay đổi được kết cục đâu .
Vụt !
Giây phút quyết định đó dường như là dấu chấm hết cho hắn ta thì bất giác hắn ta vô tình để lộ ra vết bớt ngay sau lưng đã khiến cho Mộng Hân nhị hoàng hậu phải giật mình đứng dậy lớn tiếng .
- Dừng tay lại cho ta !!!
- Nàng sao vậy ??? Kết quả trận đấu sắp được định đoạt rồi nàng đang làm cái trò gì vậy ???
- Trước khi ngươi ra tay ta có vai điều muốn hỏi tên tiểu tử đó ngươi có thể đáp ứng cho ta được không ???
Thiên Vũ cười mỉm rồi nói .
- Được thôi ! Cho hai người 1 nén nhang sau 1 nén nhang đó ta sẽ kết thúc trận đấu này .
- Phập !
- Được !
- Tiểu tử đó có gì đặc biệt hay sao mà nàng lại nhất quyết muốn tra hỏi vào lúc này vậy ???
Pháp Hội thở dài hỏi .
- Chỉ là chút chuyện cá nhân thôi chàng đừng quá lo lắng cho thiếp làm gì !
Nói rồi ả ta quay lưng rời đi đi xuống võ đài rồi nói .
- Có thể cho chúng ta không gian riêng tư được không ???
Vệ Quân gật đầu rồi mở ra một kết giới tách biệt âm thanh bên trong truyền ra bên ngoài và cũng như bên ngoài truyền vào trong .
- Vết bớt sau lưng ngươi rốt cuộc từ đâu mà có ???
- Từ nhỏ ta đã bị rồi cha ta đã nói như vậy !
- Cha ngươi ???? Trịnh gia chủ sao ??? Vậy ngươi đã hỏi ông ta về mẫu thân của ngươi không ???
Trịnh Bình lắc đầu rồi nói .
- Muốn điều tra về thân phận của ta đối với ngươi thì rất dễ dàng hà tất phải mất công hỏi trực tiếp ta làm gì ????
- Con trai của ta trước đây cũng có vết bớt ở ngay sau lưng giống hệt ngươi lòng ta tự hỏi sao lại có chuyện trùng hợp như vậy cơ chứ .
- Ý ngươi là ta chính là con trai của bà sao ???
- Không thể nào có chuyện đó vì con trai ta đã bị kẻ nào đó giết chết rồi vì lúc đó ta còn rất trẻ cho nên không có ấn tượng gì nhiều cả mãi đến khi sự việc đó xảy ra ta mới biết con trai ta đã chết trong chính vào tay của ta rồi nhưng ta không tin ta đã đem đứa bé đó đi cứu chữa nào ngờ lại một lần nữa ta và con trai ta lại phải xa nhau thấm thoắt đã 15 năm trôi qua nếu nó còn sống chắn chắn sẽ giống hệt ngươi hiện tại vậy chỉ là ta không ngờ một điều đứa con trai 15 năm ta luôn đi tìm lại đang ở ngay trước mắt ta ông trời quả nhiên không phụ lòng người cho ta được gặp lại con trai của ta sau từng ấy năm .
Ả ta rưng rưng nước mắt đưa tay lên chạm vào khuôn mặt đó của Trịnh Bình thì bất giác liền hất tay ả ta .
- Xin lỗi , nhưng ta có lòng tự tôn của ta ta không thể nhận bừa người khác là mẫu thân được cho nên đừng có tiếp tục sống trong ảo cảnh đó nữa .
- Vậy nếu như con là con trai Trịnh gia vậy tại sao con lại không Cung Phụng Lôi Long mà lại Cung Phụng Mộng Long ??? Con nói đi !??? Ta là mẫu thân của con đương nhiên con phải theo ta rồi đó là điều hiển nhiên thôi con không thể trốn tránh mãi được đâu nếu vẫn cố chấp không tin thì đợi đến khi lão ta trở về con hãy hỏi cho rõ ràng tất cả mọi chuyện đi nếu lão ta do dự hay hành xử khác lạ thì cũng có nghĩa điều mà ta nói hôm nay chính là sự thật con chính là con trai thất lạc của ta !
Nén nhang cháy cũng đã hết Thiên Vũ nhìn tên Vệ Quân rồi ra hiệu .
- Soạt !
- Vù......... !
- Ngươi tư chất cao như vậy sau này ngươi có bằng lòng nguyện ý đi theo ca ca của ta không ???
- Chuyện bái sư ta không cần ngươi phải làm chủ ta tự sẽ tìm người xứng đáng để ta coi là sư phụ còn ngươi đừng có nhận nhầm người nữa phiền phức quá .
Câu nói lời nói cũng đã nói Trịnh Bình cũng như đám thuộc hạ đồng thời rút khỏi võ đài như muốn nói từ bỏ trận đấu này vậy .
- Bọn ta từ bỏ quyền tham dự xem như kết thúc ở đây đi .
- Tên này.......... ????
- Đệ có dự cảm chẳng lành sắp xảy ra rồi huynh và mọi người tiếp tục đi đệ phải đi xử lý chút chuyện cần làm rồi .
- Hấp !!!
- Này , Thiên......... Vũ !
Cứ thế Thiên Vũ rời đi ngay sau đó khiến cho các vị Trưởng lão cũng như Minh Đế , Vương Tôn và cả Hùng Đế hết sức kinh ngạc .
- Rốt cuộc nàng đã nói gì với tiểu tử đó vậy ???
- Tư chất cùn rất xuất chúng thiếp chỉ muốn giúp chàng có thêm một nhân tài nữa thôi điều đó có được tính là làm sai không ạ ???
- Hành động đó của nàng khiến cho mọi người và cả ta đều cảm thấy rất khó hiểu nàng tự mình mà giải thích rõ ràng cho bọn họ đi sự việc lần này e là ảnh hưởng ít nhiều đến sự kiện trọng đại của nơi này nàng nghĩ chỉ một câu đơn giản đó là có thể dễ dàng giải quyết xong xuôi ư ???
- Thiếp biết nhưng chuyện này thiếp cũng đã nghĩ kĩ rồi chuyện của ngày hôm nay vẫn mong mọi người bỏ qua cho ta cũng chỉ vì nhất thời kích động làm gián đoạn sự kiện lần này ta xin lỗi tất cả mọi người .
Ở phía bên kia Thiên Vũ đã đi đến quán trọ nhỏ chờ đợi ai đó vậy .
- Bái kiến Long tử !
- Thúc đã có tin tức gì từ bên biên giới chưa ???
- Đúng như người dự đoán từ trước hơn 10 vạn Vệ quân được tập kết ở phía dãy núi Tiêu Châu và cũng đã tập kết toàn bộ thêm hơn 50 vạn quân nữa cách 3 ngày trước đó hiện tại tai mắt của ta đã nắm rõ nội tình bên trong chỉ chờ lệnh của Long tử thôi ạ !
- Lão ta cũng ở đó phải không ?
- Hoàn toàn không thấy lão ta ở đó có lẽ vẫn đang ở trong phủ của hắn ta vẫn chưa có động tĩnh gì bất thường cả .
- Tập kết quân nhưng không trực tiếp ra mặt cũng có thể xảy ra phiền phức nối tiếp nhau kéo đến lần này ta nhất định phải ra tay rồi ! Lập tức chuẩn bị đi ta sẽ đến đó một chuyến để xem kẻ cầm quyền ở đó rốt cuộc là ai .
- Vâng !
Đêm xuống Thiên Vũ cùng với sư thúc của mình nhanh chóng di chuyển đến núi Tiêu Châu xem xét mọi thứ .
- Cả trong lẫn ngoài đều nghiêm ngặt phòng bị như vậy thì rất khó đột nhập vào bên trong .
- Phía bên trái kia chính là kho lương thực của bọn chúng chi bằng đốt nó đi thì sẽ tạm thời giảm bớt số lượng đám đó xuống để tiện tay hành động .
- Khoan đã , tên Thương Vẫn đó đang ở trong kinh thành sao lại đến nơi này làm cái gì vậy ???
Đột nhiên một ngọn lửa cháy dữ dội bốc lên thu hút sự chú ý của đám người canh gác kia .
- Cháy rồi mau dập lửa đi mau lên mang sô nước qua đây đi !
- Tên tiểu tử nào kia ??? Bản lĩnh cũng lớn đấy dám đốt cả kho lương thực của bọn chúng cơ đấy !
- 2 ngươi đi cứu tiểu tử đó về đây cho ta .
- Vâng !
- Huyết Ma thúc , chúng ta vào bên trong thôi những người còn lại cảnh giác cho ta .
- Vâng ! ( đồng thanh )
- Bắt tên tiểu tử đó lại đi !!!
- Bịch Bịch Bịch Bịch....... !!!!
- Đứng lại đó cho ta !!!
- Ta khinh ! Còn lâu ta mới đứng lại cho các ngươi bắt nhé !
- Chết tiệt tên tiểu tử đó thân thủ sao quái dị quá vậy không thể đuổi theo kịp nữa !
- Bịch bịch bịch bịch......... !!!
- Tiểu tử muốn sống thì đi theo ta nếu không muốn chết thì ngoan ngoãn làm theo lời ta nói .
Một bóng người áo đen xuất hiện chạy đến chỗ tên tiểu tử đó rồi nói .
- Dựa vào cái gì mà ta phải tin ngươi chứ ???
- Ngươi không cần biết ta là ai chỉ cần ngươi chịu ngoan ngoãn theo ta người đó sẽ cứu người nhà của ngươi ra thế nào đi theo ta không ???
- Soạt !!!
- Đúng thực mấy người có thể cứu được không ???
- Được .
- Ta cùng ông .
- Chết tiệt lại có kẻ tiếp ứng !
- Soạt !
- Vút........ !
- Xoẹt !!!!
- Cái........ chỉ một đường kiếm cơ bản thôi sao ???
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.