Chương 39: Chuyện Của Giao Nhân Tộc
Đang cập nhật
28/11/2019
•Huyết... Huyết thệ...
Trưởng lão Giao Nhân Tộc nghe nhắc đến hai H chữ uyết Thệ liền hoảng hốt. Rõ ràng hiểu được huyết thệ đáng sợ như thế nào. Một khi buông xuống liền không được làm trái, nếu không sẽ bị thiên khiển.
•Sao, không muốn...
Hải nhíu mày. Giọng điệu lập tức lạnh lẽo hơn mấy phần. Trưởng lão Giao Nhân Tộc nghe được lập tức thấp thỏm. Lão đang đứng giữa hai lựa chọn khó khăn. Cái nào cũng có khả năng đẩy Giao Nhân Tộc lên bờ vực diệt vong.
Thấy lão còn lưỡng lự sắc mặt Hải càng thêm âm trầm. Rõ ràng bọn này còn có tâm tư khác. Hiển nhiên là không muốn thực hiện theo lời hắn nói.
Trưởng lão Giao Nhân Tộc làm sao không để ý đến Hải. Trong lòng càng thêm rối bời. Mồ hôi trên trán chảy xuống như hạt đậu.
Trong lúc lão bối rối nhất, Hồng Ngư thiếu nữ bỗng dưng tiến tới. Nàng bơi qua, đứng trước mặt Hải rồi cúi đầu.
•Ngươi là có ý gì.
Hải mặt không thay đổi. Nghi hoặc hỏi đến.
•Đại nhân, tiện nữ có một thỉnh cầu. Chỉ cần người đáp ứng, Giao Nhân Tộc chúng ta sẽ tuân theo lập ra huyết thệ, đời đời thủ hộ Tử Cốc Hà. Giúp đỡ bách tính nơi đây. Thậm chí cam nguyện dưới trướng, tùy người sai bảo.
Hồng Ngư thần sắc bình thản, lời nói tinh tường dõng dạc. Tuy nhiên trong lòng nàng lại run rẩy không thôi. Nàng hiểu được những lời bản thân nói có chút quá phận. Cũng biết một mình nàng khó mà hiệu lệnh được toàn bộ tộc nhân. Tuy nhiên từ trong tiềm thức của mình, hết lần này đến lần khác lại mách bảo cho nàng người nam nhân trước mặt chính là cứu tinh, là người sẽ phá giải nguy cơ cho Giao Nhân Tộc. Vì vậy dù sợ hãi nàng vẫn cắn răng bước ra, ánh mắt nhìn đến Hải còn mang theo một tia mong chờ.
Trưởng lão Giao Nhân Tộc nghe được sắc mặt khẽ biến. Lão hiểu được Hồng Ngư đang muốn làm gì. Chỉ biết cười khổ một cái, trong lòng còn cho là nàng quá ngây thơ. Thật sự không biết chuyện này có thành công hay không, thế nhưng điều kiện nàng đưa ra thật quá lớn, chỉ sợ sẽ bị tộc nhân phản đối, chỉ trích. Bởi vì vấn đề này quá lớn, nó ảnh hưởng trực tiếp đến tương lai của toàn tộc.
•Nói đi...
Nhìn dáng vẻ nhu hòa của Hồng Ngư, cộng thêm thái độ mong chờ của nàng khiến Hải tâm sinh ra hứng thú. Đối với tiểu mỹ nhân ngư này có chút yêu thích. Cộng thêm hắn muốn biết Giao Nhân Tộc này rốt cuộc có vấn đề gì.
Hồng Ngư thấy Hải chịu nghe nét mặt liền vui mừng. Không chậm trễ nói ra.
Hải đứng một bên nghe Hồng Ngư kể lại một chút sự tình. Vẻ mặt cũng từ từ thay đổi. Hắn rốt cuộc cũng hiểu được một ít về Giao Nhân Tộc.
Giao Nhân Tộc là một tộc loài đặc thù của Tử Cốc Hà. Tồn tại ở đây đã gần ngàn năm. Số lượng tộc nhân vô cùng nhiều, là một trong số ít gia tộc lớn nhất tính từ thượng nguồn cho đến hạ nguồn. Giao Nhân Tộc vốn dĩ sống rất bình thường, địa bàn bọn họ thuộc lưu vực hạ nguồn, nơi tiếp giáp với bắc hải. Là một cửa biển rất lớn.
Chuyện xảy ra vào khoảng thời gian hơn một năm về trước. Lưu vực hạ nguồn Tử Cốc Hà bỗng dưng xuất hiện ba đại yêu. Bọn chúng tu vi rất cao, lại cùng hung cực ác. Không nói lý lẽ trực tiếp chiếm lấy địa bàn của Giao Nhân Tộc. Đánh giết không ít tộc nhân. Thậm chí còn bắt giữ bọn họ nhốt vào lao ngục. Chỉ còn lại một số ít may mắn trốn được, trôi dạt lên trung du. Cũng chính là đám người Hồng Ngư hiện tại.
Giao Nhân Tộc mặc dù phẫn uất cực điểm. Một lòng muốn trả thù tuy nhiên lực bất tòng tâm. Không nói đến ba đại yêu tu vi cao cường. Chỉ nói đến việc Giao Nhân Tộc bây giờ thiếu hụt Tử Nhân Thảo cũng là nguy cơ trí mạng.
Nói đến Tử Nhân Thảo. Đây chính là một trong những loài linh thảo đặc biệt chỉ có ở Tử Cốc Hà. Là một loại cỏ sống dưới nước.
Tử Nhân Thảo sinh trưởng vô cùng kỳ lạ. Chúng không mọc trên đất, đá... Mà phát triển trên thi thể người sống. Mượn nhờ dinh dưỡng cũng âm khí của tử thi. Bởi vì vậy mà Tử Nhân Thảo có âm khí rất nặng. Người bình thường nếu vô ý ăn phải chắc chắn chết không nghi ngờ. Chỉ có Giao Nhân Tộc bởi vì thể chất đặc biệt, bình thường cần một lượng lớn âm linh khí để sinh sống mới cần ăn loại linh thảo này. Cũng bởi vì như vậy Giao Nhân Tộc ở Tử Cốc Hà phải hoàn toàn phụ thuộc vào Tử Nhân Thảo. Phụ thuộc vào lưu vực hạ nguồn, bởi vì nơi đó có một chỗ gọi là Tử Nhân Cốc. Là nơi tập trung tất cả các xác chết trong Tử Cốc Hà. Cũng là chỗ Giao Nhân Tộc nuôi trồng Tử Nhân Thảo.
Hiện tại địa bàn bị cướp. Tử Nhân Thảo thiếu hụt trầm trọng. Tộc nhân Giao Nhân Tộc đau khổ sống từng ngày. Chèo chống đến hôm nay đã là cực hạn. Trung du Tử Cốc Hà không có xác chết, không thể nuôi trồng Tử Nhân Thảo. Nếu tiếp tục như vậy bọn họ chắc chắn sẽ chết trong hao mòn. Chỉ còn cách duy nhất đó chính là tìm kiếm nhân loại ven khu vực này đem họ giết chết để làm nguyên liệu nuôi trồng Tử Nhân Thảo. Tuy chuyện này có phần thương thiên hại lí nhưng bọn họ đã hết cách. Cũng vì vậy mà lúc Hải nêu ra Huyết thệ liền làm cho trưởng lão Giao Nhân Tộc hoảng hốt, lưỡng lự không quyết.
Về phần yêu cầu của Hồng Ngư chính là nhờ Hải đánh đuổi ba đại yêu cho họ. Chỉ như vậy họ mới có thể đảm bảo yêu cầu của hắn, không tiếp tục hại người nữa. Thậm chí tận lực cứu giúp bách tính.
Hải nghe xong lâm vào trầm tư. Tình cảnh của Giao Nhân Tộc quả thật rất đáng thương. Người ta nói cùng đường sinh mạt lộ. Bất đắc dĩ phải đi lên con đường tàn ác này. Nếu hắn không biết đã đành, hiện tại biết rồi mà vẫn tiếp tục ép buộc bọn họ quả thật có chút tàn nhẫn. Thế nhưng hắn lại không thể trơ mắt nhìn bọn họ làm hại bách tính được. Dù là vì Giao Nhân Tộc hay vì bách tính hắn vẫn phải đồng ý chuyện này. Nghĩ đến như vậy hắn bèn nói.
•Được, ta đáp ứng các ngươi.
Hồng Ngư cùng trưởng lão Giao Nhân Tộc nghe vậy lập tức kinh hỷ. Có thể nói đây là chuyện tốt nhất mà hơn một năm qua bọn họ nghe được.
•Vậy đa ta đại nhân. Nếu chuyện này thành công, toàn bộ Giao Nhân Tộc sẽ không bao giờ quên đại ân mà người ban tro.
Hồng Ngư cố nén kích động cung kính nói. Ngay cả trưởng lão Giao Nhân Tộc cùng tên tộc nhân đứng bên cạnh cũng cúi đầu thật sâu.
Hải có chút thở dài. Tự hiểu bản thân mình quả thật quá mềm lòng. Tuy nhiên hắn cũng hết cách. Chỉ có thể tận lực giúp đỡ mà thôi.
Chờ đợi thời gian một nén hương rốt cuộc tộc nhân Giao Nhân Tộc cũng tập trung đủ. Bọn họ nghe trưởng lão nói đến việc Hải giúp họ giành lại địa bàn thì vô cùng kích động. Ai nấy đều nhìn Hải đầy cảm kích. Hiềm khích vừa rồi cũng vô thanh vô thức biến mất.
Sau khi Giao Nhân Tộc chuẩn bị đầy đủ Hải lập tức muốn lên đường. Trước khi đi vẫn không quên đám người Bạch Linh Nhi trên bờ. Sợ họ lo lắng nên hắn trở lại dặn dò một phen. Nói cho họ an tâm. Ngoài ra còn an bài tộc nhân Giao Nhân Tộc ở lại canh chừng. Lúc này hắn mới an tâm cùng với đám Giao Nhân Tộc tiến về hạ nguồn Tử Cốc Hà.
Trưởng lão Giao Nhân Tộc nghe nhắc đến hai H chữ uyết Thệ liền hoảng hốt. Rõ ràng hiểu được huyết thệ đáng sợ như thế nào. Một khi buông xuống liền không được làm trái, nếu không sẽ bị thiên khiển.
•Sao, không muốn...
Hải nhíu mày. Giọng điệu lập tức lạnh lẽo hơn mấy phần. Trưởng lão Giao Nhân Tộc nghe được lập tức thấp thỏm. Lão đang đứng giữa hai lựa chọn khó khăn. Cái nào cũng có khả năng đẩy Giao Nhân Tộc lên bờ vực diệt vong.
Thấy lão còn lưỡng lự sắc mặt Hải càng thêm âm trầm. Rõ ràng bọn này còn có tâm tư khác. Hiển nhiên là không muốn thực hiện theo lời hắn nói.
Trưởng lão Giao Nhân Tộc làm sao không để ý đến Hải. Trong lòng càng thêm rối bời. Mồ hôi trên trán chảy xuống như hạt đậu.
Trong lúc lão bối rối nhất, Hồng Ngư thiếu nữ bỗng dưng tiến tới. Nàng bơi qua, đứng trước mặt Hải rồi cúi đầu.
•Ngươi là có ý gì.
Hải mặt không thay đổi. Nghi hoặc hỏi đến.
•Đại nhân, tiện nữ có một thỉnh cầu. Chỉ cần người đáp ứng, Giao Nhân Tộc chúng ta sẽ tuân theo lập ra huyết thệ, đời đời thủ hộ Tử Cốc Hà. Giúp đỡ bách tính nơi đây. Thậm chí cam nguyện dưới trướng, tùy người sai bảo.
Hồng Ngư thần sắc bình thản, lời nói tinh tường dõng dạc. Tuy nhiên trong lòng nàng lại run rẩy không thôi. Nàng hiểu được những lời bản thân nói có chút quá phận. Cũng biết một mình nàng khó mà hiệu lệnh được toàn bộ tộc nhân. Tuy nhiên từ trong tiềm thức của mình, hết lần này đến lần khác lại mách bảo cho nàng người nam nhân trước mặt chính là cứu tinh, là người sẽ phá giải nguy cơ cho Giao Nhân Tộc. Vì vậy dù sợ hãi nàng vẫn cắn răng bước ra, ánh mắt nhìn đến Hải còn mang theo một tia mong chờ.
Trưởng lão Giao Nhân Tộc nghe được sắc mặt khẽ biến. Lão hiểu được Hồng Ngư đang muốn làm gì. Chỉ biết cười khổ một cái, trong lòng còn cho là nàng quá ngây thơ. Thật sự không biết chuyện này có thành công hay không, thế nhưng điều kiện nàng đưa ra thật quá lớn, chỉ sợ sẽ bị tộc nhân phản đối, chỉ trích. Bởi vì vấn đề này quá lớn, nó ảnh hưởng trực tiếp đến tương lai của toàn tộc.
•Nói đi...
Nhìn dáng vẻ nhu hòa của Hồng Ngư, cộng thêm thái độ mong chờ của nàng khiến Hải tâm sinh ra hứng thú. Đối với tiểu mỹ nhân ngư này có chút yêu thích. Cộng thêm hắn muốn biết Giao Nhân Tộc này rốt cuộc có vấn đề gì.
Hồng Ngư thấy Hải chịu nghe nét mặt liền vui mừng. Không chậm trễ nói ra.
Hải đứng một bên nghe Hồng Ngư kể lại một chút sự tình. Vẻ mặt cũng từ từ thay đổi. Hắn rốt cuộc cũng hiểu được một ít về Giao Nhân Tộc.
Giao Nhân Tộc là một tộc loài đặc thù của Tử Cốc Hà. Tồn tại ở đây đã gần ngàn năm. Số lượng tộc nhân vô cùng nhiều, là một trong số ít gia tộc lớn nhất tính từ thượng nguồn cho đến hạ nguồn. Giao Nhân Tộc vốn dĩ sống rất bình thường, địa bàn bọn họ thuộc lưu vực hạ nguồn, nơi tiếp giáp với bắc hải. Là một cửa biển rất lớn.
Chuyện xảy ra vào khoảng thời gian hơn một năm về trước. Lưu vực hạ nguồn Tử Cốc Hà bỗng dưng xuất hiện ba đại yêu. Bọn chúng tu vi rất cao, lại cùng hung cực ác. Không nói lý lẽ trực tiếp chiếm lấy địa bàn của Giao Nhân Tộc. Đánh giết không ít tộc nhân. Thậm chí còn bắt giữ bọn họ nhốt vào lao ngục. Chỉ còn lại một số ít may mắn trốn được, trôi dạt lên trung du. Cũng chính là đám người Hồng Ngư hiện tại.
Giao Nhân Tộc mặc dù phẫn uất cực điểm. Một lòng muốn trả thù tuy nhiên lực bất tòng tâm. Không nói đến ba đại yêu tu vi cao cường. Chỉ nói đến việc Giao Nhân Tộc bây giờ thiếu hụt Tử Nhân Thảo cũng là nguy cơ trí mạng.
Nói đến Tử Nhân Thảo. Đây chính là một trong những loài linh thảo đặc biệt chỉ có ở Tử Cốc Hà. Là một loại cỏ sống dưới nước.
Tử Nhân Thảo sinh trưởng vô cùng kỳ lạ. Chúng không mọc trên đất, đá... Mà phát triển trên thi thể người sống. Mượn nhờ dinh dưỡng cũng âm khí của tử thi. Bởi vì vậy mà Tử Nhân Thảo có âm khí rất nặng. Người bình thường nếu vô ý ăn phải chắc chắn chết không nghi ngờ. Chỉ có Giao Nhân Tộc bởi vì thể chất đặc biệt, bình thường cần một lượng lớn âm linh khí để sinh sống mới cần ăn loại linh thảo này. Cũng bởi vì như vậy Giao Nhân Tộc ở Tử Cốc Hà phải hoàn toàn phụ thuộc vào Tử Nhân Thảo. Phụ thuộc vào lưu vực hạ nguồn, bởi vì nơi đó có một chỗ gọi là Tử Nhân Cốc. Là nơi tập trung tất cả các xác chết trong Tử Cốc Hà. Cũng là chỗ Giao Nhân Tộc nuôi trồng Tử Nhân Thảo.
Hiện tại địa bàn bị cướp. Tử Nhân Thảo thiếu hụt trầm trọng. Tộc nhân Giao Nhân Tộc đau khổ sống từng ngày. Chèo chống đến hôm nay đã là cực hạn. Trung du Tử Cốc Hà không có xác chết, không thể nuôi trồng Tử Nhân Thảo. Nếu tiếp tục như vậy bọn họ chắc chắn sẽ chết trong hao mòn. Chỉ còn cách duy nhất đó chính là tìm kiếm nhân loại ven khu vực này đem họ giết chết để làm nguyên liệu nuôi trồng Tử Nhân Thảo. Tuy chuyện này có phần thương thiên hại lí nhưng bọn họ đã hết cách. Cũng vì vậy mà lúc Hải nêu ra Huyết thệ liền làm cho trưởng lão Giao Nhân Tộc hoảng hốt, lưỡng lự không quyết.
Về phần yêu cầu của Hồng Ngư chính là nhờ Hải đánh đuổi ba đại yêu cho họ. Chỉ như vậy họ mới có thể đảm bảo yêu cầu của hắn, không tiếp tục hại người nữa. Thậm chí tận lực cứu giúp bách tính.
Hải nghe xong lâm vào trầm tư. Tình cảnh của Giao Nhân Tộc quả thật rất đáng thương. Người ta nói cùng đường sinh mạt lộ. Bất đắc dĩ phải đi lên con đường tàn ác này. Nếu hắn không biết đã đành, hiện tại biết rồi mà vẫn tiếp tục ép buộc bọn họ quả thật có chút tàn nhẫn. Thế nhưng hắn lại không thể trơ mắt nhìn bọn họ làm hại bách tính được. Dù là vì Giao Nhân Tộc hay vì bách tính hắn vẫn phải đồng ý chuyện này. Nghĩ đến như vậy hắn bèn nói.
•Được, ta đáp ứng các ngươi.
Hồng Ngư cùng trưởng lão Giao Nhân Tộc nghe vậy lập tức kinh hỷ. Có thể nói đây là chuyện tốt nhất mà hơn một năm qua bọn họ nghe được.
•Vậy đa ta đại nhân. Nếu chuyện này thành công, toàn bộ Giao Nhân Tộc sẽ không bao giờ quên đại ân mà người ban tro.
Hồng Ngư cố nén kích động cung kính nói. Ngay cả trưởng lão Giao Nhân Tộc cùng tên tộc nhân đứng bên cạnh cũng cúi đầu thật sâu.
Hải có chút thở dài. Tự hiểu bản thân mình quả thật quá mềm lòng. Tuy nhiên hắn cũng hết cách. Chỉ có thể tận lực giúp đỡ mà thôi.
Chờ đợi thời gian một nén hương rốt cuộc tộc nhân Giao Nhân Tộc cũng tập trung đủ. Bọn họ nghe trưởng lão nói đến việc Hải giúp họ giành lại địa bàn thì vô cùng kích động. Ai nấy đều nhìn Hải đầy cảm kích. Hiềm khích vừa rồi cũng vô thanh vô thức biến mất.
Sau khi Giao Nhân Tộc chuẩn bị đầy đủ Hải lập tức muốn lên đường. Trước khi đi vẫn không quên đám người Bạch Linh Nhi trên bờ. Sợ họ lo lắng nên hắn trở lại dặn dò một phen. Nói cho họ an tâm. Ngoài ra còn an bài tộc nhân Giao Nhân Tộc ở lại canh chừng. Lúc này hắn mới an tâm cùng với đám Giao Nhân Tộc tiến về hạ nguồn Tử Cốc Hà.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.