Nghịch Thiên Vô Thiên

Chương 28: Vô Thiên - Chương 28: Ai cũng có đại sự phải lo

Ninh Nguyễn

20/07/2018

Trong lúc Lâm Nghị vất vả giải trận pháp để tìm kiếm phần thất lạc, những người tốt kẻ xấu hắn quen biết cũng không hề nhàn hạ.

Sài Gòn, vùng đất rực rỡ nhộn nhịp và cũng tràn đầy bóng tối âm u.

Những ngày qua ở Sài Gòn liên tục xảy ra những vụ thảm sát kinh hoàng. Mục tiêu là những ông trùm, dù là bạch đảng hay hắc đảng cũng không thể tránh khỏi. Đã có ba ông trùm cùng với gia đình bị ám sát. Toàn bộ tài sản và địa bàn cũng bị những thế lực xã hội đen thu tóm.

Dù không một ai nói ra nhưng tất cả mọi người làm ăn lớn đều hiểu, thế giới ngầm đang biến động. Chuyện này đã từng xảy ra vài lần trước đây, mỗi vài năm sẽ có một cuộc tẩy trừ như vậy. Gọi là tẩy trừ vì đó chính là một cuộc thảm sát đẫm máu những kẻ phá quy tắc.

Dù là làm ăn lành mạnh hay buôn bán cấm lậu, dù là kinh doanh ngoài sáng hay tranh cướp trong tối,… tất cả đều phải có một quy tắc, một cái luật. Đối với xã hội ngoài mặt, đó là luật pháp. Còn trong thế giới ngầm, họ có luật ngầm, đó là huyết luật bất thành văn của những kẻ có quyền thế.

Từ nhiều năm về trước, Sài Gòn đã dần trở thành một trong những trung tâm của những kẻ quyền thế trong thế giới ngầm, và chính sự tập trung đó cũng đã sản sinh ra những trùm sò bản địa. Tất nhiên những ông trùm sò này không thể sánh bằng những lão đại, lão nhị chân chính của thế giới ngầm. Chính vì muốn gia tăng quyền thế, sẽ có sự hợp tác giữa những người này, thậm chí là hợp tác với lão tam.

Có những kẻ muốn gia tăng địa vị, cũng sẽ có kẻ muốn bảo toàn địa vị của mình. Quyền lực và danh vọng là tự mình đoạt lấy, không có ai cho không biếu không cả, ngươi không có năng lực đoạt lấy thì ngừng mơ tưởng, ngươi có giữ nhưng lại chẳng thể bảo toàn thì chỉ có rước họa vào thân.

Và thế là cuộc chiến bắt đầu, cuộc chiến tranh giành địa vị và quyền lực của những kẻ đứng đầu.

Ông Trần Viễn Nam, bản thân ông ta sở hữu một gia sản kếch xù, đồng thời lại rất có uy tín trong giới thương gia làm ăn. Chính vì thế ông ta cũng không tránh khỏi cuộc chiến này. Đối mặt với định mệnh và thử thách, nếu như xoay người bỏ chạy thì chẳng khác nào vứt bỏ mọi thứ, thậm chí là mất luôn cái mạng, nhưng ngược lại nếu chiến thắng được thì một lợi ích khổng lồ sẽ rơi vào tay. Đa số lão đại trùm sò đều hiểu điều này, ông Nam không là ngoại lệ. Vì lẽ đó ông ta đã dùng hết tất cả vốn gốc mình có để có thể chiến thắng được.

Nhưng trước cuộc chiến, ông ta đã phải liên tục nhận những báo cáo thiệt hại và tin xấu. Thủ hạ đắc lực chết đi, nhóm sát thủ trung thành cũng chết, con gái lớn thì theo trai bỏ trốn,… Tất cả mọi thứ đều đánh thẳng vào trong cái mạng của ông ta a. Nhưng rất may, ông ta đã chuẩn bị cho cuộc chiến từ lâu rồi, thế cho nên khi cần, ông ta vẫn có thể sử dụng những con chủ bài của mình.

Lúc này Trần Viễn Nam đang họp bàn phương án cho cuộc tẩy trừ với những ông trùm tương đương khác trong một mật thất kín kẽ. Căn phòng này, thậm chí phải nói là một khuôn viên khá rộng, sức chứa của nó có thể lên tới hai trăm người. Trong phòng bày ra một bàn tròn lớn, có mười ông trùm đang ngồi nơi đây, Trần Viễn Nam đang ở vị trí chủ tọa. Xung quanh bàn chính là rất rất nhiều những bàn nhỏ, ở đó chính là những thủ hạ đắc lực nhất, những tâm phúc của các ông trùm.

Một bàn nhỏ phía sau Trần Viễn Nam, con gái út của ông ta, Trần Ngọc Vân đang ngồi đó, bên cạnh là những tên thủ hạ thân tín của ông Nam. Nàng vẫn trẻ trung xinh đẹp như lúc Nguyễn Kiên mới gặp, nhưng bây giờ trong nàng đã không còn thấy sự hoạt bát, trong sáng nữa, thay vào là cái gì đó sâu sắc hơn, trưởng thành hơn.

Đối diện nàng là một thanh niên anh tuấn, nhưng từ hắn lại có cảm giác vô cùng yếu đuối, gió thổi là bay, tay trói gà không chặt. Hắn đúng thật là một tên bạch kiểm công tử. Hắn là Dương Du Kiểm, con trai độc nhất của ông trùm công nghiệp năng lượng, Dương Trọng Lương. Xét về địa vị và quyền thế, Dương gia không hề thua kém Trần thị, nhưng tài sản thì chỉ bằng một nửa. Đó cũng là lí do Dương Trọng Lương không thể chiếm vị trí chủ vị ở nơi này.

Tuy thế nhưng Dương Trọng Lương cũng là kẻ có thực lực, hắn chỉ xếp sau Trần Viễn Nam. Và cả hai lão cáo già này đều có chung một ý nghĩ, hợp tác lớn mạnh, vượt qua cuộc tẩy trừ và chiến thắng. Bằng một cách lưu truyền từ bao đời nay, một cách liên hợp hai thế lực tối ưu nhất: thông gia.



Và Trần Ngọc Vân, đứa con gái út của ông Nam, sẽ được gả cho Dương Du Kiểm, đứa con trai độc nhất của Dương Trọng Lương.

“Chị ơi, em cũng muốn được như chị lắm, nhưng mà...” Trần Ngọc Vân thở dài. Nàng không thể dứt khoát như chị mình, và nàng chỉ có thể chấp nhận số phận trớ trêu này. Bởi vì nàng là một lá chủ bài của ông Nam, lá bùa cứu mạng cho người cha đáng quý của nàng.

...

Một nơi khác, sâu trong lòng đất, một trụ sở tối tân. Đây là một trung tâm của Tân Giới.

- Vậy là Nguyễn Kiên biến mất? Thay vào đó là một tên kiếm khách cổ trang thích đánh quyền cước? Cả hai đều rất cường đại, đã đạt đến Chân Cường?

- Vâng, còn nữa, chúng đều rất thông minh, có thể từ chút ít manh mối mà suy đoán ra được toàn vẹn kế hoạch cũng như mọi hành động của chúng ta trong chiến dịch lần này.

Trong phòng họp, Hôi Y Nhân (người áo bào xám) đang báo cáo lại thông tin chiến dịch cứu Võ Cường Khả và đoạt tài sản của Hoắc Mã Tâm cho những tên lãnh đạo Tân Giới.

- Sắc đội các ngươi lần này đã lập được đại công, nhưng cũng để lộ thân phận cho người ngoài, còn là một kẻ nguy hiểm đã tuyên chiến với chúng ta nữa. Các ngươi nghĩ sao về trách nhiệm của minh?

- Mr. Kenny, ngài có nên nghĩ lại chút không? Một cường giả Chân Cường là hiếm hoi thế nào? Sắc đội của ta có tài giỏi đến đâu thì cũng chỉ có Lam là mạnh nhất, Thượng Cường đỉnh phong, vả lại lần này hành động cũng chỉ là nhóm tình báo ám sát, với năng lực của họ thì sao có thể tránh thoát được tên kiếm khách kia?

Cuộc họp lâm vào tranh cãi ầm ĩ giữa những tên cầm đầu, năm người Hắc Y nhân chỉ có thể cúi đầu đứng một bên, có người mà ai cũng biết là ai đấy đang âm thầm mắng chửi: “Tất cả là do tên biến thái mặc trang phục kiếm hiệp”.

- Được rồi, đừng tranh cãi nữa, chung quy lại cũng do kế hoạch của ta lần này còn sơ hở nhiều.

Một giọng nói lãnh đạm vang lên cắt đứt tràng chửi mắng ầm ĩ trong phòng.

Kẻ gọi là Mr. Kenny nghe thế thì vội vàng lên tiếng:

- Quân sư đứng nói như vậy, mọi kế hoạch của quân sư đều vô cùng hoàn mĩ, chỉ là do nhóm hành động lần này quá yếu kém thôi.



- Hừ, ngươi có giỏi thì đi ra ngoài đó hành động ta xem. Chỉ giỏi to mồm oang oác ra.

- Dẹp chuyện lần này sang bên, sắp tới sẽ có chiến dịch mới, Tân Giới chúng ta sẽ tham gia vào cuộc tẩy trừ ở Sài Gòn, hãy chuẩn bị đi, lần này toàn bộ thành viên Sắc đội và Chiến đội sẽ cùng nhau tham chiến.

...

Một nơi nào đó ở ngoại ô Hà Nội, một vùng đất không nhỏ, có một ngôi làng nhỏ, trong một căn nhà hơi nhỏ, ở trong một căn phòng nho nhỏ, đang truyền ra tiếng thở dốc hòa cùng âm thanh lao động kịch liệt và mệt mỏi. Đây chính là nơi mà Lâm Nghị đã sắp xếp cho Trần Ngọc Kỳ trốn đại nạn.

Võ Hùng cũng ở nơi đây, và hắn đang chẻ củi, chuẩn bị cho màn đêm sắp xuống. Thực ra hắn đã chẻ củi suốt ba ngày rồi, chỉ trừ lúc ăn, uống, ngủ và vệ sinh. Thậm chí chỉ khi đói khát đến tận cùng, mệt mỏi không chịu nổi và bị lão Tào rượt trối chết hắn mới chịu dừng tay.

Tất cả là vì tu luyện! Không, còn cả thanh tâm tịnh khí nữa.

Từ khi Võ Hùng chứng kiến sức mạnh của Nguyễn Kiên, thứ sức mạnh mà hắn cho rằng vô đối và bá đạo, hắn đã quyết tâm sẽ tu luyện hết mình để có thể theo kịp đại ca kết nghĩa của mình. Khi hắn chẻ củi hắn cũng vận lên công pháp tu võ của gia tộc hắn. Mặc dù đó đơn thuần chỉ là luyện cơ bắp và tăng cường các năng lực cơ bản cho cơ thể như phản xạ, tốc độ, sức mạnh, bộc phát,... Nhưng hắn cũng được Nguyễn Kiên, thực ra là Lâm Nghị chỉ dẫn qua, những thứ đó là những sức mạnh nguyên thủy của con người, khi luyện đến mức vượt qua giới hạn, nó sẽ trở thành sức mạnh vô cùng bá đạo mà Võ Hùng hắn hướng tới.

Từ lúc đó hắn đã luôn rèn luyện rất chăm chỉ và vất vả, thậm chí là cực đoan, đẩy bản thân vào tình trạng suy yếu tận cùng. Nhưng hiệu quả là rất lớn, hắn cảm giác được bản thân đã cường đại hơn không chỉ là vài lần so với trước kia.

Chỉ là dục tốc bất đạt, cái gì quá cũng không tốt, hắn tiến bộ nhanh nhưng sự tiến bộ đó khiến cho cơ thể và tinh thần hắn không thể thích ứng kịp. Cuối cùng là tẩu hỏa nhập ma, chí dương chí cương khí đã dâng lên tận cùng, hiện giờ Võ Hùng như là một cái lò than đã hừng, nóng bức vô cùng nhưng không thể giải phóng.

Hắn cũng đọc qua nhiều sách võ, trong đó cũng nói qua về tình trạng này. Hắn biết được nếu duy trì tình trạng này quá lâu thì hắn sẽ triệt để sụp đổ, đầu tiên là tu vi võ đạo, tiếp theo là tinh thần hóa điên, nữa là kinh mạch bạo liệt, cuối cùng là đi gặp Diêm ca.

Hắn cũng biết được phương pháp để hóa giải. Muốn làm nguội lò than thì cứ xối cho nó gáo nước lạnh. Muốn làm dịu chí dương chí cương khí thì cần chí âm chí nhu. Đó là đi vào nơi âm hàn lạnh giá để hạ hỏa, hoặc dùng linh đan diệu dược tính nhu để hóa giải. Nhưng mà hắn không có những thứ đó a.

Vẫn còn một cách khác, xưa kia có anh hùng cứu mỹ nhân, nay Võ Hùng có thể để mỹ nhân cứu anh hùng. Dùng xử nữ chi thân để hóa giải! Nhưng có điều, Võ Hùng hắn là ai, nam nhân đại trượng phu, đầu đội trời chân đạp đất sao có thể làm ra chuyện ấy?

Tuy vậy cùng nhà lại có một cực phẩm mỹ nhân Trần Ngọc Kỳ, nhưng cũng là không được a. Võ Hùng hắn có thể đôi lúc ngu ngơ, trì độn, nhưng hắn hiểu rõ nàng là ai. Thứ nhất, đó là giám đốc của hắn, thôi vứt qua bên, thân phận này không đáng nói. Thứ hai, nàng là người thuộc diện phải bảo vệ của đại ca Nguyễn Kiên, hắn thậm chí còn thông minh hiểu ra giữa hai người có tình ý.

Như vậy có thể nói, Trần Ngọc Kỳ là chị dâu tương lai của hắn, thế thì làm sao hắn có thẻ chơi ngông? Võ Hùng hắn là người hiểu đạo lý, có tín dự và trọng đại nghĩa, thế nên hắn cắn răng cắn cổ chịu đựng cái nóng như Sài Gòn mùa hè. Hắn nghĩ, đại ca thần thông quảng đại, chờ đại ca trở về có khi lại nhấc tay cứu được mình. Và như thế, không thể để tâm trí mất kiểm soát, và cũng không biết làm gì, hắn cứ cắm đầu cắm cổ chẻ củi và tu luyện. Đúng là thông minh ba năm ngu một giờ!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Nghịch Thiên Vô Thiên

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook