Nghiệp Duyên

Chương 1: Ngày Thiên Thần Nhỏ Chào Đời.

Kim Sứa

15/12/2024

Vào một ngày trời xanh mây trắng nắng vàng, đầy yên ả những mây trắng giữa bầu trời trong xanh bồng bềnh êm dịu yêu thương.

* Thành Phố A *

Tại một bệnh viện phụ sản lớn nhất nhì thành phố đang có một người phụ nữ quằn quại đau đớn bấu lấy tay người đàn ông dìu mình đi vào bên trong bệnh viện. Khi vào trong, các ý tá liền tấp nập chạy đến để dìu người phụ nữ ấy một cách cẩn thận và đầy kính trọng.

Người phụ nữ cố gắng gồng mình nén hạ cơn đau cơn gò chuyển dạ cất giọng nói.

" Đau...Đau quá! "

Một nữ y tá nói lớn với giọng đầy khẩn trương.

" Nhanh băng ca đâu! Vỡ ối ! Vỡ ối rồi nhanh lên! "

Một chiếc băng ca được đẩy lại và các bác sĩ lẫn y tá đỡ người phụ nữ lên và đẩy đi một cách gấp gáp vào một phòng sanh. Người đàn ông đi theo bấy giờ đã đầy lo lắng mồ hôi nhễ nhại, ông chạy theo nhưng chẳng được vào trong, đành ngồi lại hàng ghế bên ngoài để chờ người vợ.

Ông ngồi xuống, hai đôi bàn tay đan vào nhau và nắm chặt lại, đầu gục xuống thầm cầu nguyện.

" Ông trời ơi, hãy cho vợ con của con được mẹ tròn con vuông có được không ông. "

Xung quanh im lặng như tờ, vài phút sau bỗng có một tiếng khóc oa oa phá vỡ bầu không khí yên ắng đó.

Người đàn ông nghe tiếng khóc liền đứng bật dậy đôi mắt đầy sự mong chờ nhìn vào phòng sanh. Từ trong bác sĩ trưởng đi ra người bác sĩ đặt tay lên vai ông cười niềm nở nói.

" Chúc mừng cha đứa bé, mẹ tròn con vuông rồi!!! "

Người đàn ông nhận được lời chúc và câu nói ấy gương mặt lo lắng nay đã hạnh phúc vô cùng, ông nắm tay bác sĩ cúi đầu giọng đầy xúc động.

" Cảm ơn bác sĩ ! Cảm ơn bác sĩ nhiều lắm ! "

Sau một hồi sắp xếp phòng hồi sức ổn định, ông đứng trước cánh cửa đưa đôi bàn tay run rẩy mở cửa và bước vào trong. Có một giọng nói dịu dàng, ngọt ngào cất lên.



" Chồng à, anh lại đây xem con chúng ta này, thằng bé giống anh lắm đó. "

Người đàn ông với trái tim tràn ngập niềm hạnh phúc bước lại gần chiếc giường có người vợ và đứa con đang nằm, ông ngồi trên chiếc ghế cạnh giường ánh mắt đầy niềm vui nhìn đứa con của mình rồi lại nhìn vợ bằng ánh mắt như đau lòng nhẹ giọng nói.

" Anh xin lỗi, anh không biết sanh con lại đau đến thế,...vợ à, anh xin lỗi. "

Người vợ vừa hạnh phúc vừa bất lực chỉ đành cười nhẹ lắc đầu rồi nói.

" Không sao đâu mà, vì vậy hãy yêu thương thành tích này của anh đi, tiểu bảo bối đã ra đời rồi mà, anh hãy là người ba tốt nhất nhé? "

Người chồng gật đầu giọng đầy chắc chắn nói.

" Dạ vợ! Anh sẽ là người chồng tốt, sẽ là người ba yêu thương con nhất ! "

Cả hai vợ chồng cười trong sự hạnh phúc và ấm áp này, người chồng nhẹ nhàng bế đứa bé trên tay quay sang nhìn người vợ trong hạnh phúc và nói.

" Em đã nghĩ tên con chưa vợ à? "

Người phụ nữ nhẹ gật đầu.

" Thằng bé sẽ tên là Đường Thiên Di. "

Người chồng gật đầu cười và nói.

" Tên đẹp, tên vợ đặt rất đẹp. Từ giờ con là Đường Thiên Di, là Tiểu Bảo Bối nhà họ Đường! Con trai của ba. "

Đứa trẻ cất tiếng khóc oa oa như đáp lại lời nói của ông.

Đúng vậy người đàn ông này chính là chủ tịch của công ty Đường Hoa, là một trong những công ty lớn có doanh thu khủng của xã hội và là người có danh tiếng lừng lẫy.



Đường Thiên Di là cái tên mà phu nhân nhà Đường vừa đặt cho con của họ, một cái tên ngọt ngào và rộng lớn cho tương lai của con trai họ.

Hôm nay ngày 17 tháng 4 năm 20XX ngày mà cậu con trai cả nhà họ Đường ra đời. Các báo chí truyền thông đã tập trung bên ngoài bệnh viện đông đảo. Đã rất nhanh một số thông tin đứa bé chào đời đã được lan truyền rộng rãi.

Với một bài báo đưa tin Chào Mừng Tiểu Thiên Thần Của Nhà Họ Đường Chào đời!

Từ ngoài cửa phòng hồi sức có một bóng người gõ cửa. Ông Đường đi lại mở cửa và khi mở ông đã phải bất ngờ.

" Ôi ! Ông bạn của tôi đây mà vào trong, vào trong đi. "

Cả hai vui vẻ bước vào trong. Phu nhân nhà Đường bà nhẹ giọng nói.

" Là bác Phó đấy à,...mà phu nhân bác đâu rồi ở nhà giữ đứa nhỏ rồi sao. "

Ông Phó nhẹ lắc đầu nở một nụ cười khổ nói.

" Chuyện không nên nói, nhưng rất tiếc phải nói rằng...phu nhân của tôi....cô ấy mất cách đây 1 tháng rồi. "

Cả bầu không khí liền trầm lặng yên ắng. Ông phó cười nhẹ phá vỡ sự yên lặng đó.

" Haha, đừng cứ trầm mặc như vậy cô ấy biết là sẽ la đấy, ôi chu choa, đứa bé thấy ghét chưa kìa."

Bầu không khí dần ổn định hơn sau lời nói của ông Phó, thời gian cứ trôi những lời chia buồn an ủi ông Phó rồi đến chúc mừng quan tâm đến đứa nhỏ Thiên Di.

Ông Phó cười rồi nói.

" Đợi sau này khi giới tính O và A của hai đứa nhỏ rõ ràng thì chúng ta tính chuyện thông gia chứ hả?! "

Ông Đường cười tay chỉ chỏ nói.

" Được được! Sau này rõ ràng sẽ sắp xếp. "

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

Nhận xét của độc giả về truyện Nghiệp Duyên

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook