Chương 12: Bạo Đản Thần Côn
Đang cập nhật
19/11/2019
Bang....
Đại chùy đập mạnh vào trường côn, đem Hải hất văng vào vách đá. Dư chấn làm cánh tay hắn run lên bần bật.
•Chết tiệt...
Hải cắn răng mắng. Cái tên đại thủ lĩnh này sao trâu bò như vậy.
Tên Cổ Yêu Tộc đại thủ lĩnh đắc thế không tha người, cầm chùy đuổi theo. Quyết đập chết Hải mới thôi.
•Hừ,..
Hải hừ lạnh. Trường côn chọt vào vách động làm đà bật người bay lên.
•Tưởng lão tử dễ bắt nạt sao...
Hắn hét lớn. Pháp lực vận chuyển. Một côn dập ra mạnh mẽ hơn gấp mấy lần.
Bốp..
Cổ Yêu Tộc đại thủ lĩnh bởi vì khinh địch liền bị một đập thẳng vào đầu, lảo đảo lui về sau mấy bước. Cả đầu cũng bắt đầu đổ máu.
•Cmn, khi dễ lão tử. Lão tử đánh ngươi đầu nở hoa..
Hải hét lớn lấy phong độ. Vung trường côn quất túi bụi vào Cổ Yêu Tộc đại thủ lĩnh. Mỗi một côn đều dùng đến pháp lực. Cổ Yêu Tộc đại thủ lĩnh nhấn thời không đỡ kịp, bị đập tơi bời.
Hải càng đánh càng hăng, không màn đến pháp lực tiêu hao đập cho tên đại thủ lĩnh kêu cha gọi mẹ.
•Bạo đản thần côn...
Vẻ mặt Hải bỗng trở nên ác liệt. Một côn cực tốc hướng bộ hạ tên đại thủ lĩnh mà công phá.
•Aaaaaaaa....
Một đạo tiếng hét tê tâm liệt phế vang lên làm toàn trường kinh ngạc nhìn sang. Chỉ thấy tên Cổ Yêu Tộc đại thủ lĩnh run rẩy quỳ gối dưới đất, hai tay kịch liệt bưng dũng quần, vẻ mặt tràn lan bị ai. Thứ bên dưới của hắn đang không ngừng chảy máu.
Nát, nát thật rồi. Một gậy tan bi nát súng.
•Hừ để xem ngươi còn hung hăng hay không.
Hải chống trường côn xuống đất đắc ý nói.
Tên đại thủ lĩnh gắt gao nhìn hắn, rất muốn nói gì đó nhưng đau đớn thốt không ra lời.
•Kết thúc rồi. Từ lúc ngươi dám bắt nhân loại làm lô đỉnh thì ngươi cũng đã sớm xác cmn định kết cục của mình.. Chết đi...
Đoạn Hải vận hết khí lực đập tới một côn, ý đồ đem Cổ Yêu Tộc đại thủ lĩnh một gậy đập chết.
•Đại lôi thuật...
Lúc này bỗng dưng từ bên trong động phát ra âm thanh. Một quả cầu lôi điện lập tức xoẹt qua hư không bay về phía Hải.
Hải phản ứng cực nhanh, lắc người một cái liền tránh được. Quả cầu lôi điện trượt qua Hải sau đó nện lên mặt đất đánh ra một cái hố to.
•Kẻ nào...
Hải tức giận quát.
Cộc cộc cộc...
Đáp lại hắn là tiếng bước chân. Một gã trung niên từ từ xuất hiện từ trong vùng tối.
•Thân thủ không tệ, vậy mà vẫn để ngươi tránh được..
Trung niên vừa ra tới liền mở lời.
•Ngươi là ai...
Hải không nể nang chỉ trường côn vào gã đó dò hỏi.
Người trước mặt này tuổi không quá ba mươi. Mặc trên người bộ đồ pháp sư cũ. Thân hình gầy gò, xanh xao. Nhất là đôi mắt thâm quầng đầy xảo trá.
•Ta sao, ta gọi là Diệt Chu Lăng Cô. Các ngươi dám đánh giết Cổ Yêu Tộc của ta nuôi, các ngươi đáng tội gì.
Diệt Chu Lăng Cô thâm trầm nói.
•Tội cm ngươi, thì ra lũ súc sinh này là ngươi nuôi sao.
Hải chửi ầm lên, không hề kiêng nể chút nào.
•Thạch Thánh , ta biết hắn. Hắn chính là môt tay pháp sư rất nổi tiếng. Tuy nhiên nghe đâu là sử dụng tà thuật gì đó nên bị giới pháp thuật truy sát. Sau đó thì hắn mất tích.
Lúc này tên thầy pháp mới đến gần kéo tay áo Hải khẽ nói.
•Tên kia vẫn còn chút kiến thức, vậy mà biết được thanh thế của ta.
Diệt Chu Lăng Cô khen ngợi tên thầy pháp.
•Hừ, mặc kệ ngươi là gì. Dám nuôi đám nghiệt súc này thì ngươi cũng chẳng hơn gì cầm thú. Kết cục liền xác cmn định vỡ mồm đi...
Hải cục súc nói. Rõ ràng chẳng xem tên trước mắt ra gì.
•Muốn chết...
Diệt Chu Lăng Cô giận dữ. Tên ghê tởm trước mặt vậy mà dám không xem hắn ra gì. Rõ ràng hắn đã ẩn đi thời gian lâu, dâm uy .. À không hung uy của hắn đã bị phai mờ.
•Ta muốn chết đấy, ngươi làm gì ta...
Hải tại chỗ thách thức. Đấu võ mồm sao lão tử nào sợ.
•Hừ, yêu tà trăm năm pháp lực đã đứng trước mặt bổn pháp sư vênh váo. Hôm nay ta sẽ trấn áp ngươi, cho ngươi vạn kiếp bất phục. Trấn Tà phù...
Diệt Chu Lăng Cô giận dữ quát. Lập tức rút ra một tấm phù màu đỏ, miệng phun chú ngữ. Tay bắt pháp quyết. Đem pháp lực truyền vào. Tấm phù liền như sống lại, tự đông bay về phía Hải.
•Nói nhiều làm gì. Chiến đi.
Hải cuồng hô, xách côn lao vào. Hắn và tấm phù rất nhanh chạm mặt. Sau khi bắt được khí tức của hắn tấm phù kia lập tức nổ tung. Một cổ lực lượng bàn bạc tuôn ra, đem hết thảy yêu tà đều trấn áp.
Hải nhướng mày một cái. Cổ tay đảo một vòng. Trường côn xoay tròn cực nhanh tạo thành một tấm khiên, đem cổ lực lượng kia toàn bộ cản lại.
•Hừ quá yếu...
Hải đáng bạt cổ lực lượng rồi nhìn Diệt Chu Lăng Cô uống nói.
•Có chút bản lĩnh. Cái này thì sao...
Diệt Chu Lăng Cô ứng khen một câu. Lật tay rút ra ba tấm phù, đem pháp lực phủ quáng sau đó ném ra.
•Âm Phong phù. Diệt cho ta...
Ba tấm phù theo lệnh của hắn lập tức nổ tung. Từ trong lá phù thoát ra ba đạo âm phong sau đó đem Hải bảo vây.
Âm phong cuồng bạo rít gào. Hội tụ thành một vòng xoáy. Sỏi đá bên trong cũng bị chém nát.
•Hừ ,trò mèo...
Hải khịt mũi coi thường. Đoạn hắn đem trường côn vung ra. Sau đó đem pháp lực trong nội thể bộc phát.
Ầm ầm ...
Không gian bỗng chốc bạo phát, hai luồng lực lượng va chạm tạo ra một trận phong ba cực lớn. Ngay cả đám người đang hỗn chiến cũng bị quét bay lả tả.
Đại chùy đập mạnh vào trường côn, đem Hải hất văng vào vách đá. Dư chấn làm cánh tay hắn run lên bần bật.
•Chết tiệt...
Hải cắn răng mắng. Cái tên đại thủ lĩnh này sao trâu bò như vậy.
Tên Cổ Yêu Tộc đại thủ lĩnh đắc thế không tha người, cầm chùy đuổi theo. Quyết đập chết Hải mới thôi.
•Hừ,..
Hải hừ lạnh. Trường côn chọt vào vách động làm đà bật người bay lên.
•Tưởng lão tử dễ bắt nạt sao...
Hắn hét lớn. Pháp lực vận chuyển. Một côn dập ra mạnh mẽ hơn gấp mấy lần.
Bốp..
Cổ Yêu Tộc đại thủ lĩnh bởi vì khinh địch liền bị một đập thẳng vào đầu, lảo đảo lui về sau mấy bước. Cả đầu cũng bắt đầu đổ máu.
•Cmn, khi dễ lão tử. Lão tử đánh ngươi đầu nở hoa..
Hải hét lớn lấy phong độ. Vung trường côn quất túi bụi vào Cổ Yêu Tộc đại thủ lĩnh. Mỗi một côn đều dùng đến pháp lực. Cổ Yêu Tộc đại thủ lĩnh nhấn thời không đỡ kịp, bị đập tơi bời.
Hải càng đánh càng hăng, không màn đến pháp lực tiêu hao đập cho tên đại thủ lĩnh kêu cha gọi mẹ.
•Bạo đản thần côn...
Vẻ mặt Hải bỗng trở nên ác liệt. Một côn cực tốc hướng bộ hạ tên đại thủ lĩnh mà công phá.
•Aaaaaaaa....
Một đạo tiếng hét tê tâm liệt phế vang lên làm toàn trường kinh ngạc nhìn sang. Chỉ thấy tên Cổ Yêu Tộc đại thủ lĩnh run rẩy quỳ gối dưới đất, hai tay kịch liệt bưng dũng quần, vẻ mặt tràn lan bị ai. Thứ bên dưới của hắn đang không ngừng chảy máu.
Nát, nát thật rồi. Một gậy tan bi nát súng.
•Hừ để xem ngươi còn hung hăng hay không.
Hải chống trường côn xuống đất đắc ý nói.
Tên đại thủ lĩnh gắt gao nhìn hắn, rất muốn nói gì đó nhưng đau đớn thốt không ra lời.
•Kết thúc rồi. Từ lúc ngươi dám bắt nhân loại làm lô đỉnh thì ngươi cũng đã sớm xác cmn định kết cục của mình.. Chết đi...
Đoạn Hải vận hết khí lực đập tới một côn, ý đồ đem Cổ Yêu Tộc đại thủ lĩnh một gậy đập chết.
•Đại lôi thuật...
Lúc này bỗng dưng từ bên trong động phát ra âm thanh. Một quả cầu lôi điện lập tức xoẹt qua hư không bay về phía Hải.
Hải phản ứng cực nhanh, lắc người một cái liền tránh được. Quả cầu lôi điện trượt qua Hải sau đó nện lên mặt đất đánh ra một cái hố to.
•Kẻ nào...
Hải tức giận quát.
Cộc cộc cộc...
Đáp lại hắn là tiếng bước chân. Một gã trung niên từ từ xuất hiện từ trong vùng tối.
•Thân thủ không tệ, vậy mà vẫn để ngươi tránh được..
Trung niên vừa ra tới liền mở lời.
•Ngươi là ai...
Hải không nể nang chỉ trường côn vào gã đó dò hỏi.
Người trước mặt này tuổi không quá ba mươi. Mặc trên người bộ đồ pháp sư cũ. Thân hình gầy gò, xanh xao. Nhất là đôi mắt thâm quầng đầy xảo trá.
•Ta sao, ta gọi là Diệt Chu Lăng Cô. Các ngươi dám đánh giết Cổ Yêu Tộc của ta nuôi, các ngươi đáng tội gì.
Diệt Chu Lăng Cô thâm trầm nói.
•Tội cm ngươi, thì ra lũ súc sinh này là ngươi nuôi sao.
Hải chửi ầm lên, không hề kiêng nể chút nào.
•Thạch Thánh , ta biết hắn. Hắn chính là môt tay pháp sư rất nổi tiếng. Tuy nhiên nghe đâu là sử dụng tà thuật gì đó nên bị giới pháp thuật truy sát. Sau đó thì hắn mất tích.
Lúc này tên thầy pháp mới đến gần kéo tay áo Hải khẽ nói.
•Tên kia vẫn còn chút kiến thức, vậy mà biết được thanh thế của ta.
Diệt Chu Lăng Cô khen ngợi tên thầy pháp.
•Hừ, mặc kệ ngươi là gì. Dám nuôi đám nghiệt súc này thì ngươi cũng chẳng hơn gì cầm thú. Kết cục liền xác cmn định vỡ mồm đi...
Hải cục súc nói. Rõ ràng chẳng xem tên trước mắt ra gì.
•Muốn chết...
Diệt Chu Lăng Cô giận dữ. Tên ghê tởm trước mặt vậy mà dám không xem hắn ra gì. Rõ ràng hắn đã ẩn đi thời gian lâu, dâm uy .. À không hung uy của hắn đã bị phai mờ.
•Ta muốn chết đấy, ngươi làm gì ta...
Hải tại chỗ thách thức. Đấu võ mồm sao lão tử nào sợ.
•Hừ, yêu tà trăm năm pháp lực đã đứng trước mặt bổn pháp sư vênh váo. Hôm nay ta sẽ trấn áp ngươi, cho ngươi vạn kiếp bất phục. Trấn Tà phù...
Diệt Chu Lăng Cô giận dữ quát. Lập tức rút ra một tấm phù màu đỏ, miệng phun chú ngữ. Tay bắt pháp quyết. Đem pháp lực truyền vào. Tấm phù liền như sống lại, tự đông bay về phía Hải.
•Nói nhiều làm gì. Chiến đi.
Hải cuồng hô, xách côn lao vào. Hắn và tấm phù rất nhanh chạm mặt. Sau khi bắt được khí tức của hắn tấm phù kia lập tức nổ tung. Một cổ lực lượng bàn bạc tuôn ra, đem hết thảy yêu tà đều trấn áp.
Hải nhướng mày một cái. Cổ tay đảo một vòng. Trường côn xoay tròn cực nhanh tạo thành một tấm khiên, đem cổ lực lượng kia toàn bộ cản lại.
•Hừ quá yếu...
Hải đáng bạt cổ lực lượng rồi nhìn Diệt Chu Lăng Cô uống nói.
•Có chút bản lĩnh. Cái này thì sao...
Diệt Chu Lăng Cô ứng khen một câu. Lật tay rút ra ba tấm phù, đem pháp lực phủ quáng sau đó ném ra.
•Âm Phong phù. Diệt cho ta...
Ba tấm phù theo lệnh của hắn lập tức nổ tung. Từ trong lá phù thoát ra ba đạo âm phong sau đó đem Hải bảo vây.
Âm phong cuồng bạo rít gào. Hội tụ thành một vòng xoáy. Sỏi đá bên trong cũng bị chém nát.
•Hừ ,trò mèo...
Hải khịt mũi coi thường. Đoạn hắn đem trường côn vung ra. Sau đó đem pháp lực trong nội thể bộc phát.
Ầm ầm ...
Không gian bỗng chốc bạo phát, hai luồng lực lượng va chạm tạo ra một trận phong ba cực lớn. Ngay cả đám người đang hỗn chiến cũng bị quét bay lả tả.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.