Nghịch Thiên Tam Giới

Chương 442: Quà Cảm Tạ

Cường MC

27/08/2023

Soạt !

- Vù.........!

- Xem ra đều đột phá cả rồi ta cũng nên tranh thủ tu luyện chút mải lo mớ chuyện bao đồng mà tụt lại phía sau rồi . Mà thôi dù sao cái tính khí thích đi lo chuyện bao đồng cũng từ mẫu thân mà ta khó trách .

- Soạt !

Một đêm đã trôi qua sáng sớm hôm sau ngay khi Thiên Vũ vừa mở ra thì bên ngoài truyền đến một giọng nói .

- Các vị Vương đế muốn gặp các vị xin hãy đi cũng thuộc hạ đến đó một chuyến .

- Được rồi ngươi lui đi lát nữa bọn ta sẽ ra .

- Vâng !

- Soạt !

- Đi thôi .

- Vâng , sư phụ ! ( đồng thanh )

Tại đại sảnh lớn , mọi người thi nhau bàn tán xôn xao không ngừng về thân phận của Thiên Vũ và các đệ tử của mình rốt cuộc có lai lịch gì mà lại có được sự quan tâm của Vương đế như vậy .

- Cộp Cộp Cộp !

- Cung nghênh Vương đế ! ( đồng thanh )

- !!!

- Tiểu tử , quỳ xuống hành lễ mau .

- Thiên Vũ ta quỳ trước phụ mẫu không quỳ thiên hạ .

- To gan ! Người đâu lôi tên này xuống xử trảm cho ta .

- Một tên ăn không ngồi rồi như lão tốt nhất nên im lặng đi tưởng chức vị to cao mà muốn đòi chém đòi giết được ta sao ? Chinh chiến biên giới ngoài kia cũng rèn luyện gân cốt rất tốt đấy chi bằng đem ngươi qua đó rèn luyện cũng tốt đấy .

- Ngươi dám ???

Lão ta chỉ thẳng mặt Thiên Vũ vẻ mặt đầy tức giận .

- !!!!

- Vụt !

- Đủ rồi bớt gây chuyện đi . Tiểu tử nghe ta đừng có cố đấu khẩu với đám sách giấy đó làm gì cho tốn sức cứ nghe Vương đế nói chuyện cho xong đã .

- Được vậy nói đi ông gọi bọn ta tới có chuyện muốn nhờ sao ?

- Không sai ta muốn các ngươi giúp ta trừ khử một người tên này cũng là kẻ giật dây thảm kịch năm đó ta cũng mù quáng khi tin hắn............

- Ta không có hứng thú với mớ chuyện này của ngươi đâu tự mình mà giải quyết đi . Chúng ta đi .

Thiên Vũ lên tiếng ngắt lời Vương đế rồi không chút do dự quay người rời đi thì lão tiền bối kia liền đi tới can ngăn lại rồi cười nói .

- Ầy , có gì thì cứ nghe xong rồi nói đã ta cũng hiểu một chút tính khí của ngươi ngươi không giúp cũng được chỉ cần ngươi ra mặt nói vài lời giúp hắn ta là được còn được thượng nữa .

- Xin kiếu ta không có hứng thú với vài của cải của ta đang nắm giữ nhiều gấp vạn lần đấy .



- Ngươi đang trêu ta phải không ?

- Ta trêu ông thì được cái gì ? Đã nghe đến ' Ngọc Phong Các ' chưa ?

Nghe đến cái tên ' Ngọc Phong Các ' lão ta cũng giật mình rồi nhíu mày lại rồi hỏi .

- Ngươi cũng xuất thân từ nơi đó sao ?

- Không phải xuất thân ta là con trai của người là người kế vị nơi đó .

- !!!!????

- Tiểu tổ tông nhà ngươi vậy mà là con trai của sư phụ lão phu năm xưa khá đấy ! Hahahahahaha !!!

- Tiền bối , người biết thân phận của tiểu tử đó ???

- Lão phỉ nhổ mặt ngươi ! Ngươi có biết người đang đứng trước mặt ngươi có thân phận gì hay không hả ??? Từ lúc Ngọc Phong Các được gây dựng nên rất nhiều tuyệt thế Cường kiếm giả đã được sinh ra từ đó bao gồm bá bá là nghĩa mẫu của ngươi đấy . Xét vai vế thì Thiên Vũ trên ngươi một bậc ngoan ngoãn tôn kính một chút đi .

- Sao ???? ( đồng thanh )

- Này Ngô lão , có phải ngài già quá nên hay quên không sư phụ của ngài ta không biết nhưng xét tuổi tác của ngài hiện tại thì e là không đúng vị nếu là con của vị đó thì phải có vật gì đó chứng minh không thể dựa vào đôi ba lời nói để quyết định được .

- Ý ngươi nói lão đây hồ đồ à ???

Ngô lão tức giận đến hóa điên lên , Thiên Vũ lên tiếng rồi lấy ra một tấm lệnh bài .

- Soạt !

- Vật này hẳn là tín vật chỉ truyền lại cho các đời kế tiếp Tông chủ đúng không ?

Một luồng ánh sáng cực kì uy mãnh chiếu thẳng lên tận bầu trời kia ánh sáng đó giống hệt sức mạnh mà Thiên Vũ đang nắm giữ hiện tại trong thoáng chốc Ngô lão phải quỳ xuống hành lễ ngay trước mặt mọi người .

- Soạt !

- Đệ tử Ngô Minh Diệm bái kiếm Tông chủ .

- !!!???

Từ phía sâu bên trong hoàng cung một người bí ẩn nào đó đột nhiên tỉnh giấc xuất hiện rồi phá tan nơi đó rồi lao nhanh đến đại sảnh hoàng cung .

- BÙM !!!

- !!!!

- Là Long khí của đại bá và cả nghĩa mẫu nữa .

- ĐÙNG !

- Chúng đệ tử bái kiến sư phụ . Thật đáng thất trách đệ tử không thể nghênh đón người từ xa mong người thứ tội .

- Hai vị tiền bối mau đứng lên đi mẫu thân ta đã rời đi lâu rồi là ta đã kinh động đến hai vị .

- Ngươi là......... con trai của người ?

- Đúng vậy hẳn hai vị cũng biết phần nào thân phận của mẫu thân ta không thể tiết lộ ra ngoài .

- Ta biết .



- Chính Dự , ngươi còn không thu xếp chỗ ở cho Tông chủ hay sao ?

- Cháu đã thu xếp ổn thỏa rồi xin người an tâm .

- Ngươi thu xếp ở đâu ?

- Tinh Trúc phủ .

- Ầm !

- Nghịch tử ! Ngươi có biết đến cả ta và nghĩa mẫu ngươi năm đó thân phận thấp kém nhưng vẫn được ở một nơi đầy đủ không mà dám để cho Tông chủ ở cái nơi đó hả ???

Bất giác Vương đế chạy tới cúi người xin lỗi nhưng đại bá lại đang rất tức giận không muốn tha Thiên Vũ cùng thở dài lên tiếng thanh minh .

- Đừng làm khó Vương đế là chủ ý của ta muốn an tĩnh nơi đó với lại ở mấy nơi kia toàn đám mồm miệng nịnh nọt ta không thích chỉ thấy phát ngán thôi .

- Được rồi không nói chuyện này nữa ngươi lo đám đó đi ta dẫn Tông chủ đi dạo một vòng .

- À , ta vẫn chưa biết tên của Tông chủ là gì ?

- Ta tên Dương Thiên Vũ .

- Họ Dương ??? Đúng thật là con trai của người rồi .

Cả hai mỉm cười vui vẻ nhìn nhau rồi đưa Thiên Vũ và đệ tử rời đi ngay sau đó .

- Hóa ra mọi chuyện là như vậy .

- Lão nương và sư huynh ở ẩn nhiều năm không hề để ý đến thế sự lần này xuất thế có lẽ do tấm mộc lệnh kia .

- Đa tạ hai vi tiền bối đã hiểu cho mẫu thân ta .

- Hầy , thú thực ta cũng rất muốn gặp lại người có điều lại chẳng thể nào gặp lại người nói lời từ tận đáy lòng .

- Nợ người một chữ ' Ân ' quá lớn khó lòng một đời có thể trả hết chỉ hi vọng kiếp sau được tiếp tục trả ơn người .

- Hai vị nặng chữ ' Nghĩa ' thấu chữ ' Tâm ' Thiên Vũ ta có thứ tặng cho hai vị coi như là quà gặp mặt .

- Vù.........!

Thiên Vũ đẩy hai chiếc hộp gỗ nhỏ đến bên cạnh hai người họ rồi bất giác cả hai giật mình cảm nhận

- !!!!!?

- Chí bảo của Ngọc Phong Các ??? Món quà này quá lớn hai thân già này không thể nhận được đâu .

- Soạt !

- Hai vị có công lớn với Tông môn ta cũng đọc qua sử sách rồi hai vị xứng đáng với nó .

Cả hai nhìn nhau rồi cũng đành chấp nhận món quà này của Thiên Vũ rồi bất giác liếc mắt nhìn sang mấy đệ tử của Thiên Vũ .

- Mấy đứa là...........

- A , đệ tử trưởng môn Ngạo Tông bái kiến lão sư tổ .

- Bái kiến lão sư tổ ! ( đồng thanh )

- Quên không nói vố hai người đây là toàn bộ đệ tử Ngạo Tông ta .

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Nghịch Thiên Tam Giới

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook