Chương 132: Phi Thăng
Đang cập nhật
16/01/2021
Âm Dương Nhị Giả hai người phối hợp với nhau cực kỳ ăn ý. Tựa như âm dương tuần hoàn không hề xuất hiện kẽ hở. Tu vi bọn họ rất cao, thuộc cấp độ
thượng thừa của Minh Giới, sánh ngang với vương thú. Một mình Hải đối
chiến với họ cũng có cảm giác quá sức.
• Đinh...
Không muốn mất thời gian, Hải lập tức lấy ra Kim Cô Bổng. Bảo côn vừa ra âm thanh tê minh liền vang vọng khắp không gian. Lợi dụng Âm Giả sơ hở hắn liền quật côn đập ngang bả vai y. Y trong nhất thời vẫn kịp dụng bàn tay phải chặn lại, giảm bớt uy năng, người bị lực đạo hất bay ra xa. Dương Giả chớp lấy thời cơ luồn đến cận Hải, một chưởng tung vào mạn sườn của hắn.
• Hự...
Dương Giả ra tay quá nhanh, Hải không kịp tránh liền trúng chiêu, bị đánh bật đi. Tuy nhiên hắn vẫn kịp sử dụng Hạ Hồi Côn nện thẳng xuống đầu y. Y vung hai cánh tay lên đón đỡ, chẳng dè Kim Cô Bổng nhìn bình lại nặng vô cùng, y dù vận lực vẫn bị đập quỵ cả hai đầu gối xuống đất, mặt đất phút chốc chấn động vỡ vụn. Hải thì vẫn theo đà bay giật lùi về sau, Âm Giả lúc này đã quay lại. Lợi dụng Hải không thể phòng tránh khi đang ở trên không liền vươn thủ trảo ra, ý đồ bắt lấy chân hắn. Một khi bị tóm liền sẽ ăn một đống combo ngập mồm. Thế nên Hải sẽ không để chuyện đó xảy ra, nếu không hình tượng nhân vật chính gầy dựng bấy lâu nay chắc chắn tiêu tan. Đoạn hắn trên không lắc mình một cái, lộn vòng tròn ba trăm sáu mươi độ thoát thân, sau đó tiếp đất sau lưng Âm Giả chừng một trượng. Tận dụng lúc y còn đang chơi với vì bắt hụt tung một chiêu Thương Trực Côn, thụi thẳng vào lưng y, khiến y lộn mèo ngã lăn ra.
Nhận lấy cận chiến không hữu hiệu, Âm Dương Nhị Giả liền chuyển sang sử dụng pháp lực tấn công. Hai luồng quang vụ một trắng một đen do cả hai đánh ra cuồn cuộn bay về phía Hải. Năng lượng bên trong vô cùng mạnh mẽ, có thể trông thấy không gian đang vặn vẹo khi va chạm với chúng. Trở thành mục tiêu xạ kích của hai luồng pháp lực Hải vẫn không hề nao núng. Côn trên tay không ngừng biến ảo. Một chiêu Vạn Côn Bạo Vũ ào ạt như mưa ngăn trở bên ngoài. Khiến cho chúng dù va chạm ầm vẫn không thể đả thương hắn.
• Ta không có thời gian chơi với các người.
Chỉ thấy Hải hét lớn, tà khí nội thể bắt đầu bạo phát. Mạnh mẽ gạt phăng hai luồng đen trắng nhị khí. Sử dụng tốc độ mà mắt thường không có khả năng nhìn thấy lao đến chỗ Âm Dương Nhị Giả. Kim Cô Bổng trong tay hắn hóa thành to lớn, cộng với pháp lực liền toát ra khí thế kinh thiên, tựa như trụ chống trời ngã xuống thế gian hủy diệt hết thảy cản đường.
Âm Dương Nhị Giả không hề né tránh, cũng không muốn né tránh. Pháp lực cả hai chớp mắt hòa vào nhau, hóa thành một đại thủ chặn lấy trường côn đang lao đến. Chỉ là cố sức mấy vẫn cảm thấy yếu ớt không chịu nổi. Đại thủ chớp mắt vỡ tan, Kim Cô Bổng ầm ầm nện thẳng xuống hai người. Mặt đất cứng rắn cũng không chịu nổi mà nổ tung. Toàn bộ Phi Tiên Đỉnh hứng chịu một phen rung động mãnh liệt.
Đến khi Hải thu côn lại, Âm Dương Nhị Giả đã không thấy đâu cả. Chỉ còn lại một hố sâu đất đá lổn ngổn, ngoài ra chẳng còn gì cả. Nhất thời hắn nhíu mày. Chiêu vừa rồi hắn đã dùng tám phần thực lực vậy mà vẫn không diệt được bọn họ tỏ rõ bọn họ quả thật không bình thường chút nào. Nghĩ đoạn trong lòng hắn lập tức dâng lên một trận cảnh giác, cần thận đề phòng xung quanh. Quả nhiên vài giây sau Âm Dương Nhị Giả liền xuất hiện phía xa. Tuy nhiên lần này toàn bộ địch ý đã không còn nữa.
• Các ngươi đã vượt qua thử thách, mau chóng bước vào Thông Thiên Quan phi thăng tiên giới.
Lơ lửng giữa không trung bọn họ nhìn Hải đồng thanh nói. Sau đó hóa thành hai đoàn vân vụ bay đến chỗ Thông Thiên Quan, sử dụng lực lượng của mình mở ra một lỗ hổng.
• Mọi người mau đi thôi.
Hải lập tức gọi lớn kêu gọi mọi người. Con đường phi thăng đã mở ra không thể chậm trễ thêm nữa. Mấy nữ nhân cũng hiểu được thời gian đã không còn nhiều, liền xốc lại tinh thần, lật đật chạy Hải đi vào trong lỗ hổng do Âm Dương Nhị Giả tạo ra.
• Nhớ lấy, chỉ có trải qua Thông Thiên Quan tẩy lễ mới có thể lột xác thành tiên. Thành công hay thất bại phải nhìn một bước này. Không trụ được sẽ trở thành tro bụi, tan biến khỏi thế gian.
Cuối cùng Âm Dương Nhị Giả nói lại một lời nhắc nhở sau đó liền biến mất. Lỗ hổng mất đi sự duy trì cũng dần dần khép lại. Toàn bộ đường lui đã không còn chỉ có thể mạnh mẽ tiến về phía trước. Bảy người nhìn nhau khe khẽ gật đầu, ánh mắt tràn đầy kiên định. Đã đến được đây hà tất phải hối hận. Nhân sinh có mấy ai đi tới bước này, không đánh cược sao có thể thành công. Như lý ngư vượt long môn, một là thân tử đạo tiêu, hai là lột xác thành rồng tiêu diêu tự tại.
Không còn vương vấn, chấp niệm hai sợ hãi e dè. Tất cả đã quyết chí liều mình cùng thiên địa. Dưới dòng linh khí ào ạt đổ xuống bọn họ ngược dòng bay lên.
Nếu đem so sánh thì những dòng long mạch dưới đất chẳng khác nào dòng duối nhỏ với con thác khổng lồ. Là hai phạm trù khác nhau. Lưu lượng linh khí bên trong cô đặc thành thực chất. Dòng chảy mạnh đến mức có thể trong vài khắc hòa tan cả đá. Việc đi ngược dòng nói dễ hơn làm. Bằng không từ cổ chí kim đã có vô vàn phi thăng giả chứ không đến nỗi ít ỏi như vậy. Tất cả những người đi qua được đều là nhân vật phi thường, tồn tại tinh anh của Minh Giới Đại Lục. Mà mấy người Hải có lẽ là một trong số đó.
Cảm thụ linh dịch gào thét bên tai, bảy người không ngừng bất chấp bay lên. Sự bào mòn khủng khiếp không thể làm hao tổn đi ý chí kiên cường. Da tróc thịt bong, đau đớn dày vò như thể bị xé thành muôn mảnh chỉ khiến cho tâm khảm thêm vững chắc. Ngẩn đầu nhìn lên, không ngoảnh lại cũng không dừng bước. Mặc kệ chuyện gì xảy ra vẫn dũng cảm tiến về phía trước. Bảy người nắm chặt tay nhau, trải qua linh dịch tẩy lễ, phi thăng tiên giới.
.............
Tiên giới, một vi diện cao cấp hơn phàm gian. Nơi đây cũng có trời mây non nước. Cảnh vật đặc trưng không thiếu thứ gì. Linh khí thì vô cùng thuần khiết và đậm đặc. Đến mức một hài tử vừa mới ra đời không cần tu luyện cũng có chục năm tu vi. Người sống thì không có bệnh tật, thực vật thì xanh tươi. Kỳ hoa dị thảo mọc đầy đường. Thần dược tiên bảo xuất hiện khắp nơi. Trên trời Hoàng Cầm tung bay, dưới đất Linh Lộc an nhàn gặm cỏ. Tiên ngư lội thành đàn dưới nước, Hồ Điệp đủ màu rong ruổi trên những rặng hoa lung linh. Thật sự là một kỳ cảnh tuyệt thế trần ai không đâu sánh bằng.
Lối vào Tiên Giới nằm trong một hạp cốc nhỏ. Nơi đây có một cái hồ rất lớn. Hằng năm nước trong hồ sẽ có thời gian bị biến mất, bản thân nó trở thành một cánh cổng thông với hạ giới. Linh khí tích tụ sẽ theo chỗ này tràn xuống dưới. Cung cấp sự sống cho nhân gian. Bởi vì việc này ảnh hưởng đến tài nguyên của tiên giới nên Tiên Đế rất mực không hài lòng. Đã cử ra rất nhiều cao nhân đến nghĩ biện pháp đóng lại nhưng đều không thành công. Mặc dù không thể thay đổi được quy luật của thiên địa nhưng ông ta vẫn không từ bỏ. Mỗi lần đều cắt phái người đến trích dẫn một lượng linh khí lại, giảm bớt đi nguồn cung cấp cho hạ giới. Lâu dần mới khiến cho hạ giới linh khí ngày càng yếu đi.
Thời điểm linh khí triều sắp kết thúc. Những người canh giữ ở Triều Linh Cốc sắp hoàn toàn có việc, chuẩn bị thu xếp quay về thì chợt từ bên dưới nhảy ra một đám người.
• Là ai.... Dám xâm phạm tiên giới, mau bắt chúng lại.
Cả đám binh lính đang làm nhiệm vụ lủng đoạn linh khí liền giật mình. Lục đục lấy ra binh khí, hô hào, túm tụm bao vây bọn họ.
• Chúng ta là phi thăng giả, xâm phạm cái gì chứ. Tiên giới các ngươi đãi khách như vậy à....
Tiểu Thanh vừa mới ra ngoài, chưa kịp cảm thụ được cảm giác thành tiên đã bị người ta bao vây chỉ binh khí vào mặt, không kìm được bất mãn nói.
• Ăn nói hàm hồ, Phi Thăng Giả cái gì. Người hạ giới các ngươi cũng dám cả gan xâm nhập Tiên Giới. Không biết sống chết, người đâu bắt chúng lại, đem về cho hình bộ xét xử.
Trong đám lính có một gã ăn mặc khác với những người còn lại. Nhìn có vẻ là chức vụ bách phu trưởng hay đại loại. Vẻ mặt rất hóng hách, giống như kiểu vênh mặt thành quen, đã lâu không ai dạy dỗ. Gã bước ra hất cằm quát lớn ra uy. Lệnh binh sĩ dưới trướng bắt đám người của Hải lại.
• Ngươi....
Tiểu Thanh tức lắm. Muốn ra tay động thủ nhưng bị Hải ngăn lại. Bọn họ vừa mới lên tới, vẫn chưa điều tra kỹ nên tốt nhất đừng bứt dây động rừng. Vậy là cả bọn liền đứng yên cho người ta trói. Lúc binh sĩ dẫn bọn họ đến trước mặt Bách Phu Trưởng, gã liền bị nhan sắc của chúng nữ say đắm. Đặc biệt là Bạch Linh Nhi và Thiên Tước Tiên Tử, các nàng khiến hắn nhìn đến si mê, nước dãi cũng chảy ra. Trong lòng dâng lên tham luyến dục vọng. Nghĩ bụng những tên này về đến hình bộ chắc chắn sẽ bị xử tử, tại sao không tranh thủ tận hưởng một chút. Mỹ nhân như vậy mà bỏ qua thì thật phí của giời.
• Các ngươi đem mấy tên kia nhốt lại. Còn hai ả này dẫn vào lều của ta. Ta muốn vui vẻ một chút...
Càng nghĩ càng rạo rực. Hắn lập tức ra mệnh lệnh. Đoạn bước đến gần Bạch Linh Nhi, tay chân táy máy muốn sàm sỡ nàng. Ánh mắt nàng nhìn hắn cực kỳ tức giận, tên hạ lưu này cũng muốn khi dễ mình. Nhất thời nàng định ra tay với hắn, tuy nhiên còn chưa hành động đã gã đã bị người ta vặn cổ ra sau, chết ngay tại chỗ.
• Đinh...
Không muốn mất thời gian, Hải lập tức lấy ra Kim Cô Bổng. Bảo côn vừa ra âm thanh tê minh liền vang vọng khắp không gian. Lợi dụng Âm Giả sơ hở hắn liền quật côn đập ngang bả vai y. Y trong nhất thời vẫn kịp dụng bàn tay phải chặn lại, giảm bớt uy năng, người bị lực đạo hất bay ra xa. Dương Giả chớp lấy thời cơ luồn đến cận Hải, một chưởng tung vào mạn sườn của hắn.
• Hự...
Dương Giả ra tay quá nhanh, Hải không kịp tránh liền trúng chiêu, bị đánh bật đi. Tuy nhiên hắn vẫn kịp sử dụng Hạ Hồi Côn nện thẳng xuống đầu y. Y vung hai cánh tay lên đón đỡ, chẳng dè Kim Cô Bổng nhìn bình lại nặng vô cùng, y dù vận lực vẫn bị đập quỵ cả hai đầu gối xuống đất, mặt đất phút chốc chấn động vỡ vụn. Hải thì vẫn theo đà bay giật lùi về sau, Âm Giả lúc này đã quay lại. Lợi dụng Hải không thể phòng tránh khi đang ở trên không liền vươn thủ trảo ra, ý đồ bắt lấy chân hắn. Một khi bị tóm liền sẽ ăn một đống combo ngập mồm. Thế nên Hải sẽ không để chuyện đó xảy ra, nếu không hình tượng nhân vật chính gầy dựng bấy lâu nay chắc chắn tiêu tan. Đoạn hắn trên không lắc mình một cái, lộn vòng tròn ba trăm sáu mươi độ thoát thân, sau đó tiếp đất sau lưng Âm Giả chừng một trượng. Tận dụng lúc y còn đang chơi với vì bắt hụt tung một chiêu Thương Trực Côn, thụi thẳng vào lưng y, khiến y lộn mèo ngã lăn ra.
Nhận lấy cận chiến không hữu hiệu, Âm Dương Nhị Giả liền chuyển sang sử dụng pháp lực tấn công. Hai luồng quang vụ một trắng một đen do cả hai đánh ra cuồn cuộn bay về phía Hải. Năng lượng bên trong vô cùng mạnh mẽ, có thể trông thấy không gian đang vặn vẹo khi va chạm với chúng. Trở thành mục tiêu xạ kích của hai luồng pháp lực Hải vẫn không hề nao núng. Côn trên tay không ngừng biến ảo. Một chiêu Vạn Côn Bạo Vũ ào ạt như mưa ngăn trở bên ngoài. Khiến cho chúng dù va chạm ầm vẫn không thể đả thương hắn.
• Ta không có thời gian chơi với các người.
Chỉ thấy Hải hét lớn, tà khí nội thể bắt đầu bạo phát. Mạnh mẽ gạt phăng hai luồng đen trắng nhị khí. Sử dụng tốc độ mà mắt thường không có khả năng nhìn thấy lao đến chỗ Âm Dương Nhị Giả. Kim Cô Bổng trong tay hắn hóa thành to lớn, cộng với pháp lực liền toát ra khí thế kinh thiên, tựa như trụ chống trời ngã xuống thế gian hủy diệt hết thảy cản đường.
Âm Dương Nhị Giả không hề né tránh, cũng không muốn né tránh. Pháp lực cả hai chớp mắt hòa vào nhau, hóa thành một đại thủ chặn lấy trường côn đang lao đến. Chỉ là cố sức mấy vẫn cảm thấy yếu ớt không chịu nổi. Đại thủ chớp mắt vỡ tan, Kim Cô Bổng ầm ầm nện thẳng xuống hai người. Mặt đất cứng rắn cũng không chịu nổi mà nổ tung. Toàn bộ Phi Tiên Đỉnh hứng chịu một phen rung động mãnh liệt.
Đến khi Hải thu côn lại, Âm Dương Nhị Giả đã không thấy đâu cả. Chỉ còn lại một hố sâu đất đá lổn ngổn, ngoài ra chẳng còn gì cả. Nhất thời hắn nhíu mày. Chiêu vừa rồi hắn đã dùng tám phần thực lực vậy mà vẫn không diệt được bọn họ tỏ rõ bọn họ quả thật không bình thường chút nào. Nghĩ đoạn trong lòng hắn lập tức dâng lên một trận cảnh giác, cần thận đề phòng xung quanh. Quả nhiên vài giây sau Âm Dương Nhị Giả liền xuất hiện phía xa. Tuy nhiên lần này toàn bộ địch ý đã không còn nữa.
• Các ngươi đã vượt qua thử thách, mau chóng bước vào Thông Thiên Quan phi thăng tiên giới.
Lơ lửng giữa không trung bọn họ nhìn Hải đồng thanh nói. Sau đó hóa thành hai đoàn vân vụ bay đến chỗ Thông Thiên Quan, sử dụng lực lượng của mình mở ra một lỗ hổng.
• Mọi người mau đi thôi.
Hải lập tức gọi lớn kêu gọi mọi người. Con đường phi thăng đã mở ra không thể chậm trễ thêm nữa. Mấy nữ nhân cũng hiểu được thời gian đã không còn nhiều, liền xốc lại tinh thần, lật đật chạy Hải đi vào trong lỗ hổng do Âm Dương Nhị Giả tạo ra.
• Nhớ lấy, chỉ có trải qua Thông Thiên Quan tẩy lễ mới có thể lột xác thành tiên. Thành công hay thất bại phải nhìn một bước này. Không trụ được sẽ trở thành tro bụi, tan biến khỏi thế gian.
Cuối cùng Âm Dương Nhị Giả nói lại một lời nhắc nhở sau đó liền biến mất. Lỗ hổng mất đi sự duy trì cũng dần dần khép lại. Toàn bộ đường lui đã không còn chỉ có thể mạnh mẽ tiến về phía trước. Bảy người nhìn nhau khe khẽ gật đầu, ánh mắt tràn đầy kiên định. Đã đến được đây hà tất phải hối hận. Nhân sinh có mấy ai đi tới bước này, không đánh cược sao có thể thành công. Như lý ngư vượt long môn, một là thân tử đạo tiêu, hai là lột xác thành rồng tiêu diêu tự tại.
Không còn vương vấn, chấp niệm hai sợ hãi e dè. Tất cả đã quyết chí liều mình cùng thiên địa. Dưới dòng linh khí ào ạt đổ xuống bọn họ ngược dòng bay lên.
Nếu đem so sánh thì những dòng long mạch dưới đất chẳng khác nào dòng duối nhỏ với con thác khổng lồ. Là hai phạm trù khác nhau. Lưu lượng linh khí bên trong cô đặc thành thực chất. Dòng chảy mạnh đến mức có thể trong vài khắc hòa tan cả đá. Việc đi ngược dòng nói dễ hơn làm. Bằng không từ cổ chí kim đã có vô vàn phi thăng giả chứ không đến nỗi ít ỏi như vậy. Tất cả những người đi qua được đều là nhân vật phi thường, tồn tại tinh anh của Minh Giới Đại Lục. Mà mấy người Hải có lẽ là một trong số đó.
Cảm thụ linh dịch gào thét bên tai, bảy người không ngừng bất chấp bay lên. Sự bào mòn khủng khiếp không thể làm hao tổn đi ý chí kiên cường. Da tróc thịt bong, đau đớn dày vò như thể bị xé thành muôn mảnh chỉ khiến cho tâm khảm thêm vững chắc. Ngẩn đầu nhìn lên, không ngoảnh lại cũng không dừng bước. Mặc kệ chuyện gì xảy ra vẫn dũng cảm tiến về phía trước. Bảy người nắm chặt tay nhau, trải qua linh dịch tẩy lễ, phi thăng tiên giới.
.............
Tiên giới, một vi diện cao cấp hơn phàm gian. Nơi đây cũng có trời mây non nước. Cảnh vật đặc trưng không thiếu thứ gì. Linh khí thì vô cùng thuần khiết và đậm đặc. Đến mức một hài tử vừa mới ra đời không cần tu luyện cũng có chục năm tu vi. Người sống thì không có bệnh tật, thực vật thì xanh tươi. Kỳ hoa dị thảo mọc đầy đường. Thần dược tiên bảo xuất hiện khắp nơi. Trên trời Hoàng Cầm tung bay, dưới đất Linh Lộc an nhàn gặm cỏ. Tiên ngư lội thành đàn dưới nước, Hồ Điệp đủ màu rong ruổi trên những rặng hoa lung linh. Thật sự là một kỳ cảnh tuyệt thế trần ai không đâu sánh bằng.
Lối vào Tiên Giới nằm trong một hạp cốc nhỏ. Nơi đây có một cái hồ rất lớn. Hằng năm nước trong hồ sẽ có thời gian bị biến mất, bản thân nó trở thành một cánh cổng thông với hạ giới. Linh khí tích tụ sẽ theo chỗ này tràn xuống dưới. Cung cấp sự sống cho nhân gian. Bởi vì việc này ảnh hưởng đến tài nguyên của tiên giới nên Tiên Đế rất mực không hài lòng. Đã cử ra rất nhiều cao nhân đến nghĩ biện pháp đóng lại nhưng đều không thành công. Mặc dù không thể thay đổi được quy luật của thiên địa nhưng ông ta vẫn không từ bỏ. Mỗi lần đều cắt phái người đến trích dẫn một lượng linh khí lại, giảm bớt đi nguồn cung cấp cho hạ giới. Lâu dần mới khiến cho hạ giới linh khí ngày càng yếu đi.
Thời điểm linh khí triều sắp kết thúc. Những người canh giữ ở Triều Linh Cốc sắp hoàn toàn có việc, chuẩn bị thu xếp quay về thì chợt từ bên dưới nhảy ra một đám người.
• Là ai.... Dám xâm phạm tiên giới, mau bắt chúng lại.
Cả đám binh lính đang làm nhiệm vụ lủng đoạn linh khí liền giật mình. Lục đục lấy ra binh khí, hô hào, túm tụm bao vây bọn họ.
• Chúng ta là phi thăng giả, xâm phạm cái gì chứ. Tiên giới các ngươi đãi khách như vậy à....
Tiểu Thanh vừa mới ra ngoài, chưa kịp cảm thụ được cảm giác thành tiên đã bị người ta bao vây chỉ binh khí vào mặt, không kìm được bất mãn nói.
• Ăn nói hàm hồ, Phi Thăng Giả cái gì. Người hạ giới các ngươi cũng dám cả gan xâm nhập Tiên Giới. Không biết sống chết, người đâu bắt chúng lại, đem về cho hình bộ xét xử.
Trong đám lính có một gã ăn mặc khác với những người còn lại. Nhìn có vẻ là chức vụ bách phu trưởng hay đại loại. Vẻ mặt rất hóng hách, giống như kiểu vênh mặt thành quen, đã lâu không ai dạy dỗ. Gã bước ra hất cằm quát lớn ra uy. Lệnh binh sĩ dưới trướng bắt đám người của Hải lại.
• Ngươi....
Tiểu Thanh tức lắm. Muốn ra tay động thủ nhưng bị Hải ngăn lại. Bọn họ vừa mới lên tới, vẫn chưa điều tra kỹ nên tốt nhất đừng bứt dây động rừng. Vậy là cả bọn liền đứng yên cho người ta trói. Lúc binh sĩ dẫn bọn họ đến trước mặt Bách Phu Trưởng, gã liền bị nhan sắc của chúng nữ say đắm. Đặc biệt là Bạch Linh Nhi và Thiên Tước Tiên Tử, các nàng khiến hắn nhìn đến si mê, nước dãi cũng chảy ra. Trong lòng dâng lên tham luyến dục vọng. Nghĩ bụng những tên này về đến hình bộ chắc chắn sẽ bị xử tử, tại sao không tranh thủ tận hưởng một chút. Mỹ nhân như vậy mà bỏ qua thì thật phí của giời.
• Các ngươi đem mấy tên kia nhốt lại. Còn hai ả này dẫn vào lều của ta. Ta muốn vui vẻ một chút...
Càng nghĩ càng rạo rực. Hắn lập tức ra mệnh lệnh. Đoạn bước đến gần Bạch Linh Nhi, tay chân táy máy muốn sàm sỡ nàng. Ánh mắt nàng nhìn hắn cực kỳ tức giận, tên hạ lưu này cũng muốn khi dễ mình. Nhất thời nàng định ra tay với hắn, tuy nhiên còn chưa hành động đã gã đã bị người ta vặn cổ ra sau, chết ngay tại chỗ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.