Chương 162: Cổ Mộc Xuyên bị thích sát
Hoa Liễm Ngọc
22/11/2022
Báo...
Chuyện gì?
Bẩm Quốc Sư "đại quân chúng ta bỗng dưng bị đột nhập!"
Hạ Hầu Kỳ đang định ngủ, nghe thế thì bật dậy...
Kẻ đến là ai?
Sở Vĩ Vĩ thanh thoát bước lên trước mặt Hạ Hầu Kỳ...
Ồ, hoá ra là Sở Cung Chủ!
"Sao mỗi lần gặp nhau, Sở Cung Chủ cũng đều khiến cho ta kinh ngạc vậy?"
Cũng như lần này "đại quân của chúng tôi dừng chân qua đêm. Sở Cung Chủ ghé thăm như thế này, có phải là quá trịnh trọng rồi không?"
Sở Vĩ Vĩ mỉm cười "ừ thì cũng khá trịnh trọng, ngài Hạ Hầu không thích sao?"
Thích, ta đương nhiên là thích rồi. Được một mỹ nhân như Sở Cung Chủ ghé thăm, sao ta có thể không thích được chứ.
Nói đi, cô muốn gì đây?
Ý đồ của ta chắc ngài Hạ Hầu cũng không phải không biết.
Sở Cung Chủ, cô hà tất phải thế! Giữa ta và cô mỗi người phò một chủ.
Thì đúng rồi, ngài Hạ Hầu nói không sai. Chúng ta, mỗi người phò một chủ.
- Nhưng mà ngài xem, lần này ngài dẫn binh đến Đại Đô không phải là vì ta sao?
Ừm...
Vậy thì làm sao mà Sở Vĩ Vĩ tôi đồng ý được chứ? Đêm nay, đại quân của Đông Ngô nhất định phải chôn thây tại nơi này.
Cô...
Cấp báo...
Bẩm Quốc Sư, không hay rồi!
Nói...
Binh mã chúng ta bị đánh thuốc, tất cả đều đang ngủ say, lều trại thì bị phóng hoả!
"Sở Vĩ Vĩ, cô cũng thật cao tay".
Sở Vĩ Vĩ nhún vai!
Nhanh, nhanh...các người nhanh đi cứu hoả.
Muộn rồi ngài Hạ Hầu à!
"Sở Vĩ Vĩ, cô thật sự khiến cho ta mất kiên nhẫn rồi đấy".
Vậy sao?
Hình như là ngài Hạ Hầu cũng bị trúng thuốc rồi...
Cô...cô đã làm gì ta?
Ta đùa thôi, ngài Hạ Hầu lợi hại như thế, ta có thể làm được gì ngài. Ngài nghỉ ngơi đi, ta trở về Dực Thành đây...đêm đã khuya rồi!
Này...Sở Vĩ Vĩ...cô đã làm gì mà toàn thân ta cứng đờ vậy chứ? Này...
Sở Vĩ Vĩ tiêu sái rời đi.
Hạ Hầu Kỳ tức đến thở phì phò "không ngờ cô ta lại xảo quyệt như vậy!"
Lần này tên Liêu Mông kia lại kiếm cái cớ chèn ép mình nữa đây.
Báo...
Có chuyện gì thì nói nhanh!
Bẩm Quốc Sư "đã dập tắt đám cháy".
Con số cụ thể!
Bẩm Quốc Sư "binh mã của chúng ta thương vong hơn mười vạn".
Hạ Hầu Kỳ hét to "Sở Vĩ Vĩ, ta sẽ không tha cho cô".
- ---------------
Cổ Mộc Thành!
Khởi bẩm Hoàng Thượng "Thái Hậu đã tỉnh lại".
Cổ Mộc Xuyên vội chạy đến Trường Xuân Cung!
"Mẫu Hậu"
- Hoàng nhi của ta, con đến thăm ai gia đó à?
"Mẫu Hậu, người thấy thế nào rồi?"
Ai gia ổn!
Nhi thần sẽ cho mở yến tiệc mừng Mẫu Hậu khỏe lại.
Hoàng nhi của ta thật có lòng.
Vậy nhi thần cho người đi chuẩn bị!
Cổ Mộc Xuyên rất vui mừng, "Mẫu Hậu đã khỏe lại rồi, mình có thể yên tâm đến biên giới cùng với Vĩ nhi".
……………
Đêm yến tiệc!
Cổ Mộc Xuyên vì quá vui mừng nên uống khá nhiều...
Rầm...
Người đâu, mau đến cứu giá!
Thái Hậu, Thái Hậu muốn giết Hoàng Thượng.
Người đâu, cứu giá!
"Cổ Mộc Xuyên, hôm nay là ngày cuối cùng của ngươi".
Ngươi là ai?
Ha ha ha ha ha...
Ta chính là người đến lấy mạng của Cổ Mộc Xuyên ngươi!
Cổ Mộc Xuyên mơ hồ nhìn Thái Hậu, bất ngờ nhìn ra được linh hồn của Mục Nhiên "là cô ta"
"Cổ Mộc Xuyên, ngươi hãy đền mạng cho ta".
Mục Nhiên điên cuồng tấn công, nhưng Cổ Mộc Xuyên chỉ mãi né tránh chứ không đánh trả, sợ sẽ làm hại đến thân thể của Thái Hậu.
"Cổ Mộc Xuyên, hôm nay ta tuyệt đối sẽ không tha cho ngươi!"
Ầm...ầm...
Phựt...
Khụ khụ khụ...
Cổ Mộc Xuyên bị đâm thẳng vào ngực...
Cô nhanh chóng rời khỏi thân xác của Mẫu Hậu ta, đừng làm bẩn phụng thể của bà ấy.
Ngươi đừng hòng...
Cô...
Uỳnh...
Á...á...
Thu...
Thiên Thượng, là ngài!
Bạch Hạc bước đến đỡ Cổ Mộc Xuyên lên "Hoàng Thượng, người thấy sao rồi?"
Trẫm thấy rất khó thở!
Bạch Hạc hốt hoảng "người đã bị trúng độc rồi".
Cổ Mộc Xuyên liền bị ngất đi!
Loại độc dược mà Cổ Mộc Xuyên trúng lại không có thuốc giải, lần này là Bạch Hạc đã đích thân đến Cung Bắc Đẩu mời Huyền Thiên Thượng Đế đến cứu Cổ Mộc Xuyên!"
Bẩm Thiên Thượng, chất độc đã được tống ra khỏi cơ thể, giờ chỉ cần chăm sóc thêm vài hôm thì cậu ta sẽ khỏe lại.
Bạch Hạc khẽ lên tiếng "Huyền Thiên Thượng Đế có thể giúp ta xem bệnh cho một người nữa có được không?"
Vậy mời Thiên Thượng dẫn đường...
Bạch Hạc dẫn Huyền Thiên Thượng Đế đến Trường Xuân Cung thăm bệnh cho Thái Hậu.
Qua một hồi thăm khám thì Huyền Thiên Thượng Đế đưa ra kết luận "Thiên Thượng, người này đã bị ai đó giam giữ linh hồn!"
Cái gì? Linh hồn bị giam giữ rồi sao?
Phải!
Linh hồn của Thái Hậu hiện không ở trong Hoàng Cung!
Vậy có phải là sau khi tìm được linh hồn thì Thái Hậu sẽ tỉnh lại không?
Đúng là như vậy!
Là kẻ nào đã gây ra chuyện này?
Ta cũng không biết, đến lúc ta phải trở về Cung Bắc Đẩu!
Huyền Thiên Thượng Đế đi thong thả "chuyện hôm nay thật sự cảm ơn ngài!"
Thiên Thượng quá khách sáo rồi!
Huyền Thiên Thượng Đế để Bạch Hạc ta tiễn ngài một đoạn...
Thiên Thượng làm như thế khiến ta phải hoảng sợ rồi!
Thôi được rồi Huyền Thiên Thượng Đế "chúng ta đi thôi!"
Làm phiền Thiên Thượng!
Chuyện gì?
Bẩm Quốc Sư "đại quân chúng ta bỗng dưng bị đột nhập!"
Hạ Hầu Kỳ đang định ngủ, nghe thế thì bật dậy...
Kẻ đến là ai?
Sở Vĩ Vĩ thanh thoát bước lên trước mặt Hạ Hầu Kỳ...
Ồ, hoá ra là Sở Cung Chủ!
"Sao mỗi lần gặp nhau, Sở Cung Chủ cũng đều khiến cho ta kinh ngạc vậy?"
Cũng như lần này "đại quân của chúng tôi dừng chân qua đêm. Sở Cung Chủ ghé thăm như thế này, có phải là quá trịnh trọng rồi không?"
Sở Vĩ Vĩ mỉm cười "ừ thì cũng khá trịnh trọng, ngài Hạ Hầu không thích sao?"
Thích, ta đương nhiên là thích rồi. Được một mỹ nhân như Sở Cung Chủ ghé thăm, sao ta có thể không thích được chứ.
Nói đi, cô muốn gì đây?
Ý đồ của ta chắc ngài Hạ Hầu cũng không phải không biết.
Sở Cung Chủ, cô hà tất phải thế! Giữa ta và cô mỗi người phò một chủ.
Thì đúng rồi, ngài Hạ Hầu nói không sai. Chúng ta, mỗi người phò một chủ.
- Nhưng mà ngài xem, lần này ngài dẫn binh đến Đại Đô không phải là vì ta sao?
Ừm...
Vậy thì làm sao mà Sở Vĩ Vĩ tôi đồng ý được chứ? Đêm nay, đại quân của Đông Ngô nhất định phải chôn thây tại nơi này.
Cô...
Cấp báo...
Bẩm Quốc Sư, không hay rồi!
Nói...
Binh mã chúng ta bị đánh thuốc, tất cả đều đang ngủ say, lều trại thì bị phóng hoả!
"Sở Vĩ Vĩ, cô cũng thật cao tay".
Sở Vĩ Vĩ nhún vai!
Nhanh, nhanh...các người nhanh đi cứu hoả.
Muộn rồi ngài Hạ Hầu à!
"Sở Vĩ Vĩ, cô thật sự khiến cho ta mất kiên nhẫn rồi đấy".
Vậy sao?
Hình như là ngài Hạ Hầu cũng bị trúng thuốc rồi...
Cô...cô đã làm gì ta?
Ta đùa thôi, ngài Hạ Hầu lợi hại như thế, ta có thể làm được gì ngài. Ngài nghỉ ngơi đi, ta trở về Dực Thành đây...đêm đã khuya rồi!
Này...Sở Vĩ Vĩ...cô đã làm gì mà toàn thân ta cứng đờ vậy chứ? Này...
Sở Vĩ Vĩ tiêu sái rời đi.
Hạ Hầu Kỳ tức đến thở phì phò "không ngờ cô ta lại xảo quyệt như vậy!"
Lần này tên Liêu Mông kia lại kiếm cái cớ chèn ép mình nữa đây.
Báo...
Có chuyện gì thì nói nhanh!
Bẩm Quốc Sư "đã dập tắt đám cháy".
Con số cụ thể!
Bẩm Quốc Sư "binh mã của chúng ta thương vong hơn mười vạn".
Hạ Hầu Kỳ hét to "Sở Vĩ Vĩ, ta sẽ không tha cho cô".
- ---------------
Cổ Mộc Thành!
Khởi bẩm Hoàng Thượng "Thái Hậu đã tỉnh lại".
Cổ Mộc Xuyên vội chạy đến Trường Xuân Cung!
"Mẫu Hậu"
- Hoàng nhi của ta, con đến thăm ai gia đó à?
"Mẫu Hậu, người thấy thế nào rồi?"
Ai gia ổn!
Nhi thần sẽ cho mở yến tiệc mừng Mẫu Hậu khỏe lại.
Hoàng nhi của ta thật có lòng.
Vậy nhi thần cho người đi chuẩn bị!
Cổ Mộc Xuyên rất vui mừng, "Mẫu Hậu đã khỏe lại rồi, mình có thể yên tâm đến biên giới cùng với Vĩ nhi".
……………
Đêm yến tiệc!
Cổ Mộc Xuyên vì quá vui mừng nên uống khá nhiều...
Rầm...
Người đâu, mau đến cứu giá!
Thái Hậu, Thái Hậu muốn giết Hoàng Thượng.
Người đâu, cứu giá!
"Cổ Mộc Xuyên, hôm nay là ngày cuối cùng của ngươi".
Ngươi là ai?
Ha ha ha ha ha...
Ta chính là người đến lấy mạng của Cổ Mộc Xuyên ngươi!
Cổ Mộc Xuyên mơ hồ nhìn Thái Hậu, bất ngờ nhìn ra được linh hồn của Mục Nhiên "là cô ta"
"Cổ Mộc Xuyên, ngươi hãy đền mạng cho ta".
Mục Nhiên điên cuồng tấn công, nhưng Cổ Mộc Xuyên chỉ mãi né tránh chứ không đánh trả, sợ sẽ làm hại đến thân thể của Thái Hậu.
"Cổ Mộc Xuyên, hôm nay ta tuyệt đối sẽ không tha cho ngươi!"
Ầm...ầm...
Phựt...
Khụ khụ khụ...
Cổ Mộc Xuyên bị đâm thẳng vào ngực...
Cô nhanh chóng rời khỏi thân xác của Mẫu Hậu ta, đừng làm bẩn phụng thể của bà ấy.
Ngươi đừng hòng...
Cô...
Uỳnh...
Á...á...
Thu...
Thiên Thượng, là ngài!
Bạch Hạc bước đến đỡ Cổ Mộc Xuyên lên "Hoàng Thượng, người thấy sao rồi?"
Trẫm thấy rất khó thở!
Bạch Hạc hốt hoảng "người đã bị trúng độc rồi".
Cổ Mộc Xuyên liền bị ngất đi!
Loại độc dược mà Cổ Mộc Xuyên trúng lại không có thuốc giải, lần này là Bạch Hạc đã đích thân đến Cung Bắc Đẩu mời Huyền Thiên Thượng Đế đến cứu Cổ Mộc Xuyên!"
Bẩm Thiên Thượng, chất độc đã được tống ra khỏi cơ thể, giờ chỉ cần chăm sóc thêm vài hôm thì cậu ta sẽ khỏe lại.
Bạch Hạc khẽ lên tiếng "Huyền Thiên Thượng Đế có thể giúp ta xem bệnh cho một người nữa có được không?"
Vậy mời Thiên Thượng dẫn đường...
Bạch Hạc dẫn Huyền Thiên Thượng Đế đến Trường Xuân Cung thăm bệnh cho Thái Hậu.
Qua một hồi thăm khám thì Huyền Thiên Thượng Đế đưa ra kết luận "Thiên Thượng, người này đã bị ai đó giam giữ linh hồn!"
Cái gì? Linh hồn bị giam giữ rồi sao?
Phải!
Linh hồn của Thái Hậu hiện không ở trong Hoàng Cung!
Vậy có phải là sau khi tìm được linh hồn thì Thái Hậu sẽ tỉnh lại không?
Đúng là như vậy!
Là kẻ nào đã gây ra chuyện này?
Ta cũng không biết, đến lúc ta phải trở về Cung Bắc Đẩu!
Huyền Thiên Thượng Đế đi thong thả "chuyện hôm nay thật sự cảm ơn ngài!"
Thiên Thượng quá khách sáo rồi!
Huyền Thiên Thượng Đế để Bạch Hạc ta tiễn ngài một đoạn...
Thiên Thượng làm như thế khiến ta phải hoảng sợ rồi!
Thôi được rồi Huyền Thiên Thượng Đế "chúng ta đi thôi!"
Làm phiền Thiên Thượng!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.