Chương 92: Truy Đuổi
Đang cập nhật
07/03/2020
•Là lữ đoàn cấp hai bên khu đông đó sao...
Thục Mang hỏi. Y là đoàn trưởng nên hiểu biết cũng khá rộng.
•Ân.
Thấy y nói như đúng rồi, Thủy Lan chỉ có thể gật đầu.
•Vậy tại sao chỉ có mình cô, những người khác đâu.
Thục Mang lại hỏi. Giọng điệu nghi hoặc.
•Bọn họ chết hết rồi...
Thủy Lan nghe nhắc đến chuyện này. Trên mặt liền xuất hiện nét buồn. Tiếc nuối nói.
•Cái gì.....
Lời của nàng giống như tiếng sét ngang tai, khiến mọi người trong Thiên Minh lữ đoàn chấn động. Nếu tính luôn cả Khôi Hoang lữ đoàn thì đã có năm lữ đoàn bị tiêu diệt trong vòng một tháng trở lại đây. Chuyện này trước nay chưa từng xuất hiện.
•Cô có thể kể lại chuyện đã xảy ra không....
Thục Mang dường như rất quan tâm chuyện này. Lập tức dò hỏi.
•Ta cũng không rõ ràng. Hai đêm trước, khi lữ đoàn chúng ta đang nghỉ ngơi ở gần Âm Hồn Vực thì đột nhiên bị một yêu thú tấn công. Nó rất mạnh, thành viên trong đoàn tử nạn rất nhiều. Ta nhờ có đoàn trưởng bảo hộ mà may mắn chạy thoát. Về phần những người khác đều đã chết hết rồi.
Thủy Lan nói đến đây, hai hàng nước mắt bất chợt tuôn dài, rõ ràng là rất bi thương.
•Được rồi, cô nên đi nghỉ ngơi đi. Chuyện này chúng sẽ điều tra.
Thục Mang thấy có chút thương tâm. Bèn an ủi một câu. Sau đó cho người đưa Thủy Lan đi nghỉ.
Thiên Minh lữ đoàn cắm trại tại chỗ.
Đêm dài u ám.
Sáng ngày hôm sau, khi bình minh lóe lên, Vạn Thạch Sơn vẫn chìm trong sương mù. Thiên Minh lữ đoàn bắt đầu chuẩn bị lên đường. Tuy nhiên lúc sắp đi lại phát sinh đại sự. Trong đoàn xuất hiện người chết. Mà không phải một mà là năm. Tình trạng lại giống hệch nhau, đều là bị hấp hết tinh huyết, trở thành xác khô.
Sự hỗn loạn diễn ra. Tất cả thành viên trong lữ đoàn bắt đầu hoang mang. Mọi sự nghi ngờ xuất hiện. Trong đó đa số người nhằm vào Thủy Lan. Người lạ duy nhất ở đây.
Bị chỉ trích, nghi ngờ. Thủy Lan bất lực không thể giải thích. Nàng ở giữa vòng vây chỉ biết ủy khuất mà khóc. Trong đoàn còn có người muốn giết nàng để diệt trừ hậu họa. Thật là quá ác tâm. Cũng may có Thục Mang đứng ra. Bất chấp sự phản đối của mọi người mà bảo vệ nàng. Chuyện này đã làm không ít thành viên bất mãn.
Dưới sự cảm kích vô bờ bến, Thủy Lan vẫn được giữ lại ở Thiên Minh lữ đoàn.
Mọi thứ tiếp theo vẫn diễn ra bình thường. Thủy Lan vì tránh hồi nghi nên đã dốc hết sức mình. Cùng với những thành viên khác thu thập tài nguyên. Bởi vì sự cố gắng đó nên đã khiến cho một số người thay đổi ánh nhìn về nàng. Thục Mang cũng rất ưng bụng với biểu hiện của nàng.
Mặt Trời lên rồi lại xuống. Ban đêm bên trong Vạn Thạch Sơn nguy hiểm bốn bề. Dù là lữ đoàn cấp một cũng phải dừng lại. Nghỉ ngơi, đảm bảo an toàn.
Bởi vì cái chết của những thành viên, lữ đoàn càng thêm cảnh giác. Tuần tra nghiêm ngặt.
Nữa đêm canh ba. Mọi người ai nấy đều ngủ say. Trong căn lều của Thủy Lan đèn đã sớm tắt. Chỉ là không có ai bên trong.
Nàng lúc này đang ở một nơi khác. Nói chính xác hơn là đang ở trong lều của một nam nhân trong đoàn. Hắn đang ngủ say, không hay biết sự xuất hiện của nàng. Hơi thở vẫn đều đặn.
Thủy Lan nhẹ nhàng như hồn ma, lướt đến bên cạnh nam nhân. Áp mặt lại gần miệng hắn. Đột ngột một cổ hấp lực xuất hiện. Tinh huyết của nam nhân bắt đầu trôi về miệng của Thủy Lan.
•Thì ra thật sự là nàng...
Bỗng đâu vang lên một giọng nói. Thục Mang từ trong bóng tối bước ra. Trên mặt mang theo mấy phần mất mát.
Thủy Lan giật mình. Việc hấp thu tinh huyết cũng dừng lại. Nàng nhìn Thục Mang, ánh mắt dè chừng.
•Nàng chính là kẻ đã tiêu diệt những lữ đoàn trong thời gian gần đây, có phải không.
Giọng điệu Thục Mang bao hàm uy nghiêm và tức giận. Y không chỉ tức giận mà trong thâm tâm còn có một sự chua xót không rõ.
Thủy Lan không thể giải thích thêm điều gì. Thục Mang nói đúng, nàng chính là thủ phạm đã tiêu diệt năm lữ đoàn kia. Thiên Minh là mục tiêu kế tiếp của nàng.
Nhất thời ánh mắt lóe lên một tia tàn nhẫn. Thủy Lan trong chớp nhoáng bẻ gãy cổ tên nam nhân bên cạnh mình.
•Cô....
Thục Mang không ngờ tới hành động của nàng. Nhất thời không kịp phản ứng.
Thủy Lan lợi dụng thời cơ y vẫn còn lúng túng. Lập tức huyễn hóa ra một cái đuôi rắn. Bằng tốc độ cực nhanh quất về phía y.
Chỉ là Thục Mang thân thủ không kém. Trong lúc nguy cấp vẫn kịp hành động. Dùng hai tay chặn trước ngực. Ngăn cản đuôi rắn quất tới.
... Ầm....
Lực đạo cực kỳ mạnh. Thục Mang tức thì bị đánh bay ra khỏi căn liều.
Tiếng động đánh nhau khiến những thành viên trong đoàn tỉnh giấc. Tất cả nháo nhào lật chăn chạy ra. Bởi vì là những kẻ ra vào nguy hiểm. Mỗi người đều tập cho mình thói quen hành động. Dù là đêm khuya, dù là giật mình tỉnh giấc vẫn tự có chuẩn bị.
Mấy người lập tức phát hiện Thục Mang bị thương. Liền chạy tới đỡ y dậy.
.... Ô ô ô.....
Tiếng thú rống điếc tai. Từ bên trong căn liều vừa rồi trồi ra một đầu đại lục xà.
•Là Thủy Lan, cô ta là xà yêu. Mọi người phải cẩn thận.
Thục Mang nhắc nhở người bên cạnh. Ánh mắt tức giận xen lẫn khó chịu.
Thủy Lan sau khi bị phát hiện liền hóa trở lại hình dáng xà yêu. Nàng vốn dĩ muốn ra tay thầm lặng nhưng không được. Đành phải dùng đến vũ lực. Chỉ là lữ đoàn cấp một không phải những nhân vật tầm thường. Việc này sẽ xuất hiện rủi ro.
•Mọi người, hợp lực giết nó.
Là những người coi Vạn Thạch Sơn như nhà, tất cả thành viên của Thiên Minh lữ đoàn có thứ gì mà chưa từng gặp. Tức thì hình thành đội ngũ, cùng nhau bao vây Thủy Lan.
Đại chiến phút chốc nổ ra. Người và thú lao vào sinh tử chiến. Thành viên trong Thiên Minh lữ đoàn mỗi người đều có bản lĩnh riêng, lại phối hợp vô cùng chặt chẽ. Thể hiện rõ sức mạnh của một trong những lữ đoàn cấp một. Từng loạt binh khí, pháp thuật không ngừng đánh tới Thủy Lan.
Thủy Lan trong hình dạng đại xà không ngừng luồn lách tránh né. Thi thoảng lại vung đuôi. Tức thì đả bay một tên xấu số. Xem ra bản lĩnh của nàng không hề kém.
Thục Mang cũng đã lao vào chiến đấu. Y sớm đem tâm tư chôn giấu trong lòng. Toàn lực chém giết yêu thú đang đe dọa an nguy của đoàn. Dù cho nó có là gì, y cũng phải giết nó.
•Ô ô ô....
Thủy Lan bị tấn công dồn dập. Không ít đã rơi lên người nàng. Dù cho trên người bao phủ luân phiến vẫn không tránh được tổn thương. Nàng chớp lấy thời cơ, cắn nuốt lấy một tên xấu số. Đem hắn nuốt vào trong bụng. Tuy nhiên lại bị một thành viên khác bắn tên trúng lên người. Mũi tên kèm theo chất độc bắt đầu ảnh hưởng đến nàng.
•Giết nó, trả thù cho những huynh đệ đã chết...
Người gần như đã điên cuồng. Hoàn toàn không sợ hãi lao vào liều mạng. Thủy Lan chớp mắt rơi xuống hạ phong.
Nàng cũng không ngốc, biết mình đã mất tiên cơ, thân lại đang trúng độc. Nếu tiếp tục chắc chắn kết cục không tốt. Bèn nhanh chóng giải phá vòng vây. Nhanh chóng tẩu thoát.
•Đừng để nó chạy thoát...
•Đuổi theo...
Tiếng hô hoán rợp trời. Những thành viên còn lại bắt đầu đuổi theo. Quyết truy sát Thủy Lan đến cùng.
Nếu là bình thường, nàng chắc chắn sẽ chạy thoát. Chỉ là hiện tại kịch độc trong người đang phát tán, khiến việc di chuyển của nàng khó khăn hơn nhiều. Bản thân lâm vào tình cảnh hết sức nguy hiểm.
Phía sau là đoàn người vẫn sát sao đuổi theo. Khoảng cách không ngừng rút ngắn. Tiếng la ó. Từng mũi tên ngọn giáo không ngừng vun vút lao tới.
Lòng Thủy Lan lo lắng vô cùng. Phía trước đi tiếp một đoạn là Vách Trường Trì. Cũng là đường cùng không thể đi. Nếu cứ như thế này chắc chắn nàng sẽ bị bắt. Chỉ là trong hoàn cảnh như thế không thể làm gì khác.
Quả nhiên không ngoài dự đoán. Thủy Lan cuối cùng bị dồn vào đường cùng. Dưới chân Vách Trường Trì muốn lên không được, xuống không xong. Trước mặt là đám người đằng đằng sát khí. Nàng có lẽ không thể thoát khỏi một kiếp này.
•Yêu nghiệt, sao không chạy tiếp đi....
Ngoài vòng vây. Không ít người vẻ mặt tràn đầy tức giận. Hận không thể lao vào giết nàng cho hả giận.
•Mọi người không được sơ xuất. Phải hành động cẩn thận.
Thục Mang dẫn đầu đám người. Cẩn thận nhắc nhở. Thấy Thủy Lan đã trở lại hình dạng nhân loại. Bộ dạng lại vô cùng đáng thương, trong mắt ẩn ẩn có một tia không nỡ.
Chỉ lúc này tất cả đã không thể thay đổi. Thủy Lan chắc chắn phải chết.
Thục Mang cắn chặt răng. Dẫn đầu lao vào, cùng với đồng bạn bủa vây chém giết Thủy Lan.
Thủy Lan cũng sẵn sàng cho trận tử chiến cuối cùng của mình. Một là sống sót, còn không thì mất mạng. Yêu khí xung quanh nàng tỏa ra cực thịnh. Tất cả tu vi đều ép hết ra ngoài.
Lúc không khí trở nên căng thẳng nhất. Chợt có một quỷ hồn vô tình đi ngang qua.
Sự xuất hiện của nó khiến tất cả dừng lại một chút. Trong mắt không giấu được vẻ ngạc nhiên.
Đi theo sau quỷ hồn là hai người. Một nam một nữ. Sau lưng họ là một bộ xương kim long khổng lồ. Bọn họ đi ngang, nhìn tất cả với ánh mắt bàng quan.
Thục Mang hỏi. Y là đoàn trưởng nên hiểu biết cũng khá rộng.
•Ân.
Thấy y nói như đúng rồi, Thủy Lan chỉ có thể gật đầu.
•Vậy tại sao chỉ có mình cô, những người khác đâu.
Thục Mang lại hỏi. Giọng điệu nghi hoặc.
•Bọn họ chết hết rồi...
Thủy Lan nghe nhắc đến chuyện này. Trên mặt liền xuất hiện nét buồn. Tiếc nuối nói.
•Cái gì.....
Lời của nàng giống như tiếng sét ngang tai, khiến mọi người trong Thiên Minh lữ đoàn chấn động. Nếu tính luôn cả Khôi Hoang lữ đoàn thì đã có năm lữ đoàn bị tiêu diệt trong vòng một tháng trở lại đây. Chuyện này trước nay chưa từng xuất hiện.
•Cô có thể kể lại chuyện đã xảy ra không....
Thục Mang dường như rất quan tâm chuyện này. Lập tức dò hỏi.
•Ta cũng không rõ ràng. Hai đêm trước, khi lữ đoàn chúng ta đang nghỉ ngơi ở gần Âm Hồn Vực thì đột nhiên bị một yêu thú tấn công. Nó rất mạnh, thành viên trong đoàn tử nạn rất nhiều. Ta nhờ có đoàn trưởng bảo hộ mà may mắn chạy thoát. Về phần những người khác đều đã chết hết rồi.
Thủy Lan nói đến đây, hai hàng nước mắt bất chợt tuôn dài, rõ ràng là rất bi thương.
•Được rồi, cô nên đi nghỉ ngơi đi. Chuyện này chúng sẽ điều tra.
Thục Mang thấy có chút thương tâm. Bèn an ủi một câu. Sau đó cho người đưa Thủy Lan đi nghỉ.
Thiên Minh lữ đoàn cắm trại tại chỗ.
Đêm dài u ám.
Sáng ngày hôm sau, khi bình minh lóe lên, Vạn Thạch Sơn vẫn chìm trong sương mù. Thiên Minh lữ đoàn bắt đầu chuẩn bị lên đường. Tuy nhiên lúc sắp đi lại phát sinh đại sự. Trong đoàn xuất hiện người chết. Mà không phải một mà là năm. Tình trạng lại giống hệch nhau, đều là bị hấp hết tinh huyết, trở thành xác khô.
Sự hỗn loạn diễn ra. Tất cả thành viên trong lữ đoàn bắt đầu hoang mang. Mọi sự nghi ngờ xuất hiện. Trong đó đa số người nhằm vào Thủy Lan. Người lạ duy nhất ở đây.
Bị chỉ trích, nghi ngờ. Thủy Lan bất lực không thể giải thích. Nàng ở giữa vòng vây chỉ biết ủy khuất mà khóc. Trong đoàn còn có người muốn giết nàng để diệt trừ hậu họa. Thật là quá ác tâm. Cũng may có Thục Mang đứng ra. Bất chấp sự phản đối của mọi người mà bảo vệ nàng. Chuyện này đã làm không ít thành viên bất mãn.
Dưới sự cảm kích vô bờ bến, Thủy Lan vẫn được giữ lại ở Thiên Minh lữ đoàn.
Mọi thứ tiếp theo vẫn diễn ra bình thường. Thủy Lan vì tránh hồi nghi nên đã dốc hết sức mình. Cùng với những thành viên khác thu thập tài nguyên. Bởi vì sự cố gắng đó nên đã khiến cho một số người thay đổi ánh nhìn về nàng. Thục Mang cũng rất ưng bụng với biểu hiện của nàng.
Mặt Trời lên rồi lại xuống. Ban đêm bên trong Vạn Thạch Sơn nguy hiểm bốn bề. Dù là lữ đoàn cấp một cũng phải dừng lại. Nghỉ ngơi, đảm bảo an toàn.
Bởi vì cái chết của những thành viên, lữ đoàn càng thêm cảnh giác. Tuần tra nghiêm ngặt.
Nữa đêm canh ba. Mọi người ai nấy đều ngủ say. Trong căn lều của Thủy Lan đèn đã sớm tắt. Chỉ là không có ai bên trong.
Nàng lúc này đang ở một nơi khác. Nói chính xác hơn là đang ở trong lều của một nam nhân trong đoàn. Hắn đang ngủ say, không hay biết sự xuất hiện của nàng. Hơi thở vẫn đều đặn.
Thủy Lan nhẹ nhàng như hồn ma, lướt đến bên cạnh nam nhân. Áp mặt lại gần miệng hắn. Đột ngột một cổ hấp lực xuất hiện. Tinh huyết của nam nhân bắt đầu trôi về miệng của Thủy Lan.
•Thì ra thật sự là nàng...
Bỗng đâu vang lên một giọng nói. Thục Mang từ trong bóng tối bước ra. Trên mặt mang theo mấy phần mất mát.
Thủy Lan giật mình. Việc hấp thu tinh huyết cũng dừng lại. Nàng nhìn Thục Mang, ánh mắt dè chừng.
•Nàng chính là kẻ đã tiêu diệt những lữ đoàn trong thời gian gần đây, có phải không.
Giọng điệu Thục Mang bao hàm uy nghiêm và tức giận. Y không chỉ tức giận mà trong thâm tâm còn có một sự chua xót không rõ.
Thủy Lan không thể giải thích thêm điều gì. Thục Mang nói đúng, nàng chính là thủ phạm đã tiêu diệt năm lữ đoàn kia. Thiên Minh là mục tiêu kế tiếp của nàng.
Nhất thời ánh mắt lóe lên một tia tàn nhẫn. Thủy Lan trong chớp nhoáng bẻ gãy cổ tên nam nhân bên cạnh mình.
•Cô....
Thục Mang không ngờ tới hành động của nàng. Nhất thời không kịp phản ứng.
Thủy Lan lợi dụng thời cơ y vẫn còn lúng túng. Lập tức huyễn hóa ra một cái đuôi rắn. Bằng tốc độ cực nhanh quất về phía y.
Chỉ là Thục Mang thân thủ không kém. Trong lúc nguy cấp vẫn kịp hành động. Dùng hai tay chặn trước ngực. Ngăn cản đuôi rắn quất tới.
... Ầm....
Lực đạo cực kỳ mạnh. Thục Mang tức thì bị đánh bay ra khỏi căn liều.
Tiếng động đánh nhau khiến những thành viên trong đoàn tỉnh giấc. Tất cả nháo nhào lật chăn chạy ra. Bởi vì là những kẻ ra vào nguy hiểm. Mỗi người đều tập cho mình thói quen hành động. Dù là đêm khuya, dù là giật mình tỉnh giấc vẫn tự có chuẩn bị.
Mấy người lập tức phát hiện Thục Mang bị thương. Liền chạy tới đỡ y dậy.
.... Ô ô ô.....
Tiếng thú rống điếc tai. Từ bên trong căn liều vừa rồi trồi ra một đầu đại lục xà.
•Là Thủy Lan, cô ta là xà yêu. Mọi người phải cẩn thận.
Thục Mang nhắc nhở người bên cạnh. Ánh mắt tức giận xen lẫn khó chịu.
Thủy Lan sau khi bị phát hiện liền hóa trở lại hình dáng xà yêu. Nàng vốn dĩ muốn ra tay thầm lặng nhưng không được. Đành phải dùng đến vũ lực. Chỉ là lữ đoàn cấp một không phải những nhân vật tầm thường. Việc này sẽ xuất hiện rủi ro.
•Mọi người, hợp lực giết nó.
Là những người coi Vạn Thạch Sơn như nhà, tất cả thành viên của Thiên Minh lữ đoàn có thứ gì mà chưa từng gặp. Tức thì hình thành đội ngũ, cùng nhau bao vây Thủy Lan.
Đại chiến phút chốc nổ ra. Người và thú lao vào sinh tử chiến. Thành viên trong Thiên Minh lữ đoàn mỗi người đều có bản lĩnh riêng, lại phối hợp vô cùng chặt chẽ. Thể hiện rõ sức mạnh của một trong những lữ đoàn cấp một. Từng loạt binh khí, pháp thuật không ngừng đánh tới Thủy Lan.
Thủy Lan trong hình dạng đại xà không ngừng luồn lách tránh né. Thi thoảng lại vung đuôi. Tức thì đả bay một tên xấu số. Xem ra bản lĩnh của nàng không hề kém.
Thục Mang cũng đã lao vào chiến đấu. Y sớm đem tâm tư chôn giấu trong lòng. Toàn lực chém giết yêu thú đang đe dọa an nguy của đoàn. Dù cho nó có là gì, y cũng phải giết nó.
•Ô ô ô....
Thủy Lan bị tấn công dồn dập. Không ít đã rơi lên người nàng. Dù cho trên người bao phủ luân phiến vẫn không tránh được tổn thương. Nàng chớp lấy thời cơ, cắn nuốt lấy một tên xấu số. Đem hắn nuốt vào trong bụng. Tuy nhiên lại bị một thành viên khác bắn tên trúng lên người. Mũi tên kèm theo chất độc bắt đầu ảnh hưởng đến nàng.
•Giết nó, trả thù cho những huynh đệ đã chết...
Người gần như đã điên cuồng. Hoàn toàn không sợ hãi lao vào liều mạng. Thủy Lan chớp mắt rơi xuống hạ phong.
Nàng cũng không ngốc, biết mình đã mất tiên cơ, thân lại đang trúng độc. Nếu tiếp tục chắc chắn kết cục không tốt. Bèn nhanh chóng giải phá vòng vây. Nhanh chóng tẩu thoát.
•Đừng để nó chạy thoát...
•Đuổi theo...
Tiếng hô hoán rợp trời. Những thành viên còn lại bắt đầu đuổi theo. Quyết truy sát Thủy Lan đến cùng.
Nếu là bình thường, nàng chắc chắn sẽ chạy thoát. Chỉ là hiện tại kịch độc trong người đang phát tán, khiến việc di chuyển của nàng khó khăn hơn nhiều. Bản thân lâm vào tình cảnh hết sức nguy hiểm.
Phía sau là đoàn người vẫn sát sao đuổi theo. Khoảng cách không ngừng rút ngắn. Tiếng la ó. Từng mũi tên ngọn giáo không ngừng vun vút lao tới.
Lòng Thủy Lan lo lắng vô cùng. Phía trước đi tiếp một đoạn là Vách Trường Trì. Cũng là đường cùng không thể đi. Nếu cứ như thế này chắc chắn nàng sẽ bị bắt. Chỉ là trong hoàn cảnh như thế không thể làm gì khác.
Quả nhiên không ngoài dự đoán. Thủy Lan cuối cùng bị dồn vào đường cùng. Dưới chân Vách Trường Trì muốn lên không được, xuống không xong. Trước mặt là đám người đằng đằng sát khí. Nàng có lẽ không thể thoát khỏi một kiếp này.
•Yêu nghiệt, sao không chạy tiếp đi....
Ngoài vòng vây. Không ít người vẻ mặt tràn đầy tức giận. Hận không thể lao vào giết nàng cho hả giận.
•Mọi người không được sơ xuất. Phải hành động cẩn thận.
Thục Mang dẫn đầu đám người. Cẩn thận nhắc nhở. Thấy Thủy Lan đã trở lại hình dạng nhân loại. Bộ dạng lại vô cùng đáng thương, trong mắt ẩn ẩn có một tia không nỡ.
Chỉ lúc này tất cả đã không thể thay đổi. Thủy Lan chắc chắn phải chết.
Thục Mang cắn chặt răng. Dẫn đầu lao vào, cùng với đồng bạn bủa vây chém giết Thủy Lan.
Thủy Lan cũng sẵn sàng cho trận tử chiến cuối cùng của mình. Một là sống sót, còn không thì mất mạng. Yêu khí xung quanh nàng tỏa ra cực thịnh. Tất cả tu vi đều ép hết ra ngoài.
Lúc không khí trở nên căng thẳng nhất. Chợt có một quỷ hồn vô tình đi ngang qua.
Sự xuất hiện của nó khiến tất cả dừng lại một chút. Trong mắt không giấu được vẻ ngạc nhiên.
Đi theo sau quỷ hồn là hai người. Một nam một nữ. Sau lưng họ là một bộ xương kim long khổng lồ. Bọn họ đi ngang, nhìn tất cả với ánh mắt bàng quan.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.