Ngô Hoàng Vạn Tuế, Vạn Vạn Tuế
Chương 97: Sinh thần [Thượng]
Hành Yên Yên
04/11/2020
Chuyện thuyên chuyển quan lại Triều An Bắc Lộ đã trôi chảy, nhưng như thế nào an bài Doãn Thanh lại làm nàng có chút lưỡng lự cùng khó xử.
Nàng tất nhiên nhớ được chuyện ban đầu bản thân có hứa hẹn với hắn, càng nhớ rõ yêu cầu hắn nói---vẫn giữ lại làm kinh quan, nếu không được, thì xuất tri Triều An Bắc Lộ.
Không biết sao, nàng vô thức cảm thấy người này không thể để lâu ở bên người, nếu có thể để hắn xuất tri tới địa phương là chuyện không thể tốt hơn.
Nhưng lúc này Triều An Bắc Lộ không thiếu tri huyện, mà An Phủ, Chuyển Vận hai tư này lại không có chức mà một tân khoa tiến sĩ như Doãn Thanh có thể đảm nhiệm. Nàng càng nghĩ, cuối cùng vẫn là quyết định để cho Doãn Thanh tạm lưu lại kinh thành, vào Thái Phủ Tự chủ bộ còn khuyết, đợi qua nửa năm một năm, lại đem hắn điều xuất kinh.
Trái lại chính là sáu danh nữ tiến sĩ đăng đệ tiến sĩ khoa lần này.
Lần này tự nhiên bất đồng với mọi năm, sáu danh tân khoa nữ tiến sĩ này sẽ giữ quan vị gì, là chuyện cả triều văn võ chú mục đã lâu. Hoàng thượng buông tay mặc kệ, chỉ nói để cho Trung Thư tể chấp cùng Lại Bộ thương nghị mà làm, tất cả y lệ tiến sĩ khoa năm rồi là được. Nhưng tuy là nói vậy, Mạnh Đình Huy cũng không cách nào chân chính đem sáu danh nữ tiến sĩ này đánh đồng với nam tử được, càng không nguyện để cho các nàng ấy xuất tri địa phương, uổng phí cơ hội các nàng tân tân khổ khổ cố gắng mới có được.
Đang lúc nàng trái lo phải nghĩ, cố gắng nghĩ ra một tấu chương vẹn cả đôi đường để trình lên Trung Thư, Nội Đô Đường bên kia lại có người tới, nói là chư vị tể chấp đối với chuyện nữ tiến sĩ tân khoa đã thương nghị xong, mời Mạnh đại nhân duyệt qua.
Mạnh Đình Huy nhận lấy trát tử người nọ đưa tới, vội vã đảo qua một lượt, thấy Trung Thư cũng không muốn sáu danh nữ tử này xuất tri địa phương, lập tức liền yên lòng. Nhưng vừa nhìn kỹ lại, nàng lại không khỏi kinh ngạc---
Trung Thư có đề nghị, muốn chuẩn cho nhị giáp đệ lục danh Tả Thu Dung nhập Hàn Lâm Viện nhận chức biên tu.
Không nói tới hai, ba danh nhất giáp tiến sĩ khoa lần này cũng bất quá chỉ nhậm chức biên tu chính thất phẩm Hàn Lâm Viện, chỉ nói tới mấy vị lão thần Trung Thư, lúc nào thì đã chịu cam nguyện để cho nắm giữ chức vụ quan trọng rồi? Sao hôm nay giống như thái độ thay đổi hoàn toàn, lại bằng lòng để cho một nữ tiến sĩ nhị giáp đệ lục danh nhỏ bé nhập Hàn Lâm Viện làm quan đây!
Nàng suy nghĩ một hồi, vẫn không giải thích được nguyên do, liền thu lại trát tử, muốn đợi ngày mai lúc lúc triều sẽ diện kiến Hoàng thượng đình nghị chuyện này, để tránh cho vừa sơ ý một chút lại trúng chiêu của đám lão thần Trung Thư kia.
Nghĩ đến Hoàng thượng, nàng mới phảng phất giống như từ trong một đống rối ren này thoát ra được, nhớ tới bản thân vốn định vào cung đến Duệ Tư Điện cầu kiến, để hỏi cho rõ tối hôm qua hắn rốt cuộc vì sao lại xuất cung đi tìm nàng.
Lập tức liền kết thúc mấy chuyện vặt vãnh trong tay, vội vã đi ra cửa. Lúc đi qua hữu dịch môn, đúng lúc đụng phải tiểu thái giám ngày thường hầu hạ bên cạnh Hoàng thượng.
Tiểu thái giám đang muốn đi hướng Duệ Tư Điện, sau khi thấy nàng liền mười phần cung kính vấn an, nghe được nàng muốn đi tìm Hoàng thượng, liền vội vàng một đường dẫn nàng đi qua, trên đường còn trước sau cười hỏi Mạnh đại nhân thân thể đã khỏe lên chút nào chưa.
Mạnh Đình Huy biết nàng hôm nay không vào triều, Hoàng thượng nhất định là mượn cớ đặc chỉ thân thể nàng không khỏe, nên cũng cười nói: "Cũng đã khỏe hơn một chút rồi, bất luận thế nào cũng không dám ỷ vào Hoàng thượng đặc chỉ mà chậm trễ chính vụ được..."
Tiểu thái giám thấy nàng chịu tiếp lời, trở nên hết sức phấn khởi, nói: "Mạnh đại nhân hôm nay không vào triều trái lại thật đáng tiếc, Cổ tướng cùng Tả Thừa Chu đại nhân thỉnh Hoàng thượng đương đình hạ chiếu triệu kiến sáu vị nữ tiến sĩ lần này. Mấy vị nữ tiến sĩ kia quả thực thân mang tài học, trước mặt văn võ bá quan cũng dám lược nghị thời chính*, Hoàng thượng nghe xong long nhan đại duyệt, đối với mấy người đều có phong thưởng, trong đó đặc biệt Tả Thu Dung là nhiều nhất.
*lược nghị thời chính: ý kiến; ngôn luận; đề nghị tình hình chính trị đương thời.
Mạnh Đình Huy từng chữ từng chữ nghe vào tai, hơi nhíu mày, hoàn toàn đã hiểu ra.
Mấy cái lão thần Trung thư kia lúc nào thì bằng lòng để cho nữ tử vào Hàn Lâm Viện làm quan, rõ ràng là muốn rạo ra một Mạnh Đình Huy thứ hai đây mà!
Năm đó Mạnh Đình Huy nàng có thể mượn cơ hội vào Hàn Lâm Viện mới được Hoàng thượng sủng tín như vậy, hôm nay Tả Thu Dung này có thể làm cho Hoàng thượng đối với nàng ta nhìn bằng con mắt khác---đây không phải là theo tính toán của bọn họ sao!
Nàng không khỏi cười nhạt.
Đám lão thần kia thật là thông minh, biết Mạnh Đình Huy nàng lúc này chính là đang lúc đắc thế, nếu không thể làm cho nàng mất đi sự sủng tín của Hoàng thượng, thì liền nghĩ ra biện pháp mượn tay người khác mà dời đi tâm ý của Hoàng thượng---thật là nhìn xa trông rộng!
Mạnh Đình Huy ngươi không phải luôn miệng nói muốn nữ tiến sĩ đồng hưởng theo lệ của chính khoa tiến sĩ hay sao? Trung Thư tể chấp sẽ thành toàn cho tâm nguyện của ngươi, ngay cả đại môn Hàn Lâm Viện đều mở rộng sẵn cho những nữ tiến sĩ này, ngươi chẳng lẽ còn có thể bác một mảnh 'hảo ý' này của nhóm lão thần hay sao?
Trong đầu nàng thật nhanh suy tính, mơ hồ nhớ lại lúc ở Lại Bộ từng gặp qua Tả Thu Dung kia, trong ấn tượng của nàng cũng là một người có dung tư xuất chúng.
Lập tức chợt cảm thấy có chút không vui.
Nàng thầm nghĩ chính mình tính tình nóng nảy, lại không thể khắc chế lửa giận đang cuồn cuộn trong lồng ngực, tức thì ngay cả Duệ Tư Điện cũng không muốn đi, đối với tiểu thái giám cười nhạt, nói: "Công công vừa rồi nói tới, chính xác là ý tứ của Cổ tướng cùng Tả Thừa Chu đại nhân sao?"
Tiểu thái giám đâu có nhìn ra được sắc mặt nàng thay đổi, chỉ lo cười nói: "Hôm nay sau khi bãi triều, chúng ta còn nhìn thấy mấy cái nữ tiến sĩ kia vội tới nói lời cảm tạ với Cổ tướng kia mà!"
Mạnh Đình Huy vẫn cười nhạt, "Đột nhiên nhớ tới đã quên cầm theo tấu chương muốn trình cho Hoàng thượng, công công tạm đi trước đi, để ta trở về lấy rồi lại trở lại."
Tiểu thái giám giật mình, nhưng cũng không dám hỏi kỹ, chỉ đáp một tiếng rồi đi.
Nàng thấy người đi rồi, lúc này mới lạnh mặt, xoay người đi về hướng Nội Đô Đường.
Nhưng đi tới nửa đường, nàng liền dừng bước, xoay người rời cung, trực tiếp trở về Mạnh phủ.
Loại tâm tình này thật là xa lạ, làm nàng nhất thời không thể chống đỡ, chỉ cảm thấy chính mình trở nên không giống ngày thường, sao có thể thiếu kiên nhẫn như vậy?
Từ Đình mới bị bãi tướng, hữu bộc xạ còn khuyết sẽ do ai bổ nhiệm còn chưa rõ ràng, mà chuyện Triều An Bắc Lộ bên kia còn đợi nàng xử lý cẩn thận, nàng há có thể vào thời khắc mấu chốt này lại mất bình tĩnh như vậy.
Bỏ qua không nói tới tư tình, lần này lão thần bằng lòng cho phép nữ tiến sĩ nhập Hàn Lâm Viện vốn là chuyện tốt, nàng cần phải bắt lấy cơ hội này, biến tình hình bất lợi thành tình thế có lợi, mà không phải là đi đoán xem tâm ý của Hoàng thượng như thế nào.
...Vả lại, tâm ý của Hoàng thượng, như thế nào mà nàng có thể đoán được chứ?
Thẳng đến ngày hai mươi sáu tháng tám trước sinh nhật của Hoàng thượng, Mạnh Đình Huy đều vùi đầu vào chính vụ, chưa từng lén đi Duệ Tư Điện yết kiến. Nàng không đi, Hoàng thượng cũng không đặc biệt hạ chỉ truyền nàng, giữa hai người ngược lại tựa như thật sự bị ngăn cách bởi một tầng sương mờ.
Chuyện Doãn Thanh vào Thái Phủ nhậm chức chủ bộ bị khuyết, người khác lại không hỏi nhiều tới, mà Trung Thư lại càng sảng khoái thẩm chú trát tử mà nàng trình lên, như vậy hẳn là có liên quan tới chuyện tuyển chọn quan lại đối với tân khoa nữ tiến sĩ do nàng và Trung Thư cùng chấp chưởng.
Chuyện Tả Thu Dung vào Hàn Lâm Viện nhậm chức biên tu mặc dù không thể so với Mạnh Đình Huy năm đó mới vào Hàn Lâm Viện liền ở vị tu soạn, nhưng thấy học sĩ soạn chiếu cũng được ban cho ngân ngư đại, lại khiến cho trên dưới toàn triều nghị luận một hồi, đều nói rằng nữ tử này trong triều làm quan thật đúng là có thể đoạt được vị trí quan trọng, nhưng Mạnh Đình Huy lại đối với việc của Tả Thu Dung lại không cho là đúng, cũng thật khiến mọi người líu lưỡi không thôi.
Mạnh Đình Huy nghe xong, cũng chỉ cười cho qua mà thôi.
Lão thần Trung Thư muốn ngáng chân nàng, lại hoàn toàn ngược lại làm nàng tăng thêm thanh danh mà thôi.
Chỉ nói đến cải thí kim khoa năm nay là đúng hay sai, nói tới tân vị nữ quan ở trong triều, người trong thiên hạ nếu có bình nghị, ai có thể gạt đi nửa phần công lao của Mạnh Đình Huy nàng trong đó?
Nàng tất nhiên nhớ được chuyện ban đầu bản thân có hứa hẹn với hắn, càng nhớ rõ yêu cầu hắn nói---vẫn giữ lại làm kinh quan, nếu không được, thì xuất tri Triều An Bắc Lộ.
Không biết sao, nàng vô thức cảm thấy người này không thể để lâu ở bên người, nếu có thể để hắn xuất tri tới địa phương là chuyện không thể tốt hơn.
Nhưng lúc này Triều An Bắc Lộ không thiếu tri huyện, mà An Phủ, Chuyển Vận hai tư này lại không có chức mà một tân khoa tiến sĩ như Doãn Thanh có thể đảm nhiệm. Nàng càng nghĩ, cuối cùng vẫn là quyết định để cho Doãn Thanh tạm lưu lại kinh thành, vào Thái Phủ Tự chủ bộ còn khuyết, đợi qua nửa năm một năm, lại đem hắn điều xuất kinh.
Trái lại chính là sáu danh nữ tiến sĩ đăng đệ tiến sĩ khoa lần này.
Lần này tự nhiên bất đồng với mọi năm, sáu danh tân khoa nữ tiến sĩ này sẽ giữ quan vị gì, là chuyện cả triều văn võ chú mục đã lâu. Hoàng thượng buông tay mặc kệ, chỉ nói để cho Trung Thư tể chấp cùng Lại Bộ thương nghị mà làm, tất cả y lệ tiến sĩ khoa năm rồi là được. Nhưng tuy là nói vậy, Mạnh Đình Huy cũng không cách nào chân chính đem sáu danh nữ tiến sĩ này đánh đồng với nam tử được, càng không nguyện để cho các nàng ấy xuất tri địa phương, uổng phí cơ hội các nàng tân tân khổ khổ cố gắng mới có được.
Đang lúc nàng trái lo phải nghĩ, cố gắng nghĩ ra một tấu chương vẹn cả đôi đường để trình lên Trung Thư, Nội Đô Đường bên kia lại có người tới, nói là chư vị tể chấp đối với chuyện nữ tiến sĩ tân khoa đã thương nghị xong, mời Mạnh đại nhân duyệt qua.
Mạnh Đình Huy nhận lấy trát tử người nọ đưa tới, vội vã đảo qua một lượt, thấy Trung Thư cũng không muốn sáu danh nữ tử này xuất tri địa phương, lập tức liền yên lòng. Nhưng vừa nhìn kỹ lại, nàng lại không khỏi kinh ngạc---
Trung Thư có đề nghị, muốn chuẩn cho nhị giáp đệ lục danh Tả Thu Dung nhập Hàn Lâm Viện nhận chức biên tu.
Không nói tới hai, ba danh nhất giáp tiến sĩ khoa lần này cũng bất quá chỉ nhậm chức biên tu chính thất phẩm Hàn Lâm Viện, chỉ nói tới mấy vị lão thần Trung Thư, lúc nào thì đã chịu cam nguyện để cho nắm giữ chức vụ quan trọng rồi? Sao hôm nay giống như thái độ thay đổi hoàn toàn, lại bằng lòng để cho một nữ tiến sĩ nhị giáp đệ lục danh nhỏ bé nhập Hàn Lâm Viện làm quan đây!
Nàng suy nghĩ một hồi, vẫn không giải thích được nguyên do, liền thu lại trát tử, muốn đợi ngày mai lúc lúc triều sẽ diện kiến Hoàng thượng đình nghị chuyện này, để tránh cho vừa sơ ý một chút lại trúng chiêu của đám lão thần Trung Thư kia.
Nghĩ đến Hoàng thượng, nàng mới phảng phất giống như từ trong một đống rối ren này thoát ra được, nhớ tới bản thân vốn định vào cung đến Duệ Tư Điện cầu kiến, để hỏi cho rõ tối hôm qua hắn rốt cuộc vì sao lại xuất cung đi tìm nàng.
Lập tức liền kết thúc mấy chuyện vặt vãnh trong tay, vội vã đi ra cửa. Lúc đi qua hữu dịch môn, đúng lúc đụng phải tiểu thái giám ngày thường hầu hạ bên cạnh Hoàng thượng.
Tiểu thái giám đang muốn đi hướng Duệ Tư Điện, sau khi thấy nàng liền mười phần cung kính vấn an, nghe được nàng muốn đi tìm Hoàng thượng, liền vội vàng một đường dẫn nàng đi qua, trên đường còn trước sau cười hỏi Mạnh đại nhân thân thể đã khỏe lên chút nào chưa.
Mạnh Đình Huy biết nàng hôm nay không vào triều, Hoàng thượng nhất định là mượn cớ đặc chỉ thân thể nàng không khỏe, nên cũng cười nói: "Cũng đã khỏe hơn một chút rồi, bất luận thế nào cũng không dám ỷ vào Hoàng thượng đặc chỉ mà chậm trễ chính vụ được..."
Tiểu thái giám thấy nàng chịu tiếp lời, trở nên hết sức phấn khởi, nói: "Mạnh đại nhân hôm nay không vào triều trái lại thật đáng tiếc, Cổ tướng cùng Tả Thừa Chu đại nhân thỉnh Hoàng thượng đương đình hạ chiếu triệu kiến sáu vị nữ tiến sĩ lần này. Mấy vị nữ tiến sĩ kia quả thực thân mang tài học, trước mặt văn võ bá quan cũng dám lược nghị thời chính*, Hoàng thượng nghe xong long nhan đại duyệt, đối với mấy người đều có phong thưởng, trong đó đặc biệt Tả Thu Dung là nhiều nhất.
*
Mạnh Đình Huy từng chữ từng chữ nghe vào tai, hơi nhíu mày, hoàn toàn đã hiểu ra.
Mấy cái lão thần Trung thư kia lúc nào thì bằng lòng để cho nữ tử vào Hàn Lâm Viện làm quan, rõ ràng là muốn rạo ra một Mạnh Đình Huy thứ hai đây mà!
Năm đó Mạnh Đình Huy nàng có thể mượn cơ hội vào Hàn Lâm Viện mới được Hoàng thượng sủng tín như vậy, hôm nay Tả Thu Dung này có thể làm cho Hoàng thượng đối với nàng ta nhìn bằng con mắt khác---đây không phải là theo tính toán của bọn họ sao!
Nàng không khỏi cười nhạt.
Đám lão thần kia thật là thông minh, biết Mạnh Đình Huy nàng lúc này chính là đang lúc đắc thế, nếu không thể làm cho nàng mất đi sự sủng tín của Hoàng thượng, thì liền nghĩ ra biện pháp mượn tay người khác mà dời đi tâm ý của Hoàng thượng---thật là nhìn xa trông rộng!
Mạnh Đình Huy ngươi không phải luôn miệng nói muốn nữ tiến sĩ đồng hưởng theo lệ của chính khoa tiến sĩ hay sao? Trung Thư tể chấp sẽ thành toàn cho tâm nguyện của ngươi, ngay cả đại môn Hàn Lâm Viện đều mở rộng sẵn cho những nữ tiến sĩ này, ngươi chẳng lẽ còn có thể bác một mảnh 'hảo ý' này của nhóm lão thần hay sao?
Trong đầu nàng thật nhanh suy tính, mơ hồ nhớ lại lúc ở Lại Bộ từng gặp qua Tả Thu Dung kia, trong ấn tượng của nàng cũng là một người có dung tư xuất chúng.
Lập tức chợt cảm thấy có chút không vui.
Nàng thầm nghĩ chính mình tính tình nóng nảy, lại không thể khắc chế lửa giận đang cuồn cuộn trong lồng ngực, tức thì ngay cả Duệ Tư Điện cũng không muốn đi, đối với tiểu thái giám cười nhạt, nói: "Công công vừa rồi nói tới, chính xác là ý tứ của Cổ tướng cùng Tả Thừa Chu đại nhân sao?"
Tiểu thái giám đâu có nhìn ra được sắc mặt nàng thay đổi, chỉ lo cười nói: "Hôm nay sau khi bãi triều, chúng ta còn nhìn thấy mấy cái nữ tiến sĩ kia vội tới nói lời cảm tạ với Cổ tướng kia mà!"
Mạnh Đình Huy vẫn cười nhạt, "Đột nhiên nhớ tới đã quên cầm theo tấu chương muốn trình cho Hoàng thượng, công công tạm đi trước đi, để ta trở về lấy rồi lại trở lại."
Tiểu thái giám giật mình, nhưng cũng không dám hỏi kỹ, chỉ đáp một tiếng rồi đi.
Nàng thấy người đi rồi, lúc này mới lạnh mặt, xoay người đi về hướng Nội Đô Đường.
Nhưng đi tới nửa đường, nàng liền dừng bước, xoay người rời cung, trực tiếp trở về Mạnh phủ.
Loại tâm tình này thật là xa lạ, làm nàng nhất thời không thể chống đỡ, chỉ cảm thấy chính mình trở nên không giống ngày thường, sao có thể thiếu kiên nhẫn như vậy?
Từ Đình mới bị bãi tướng, hữu bộc xạ còn khuyết sẽ do ai bổ nhiệm còn chưa rõ ràng, mà chuyện Triều An Bắc Lộ bên kia còn đợi nàng xử lý cẩn thận, nàng há có thể vào thời khắc mấu chốt này lại mất bình tĩnh như vậy.
Bỏ qua không nói tới tư tình, lần này lão thần bằng lòng cho phép nữ tiến sĩ nhập Hàn Lâm Viện vốn là chuyện tốt, nàng cần phải bắt lấy cơ hội này, biến tình hình bất lợi thành tình thế có lợi, mà không phải là đi đoán xem tâm ý của Hoàng thượng như thế nào.
...Vả lại, tâm ý của Hoàng thượng, như thế nào mà nàng có thể đoán được chứ?
Thẳng đến ngày hai mươi sáu tháng tám trước sinh nhật của Hoàng thượng, Mạnh Đình Huy đều vùi đầu vào chính vụ, chưa từng lén đi Duệ Tư Điện yết kiến. Nàng không đi, Hoàng thượng cũng không đặc biệt hạ chỉ truyền nàng, giữa hai người ngược lại tựa như thật sự bị ngăn cách bởi một tầng sương mờ.
Chuyện Doãn Thanh vào Thái Phủ nhậm chức chủ bộ bị khuyết, người khác lại không hỏi nhiều tới, mà Trung Thư lại càng sảng khoái thẩm chú trát tử mà nàng trình lên, như vậy hẳn là có liên quan tới chuyện tuyển chọn quan lại đối với tân khoa nữ tiến sĩ do nàng và Trung Thư cùng chấp chưởng.
Chuyện Tả Thu Dung vào Hàn Lâm Viện nhậm chức biên tu mặc dù không thể so với Mạnh Đình Huy năm đó mới vào Hàn Lâm Viện liền ở vị tu soạn, nhưng thấy học sĩ soạn chiếu cũng được ban cho ngân ngư đại, lại khiến cho trên dưới toàn triều nghị luận một hồi, đều nói rằng nữ tử này trong triều làm quan thật đúng là có thể đoạt được vị trí quan trọng, nhưng Mạnh Đình Huy lại đối với việc của Tả Thu Dung lại không cho là đúng, cũng thật khiến mọi người líu lưỡi không thôi.
Mạnh Đình Huy nghe xong, cũng chỉ cười cho qua mà thôi.
Lão thần Trung Thư muốn ngáng chân nàng, lại hoàn toàn ngược lại làm nàng tăng thêm thanh danh mà thôi.
Chỉ nói đến cải thí kim khoa năm nay là đúng hay sai, nói tới tân vị nữ quan ở trong triều, người trong thiên hạ nếu có bình nghị, ai có thể gạt đi nửa phần công lao của Mạnh Đình Huy nàng trong đó?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.