Chương 31: Bị Hiếp
Đang cập nhật
28/11/2019
Triệu Hàn Tiên dùng tiên lực cưỡng hiếp à không cưỡng ép Hỗn Ma Tiên ra
ngoài, tuy nhiên bất thành. Sự xâm thực của Hỗn Ma Tiên mạnh mẽ hơn nàng nghĩ. Cánh tay của nàng đã có hơn một nửa bị ma khí bao phủ.
•Chát...
Bất thình lình bàn tay phải của nàng đột nhiên tấn công, bởi vì không phòng bị nên nàng liền lãnh trọn một tát. Một bên má lập tức ửng đỏ , khóe miệng rỉ máu.
•Ngươi..
Triệu Hàn Tiên tức giận quát.
•Ha ha.. Tiện tỳ, tự mình tát mình cảm thấy như thế nào.
Hỗn Ma Tiên điên cuồng cười. Hắn rất hả hê.
•Ta sẽ khiến ngươi vạn kiếp bất phục.
Triệu Hàn Tiên bị chọc điên quát. Tay trái lập tức đánh lên tay phải.
•Ha ha.. Dưới Ma Tâm Thôn Phệ của ta còn muốn vùng vẫy. Ngoan ngoãn chịu khống chế đi.
Hỗn Ma Tiên cười lớn, điều khiển tay phải của Triệu Hàn Tiên đánh lại tay trái.
•Phanh phạng...
Triệu Hàn Tiên tựa như bị tâm thần phân liệt, không ngừng dùng hai tay đánh nhau. Mỗi một chiêu đều vô cùng tà ác. Hải một bên đầu nổi mấy dấu ? ? , hắn không hiểu Triệu Hàn Tiên đang làm cái gì.
•Ha ha, tiện tỳ ngươi không ngờ ta lại có thể phản công phải không. Nói cho ngươi biết ngay từ đầu ta chưa từng bị Kim Linh Cô hút vào, là ta hi sinh tinh mệnh bản nguyên để bám vào bên ngoài nó hòng tiếp cận ngươi mà thôi. Bây giờ ngươi đã trúng Ma Tâm Thôn Phệ của ta, ngươi đã là cá trong rọ rồi.
Hỗn Ma Tiên tuy không hiện ra hình dáng nhưng giọng nói vẫn vang vọng trông không gian như đang chọc tức Triệu Hàn Tiên.
•Hỗn đản, vô sỉ...
Triệu Hàn Tiên tức giận uống nói. Vẻ mặt nàng tuy không thay đổi nhưng trong lòng đã bắt đầu lo lắng. Cái lớp ma khí kia không thể giải trừ, nó đang không ngừng lan rộng giờ đã phủ hết phần vai của nàng.
•Ha ha ha...
Hỗn Ma Tiên lật được thuyền của Triệu Hàn Tiên trong lòng cực kỳ cao hứng, một tràng cười lập tức phun ra.
Thời gian trôi qua Triệu Hàn Tiên bắt đầu đổ mồ hôi. Nàng dần dần cảm thấy kiệt sức. Ma khí đã gần như bao phủ cơ thể nàng. Chỉ còn tâm trí là vẫn cố gắng chống chịu.
•Ha ha... Tiện tỳ, sắp chống không nổi rồi sao. Ngươi yên tâm, ta sẽ sử dụng tốt cơ thể của ngươi.
Hỗn Ma Tiên cười to đắc ý.
•Hừ ! Vọng tưởng, ta dù có chết cũng sẽ không để ngươi đắc lợi.
Triệu Hàn Tiên hừ lạnh. Nàng muốn tự sát. Thà là chết đi, nếu không để lọt vào tay Hỗn Ma Tiên nàng chắc chắn sẽ không có kết cục tốt.
•Muốn tự bạo sao, muộn rồi. Thiên Ma Lao Lung.
Hỗn Ma Tiên dường như đoán được ý nghĩ của Triệu Hàn Tiên khinh thường nói.
•Không thể... A phụt...
Triệu Hàn Tiên bỗng kêu lên. Ánh mắt cực độ kinh hãi. Đoạn không tự chủ phun một ngụm máu.
•Ha ha ha ha...
Hỗn Ma Tiên cười lớn. Kèm theo đó ánh mắt Triệu Hàn Tiên dần dần thay đổi, trở nên vô thần.
•Thân thể thật tuyệt.
Hỗn Ma Tiên trong thân xác Triệu Hàn Tiên bắt đầu vuốt ve chính mình rồi trầm trồ.
•Tiện tỳ, bắt đầu nhận lấy trả thù đi.
Hắn lẩm bẩm. Muốn cho Triệu Hàn Tiên nghe. Linh hồn của nàng tuy đã bị phong ấn nhưng vẫn còn có tri giác.
•Bây giờ chúng ta chơi trò gì đây nhỉ....
Triệu Hàn Tiên ( Hỗn Ma Tiên) đứng một mình nói.
•Ồ ! Hôm nay ta sẽ giúp ngươi nếm thử mùi vị nam nhân. Hắc hắc.
Đoạn hắn phát hiện Hải đang bị trói nằm ở một bên.Ánh mắt lập tức sáng lên. Rồi hắn rão bước đi qua.
•Cô... Cô muốn làm cái gì.
Hải lo sợ hỏi. Nhìn ánh mắt bất thiện của nàng ta lòng hắn cảm thấy bất an.
•Khanh khách.. Tiểu Bạch ngoan, tỷ tỷ sẽ cho đệ ăn.
Triệu Hàn Tiên cười như chuông đồng reo. Vẻ lạnh lùng ban đầu đã biến thành vẻ mị hoặc.
•Ta không muốn ăn, mau thả ta đi.
Hải muốn khóc rồi, hắn có cảm giác mình sắp bị ăn. nữ tử trước mặt không phải là con người, nàng là yêu nghiệt.
•Ồ ! Đừng sợ. Tỷ sẽ không hại đệ a.
Triệu Hàn Tiên ngồi xuống cạnh Hải mị nguyệt nói. Bàn tay yểu điệu chạy lên người hắn. Rồi trong lúc bất ngờ nàng bỗng cúi xuống hôn lên môi hắn.
•Cô !
Hải kinh ngạc hô. Đầu hắn nổ ong ong, không hiểu chuyện gì xảy ra. Chẳng lẽ nàng ta bị điên rồi. Ừm, tuy nhiên bờ môi thật tuyệt.
•Thật ngọt ngào..
Triệu Hàn Tiên ngẩn đầu. Mắt lim dim hưởng thụ. Đoạn nàng trèo lên ngồi trên người Hải. Hai tay ôm đầu hắn rồi bắt đầu cuồng hôn. Ban đầu chỉ hôn nhẹ, sau đó chuyển qua hôn sâu, rồi càng lúc càng nồng nhiệt. Nút môi đá lưỡi các kiểu. Hải bị nàng cưỡng hôn đầu óc quay mòng mòng. Lý trí ban đầu còn cố gắng chống cự, nhưng rồi cũng bị bờ môi của Triệu Hàn Tiên vùi lấp. Trong khoảnh khắc ấy, Triệu Hàn Tiên đột nhiên đem một hơi thở kỳ lạ thổi vào trong miệng hắn.
•Chụt...
Triệu Hàn Tiên tiếc nuối nút thêm thần nửa mới chịu rời môi. Nàng say mê liếm môi như vừa nếm qua mỹ thực nhân gian vậy. Rồi ánh mắt nàng hóa thành dã thú. Bàn tay nhỏ bé đem áo của Hải xé toạc ra như giấy vụn. Ngay cả dãy chu lăng cũng bị vứt. Tuy nhiên Hải vẫn không thể phản kháng, bị một luồng sức mạnh phong bế.
•Thật vạm vỡ...
Nhìn thân hình của Hải, Triệu Hàn Tiên liền khen ngợi một câu. Bàn tay ma mị vuốt ve khiến hắn đánh rùng mình.
•Cô nương, đùa vậy được rồi. Hay là chúng ta ngừng tại đây đi.
Hải cười yếu ớt, nài nỉ. Mặc dù hắn không phải trai tơ gì. Nhưng cảm giác bị hấp diêm như vầy hắn cảm giác không ổn.
•Chát...
Bất thình lình bàn tay phải của nàng đột nhiên tấn công, bởi vì không phòng bị nên nàng liền lãnh trọn một tát. Một bên má lập tức ửng đỏ , khóe miệng rỉ máu.
•Ngươi..
Triệu Hàn Tiên tức giận quát.
•Ha ha.. Tiện tỳ, tự mình tát mình cảm thấy như thế nào.
Hỗn Ma Tiên điên cuồng cười. Hắn rất hả hê.
•Ta sẽ khiến ngươi vạn kiếp bất phục.
Triệu Hàn Tiên bị chọc điên quát. Tay trái lập tức đánh lên tay phải.
•Ha ha.. Dưới Ma Tâm Thôn Phệ của ta còn muốn vùng vẫy. Ngoan ngoãn chịu khống chế đi.
Hỗn Ma Tiên cười lớn, điều khiển tay phải của Triệu Hàn Tiên đánh lại tay trái.
•Phanh phạng...
Triệu Hàn Tiên tựa như bị tâm thần phân liệt, không ngừng dùng hai tay đánh nhau. Mỗi một chiêu đều vô cùng tà ác. Hải một bên đầu nổi mấy dấu ? ? , hắn không hiểu Triệu Hàn Tiên đang làm cái gì.
•Ha ha, tiện tỳ ngươi không ngờ ta lại có thể phản công phải không. Nói cho ngươi biết ngay từ đầu ta chưa từng bị Kim Linh Cô hút vào, là ta hi sinh tinh mệnh bản nguyên để bám vào bên ngoài nó hòng tiếp cận ngươi mà thôi. Bây giờ ngươi đã trúng Ma Tâm Thôn Phệ của ta, ngươi đã là cá trong rọ rồi.
Hỗn Ma Tiên tuy không hiện ra hình dáng nhưng giọng nói vẫn vang vọng trông không gian như đang chọc tức Triệu Hàn Tiên.
•Hỗn đản, vô sỉ...
Triệu Hàn Tiên tức giận uống nói. Vẻ mặt nàng tuy không thay đổi nhưng trong lòng đã bắt đầu lo lắng. Cái lớp ma khí kia không thể giải trừ, nó đang không ngừng lan rộng giờ đã phủ hết phần vai của nàng.
•Ha ha ha...
Hỗn Ma Tiên lật được thuyền của Triệu Hàn Tiên trong lòng cực kỳ cao hứng, một tràng cười lập tức phun ra.
Thời gian trôi qua Triệu Hàn Tiên bắt đầu đổ mồ hôi. Nàng dần dần cảm thấy kiệt sức. Ma khí đã gần như bao phủ cơ thể nàng. Chỉ còn tâm trí là vẫn cố gắng chống chịu.
•Ha ha... Tiện tỳ, sắp chống không nổi rồi sao. Ngươi yên tâm, ta sẽ sử dụng tốt cơ thể của ngươi.
Hỗn Ma Tiên cười to đắc ý.
•Hừ ! Vọng tưởng, ta dù có chết cũng sẽ không để ngươi đắc lợi.
Triệu Hàn Tiên hừ lạnh. Nàng muốn tự sát. Thà là chết đi, nếu không để lọt vào tay Hỗn Ma Tiên nàng chắc chắn sẽ không có kết cục tốt.
•Muốn tự bạo sao, muộn rồi. Thiên Ma Lao Lung.
Hỗn Ma Tiên dường như đoán được ý nghĩ của Triệu Hàn Tiên khinh thường nói.
•Không thể... A phụt...
Triệu Hàn Tiên bỗng kêu lên. Ánh mắt cực độ kinh hãi. Đoạn không tự chủ phun một ngụm máu.
•Ha ha ha ha...
Hỗn Ma Tiên cười lớn. Kèm theo đó ánh mắt Triệu Hàn Tiên dần dần thay đổi, trở nên vô thần.
•Thân thể thật tuyệt.
Hỗn Ma Tiên trong thân xác Triệu Hàn Tiên bắt đầu vuốt ve chính mình rồi trầm trồ.
•Tiện tỳ, bắt đầu nhận lấy trả thù đi.
Hắn lẩm bẩm. Muốn cho Triệu Hàn Tiên nghe. Linh hồn của nàng tuy đã bị phong ấn nhưng vẫn còn có tri giác.
•Bây giờ chúng ta chơi trò gì đây nhỉ....
Triệu Hàn Tiên ( Hỗn Ma Tiên) đứng một mình nói.
•Ồ ! Hôm nay ta sẽ giúp ngươi nếm thử mùi vị nam nhân. Hắc hắc.
Đoạn hắn phát hiện Hải đang bị trói nằm ở một bên.Ánh mắt lập tức sáng lên. Rồi hắn rão bước đi qua.
•Cô... Cô muốn làm cái gì.
Hải lo sợ hỏi. Nhìn ánh mắt bất thiện của nàng ta lòng hắn cảm thấy bất an.
•Khanh khách.. Tiểu Bạch ngoan, tỷ tỷ sẽ cho đệ ăn.
Triệu Hàn Tiên cười như chuông đồng reo. Vẻ lạnh lùng ban đầu đã biến thành vẻ mị hoặc.
•Ta không muốn ăn, mau thả ta đi.
Hải muốn khóc rồi, hắn có cảm giác mình sắp bị ăn. nữ tử trước mặt không phải là con người, nàng là yêu nghiệt.
•Ồ ! Đừng sợ. Tỷ sẽ không hại đệ a.
Triệu Hàn Tiên ngồi xuống cạnh Hải mị nguyệt nói. Bàn tay yểu điệu chạy lên người hắn. Rồi trong lúc bất ngờ nàng bỗng cúi xuống hôn lên môi hắn.
•Cô !
Hải kinh ngạc hô. Đầu hắn nổ ong ong, không hiểu chuyện gì xảy ra. Chẳng lẽ nàng ta bị điên rồi. Ừm, tuy nhiên bờ môi thật tuyệt.
•Thật ngọt ngào..
Triệu Hàn Tiên ngẩn đầu. Mắt lim dim hưởng thụ. Đoạn nàng trèo lên ngồi trên người Hải. Hai tay ôm đầu hắn rồi bắt đầu cuồng hôn. Ban đầu chỉ hôn nhẹ, sau đó chuyển qua hôn sâu, rồi càng lúc càng nồng nhiệt. Nút môi đá lưỡi các kiểu. Hải bị nàng cưỡng hôn đầu óc quay mòng mòng. Lý trí ban đầu còn cố gắng chống cự, nhưng rồi cũng bị bờ môi của Triệu Hàn Tiên vùi lấp. Trong khoảnh khắc ấy, Triệu Hàn Tiên đột nhiên đem một hơi thở kỳ lạ thổi vào trong miệng hắn.
•Chụt...
Triệu Hàn Tiên tiếc nuối nút thêm thần nửa mới chịu rời môi. Nàng say mê liếm môi như vừa nếm qua mỹ thực nhân gian vậy. Rồi ánh mắt nàng hóa thành dã thú. Bàn tay nhỏ bé đem áo của Hải xé toạc ra như giấy vụn. Ngay cả dãy chu lăng cũng bị vứt. Tuy nhiên Hải vẫn không thể phản kháng, bị một luồng sức mạnh phong bế.
•Thật vạm vỡ...
Nhìn thân hình của Hải, Triệu Hàn Tiên liền khen ngợi một câu. Bàn tay ma mị vuốt ve khiến hắn đánh rùng mình.
•Cô nương, đùa vậy được rồi. Hay là chúng ta ngừng tại đây đi.
Hải cười yếu ớt, nài nỉ. Mặc dù hắn không phải trai tơ gì. Nhưng cảm giác bị hấp diêm như vầy hắn cảm giác không ổn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.