Chương 41: : Bị Phó Vân Tát Vào Ngực Và Vào Mông Trước Mặt Người
Suruancha
07/11/2023
Nghĩ rằng, ừ... người đó không to bằng chú.. thậm chí không to bằng cái đầu của chú! "
Phó Vân nghe vậy, đôi mắt anh khóa chặt với cô,yết hầu của anh đột nhiên lăn xuống, và một tiếng cười khẽ thoát ra từ cổ họng sâu thẳm của anh.Anh cảm thấy thích thú trước nỗ lực giải thích của Vô Song .
Lúc này,những người ở xa đang tiến lại gần hơn.
Trái tim Vô Song run lên, sợ hãi nắm chặt một ngón tay của Phó Vâ , thút thít và chớp chớp đôi mắt ngây ngốc của mình,lúc này Phó Vân đột nhiên ôm chặt lấy cơ thể thanh tú của Vô Song , nghiêng người ôm lấy cô.
Đột nhiên anh khoác áo khoác lên để che đi bộ ngực tròn và to lộ ra của Vô Song , đồng thời chơi đùa với chiếc lều mà Vô Song đã dựng lên. Một số người đi ngang qua đương nhiên cũng nhận ra Phó Vân, bước đi với một nụcười Vẻ mặt trêu chọc.
“Đi thôi, đừng làm phiền đôi trẻ.
"Thật tốt khi còn trẻ! " Tiểu tử này thoạt nhìn đã rất đũng mãnh nha!”
"Được rồi, có biết xấu hổ không? "
Họ rời đi, chỉ để lại Vô Song với khuôn mặt quen thuộc và điềm tĩnh Phó Vân.
Phó Vân ôm Vô Song một cách mãnh liệt, Vô Song vô thức ôm cổ người đàn ông và va vào đôi mắt lạnh như băng của Phó Vân,Vô Song là người đầu tiên bị đánh bại. Cô cuộn tròn, cụp mắt xuống, không dám nhìn anh.
Phó Vânim lặng moi hơi cong lên, thản nhiên bước vào một căn phòng. Anh đẩy mạnh con cặc nóng bỏng, xuyên qua quần áo chọc mạnh vào cặp mông mềm mại của Vô Song.Vừa đóng cửa lại, Phó Vân độc đoán quấn vào thịt mềm trong miệng cô, trêu chọc chiếc lưỡi nhỏ bé nhút nhát củaVô Song.
"A... Ngô..."
Hai người răng môi quấn quít, hôn tiếng nước chảy phốc xuy vang dội.
Phó Vân thỉnh thoảng buông ra, một vệt nước kết tinh chảy ra.Vô Song lúc này Vẻ ngoài mềm mại quyến rũ khiến Phó Vân không khỏi cảm thấy cổ họng nghẹn ngào,cởi chiếc áo ngực.Cảm thấy núm vú hồng hào của mình đột nhiên tiếp xúc với không khí mát lạnh, cô xấu hổ đến mức không biết phải làm sao. Cô nhẹ nhàng ấn vào người Phó Vân và cố gắng thở mạnh.
Trong lòng cô thầm tức giận:
...Phó Vân ! Đúng là tiểu cẩu!
Phó Vân nghe vậy, đôi mắt anh khóa chặt với cô,yết hầu của anh đột nhiên lăn xuống, và một tiếng cười khẽ thoát ra từ cổ họng sâu thẳm của anh.Anh cảm thấy thích thú trước nỗ lực giải thích của Vô Song .
Lúc này,những người ở xa đang tiến lại gần hơn.
Trái tim Vô Song run lên, sợ hãi nắm chặt một ngón tay của Phó Vâ , thút thít và chớp chớp đôi mắt ngây ngốc của mình,lúc này Phó Vân đột nhiên ôm chặt lấy cơ thể thanh tú của Vô Song , nghiêng người ôm lấy cô.
Đột nhiên anh khoác áo khoác lên để che đi bộ ngực tròn và to lộ ra của Vô Song , đồng thời chơi đùa với chiếc lều mà Vô Song đã dựng lên. Một số người đi ngang qua đương nhiên cũng nhận ra Phó Vân, bước đi với một nụcười Vẻ mặt trêu chọc.
“Đi thôi, đừng làm phiền đôi trẻ.
"Thật tốt khi còn trẻ! " Tiểu tử này thoạt nhìn đã rất đũng mãnh nha!”
"Được rồi, có biết xấu hổ không? "
Họ rời đi, chỉ để lại Vô Song với khuôn mặt quen thuộc và điềm tĩnh Phó Vân.
Phó Vân ôm Vô Song một cách mãnh liệt, Vô Song vô thức ôm cổ người đàn ông và va vào đôi mắt lạnh như băng của Phó Vân,Vô Song là người đầu tiên bị đánh bại. Cô cuộn tròn, cụp mắt xuống, không dám nhìn anh.
Phó Vânim lặng moi hơi cong lên, thản nhiên bước vào một căn phòng. Anh đẩy mạnh con cặc nóng bỏng, xuyên qua quần áo chọc mạnh vào cặp mông mềm mại của Vô Song.Vừa đóng cửa lại, Phó Vân độc đoán quấn vào thịt mềm trong miệng cô, trêu chọc chiếc lưỡi nhỏ bé nhút nhát củaVô Song.
"A... Ngô..."
Hai người răng môi quấn quít, hôn tiếng nước chảy phốc xuy vang dội.
Phó Vân thỉnh thoảng buông ra, một vệt nước kết tinh chảy ra.Vô Song lúc này Vẻ ngoài mềm mại quyến rũ khiến Phó Vân không khỏi cảm thấy cổ họng nghẹn ngào,cởi chiếc áo ngực.Cảm thấy núm vú hồng hào của mình đột nhiên tiếp xúc với không khí mát lạnh, cô xấu hổ đến mức không biết phải làm sao. Cô nhẹ nhàng ấn vào người Phó Vân và cố gắng thở mạnh.
Trong lòng cô thầm tức giận:
...Phó Vân ! Đúng là tiểu cẩu!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.