Chương 44: Vững Bước Bay Cao
Cường MC
10/04/2023
Con hiểu những gì mà cha phải gánh chịu chấp nhận nỗi đau đó con có thể hiểu điều mà cha vẫn luôn luôn làm đều vì con nhưng thứ lỗi cho người con gái bất hiếu con mang trong mình dòng máu anh dũng của Mẫu thân con sẽ tiếp bước mẫu thân bảo vệ những
gì mà người đã luôn luôn bảo vệ .
Ân Ly quỳ xuống trước mặt Minh Đế rồi khấu đầu lạy thay cho lời xin lỗi đó Minh Đế quá bất ngờ đứng dậy quát lớn tiếng
- Con dám làm trái ý của ta sao ??? Con và ca ca của con là 2 món quà lớn nhất mà mẫu thân con để lại cho ta ta không muốn mất 1 trong 2 tại sao con lại làm điều đó HẢ ???
- Con muốn được cha công nhận con muốn được gánh lấy 1 phần sực nặng sức ép mà người luôn luôn hằng ngày gánh lấy nhìn người u sầu mỗi tối gồng mình lên làm việc thân là con gái của người tại sao không để con gánh 1 phần dù là nhỏ nhất chứ ???
- Đủ rồi , ta đã thề trước mộ mẫu thân con ta tuyệt đối không để xảy ra bất cứ chuyện gì xảy ra với cả 2 đứa các ngươi lập tức giam công chúa lại cho ta không được để con bé rời khỏi nơi này dù chỉ là nửa bước .
- Cha !!!!
Bỏ mặc hết tất cả măc cho con gái oán hận mình đến mức nào đi chăng nữa Minh Đế cũng là 1 người cha ngậm ngùi nước mắt rời đi . Thiên Vũ nghe được nỗi lòng của cả 2 đều muốn giúp đối phương nhưng lại gặp phải sự cố chấp của nhau không ai nhường ai .
- Âm Ảnh thúc phiền thúc rồi .
- Được dù sao con gái của hắn vẫn sẽ tìm cách để trốn thôi .
- Vấn đề sẽ được giải quyết vào ngày mai đến lúc đó chỉ có thể dựa vào bản lĩnh của công chúa thôi chúng ta chỉ giúp 1 phần thôi không thể giúp mãi được .
Thiên Vũ nhảy xuống rồi rời đi . Sáng sớm hôm sau Hoàng Cung lại 1 lần nữa náo nhiệt mọi người ai nấy cười nói vui vẻ tên con trai Trịnh Vương nhìn thấy đám người Thiên Vũ tức giận đi tới .
- Ồ , tên cẩu này cũng dám vác xác đến tận Hoàng Cung tham dự hôn lễ sao ???
- Ngươi là ai ???
- Gia gia của ngươi đang nói chuyện với ngươi đấy ???
Thiên Vũ vẫn bình thản nói .
- Ta hỏi tên ngươi là gì đấy bộ não ngươi có vấn đề à ???
- Ngươi.... Ta là Trinh Quang Đại nhớ kĩ tên gia gia của ngươi đi !!!
- À , con cẩu nhà ta nuôi cũng tên là Quang Đại thật trùng hợp làm sao Ngọc Châu đi dẫn thú cưng của ta tới đây đi .
- Dám gọi ta là Cẩu ??? Gan to đấy !!!
- Chủ nhân đã dẫn tới ạ !!!
Một con Yêu Thú cực kỳ xấu xí đang ở trên tay của Thiên Vũ .
- Nào , Quang Đại cho bọn họ thấy thực lực của ngươi đi !!!
Cơ thể của nó dần dần xuất hiện 1 luồng sức mạnh dồi dào tỏa ra xung quanh rồi bất giác tấn công bất ngờ đánh văng tên kia đi xa 1 đoạn ai cũng bất ngờ vui vẻ đi tới chiêm ngưỡng sức mạnh của nó đúng lúc đó Âm Ảnh xuất hiện ngay trước phòng của công chúa , nhớ kĩ lời của Thiên Vũ Âm Ảnh đành cải trang thành Thiên Vũ rồi đi vào phòng .
- Chuẩn bị sắp xong rồi à Ân Ly công chúa ???
- Sư phụ liệu có cách nào thay đổi cục diện hiện tại không ạ ???
- Không , chưa đến lúc đâu lát nữa cơ hội sẽ đến với ngươi ta chỉ đến thông báo cũng như nhắc nhở 1 tiếng làm theo đúng sắp xếp của ta là được rồi hơn nữa bên ngoài đang rất náo nhiệt đấy !!!
Nói rồi Âm Ảnh biến mất Ân Ly cũng chỉ biết chờ đợi thêm về phía Thiên Vũ sau khi bị 1 con Yêu Thú cấp thấp đả thương tên họ Trịnh tức giận lao tới đánh Thiên Vũ .
- Bị thương như vậy vẫn ngoan cố vậy à ??? Hay để nữ nhân trong phủ ta đấu với ngươi nhé được không ???
- Coi thường ta hả ??? Ta là Khí Kiếm Lục Tinh đấy tiểu tử !!
- Phí lời ít thôi có gan đánh không hả ???
Thiên Vũ liên tục khiêu khích , hắn ta không chịu đựng được nữa lao tới đánh Ngọc Châu .
- Đừng có nương tay với hắn cứ đánh thực lực đi ha Ngọc Châu !!!
Ngọc Châu cúi đầu rồi bước lên thủ thế chuẩn bị đấu thì Minh Đế đến .
- Muốn đánh đợi hôn lễ xong cái đã các vị mời vào bên trong tham dự ta đã chuẩn bị xong hết rồi chỉ thiếu mọi người thôi !!!
- Được được ( đồng thanh ) .
Tất cả mọi người lần lượt đi vào bên trong , tên họ Trịnh kia bị giáo huấn 1 trận tất cả đột nhiên im lặng Ân Ly từ từ tiến vào bên trong mọi người xung quanh đều hết sức vui mừng công chúa của bọn họ giờ đã bước lên kiệu hoa được gả vào 1 gia tộc lớn ở Chấn Tứ Thiên Triều tên họ Trịnh vui vẻ tiến tới đưa tay ra rồi nói .
- Để ta đưa nàng đi 1 đoạn !!!
Ân Ly không nói gì cả chỉ biết im lặng thì 1 cơn gió nổi lên cùng với 1 giọng nói .
- Là ai ép nữ tử của ta xuất giá hả ? Ta muốn xem xem tên nào dám làm chuyện này ???
Hoàng Khương và Hàn Đức kinh ngạc vội quay đầu lại nhìn thì phát hiện Thiên Vũ vẫn ngồi bên cạnh họ vậy rốt cuộc Trương Bình kia là ai chứ ??
- Sư phụ !!!
- Con..... bái ông ta sao ???
Mọi người quá bất ngờ công chúa trước này đâu có đụng binh dùng kiếm gì đâu sao lại có thể bái 1 người làm sư phụ chứ thật khó tin vào mắt mình .
- Trương Bình lão sư đã đến chung vui vậy mời người ngồi !!!
- Khỏi , ta đến kiểm tra việc tu võ của nữ đệ tử mà lão phu khó khăn lắm mới tìm được lại bắt ép đi xuất giá ngươi chỉ chăm chăm việc gạt con gái ngươi qua 1 bên không chịu hiểu không chịu thấu hiểu suy nghĩ tâm tư của con gái ngươi sao hả tiểu tử thối !!!
- To gan dám ăn nối vô lễ với Minh Đế ???
Trương Bình nhíu mày đám người kia bị Long Uy làm sợ mất ý thức lùi lại Minh Đế đi xuống dưới nói .
- Không biết người có ý gì đây..... Đại Bá !!!!
- Còn gọi ta 1 tiếng Đại bá ngươi có biết nha đầu Liễu Yến đã nói gì với ngươi không hay ngươi đã quên rồi hả ??? Năm đó nhà đầu kiên quyết đi tới biên giới giúp ngươi phá vây để lại 2 đứa nó ở lại chỗ ta còn nói nhất định sẽ trở về nhưng rồi sao người về chỉ là 1 cái xác không hồn ngươi định trả lời ta sao đây HẢ ??? Ngươi đã nói sẽ bảo vệ thật tốt cho con gái ta nhưng rồi sao ngươi lại để con bé chết ngươi nói đi ngươi định trả lời ta ra sao đây HẢ ??? Nói đi ???
Đứng trước sự chất vấn của Trương Bình Minh Đế chỉ biết im lặng không nói gì cả .
- Được ngươi không nói đúng không ??? Để ta cho ngươi biết thế nào là bất lực Ân Ly đi theo ta trở về Ngọc Phong Các chí ít nơi đó ta sẽ bảo vệ được cháu .
- Thế Bảo là con làm ra chuyện này đúng không ??
- Không là Gia Gia muốn đến con hoàn toàn không hề hay biết là người đến .
Thế Bảo đáp .
- Sự cố chấp của ngươi khiến ta phát bực ngươi làm thế là đúng hay sai ???
Trương Bình chất vấn hỏi .
-.......
- Ân Ly cũng là con gái của ngươi là cháu gái của ta ít nhiều nó cũng là 1 đứa hiểu chuyện cũng hiểu rõ việc ngươi làm khổ biết bao nhiêu nhưng nữ nhi của ngươi muốn được gánh lấy 1 phần cho ngươi nhưng hết lần này tới lần khác ngươi đẩy nha đầu này ra ngươi đừng có tưởng ta ở Ngọc Phong Các sẽ không bận tâm tới mấy người các ngươi dù bất cứ giá nào chuyện hôn lễ sẽ do ta làm chủ cho cả 2 việc của ngươi là lo cho xong công việc đi . Còn cháu cũng sắp hết hời hạn rồi mau cho Gia gia thấy thành quả tu võ của cháu đi !!!
- Dạ !!!
- Để ta giúp công chúa 1 tay trước khi giang rộng đôi cánh vững bước bay cao !!!
Thiên Vũ lao lên ứng chiến .
- Được thôi đừng nương tay đấy ta không thích kkẻ khác nhường ta đâu .
- Ta đến đây !!!
Cả 2 lao vào đánh nhau kịch liệt khi 2 Khí Binh chạm vào nhau 1 sự uy áp mạnh mẽ làn tỏa ra khiến cho ai nấy kinh ngạc không thể tin công chúa đã tu võ đến mức nào mà lại có thể đánh tay đôi với Thiên Vũ .
- Cốp !!!! Công chúa mạnh thật đấy !!!
- Chưa xong đâu !!!
- Hả ???
Công chúa tóm lấy tay áo Thiên Vũ quất mạnh xuống đất bất giác Thiên Vũ chống tay xuống đất tránh 1 đòn nhưng lại bị công chúa tính trước 1 bước liền đá văng Thiên Vũ lên trời
Ân Ly quỳ xuống trước mặt Minh Đế rồi khấu đầu lạy thay cho lời xin lỗi đó Minh Đế quá bất ngờ đứng dậy quát lớn tiếng
- Con dám làm trái ý của ta sao ??? Con và ca ca của con là 2 món quà lớn nhất mà mẫu thân con để lại cho ta ta không muốn mất 1 trong 2 tại sao con lại làm điều đó HẢ ???
- Con muốn được cha công nhận con muốn được gánh lấy 1 phần sực nặng sức ép mà người luôn luôn hằng ngày gánh lấy nhìn người u sầu mỗi tối gồng mình lên làm việc thân là con gái của người tại sao không để con gánh 1 phần dù là nhỏ nhất chứ ???
- Đủ rồi , ta đã thề trước mộ mẫu thân con ta tuyệt đối không để xảy ra bất cứ chuyện gì xảy ra với cả 2 đứa các ngươi lập tức giam công chúa lại cho ta không được để con bé rời khỏi nơi này dù chỉ là nửa bước .
- Cha !!!!
Bỏ mặc hết tất cả măc cho con gái oán hận mình đến mức nào đi chăng nữa Minh Đế cũng là 1 người cha ngậm ngùi nước mắt rời đi . Thiên Vũ nghe được nỗi lòng của cả 2 đều muốn giúp đối phương nhưng lại gặp phải sự cố chấp của nhau không ai nhường ai .
- Âm Ảnh thúc phiền thúc rồi .
- Được dù sao con gái của hắn vẫn sẽ tìm cách để trốn thôi .
- Vấn đề sẽ được giải quyết vào ngày mai đến lúc đó chỉ có thể dựa vào bản lĩnh của công chúa thôi chúng ta chỉ giúp 1 phần thôi không thể giúp mãi được .
Thiên Vũ nhảy xuống rồi rời đi . Sáng sớm hôm sau Hoàng Cung lại 1 lần nữa náo nhiệt mọi người ai nấy cười nói vui vẻ tên con trai Trịnh Vương nhìn thấy đám người Thiên Vũ tức giận đi tới .
- Ồ , tên cẩu này cũng dám vác xác đến tận Hoàng Cung tham dự hôn lễ sao ???
- Ngươi là ai ???
- Gia gia của ngươi đang nói chuyện với ngươi đấy ???
Thiên Vũ vẫn bình thản nói .
- Ta hỏi tên ngươi là gì đấy bộ não ngươi có vấn đề à ???
- Ngươi.... Ta là Trinh Quang Đại nhớ kĩ tên gia gia của ngươi đi !!!
- À , con cẩu nhà ta nuôi cũng tên là Quang Đại thật trùng hợp làm sao Ngọc Châu đi dẫn thú cưng của ta tới đây đi .
- Dám gọi ta là Cẩu ??? Gan to đấy !!!
- Chủ nhân đã dẫn tới ạ !!!
Một con Yêu Thú cực kỳ xấu xí đang ở trên tay của Thiên Vũ .
- Nào , Quang Đại cho bọn họ thấy thực lực của ngươi đi !!!
Cơ thể của nó dần dần xuất hiện 1 luồng sức mạnh dồi dào tỏa ra xung quanh rồi bất giác tấn công bất ngờ đánh văng tên kia đi xa 1 đoạn ai cũng bất ngờ vui vẻ đi tới chiêm ngưỡng sức mạnh của nó đúng lúc đó Âm Ảnh xuất hiện ngay trước phòng của công chúa , nhớ kĩ lời của Thiên Vũ Âm Ảnh đành cải trang thành Thiên Vũ rồi đi vào phòng .
- Chuẩn bị sắp xong rồi à Ân Ly công chúa ???
- Sư phụ liệu có cách nào thay đổi cục diện hiện tại không ạ ???
- Không , chưa đến lúc đâu lát nữa cơ hội sẽ đến với ngươi ta chỉ đến thông báo cũng như nhắc nhở 1 tiếng làm theo đúng sắp xếp của ta là được rồi hơn nữa bên ngoài đang rất náo nhiệt đấy !!!
Nói rồi Âm Ảnh biến mất Ân Ly cũng chỉ biết chờ đợi thêm về phía Thiên Vũ sau khi bị 1 con Yêu Thú cấp thấp đả thương tên họ Trịnh tức giận lao tới đánh Thiên Vũ .
- Bị thương như vậy vẫn ngoan cố vậy à ??? Hay để nữ nhân trong phủ ta đấu với ngươi nhé được không ???
- Coi thường ta hả ??? Ta là Khí Kiếm Lục Tinh đấy tiểu tử !!
- Phí lời ít thôi có gan đánh không hả ???
Thiên Vũ liên tục khiêu khích , hắn ta không chịu đựng được nữa lao tới đánh Ngọc Châu .
- Đừng có nương tay với hắn cứ đánh thực lực đi ha Ngọc Châu !!!
Ngọc Châu cúi đầu rồi bước lên thủ thế chuẩn bị đấu thì Minh Đế đến .
- Muốn đánh đợi hôn lễ xong cái đã các vị mời vào bên trong tham dự ta đã chuẩn bị xong hết rồi chỉ thiếu mọi người thôi !!!
- Được được ( đồng thanh ) .
Tất cả mọi người lần lượt đi vào bên trong , tên họ Trịnh kia bị giáo huấn 1 trận tất cả đột nhiên im lặng Ân Ly từ từ tiến vào bên trong mọi người xung quanh đều hết sức vui mừng công chúa của bọn họ giờ đã bước lên kiệu hoa được gả vào 1 gia tộc lớn ở Chấn Tứ Thiên Triều tên họ Trịnh vui vẻ tiến tới đưa tay ra rồi nói .
- Để ta đưa nàng đi 1 đoạn !!!
Ân Ly không nói gì cả chỉ biết im lặng thì 1 cơn gió nổi lên cùng với 1 giọng nói .
- Là ai ép nữ tử của ta xuất giá hả ? Ta muốn xem xem tên nào dám làm chuyện này ???
Hoàng Khương và Hàn Đức kinh ngạc vội quay đầu lại nhìn thì phát hiện Thiên Vũ vẫn ngồi bên cạnh họ vậy rốt cuộc Trương Bình kia là ai chứ ??
- Sư phụ !!!
- Con..... bái ông ta sao ???
Mọi người quá bất ngờ công chúa trước này đâu có đụng binh dùng kiếm gì đâu sao lại có thể bái 1 người làm sư phụ chứ thật khó tin vào mắt mình .
- Trương Bình lão sư đã đến chung vui vậy mời người ngồi !!!
- Khỏi , ta đến kiểm tra việc tu võ của nữ đệ tử mà lão phu khó khăn lắm mới tìm được lại bắt ép đi xuất giá ngươi chỉ chăm chăm việc gạt con gái ngươi qua 1 bên không chịu hiểu không chịu thấu hiểu suy nghĩ tâm tư của con gái ngươi sao hả tiểu tử thối !!!
- To gan dám ăn nối vô lễ với Minh Đế ???
Trương Bình nhíu mày đám người kia bị Long Uy làm sợ mất ý thức lùi lại Minh Đế đi xuống dưới nói .
- Không biết người có ý gì đây..... Đại Bá !!!!
- Còn gọi ta 1 tiếng Đại bá ngươi có biết nha đầu Liễu Yến đã nói gì với ngươi không hay ngươi đã quên rồi hả ??? Năm đó nhà đầu kiên quyết đi tới biên giới giúp ngươi phá vây để lại 2 đứa nó ở lại chỗ ta còn nói nhất định sẽ trở về nhưng rồi sao người về chỉ là 1 cái xác không hồn ngươi định trả lời ta sao đây HẢ ??? Ngươi đã nói sẽ bảo vệ thật tốt cho con gái ta nhưng rồi sao ngươi lại để con bé chết ngươi nói đi ngươi định trả lời ta ra sao đây HẢ ??? Nói đi ???
Đứng trước sự chất vấn của Trương Bình Minh Đế chỉ biết im lặng không nói gì cả .
- Được ngươi không nói đúng không ??? Để ta cho ngươi biết thế nào là bất lực Ân Ly đi theo ta trở về Ngọc Phong Các chí ít nơi đó ta sẽ bảo vệ được cháu .
- Thế Bảo là con làm ra chuyện này đúng không ??
- Không là Gia Gia muốn đến con hoàn toàn không hề hay biết là người đến .
Thế Bảo đáp .
- Sự cố chấp của ngươi khiến ta phát bực ngươi làm thế là đúng hay sai ???
Trương Bình chất vấn hỏi .
-.......
- Ân Ly cũng là con gái của ngươi là cháu gái của ta ít nhiều nó cũng là 1 đứa hiểu chuyện cũng hiểu rõ việc ngươi làm khổ biết bao nhiêu nhưng nữ nhi của ngươi muốn được gánh lấy 1 phần cho ngươi nhưng hết lần này tới lần khác ngươi đẩy nha đầu này ra ngươi đừng có tưởng ta ở Ngọc Phong Các sẽ không bận tâm tới mấy người các ngươi dù bất cứ giá nào chuyện hôn lễ sẽ do ta làm chủ cho cả 2 việc của ngươi là lo cho xong công việc đi . Còn cháu cũng sắp hết hời hạn rồi mau cho Gia gia thấy thành quả tu võ của cháu đi !!!
- Dạ !!!
- Để ta giúp công chúa 1 tay trước khi giang rộng đôi cánh vững bước bay cao !!!
Thiên Vũ lao lên ứng chiến .
- Được thôi đừng nương tay đấy ta không thích kkẻ khác nhường ta đâu .
- Ta đến đây !!!
Cả 2 lao vào đánh nhau kịch liệt khi 2 Khí Binh chạm vào nhau 1 sự uy áp mạnh mẽ làn tỏa ra khiến cho ai nấy kinh ngạc không thể tin công chúa đã tu võ đến mức nào mà lại có thể đánh tay đôi với Thiên Vũ .
- Cốp !!!! Công chúa mạnh thật đấy !!!
- Chưa xong đâu !!!
- Hả ???
Công chúa tóm lấy tay áo Thiên Vũ quất mạnh xuống đất bất giác Thiên Vũ chống tay xuống đất tránh 1 đòn nhưng lại bị công chúa tính trước 1 bước liền đá văng Thiên Vũ lên trời
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.