Chương 30: Cây kim trong bọc cũng có ngày lòi ra.
Erly
29/07/2023
Lão Hắc vừa về đến nhà đã lớn tiếng quát la ầm ĩ, Hoa Châu vốn mang tâm
thế nghe tin vui liền bị sốc đến ngồi thẫn người. Sau khi nghe đến
chuyện Hắc Phàm đã cai nghiện thành công và khỏe mạnh hơn sáu tháng
trước, bỗng dưng cô ta có suy nghĩ Tô Hải muốn thông đồng hại ngược lại
mình.
Chịu bị quát mắng một hồi, Hoa Châu nuốt cay đắng ráng vuốt giận, đợi khi có thời gian lập tức gọi điện cho Tô Hải hỏi rõ ngọn ngành, nhưng cô ta gọi đến mức muốn cháy máy thì thuê bao vẫn không liên lạc được.
Đầu giờ chiều đợi lão Hắc quay trở lại công ty, Hoa Châu cũng rời nhà đi đến thẳng chung cư tìm Tô Hải. Từ xa trên dãy hành lang, nhìn thấy bảo vệ chung cư đang giám sát nhóm công nhân lắp lại cửa nhà của Tô Hải, tự khắc trong lòng Hoa Châu có điều chẳng lành.
Ngay lập tức, Hoa Châu bước nhanh chân về phía bảo vệ giám sát, cô ta ngoài mặt cố giữ vẻ bình tĩnh, mỉm cười dò hỏi: “Chào anh, không biết ở đây vừa xảy ra chuyện gì vậy?”
Vừa thấy người đối diện, người bảo vệ ngoài bốn mươi tuổi liền nhận ra, dáng vẻ ông ta thành thật đáp: “Cô Hoa Châu đó à, nghe nói hôm nay anh trai cô hẹn vợ người ta tới nhà, sau đó bị chồng cô gái đó kéo người đến đánh ghen. Tháng này anh ta đã dẫn phụ nữ về nhà sơ sơ cũng bốn năm người rồi, nhưng hình như lần này không may mắn như những lần trước.”
Hoa Châu vừa nghe tới đã lập tức trợn mắt kinh ngạc, nhưng rất nhanh cô ta phải vội nặn ra nụ cười gượng gạo. Sau khi biết bệnh viện Tô Hải được đưa vào, Hoa Châu trong lòng gấp gáp muốn đi tìm anh ta.
Trước mặt người khác Hoa Châu giữ dáng vẻ bình tĩnh, thế nhưng vừa bước vào thang máy thì bao nhiêu phẫn nộ đều hiện rõ trên mặt cô ta.
Hoa Châu tức đến mức không thở nổi, cô ta đứng dựa vào vách thang máy, hai bàn tay siết chặt thành nắm đấm, hai mắt trừng trừng ứa trào nước mắt.
Bấy lâu nay Hoa Châu tin tưởng Tô Hải vô điều kiện, tin tưởng cả tương lai đẹp đẽ anh ta vẽ nên. Kể cả khi Tô Hải nói với bảo vệ chung cư rằng Hoa Châu chỉ là em gái, để sau này cô ta thuận tiện công khai trở thành phu nhân nhà họ Hắc, cô ta vẫn không hề nghi ngờ.
Để rồi vào ngày hôm nay, ngày Hoa Châu tự tin lấy những gì Tô Hải đưa giao cho lão Hắc, kết quả nhận về là những lời mắng chửi tệ bạc, còn anh ta lại mất hút với bí mật kinh tởm kia.
Có lẽ suốt hai năm qua, Tô Hải ngốn không ít tiền Hoa Châu đào về, vậy nên bây giờ anh ta muốn tìm đối tượng mới, càng không muốn nhận đứa con trong bụng cô ta là con mình.
Nhưng nửa chừng, Hoa Châu chợt bừng tỉnh nhớ ra điều gì đó, cô ta vội bấm số tầng quay ngược lên. Vừa gấp gáp bước đi, Hoa Châu vừa mở sẵn hình ảnh trong điện thoại, khi đến gần chỗ bảo vệ giám sát đang đứng, cô ta liền nhanh chóng đưa ra cho anh ta xem.
“Ban nãy tôi quên hỏi, người vợ và người chồng mà anh nói có phải hai người này không?”
Người bảo vệ nhìn gương mặt được chụp chính diện của Hắc Phàm và Quách Mẫn Nghi trong điện thoại liền gật đầu: “Người vợ thì đúng rồi, nhưng người chồng thì không phải.”
Nghe câu trả lời của người bảo vệ, tâm trí của Hoa Châu càng lúc càng hỗn loạn.
Từ trên đi xuống hầm đỗ xe, suốt đoạn đường Hoa Châu đều nghĩ về những lời người bảo vệ kia nói, không rõ vì sao Quách Mẫn Nghi có liên quan còn Hắc Phàm thì không.
Nếu ngẫm kỹ lại một chút, sáng nay Hắc Phàm đi họp tranh chức, Quách Mẫn Nghi trong thời gian đó lại đích thân đến tìm Tô Hải còn kéo người đến quậy phá, chứng tỏ Hắc Phàm và Quách Mẫn Nghi đã có sắp xếp trước.
Hơn nữa không chỉ đơn giản là sắp xếp trước, mà còn có thể cả hai đã phát hiện ra Tô Hải có liên quan trong cuộc chiến gia đấu của nhà họ Hắc.
Điều này cũng đồng nghĩa, Hắc Phàm và Quách Mẫn Nghi đã phát hiện ra mối quan hệ giữa Hoa Châu và Tô Hải.
Bây giờ cô ta nhắm mắt cũng biết, chắc chắn là do Tô Hải cố chấp không chịu dọn nhà đi khi Hắc Phàm chuyển đến căn hộ đối diện, thế nên mới bị bảo vệ và hàng xóm tọc mạch về chuyện của bọn họ.
Một bước để trở thành phu nhân nhà họ Hắc và hưởng toàn bộ gia sản, chưa kịp bắt đầu đã kết thúc, mà Tô Hải lúc này cũng trở thành kẻ vô dụng.
Trong khi đó ở biệt thự của Hắc Phàm, Quách Mẫn Nghi ngồi một mình trong nhà bếp. Vốn dĩ ban đầu “suýt” bị anh đưa đi đăng ký kết hôn, thế nhưng sau khi nhận được điện thoại của Trần Phi, anh phải thay đổi kế hoạch vì có việc khác cần ưu tiên giải quyết.
Trước khi Hắc Phàm rời nhà, anh đã dặn dò Quách Mẫn Nghi phải xem đi xem lại toàn bộ clip nóng của Tô Hải và những người phụ nữ kia để tìm ra vấn đề cho anh. Nhưng càng xem cô chỉ càng cảm thấy buồn nôn, xem thế nào cũng không hiểu rốt cuộc vấn đề Hắc Phàm muốn tìm là gì.
Quách Mẫn Nghi ngồi hai tay chống cằm, mặt mày cau có không tự nguyện theo dõi màn hình máy tính đang đặt cách xa trước mặt nửa mét. Tô Hải bình thường ăn mặc chỉn chu cứ ngỡ nghiêm túc tử tế, nhưng cởi quần áo ra thì cuộc sống thác loạn đến khinh sợ.
Càng nhìn Tô Hải, trong đầu Quách Mẫn Nghi càng không ngừng hiện lên những ý nghĩ phán xét. Khi thấy người phụ nữ thân trần như mộng quỳ dưới sàn, thuần thục nuốt nhả thứ giữa hai chân anh ta, cô không kìm được bĩu môi chê bai.
“Chậc, ‘hàng’ nhỏ như vậy mà nhu cầu sinh lý cũng cao nhỉ?”
Sau khi thốt ra một câu nhận xét thật lòng, Quách Mẫn Nghi bất giác nghĩ sang Hắc Phàm. Cô gãi gãi đầu khó hiểu, từ biểu cảm đến giọng nói lẩm bẩm đều toát lên sự hoài nghi.
“Chẳng lẽ thiếu gia bị yếu sinh lý?”
Tô Hải có ‘hàng’ thế kia phải ngủ với hết người này đến người khác để giải tỏa, nhưng theo những gì Quách Mẫn Nghi biết, Hắc Phàm đã đạt độ tuổi trưởng thành vào chín năm trước, hơn nữa ‘hàng’ cũng gấp đôi Tô Hải, tuy nhiên cô chưa từng nghe anh nhắc đến chuyện tình cảm hay quan hệ nam nữ.
Chỉ hai năm đổ lại đây, khi Hắc Phàm phát hiện có thể dùng việc giải tỏa nhu cầu sinh lý để trấn áp cơn nghiện, thì anh mới thường xuyên phát sinh chuyện giường chiếu, đáng nói trong suốt thời gian đó anh hầu như chỉ ở nhà với Quách Mẫn Nghi.
Vậy lý do vì sao Hắc Phàm trải qua độ tuổi dậy thì tò mò, đạt đến độ tuổi trưởng thành có thể thỏa mãn thân xác nhưng anh lại không đề cập đến?
Hay là Hắc Phàm giống như Tô Hải, trước mặt chỉ có một nhưng sau lưng lại giấu đến chục người dự phòng?
Càng suy luận máu nghi ngờ của Quách Mẫn Nghi lại càng nổi lên, cô khó chịu thở mạnh ra một hơi, tạm thời lắc đầu xua đuổi suy nghĩ không đâu.
Nhưng ngay khi Quách Mẫn Nghi nhìn lại màn hình thiếu sáng trước mặt, phản chiếu qua mặt kính là Hoa Châu đã đứng sau lưng cô từ bao giờ.
Vào ngay giây phút này, hai tay cô ta đang cầm dao giơ lên cao, mũi dao nhọn lại chĩa thẳng xuống người của Quách Mẫn Nghi.
Chịu bị quát mắng một hồi, Hoa Châu nuốt cay đắng ráng vuốt giận, đợi khi có thời gian lập tức gọi điện cho Tô Hải hỏi rõ ngọn ngành, nhưng cô ta gọi đến mức muốn cháy máy thì thuê bao vẫn không liên lạc được.
Đầu giờ chiều đợi lão Hắc quay trở lại công ty, Hoa Châu cũng rời nhà đi đến thẳng chung cư tìm Tô Hải. Từ xa trên dãy hành lang, nhìn thấy bảo vệ chung cư đang giám sát nhóm công nhân lắp lại cửa nhà của Tô Hải, tự khắc trong lòng Hoa Châu có điều chẳng lành.
Ngay lập tức, Hoa Châu bước nhanh chân về phía bảo vệ giám sát, cô ta ngoài mặt cố giữ vẻ bình tĩnh, mỉm cười dò hỏi: “Chào anh, không biết ở đây vừa xảy ra chuyện gì vậy?”
Vừa thấy người đối diện, người bảo vệ ngoài bốn mươi tuổi liền nhận ra, dáng vẻ ông ta thành thật đáp: “Cô Hoa Châu đó à, nghe nói hôm nay anh trai cô hẹn vợ người ta tới nhà, sau đó bị chồng cô gái đó kéo người đến đánh ghen. Tháng này anh ta đã dẫn phụ nữ về nhà sơ sơ cũng bốn năm người rồi, nhưng hình như lần này không may mắn như những lần trước.”
Hoa Châu vừa nghe tới đã lập tức trợn mắt kinh ngạc, nhưng rất nhanh cô ta phải vội nặn ra nụ cười gượng gạo. Sau khi biết bệnh viện Tô Hải được đưa vào, Hoa Châu trong lòng gấp gáp muốn đi tìm anh ta.
Trước mặt người khác Hoa Châu giữ dáng vẻ bình tĩnh, thế nhưng vừa bước vào thang máy thì bao nhiêu phẫn nộ đều hiện rõ trên mặt cô ta.
Hoa Châu tức đến mức không thở nổi, cô ta đứng dựa vào vách thang máy, hai bàn tay siết chặt thành nắm đấm, hai mắt trừng trừng ứa trào nước mắt.
Bấy lâu nay Hoa Châu tin tưởng Tô Hải vô điều kiện, tin tưởng cả tương lai đẹp đẽ anh ta vẽ nên. Kể cả khi Tô Hải nói với bảo vệ chung cư rằng Hoa Châu chỉ là em gái, để sau này cô ta thuận tiện công khai trở thành phu nhân nhà họ Hắc, cô ta vẫn không hề nghi ngờ.
Để rồi vào ngày hôm nay, ngày Hoa Châu tự tin lấy những gì Tô Hải đưa giao cho lão Hắc, kết quả nhận về là những lời mắng chửi tệ bạc, còn anh ta lại mất hút với bí mật kinh tởm kia.
Có lẽ suốt hai năm qua, Tô Hải ngốn không ít tiền Hoa Châu đào về, vậy nên bây giờ anh ta muốn tìm đối tượng mới, càng không muốn nhận đứa con trong bụng cô ta là con mình.
Nhưng nửa chừng, Hoa Châu chợt bừng tỉnh nhớ ra điều gì đó, cô ta vội bấm số tầng quay ngược lên. Vừa gấp gáp bước đi, Hoa Châu vừa mở sẵn hình ảnh trong điện thoại, khi đến gần chỗ bảo vệ giám sát đang đứng, cô ta liền nhanh chóng đưa ra cho anh ta xem.
“Ban nãy tôi quên hỏi, người vợ và người chồng mà anh nói có phải hai người này không?”
Người bảo vệ nhìn gương mặt được chụp chính diện của Hắc Phàm và Quách Mẫn Nghi trong điện thoại liền gật đầu: “Người vợ thì đúng rồi, nhưng người chồng thì không phải.”
Nghe câu trả lời của người bảo vệ, tâm trí của Hoa Châu càng lúc càng hỗn loạn.
Từ trên đi xuống hầm đỗ xe, suốt đoạn đường Hoa Châu đều nghĩ về những lời người bảo vệ kia nói, không rõ vì sao Quách Mẫn Nghi có liên quan còn Hắc Phàm thì không.
Nếu ngẫm kỹ lại một chút, sáng nay Hắc Phàm đi họp tranh chức, Quách Mẫn Nghi trong thời gian đó lại đích thân đến tìm Tô Hải còn kéo người đến quậy phá, chứng tỏ Hắc Phàm và Quách Mẫn Nghi đã có sắp xếp trước.
Hơn nữa không chỉ đơn giản là sắp xếp trước, mà còn có thể cả hai đã phát hiện ra Tô Hải có liên quan trong cuộc chiến gia đấu của nhà họ Hắc.
Điều này cũng đồng nghĩa, Hắc Phàm và Quách Mẫn Nghi đã phát hiện ra mối quan hệ giữa Hoa Châu và Tô Hải.
Bây giờ cô ta nhắm mắt cũng biết, chắc chắn là do Tô Hải cố chấp không chịu dọn nhà đi khi Hắc Phàm chuyển đến căn hộ đối diện, thế nên mới bị bảo vệ và hàng xóm tọc mạch về chuyện của bọn họ.
Một bước để trở thành phu nhân nhà họ Hắc và hưởng toàn bộ gia sản, chưa kịp bắt đầu đã kết thúc, mà Tô Hải lúc này cũng trở thành kẻ vô dụng.
Trong khi đó ở biệt thự của Hắc Phàm, Quách Mẫn Nghi ngồi một mình trong nhà bếp. Vốn dĩ ban đầu “suýt” bị anh đưa đi đăng ký kết hôn, thế nhưng sau khi nhận được điện thoại của Trần Phi, anh phải thay đổi kế hoạch vì có việc khác cần ưu tiên giải quyết.
Trước khi Hắc Phàm rời nhà, anh đã dặn dò Quách Mẫn Nghi phải xem đi xem lại toàn bộ clip nóng của Tô Hải và những người phụ nữ kia để tìm ra vấn đề cho anh. Nhưng càng xem cô chỉ càng cảm thấy buồn nôn, xem thế nào cũng không hiểu rốt cuộc vấn đề Hắc Phàm muốn tìm là gì.
Quách Mẫn Nghi ngồi hai tay chống cằm, mặt mày cau có không tự nguyện theo dõi màn hình máy tính đang đặt cách xa trước mặt nửa mét. Tô Hải bình thường ăn mặc chỉn chu cứ ngỡ nghiêm túc tử tế, nhưng cởi quần áo ra thì cuộc sống thác loạn đến khinh sợ.
Càng nhìn Tô Hải, trong đầu Quách Mẫn Nghi càng không ngừng hiện lên những ý nghĩ phán xét. Khi thấy người phụ nữ thân trần như mộng quỳ dưới sàn, thuần thục nuốt nhả thứ giữa hai chân anh ta, cô không kìm được bĩu môi chê bai.
“Chậc, ‘hàng’ nhỏ như vậy mà nhu cầu sinh lý cũng cao nhỉ?”
Sau khi thốt ra một câu nhận xét thật lòng, Quách Mẫn Nghi bất giác nghĩ sang Hắc Phàm. Cô gãi gãi đầu khó hiểu, từ biểu cảm đến giọng nói lẩm bẩm đều toát lên sự hoài nghi.
“Chẳng lẽ thiếu gia bị yếu sinh lý?”
Tô Hải có ‘hàng’ thế kia phải ngủ với hết người này đến người khác để giải tỏa, nhưng theo những gì Quách Mẫn Nghi biết, Hắc Phàm đã đạt độ tuổi trưởng thành vào chín năm trước, hơn nữa ‘hàng’ cũng gấp đôi Tô Hải, tuy nhiên cô chưa từng nghe anh nhắc đến chuyện tình cảm hay quan hệ nam nữ.
Chỉ hai năm đổ lại đây, khi Hắc Phàm phát hiện có thể dùng việc giải tỏa nhu cầu sinh lý để trấn áp cơn nghiện, thì anh mới thường xuyên phát sinh chuyện giường chiếu, đáng nói trong suốt thời gian đó anh hầu như chỉ ở nhà với Quách Mẫn Nghi.
Vậy lý do vì sao Hắc Phàm trải qua độ tuổi dậy thì tò mò, đạt đến độ tuổi trưởng thành có thể thỏa mãn thân xác nhưng anh lại không đề cập đến?
Hay là Hắc Phàm giống như Tô Hải, trước mặt chỉ có một nhưng sau lưng lại giấu đến chục người dự phòng?
Càng suy luận máu nghi ngờ của Quách Mẫn Nghi lại càng nổi lên, cô khó chịu thở mạnh ra một hơi, tạm thời lắc đầu xua đuổi suy nghĩ không đâu.
Nhưng ngay khi Quách Mẫn Nghi nhìn lại màn hình thiếu sáng trước mặt, phản chiếu qua mặt kính là Hoa Châu đã đứng sau lưng cô từ bao giờ.
Vào ngay giây phút này, hai tay cô ta đang cầm dao giơ lên cao, mũi dao nhọn lại chĩa thẳng xuống người của Quách Mẫn Nghi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.