Chương 284: Sơn Giác Khiếu
Cường MC
27/04/2023
Sát chiêu chết chóc đó sao cô lại giao cho ta cơ chứ Chẳng lẽ muốn ta giết người sao ???
- Ngươi đã biết ý nghĩa của nó rồi đúng không Thiên Vũ ??? Hay là bây giờ ta nên gọi ngươi một tiếng ' phu quân ' nhỉ ???
- Đừng có đùa như thế với ta . Họa Túc Liên , một bông hoa được sinh ra ở đâu thì sẽ mang theo tại họa đến đó cô muốn biến ta thành kẻ giết người hay sao ???
Thiên Vũ nhíu mày tức giận nói .
- Ý nghĩa của nó thì đúng là như vậy nhưng nó còn một ý nghĩa khác và ở thế giới của ta nó được cho là sự tái sinh khi một nơi đã quá mục nát thối nát đến mức không thể chịu đựng được nữa đóa hoa đó tự sẽ nở rộ thảo phạt nơi này biến nó thành một nơi hoang tàn để chờ ngày được tái sinh trở nên tốt đẹp hơn . Ngươi nên hiểu rõ ý nghĩa của nó thật kĩ đừng có cho rằng nó chỉ mang theo tai họa mà ý niệm sống của nó chính là ' Tái Sinh ' .
Sau khi nghe và hiểu được ý nghĩa thực sự về Họa Túc Liên , Thiên Vũ cũng dần bình ổn trở lại rồi nói thêm điều gì đó .
- Vậy sao cô lại truyền cho ta thứ này ???
- Ngươi ngông cuồng kiêu ngạo như vậy nhưng tâm tính rất được chữ ' Nghĩa ' nên ta mới truyền cho ngươi thứ này .
Sau khi truyền thụ cho Thiên Vũ thì đám đệ tử của Thiên Vũ đã chạy đến nơi thì thấy cảnh tượng này làm cho hoa mắt chưa kịp hiểu thì Thiên Vũ nhanh chóng lên tiếng .
- Đây là...... sư phụ của ta cũng là trưởng bối của các ngươi đấy !
- A , vậy thì đệ tử bái kiếm sư tổ ạ !
- Bái kiếm sư tổ ! ( đồng thanh )
- Tư chất rất tốt ngươi quả nhiên không phụ sự kỳ vọng của ta rất tốt !
Đinh Mộng Điệp cười mỉm nói .
- Không ngờ sư tổ tuyệt thế như vậy so với Băng tỷ đúng là khó phân biệt ai hơn ai a !
Nói chuyện được khá lâu thì Tuyết Băng và cả Hoa Anh đang đi dạo cùng nhau thì thấy mọi người đang túm tụm lại đi đến xem là đang có chuyện gì .
- Có chuyện gì mà mọi người túm tụm lại thế ???
- A , Băng tỷ , là sư tổ của sư phụ đệ tử đến đây gặp sư phụ đệ tử ạ !
- Sư tổ ??? Sao trước đây ta chưa từng nghe huynh ấy có sư tổ vậy ???
- Sư phụ thì ta chỉ nhớ là Hàn Đức thúc thôi sao lại có sư tổ ???
Thấy cả đám đang khó hiểu thì Thiên Vũ lên tiếng thanh minh .
- Đừng có suy nghĩ này nọ nữa làm gì lời ta nói đều là thật cả hơn nữa người cũng với mới tới đây thôi ta đang tính để người đi gặp mọi người thì tất cả đã tụ tập ở đây rồi . Mà sao ta không thấy nha đâu Tiêu Thanh đâu hết vậy ???
- Thanh Dao tỷ dẫn Tiêu Thanh muội muội đi tu luyện ở phía sau núi rồi nên sẽ không tới ạ .
- Bình thường nha đầu này làm việc gì không xong là toàn chạy đến tìm ta sao hôm nay lại yên bình đến lạ thường ?
Vừa hay đúng lúc Tuyết Băng cũng đi đến chỗ của Thiên Vũ thì bắt gặp mọi người cũng đang ở đó liền đi tới .
- Mọi người ở đây hết sao ???
- Ta tính làm xong chút chuyện sư phụ giao phó nên mới tụ tập mọi người lại rồi qua chỗ Hải lão xem xem chỗ đó ra sao rồi !
- Mới qua có mấy ngày sau có thể nhanh đến thế được . Hay là đợi thêm chút thời gian nữa đi vì thời điểm này vừa hay cũng có vài thứ hay ho sắp diễn ra rồi !
- Là thứ gì vậy ???
Chưa kịp trả lời Thiên Vũ thì Đinh Mộng Điệp tiến tới vỗ vai Thiên Vũ mỉm cười nói .
- Mối họa sắp tới ngươi phải gánh lấy sẽ rất thảm khốc đấy hãy cẩn thận bản ngã bóng tối đó của tên tiểu tử đó nếu cần thiết bị dồn ép đến chân tường cứ thẳng tay giết chết tên tiểu tử đó đi vì ta có dự cảm nơi này sắp có mùi máu tanh của hàng ngàn vạn người dân vô tội bị chết rồi .
- SAO ????
Thiên Vũ giật mình kinh sợ trước câu nói đó của Đinh Mộng Điệp bản thân có lẽ nên chuẩn bị sẵn tâm lý cho tốt mới được hoặc chuẩn bị tất cả mọi thứ để tránh thảm họa đó trước khi xảy ra .
- Mối họa mới nhưng đúng là dạo gần đây lúc mới đến đây đúng là gây thù với không ít người nhưng bọn họ hoàn toàn không có khả năng đó suy đi nghỉ lại thì tốt cuộc ý của cô ấy là ai ??? Cần phải tạm thời rời khỏi nơi này tìm một nơi thích hợp để chuẩn bị tất cả mọi thứ mới được càng nhiều người càng khiến bản thân mình càng khó bề ra tay hơn nếu đúng mọi chuyện như vậy nên tìm vài kẻ trực tiếp hỗ trợ giúp đỡ từ bên ngoài vậy .
- BÙM !
Một tiếng nổ lớn chấn động đến toàn bộ Kiếm Vân Sơn ,
- Tiếng động lớn đó là sao vậy ???
- Mau đi thông báo cho Kiếm chủ biết mau lên đi ta e là có thứ gì đó sắp xuất thế rồi hơn nữa cũng rất nguy hiểm đến tính mạng người dân .
- Tuân lệnh !
- Ta đi qua đó xem thử đó là thứ gì .
- Hấp !
- Vù...........!!!
Phía ngọn núi đó qua nhiên một thứ gì đó rất to lớn và đang dần dần mở mắt và tỉnh giấc kích thước của nó quả nhiên rất lớn và nếu như nó có thể đứng dậy thì lại là một chuyện khác to lớn đủ sức tàn phá của một vương triều hưng thịnh .
- !!!!????
- Lẽ nào.......... nó chính là thứ mà cô ta đã nói ???
Từ phía xa xa kia , Kiệt Thần bay đến chỗ của Thiên Vũ .
- Vù........!
- Chủ nhân , ngươi cũng đến rồi sao ???? Ta định đến tìm người thì lại không thấy người ở trong Kiếm Vương phủ nên đoán được người sẽ đi đến đây .
- Thứ đó rốt cuộc là gì ngươi có biết không ?
- Hoàn toàn không ạ ! Đây là lần đầu thuộc hạ nhìn thấy nó nhưng hình vóc dáng của nó thuộc hạ đoán có lẽ là Sơn Giác Khiếu .
Cổ Trùng từ trong áo Thiên Vũ thò đầu ra nhìn thấy Sơn Giác Khiếu nó liền nhảy thẳng lên người nó một cái bất giác Sơn Giác Khiếu mở mắt ra nhìn hai người bọn họ .
- Trừng mắt .
- Nguy nó tỉnh lại rồi !
Thiên Vũ có chút hoảng , Kiệt Thần chấn an .
- Chủ nhân yên tâm ! Sơn Giác Khiếu tính tình ôn hòa không dễ dàng bị kích động đâu .
- Kích thước to lớn gần như bằng với cả một ngọn núi thế kia mà ôn hòa được sao ???
- Tu luyện nhiều năm chắc là nó sống ẩn dật lâu như vậy chắc cũng ăn không ít cực phẩm Linh Thảo nên có lẽ kích thước của nó cũng đã to lớn nốt cách bất thường mà nó lại chẳng quan tâm gì đến chuyện đó cả .
- To xác nhưng tâm tính giống trẻ con . Đúng là khó hiểu cái còn Thú này thật hết nói nổi .
Đang nói chuyện về việc xử lý sao Sơn Giác Khiếu thì Cổ Trùng đi đến trước mặt nó rồi nhìn một cái liền biến thành một con Sơn Giác Khiếu con khiến nó giật mình đứng dậy nhìn .
- Ầm Ầm Ầm Ầm Ầm..........!!!
- Lại rung chấn gì nữa vậy ???
- Vù...........!
- Xảy ra chuyện gì mà chấn động ngày một lớn hơn thế ???
Kiếm chủ và mấy vị trưởng lão cũng như tông chủ của mấy gia tộc kia cũng không biết đã đến từ khi nào không biết hỏi Thiên Vũ .
- Ta đoán chắc là nó đang mệt mỏi nên nghỉ ngơi thì phải ?
- Mệt mỏi là gây ra được chấn động mạnh như thế à ???
- Ta chỉ hỏi thôi ngươi làm gì mà căng thẳng quá vậy hả ???
- Sơn Giác Khiếu tuy to lớn nhưng nếu muốn đánh nó hay giết thì ta nói thẳng một câu là vô dụng mà thôi vì lớp giáp cứng cáp kia của nó đủ sắc đỡ được một kích chí mạng của Tuyệt Kiếm đỉnh phong đấy .
- Tuyệt Kiếm đỉnh phong ???
- Ngươi đã biết ý nghĩa của nó rồi đúng không Thiên Vũ ??? Hay là bây giờ ta nên gọi ngươi một tiếng ' phu quân ' nhỉ ???
- Đừng có đùa như thế với ta . Họa Túc Liên , một bông hoa được sinh ra ở đâu thì sẽ mang theo tại họa đến đó cô muốn biến ta thành kẻ giết người hay sao ???
Thiên Vũ nhíu mày tức giận nói .
- Ý nghĩa của nó thì đúng là như vậy nhưng nó còn một ý nghĩa khác và ở thế giới của ta nó được cho là sự tái sinh khi một nơi đã quá mục nát thối nát đến mức không thể chịu đựng được nữa đóa hoa đó tự sẽ nở rộ thảo phạt nơi này biến nó thành một nơi hoang tàn để chờ ngày được tái sinh trở nên tốt đẹp hơn . Ngươi nên hiểu rõ ý nghĩa của nó thật kĩ đừng có cho rằng nó chỉ mang theo tai họa mà ý niệm sống của nó chính là ' Tái Sinh ' .
Sau khi nghe và hiểu được ý nghĩa thực sự về Họa Túc Liên , Thiên Vũ cũng dần bình ổn trở lại rồi nói thêm điều gì đó .
- Vậy sao cô lại truyền cho ta thứ này ???
- Ngươi ngông cuồng kiêu ngạo như vậy nhưng tâm tính rất được chữ ' Nghĩa ' nên ta mới truyền cho ngươi thứ này .
Sau khi truyền thụ cho Thiên Vũ thì đám đệ tử của Thiên Vũ đã chạy đến nơi thì thấy cảnh tượng này làm cho hoa mắt chưa kịp hiểu thì Thiên Vũ nhanh chóng lên tiếng .
- Đây là...... sư phụ của ta cũng là trưởng bối của các ngươi đấy !
- A , vậy thì đệ tử bái kiếm sư tổ ạ !
- Bái kiếm sư tổ ! ( đồng thanh )
- Tư chất rất tốt ngươi quả nhiên không phụ sự kỳ vọng của ta rất tốt !
Đinh Mộng Điệp cười mỉm nói .
- Không ngờ sư tổ tuyệt thế như vậy so với Băng tỷ đúng là khó phân biệt ai hơn ai a !
Nói chuyện được khá lâu thì Tuyết Băng và cả Hoa Anh đang đi dạo cùng nhau thì thấy mọi người đang túm tụm lại đi đến xem là đang có chuyện gì .
- Có chuyện gì mà mọi người túm tụm lại thế ???
- A , Băng tỷ , là sư tổ của sư phụ đệ tử đến đây gặp sư phụ đệ tử ạ !
- Sư tổ ??? Sao trước đây ta chưa từng nghe huynh ấy có sư tổ vậy ???
- Sư phụ thì ta chỉ nhớ là Hàn Đức thúc thôi sao lại có sư tổ ???
Thấy cả đám đang khó hiểu thì Thiên Vũ lên tiếng thanh minh .
- Đừng có suy nghĩ này nọ nữa làm gì lời ta nói đều là thật cả hơn nữa người cũng với mới tới đây thôi ta đang tính để người đi gặp mọi người thì tất cả đã tụ tập ở đây rồi . Mà sao ta không thấy nha đâu Tiêu Thanh đâu hết vậy ???
- Thanh Dao tỷ dẫn Tiêu Thanh muội muội đi tu luyện ở phía sau núi rồi nên sẽ không tới ạ .
- Bình thường nha đầu này làm việc gì không xong là toàn chạy đến tìm ta sao hôm nay lại yên bình đến lạ thường ?
Vừa hay đúng lúc Tuyết Băng cũng đi đến chỗ của Thiên Vũ thì bắt gặp mọi người cũng đang ở đó liền đi tới .
- Mọi người ở đây hết sao ???
- Ta tính làm xong chút chuyện sư phụ giao phó nên mới tụ tập mọi người lại rồi qua chỗ Hải lão xem xem chỗ đó ra sao rồi !
- Mới qua có mấy ngày sau có thể nhanh đến thế được . Hay là đợi thêm chút thời gian nữa đi vì thời điểm này vừa hay cũng có vài thứ hay ho sắp diễn ra rồi !
- Là thứ gì vậy ???
Chưa kịp trả lời Thiên Vũ thì Đinh Mộng Điệp tiến tới vỗ vai Thiên Vũ mỉm cười nói .
- Mối họa sắp tới ngươi phải gánh lấy sẽ rất thảm khốc đấy hãy cẩn thận bản ngã bóng tối đó của tên tiểu tử đó nếu cần thiết bị dồn ép đến chân tường cứ thẳng tay giết chết tên tiểu tử đó đi vì ta có dự cảm nơi này sắp có mùi máu tanh của hàng ngàn vạn người dân vô tội bị chết rồi .
- SAO ????
Thiên Vũ giật mình kinh sợ trước câu nói đó của Đinh Mộng Điệp bản thân có lẽ nên chuẩn bị sẵn tâm lý cho tốt mới được hoặc chuẩn bị tất cả mọi thứ để tránh thảm họa đó trước khi xảy ra .
- Mối họa mới nhưng đúng là dạo gần đây lúc mới đến đây đúng là gây thù với không ít người nhưng bọn họ hoàn toàn không có khả năng đó suy đi nghỉ lại thì tốt cuộc ý của cô ấy là ai ??? Cần phải tạm thời rời khỏi nơi này tìm một nơi thích hợp để chuẩn bị tất cả mọi thứ mới được càng nhiều người càng khiến bản thân mình càng khó bề ra tay hơn nếu đúng mọi chuyện như vậy nên tìm vài kẻ trực tiếp hỗ trợ giúp đỡ từ bên ngoài vậy .
- BÙM !
Một tiếng nổ lớn chấn động đến toàn bộ Kiếm Vân Sơn ,
- Tiếng động lớn đó là sao vậy ???
- Mau đi thông báo cho Kiếm chủ biết mau lên đi ta e là có thứ gì đó sắp xuất thế rồi hơn nữa cũng rất nguy hiểm đến tính mạng người dân .
- Tuân lệnh !
- Ta đi qua đó xem thử đó là thứ gì .
- Hấp !
- Vù...........!!!
Phía ngọn núi đó qua nhiên một thứ gì đó rất to lớn và đang dần dần mở mắt và tỉnh giấc kích thước của nó quả nhiên rất lớn và nếu như nó có thể đứng dậy thì lại là một chuyện khác to lớn đủ sức tàn phá của một vương triều hưng thịnh .
- !!!!????
- Lẽ nào.......... nó chính là thứ mà cô ta đã nói ???
Từ phía xa xa kia , Kiệt Thần bay đến chỗ của Thiên Vũ .
- Vù........!
- Chủ nhân , ngươi cũng đến rồi sao ???? Ta định đến tìm người thì lại không thấy người ở trong Kiếm Vương phủ nên đoán được người sẽ đi đến đây .
- Thứ đó rốt cuộc là gì ngươi có biết không ?
- Hoàn toàn không ạ ! Đây là lần đầu thuộc hạ nhìn thấy nó nhưng hình vóc dáng của nó thuộc hạ đoán có lẽ là Sơn Giác Khiếu .
Cổ Trùng từ trong áo Thiên Vũ thò đầu ra nhìn thấy Sơn Giác Khiếu nó liền nhảy thẳng lên người nó một cái bất giác Sơn Giác Khiếu mở mắt ra nhìn hai người bọn họ .
- Trừng mắt .
- Nguy nó tỉnh lại rồi !
Thiên Vũ có chút hoảng , Kiệt Thần chấn an .
- Chủ nhân yên tâm ! Sơn Giác Khiếu tính tình ôn hòa không dễ dàng bị kích động đâu .
- Kích thước to lớn gần như bằng với cả một ngọn núi thế kia mà ôn hòa được sao ???
- Tu luyện nhiều năm chắc là nó sống ẩn dật lâu như vậy chắc cũng ăn không ít cực phẩm Linh Thảo nên có lẽ kích thước của nó cũng đã to lớn nốt cách bất thường mà nó lại chẳng quan tâm gì đến chuyện đó cả .
- To xác nhưng tâm tính giống trẻ con . Đúng là khó hiểu cái còn Thú này thật hết nói nổi .
Đang nói chuyện về việc xử lý sao Sơn Giác Khiếu thì Cổ Trùng đi đến trước mặt nó rồi nhìn một cái liền biến thành một con Sơn Giác Khiếu con khiến nó giật mình đứng dậy nhìn .
- Ầm Ầm Ầm Ầm Ầm..........!!!
- Lại rung chấn gì nữa vậy ???
- Vù...........!
- Xảy ra chuyện gì mà chấn động ngày một lớn hơn thế ???
Kiếm chủ và mấy vị trưởng lão cũng như tông chủ của mấy gia tộc kia cũng không biết đã đến từ khi nào không biết hỏi Thiên Vũ .
- Ta đoán chắc là nó đang mệt mỏi nên nghỉ ngơi thì phải ?
- Mệt mỏi là gây ra được chấn động mạnh như thế à ???
- Ta chỉ hỏi thôi ngươi làm gì mà căng thẳng quá vậy hả ???
- Sơn Giác Khiếu tuy to lớn nhưng nếu muốn đánh nó hay giết thì ta nói thẳng một câu là vô dụng mà thôi vì lớp giáp cứng cáp kia của nó đủ sắc đỡ được một kích chí mạng của Tuyệt Kiếm đỉnh phong đấy .
- Tuyệt Kiếm đỉnh phong ???
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.