Chương 71
Danh Ca
08/07/2023
Bạch Nhược Phong đã lấy ra món ăn yêu thích của Tô Ngọc Nhi và đến gặp
cô ấy. Lúc đầu, cô ấy đã từ chối vì đang bận làm việc, nhưng Bạch Nhược
Phong đã thuyết phục cô ấy nghỉ ngơi một chút và ăn món ăn yêu thích của mình.
“Ngọc Nhi, em quên ăn trưa rồi à?” Bạch Nhược Phong hỏi khi cô ấy nhét thức ăn vào miệng.
“Sếp Bạch, sao anh lại ở đây? Tôi đang bận một số việc, cũng không biết rằng đã qua giờ cơm trưa. Cảm ơn anh đã mang đồ ăn đến cho tôi.”Tô Ngọc Nhi trả lời với nụ cười cảm động.
“Không sao đâu, em cần phải ăn đủ để có đủ sức để làm việc.” Bạch Nhược Phong nói với giọng nói thật dịu dàng và chăm sóc.
Sau khi Tô Ngọc Nhi đã ăn xong, Bạch Nhược Phong đã kéo Tô Ngọc Nhi rời đi khỏi công ty để ngăn cô làm việc ngoài giờ. Bạch Nhược Phong nắm lấy tay Tô Ngọc Nhi rồi nói: “Ngọc Nhi, cũng đã trễ rồi. Em không cần phải lao đầu vào công việc đâu.”
Trên suốt đoạn đường về nhà, Bạch Nhược Phong không đi xe mà anh đã đi cạnh Tô Ngọc Nhi. Hai người đang đi dạo trên đường về sau giờ làm việc. Cả hai đang có cuộc trò chuyện vui vẻ về công việc và cuộc sống.
Tô Ngọc Nhi cảm động vì sự quan tâm của Bạch Nhược Phong dành cho cô: “Sếp Bạch, cảm ơn vì đã đưa tôi trở lại thực tế hôm nay. Nếu không có anh, tôi có lẽ đã quên đến việc ăn trưa.”
Bạch Nhược Phong cười rồi nói: “Không có gì, Ngọc Nhi. Đừng quá làm việc nhiều, cần phải chăm sóc bản thân nữa đấy.”
Trong lúc đi ngang qua một cửa hàng quần áo trẻ em, mắt Tô Ngọc Nhi bỗng chốc đổ dồn vào bộ quần áo Tiểu Bảo trên cửa sổ trưng bày. Cô không thể không đi vào và xem kỹ hơn.
Tô Ngọc Nhi thích thú: “Wow, sếp Bạch, anh nhìn xem, những bộ quần áo này thật đáng yêu! Chắc Tiểu Bảo sẽ thích lắm đây.”
Bạch Nhược Phong cười và đồng ý. Anh nói: “Đúng vậy, Tiểu Bảo chắc chắn sẽ thích lắm. Em chọn cho thằng bé vài bộ đi. Tiểu Bảo chắc chắn sẽ rất thích đồ của em chọn.”
Một nhân viên trong cửa hàng đến chào hỏi: “Giám đốc Bạch, Bạch phu nhân, hai người muốn xem gì cứ nói, tôi sẽ giúp hai người chọn lựa.”
Bạch Nhược Phong rất vui khi nghe nhân viên này gọi Tô Ngọc Nhi là Bạch phu nhân. Ngược lại, Tô Ngọc Nhi đang ửng đỏ cả mặt vì xấu hổ. Tại sao có thể nhầm lẫn vậy được chứ?
Tô Ngọc Nhi chọn đến chọn lui, chọn qua chọn lại, cuối cùng cô chọn được hai bộ quần áo đẹp để mua cho cậu chủ nhỏ của nhà họ Bạch. Khi cô đang trả tiền, Bạch Nhược Phong xuất hiện bên cạnh cô và trả tiền trực tiếp cho nhân viên bán hàng. Tô Ngọc Nhi đã từ chối trong vô thức, nhưng cô không bướng lại Bạch Nhược Phong.
Sau khi mua đồ cho Tiểu Bảo, Bạch Nhược Phong nhìn Tô Ngọc Nhi và nói: “Ngọc Nhi, em cũng nên mua một vài bộ đồ mới đi.”
Tô Ngọc Nhi có hơi bất ngờ khi Bạch Nhược Phong muốn đưa cô đi mua quần áo, cô đã từ chối trong tiềm thức: “Sếp Bạch, không cần đâu. Đồ của tôi rất nhiều, có vài cái còn chưa đụng đến.”
Bạch Nhược Phong cười rồi nói: “Ngọc Nhi, có phải em sợ làm phiền đến anh không? Anh muốn em phải mặc những bộ đồ đẹp nhất.”
Tô Ngọc Nhi lắc đầu ngao ngán, cô bất lực trước Bạch Nhược Phong, cô đã đồng ý đi mua quần áo cùng anh.
Sau khi chọn được vài bộ ưng ý, Bạch Nhược Phong đã thanh toán hóa đơn, họ rời khỏi cửa hàng quần áo. Tô Ngọc Nhi cảm thấy vô cùng ngạc nhiên khi Bạch Nhược Phong đã chi tiền để mua quần áo cho cô. “Sếp Bạch, cảm ơn anh nhiều.” Tô Ngọc Nhi nói với anh.
Sau khi mua sắm, Bạch Nhược Phong đưa Tô Ngọc Nhi về chung cư. Anh vui mừng lái xe trên đường về sau khi đã mua sắm quần áo cùng Tô Ngọc Nhi cho Tiểu Bảo và cô ấy. Cảnh hai người đi dạo trong cửa hàng quần áo trẻ em vui vẻ cùng nhau đã đi sâu vào tâm trí anh. Anh không thể nhịn được cười vì hạnh phúc.
“Sao mà có người lại dễ thương đến vậy nhỉ?” Bạch Nhược Phong thầm nghĩ trong lòng: “Tô Ngọc Nhi, em có biết không, anh đang cảm thấy hạnh phúc hơn bao giờ hết khi ở bên cạnh em.”
Bạch Nhược Phong vừa lái xe vừa suy nghĩ về quyết định lớn trong tương lai của mình. Anh đã quyết định sẽ cầu hôn Tô Ngọc Nhi và muốn cưới cô. Từ khi gặp gỡ Tô Ngọc Nhi lần đầu, anh đã bị cô thu hút bởi vẻ đẹp trong sáng, tính cách dịu dàng và sự chân thành của cô. Cảm giác ấy ngày càng trở nên mạnh mẽ hơn, và anh không thể giấu kín tình cảm của mình nữa.
Khi xe về đến nhà, Bạch Nhược Phong mở cửa xe, nhưng trước khi xuống, anh nhìn lại chiếc ghế bên cạnh nơi Tô Ngọc Nhi vừa rồi đã ngồi trên xe cùng anh. Một cảm giác ấm áp lấn át anh, và anh cười mỉm.
“Sau này chúng ta sẽ có rất nhiều kỉ niệm đẹp giống như hôm nay, Tô Ngọc Nhi.” Bạch Nhược Phong nói trong lòng.
Sau khi Bạch Nhược Phong rời đi, Từ Bảo Tú đã xuất hiện từ phía sau anh cùng với khuôn mặt ủ rũ. Cô không ngờ rằng Bạch Nhược Phong lại từ chối lời mời ăn trưa của mình để đi mua sắm cùng Tô Ngọc Nhi, khiến cô không thể chấp nhận được.
“Nhược Phong, anh dám từ chối ăn trưa với tôi, chỉ để đi mua sắm cùng cô ta thôi sao?” Từ Bảo Tú lẩm bẩm trong miệng, hai mắt giận dữ tiếp tục nói: “Ngọc Nhi, thứ gì mà Từ Bảo Tú này đã muốn thì nhất định tao sẽ có được nó. Mày không được phép phá vỡ nó.” Nói xong, Từ Bảo Tú rút điện thoại ra và gọi cho Từ Bảo Tâm.
Bên kia, Từ Bảo Tâm đang ở hộp đêm để vui vẻ cùng bạn trai của cô ta, nghe điện thoại đổ chuông, cô có chút tức giận nhưng vẫn lướt màn hình sang để nghe.
“Em họ, có chuyện gì thế?” Từ Bảo Tâm nói lớn qua điện thoại. Người bạn trai xác bên có vẻ quan tâm và hỏi: “Bảo Tâm, có chuyện gì sao?” Cô ta im lặng.
“Chị họ, em muốn chị điều tra giúp em về Tô Ngọc Nhi. Cô ta có gì mà tên Bạch Nhược Phong kia lại mê mẩn như vậy chứ? Cô ta có gì hơn em chứ?” Từ Bảo Tú khóc lóc nói qua điện thoại. Bên kia tiếng nhạc quá lớn, không biết Từ Bảo Tâm có nghe được không.
Dù là đang vui chơi, nhưng khi nhắc đến Tô Ngọc Nhi, Từ Bảo Tâm liền bỏ ra ngoài để nghe điện thoại, cô đã điều tra thông tin của Tô Ngọc Nhi và có được một số tin nóng bỏng. Từ Bảo Tâm nhếch môi rồi nói: “Em họ, tưởng chuyện gì, em yên tâm. Chị đã điều tra về cô ta, có rất nhiều tin hay ho về cô ta. Em cứ từ từ mà xem phim hay nhé!”
Từ Bảo Tú không ngờ được Từ Bảo Tâm đã chuẩn bị mọi thứ sẵn sàng: “Chị họ, chị nói thật sao?” Cô không tin và hỏi lại.
“Chị đùa với em bao giờ. Em cứ từ từ xem phim hay đi.” Từ Bảo Tâm lạnh lùng nói. Nói xong, cô ta liền tắt điện thoại và quay trở lại trong hộp đêm để tiếp tục cuộc vui cùng bạn trai.
Biệt thự nhà họ Bạch.
Trong ngôi nhà sang trọng của gia đình Bạch, mẹ của Bạch Nhược Phong, bà đang nổi giận điên cuồng. Bà không thể chấp nhận việc con trai mình, Bạch Nhược Phong đang hẹn hò với Tô Ngọc Nhi - người mà bà coi là không môn đăng hộ đối với gia đình cao sang, quyền quý như bà. Bà hoàn toàn không thể hiểu vì sao con trai mình lại có thể đổ dồn tình cảm vào người phụ nữ này.
Bạch phu nhân thầm nghĩ trong lòng: “Nhược Phong, nếu con không thích con bé Bảo Tú thì mẹ cũng có thể tìm cho con nhiều cô gái khác xứng đáng với gia đình mình mà. Tại sao con có phải đâm đầu vào Tô Ngọc Nhi thế kia?” Vừa suy nghĩ, bà vừa tức giận.
Bạch phu nhân quyết định cho người điều tra về Tô Ngọc Nhi, bà lấy điện thoại và gọi cho một số điện thoại lạ rồi nói: “Giúp tôi điều tra mọi thông tin của cô gái này.” Mọi chuyện bà làm, Bạch Nhược Phong đều không hề hay biết, nghĩ xem nếu anh biết được, Bạch phu nhân cho người điều tra về Tô Ngọc Nhi thì sẽ ra sao nhỉ?
“Ngọc Nhi, em quên ăn trưa rồi à?” Bạch Nhược Phong hỏi khi cô ấy nhét thức ăn vào miệng.
“Sếp Bạch, sao anh lại ở đây? Tôi đang bận một số việc, cũng không biết rằng đã qua giờ cơm trưa. Cảm ơn anh đã mang đồ ăn đến cho tôi.”Tô Ngọc Nhi trả lời với nụ cười cảm động.
“Không sao đâu, em cần phải ăn đủ để có đủ sức để làm việc.” Bạch Nhược Phong nói với giọng nói thật dịu dàng và chăm sóc.
Sau khi Tô Ngọc Nhi đã ăn xong, Bạch Nhược Phong đã kéo Tô Ngọc Nhi rời đi khỏi công ty để ngăn cô làm việc ngoài giờ. Bạch Nhược Phong nắm lấy tay Tô Ngọc Nhi rồi nói: “Ngọc Nhi, cũng đã trễ rồi. Em không cần phải lao đầu vào công việc đâu.”
Trên suốt đoạn đường về nhà, Bạch Nhược Phong không đi xe mà anh đã đi cạnh Tô Ngọc Nhi. Hai người đang đi dạo trên đường về sau giờ làm việc. Cả hai đang có cuộc trò chuyện vui vẻ về công việc và cuộc sống.
Tô Ngọc Nhi cảm động vì sự quan tâm của Bạch Nhược Phong dành cho cô: “Sếp Bạch, cảm ơn vì đã đưa tôi trở lại thực tế hôm nay. Nếu không có anh, tôi có lẽ đã quên đến việc ăn trưa.”
Bạch Nhược Phong cười rồi nói: “Không có gì, Ngọc Nhi. Đừng quá làm việc nhiều, cần phải chăm sóc bản thân nữa đấy.”
Trong lúc đi ngang qua một cửa hàng quần áo trẻ em, mắt Tô Ngọc Nhi bỗng chốc đổ dồn vào bộ quần áo Tiểu Bảo trên cửa sổ trưng bày. Cô không thể không đi vào và xem kỹ hơn.
Tô Ngọc Nhi thích thú: “Wow, sếp Bạch, anh nhìn xem, những bộ quần áo này thật đáng yêu! Chắc Tiểu Bảo sẽ thích lắm đây.”
Bạch Nhược Phong cười và đồng ý. Anh nói: “Đúng vậy, Tiểu Bảo chắc chắn sẽ thích lắm. Em chọn cho thằng bé vài bộ đi. Tiểu Bảo chắc chắn sẽ rất thích đồ của em chọn.”
Một nhân viên trong cửa hàng đến chào hỏi: “Giám đốc Bạch, Bạch phu nhân, hai người muốn xem gì cứ nói, tôi sẽ giúp hai người chọn lựa.”
Bạch Nhược Phong rất vui khi nghe nhân viên này gọi Tô Ngọc Nhi là Bạch phu nhân. Ngược lại, Tô Ngọc Nhi đang ửng đỏ cả mặt vì xấu hổ. Tại sao có thể nhầm lẫn vậy được chứ?
Tô Ngọc Nhi chọn đến chọn lui, chọn qua chọn lại, cuối cùng cô chọn được hai bộ quần áo đẹp để mua cho cậu chủ nhỏ của nhà họ Bạch. Khi cô đang trả tiền, Bạch Nhược Phong xuất hiện bên cạnh cô và trả tiền trực tiếp cho nhân viên bán hàng. Tô Ngọc Nhi đã từ chối trong vô thức, nhưng cô không bướng lại Bạch Nhược Phong.
Sau khi mua đồ cho Tiểu Bảo, Bạch Nhược Phong nhìn Tô Ngọc Nhi và nói: “Ngọc Nhi, em cũng nên mua một vài bộ đồ mới đi.”
Tô Ngọc Nhi có hơi bất ngờ khi Bạch Nhược Phong muốn đưa cô đi mua quần áo, cô đã từ chối trong tiềm thức: “Sếp Bạch, không cần đâu. Đồ của tôi rất nhiều, có vài cái còn chưa đụng đến.”
Bạch Nhược Phong cười rồi nói: “Ngọc Nhi, có phải em sợ làm phiền đến anh không? Anh muốn em phải mặc những bộ đồ đẹp nhất.”
Tô Ngọc Nhi lắc đầu ngao ngán, cô bất lực trước Bạch Nhược Phong, cô đã đồng ý đi mua quần áo cùng anh.
Sau khi chọn được vài bộ ưng ý, Bạch Nhược Phong đã thanh toán hóa đơn, họ rời khỏi cửa hàng quần áo. Tô Ngọc Nhi cảm thấy vô cùng ngạc nhiên khi Bạch Nhược Phong đã chi tiền để mua quần áo cho cô. “Sếp Bạch, cảm ơn anh nhiều.” Tô Ngọc Nhi nói với anh.
Sau khi mua sắm, Bạch Nhược Phong đưa Tô Ngọc Nhi về chung cư. Anh vui mừng lái xe trên đường về sau khi đã mua sắm quần áo cùng Tô Ngọc Nhi cho Tiểu Bảo và cô ấy. Cảnh hai người đi dạo trong cửa hàng quần áo trẻ em vui vẻ cùng nhau đã đi sâu vào tâm trí anh. Anh không thể nhịn được cười vì hạnh phúc.
“Sao mà có người lại dễ thương đến vậy nhỉ?” Bạch Nhược Phong thầm nghĩ trong lòng: “Tô Ngọc Nhi, em có biết không, anh đang cảm thấy hạnh phúc hơn bao giờ hết khi ở bên cạnh em.”
Bạch Nhược Phong vừa lái xe vừa suy nghĩ về quyết định lớn trong tương lai của mình. Anh đã quyết định sẽ cầu hôn Tô Ngọc Nhi và muốn cưới cô. Từ khi gặp gỡ Tô Ngọc Nhi lần đầu, anh đã bị cô thu hút bởi vẻ đẹp trong sáng, tính cách dịu dàng và sự chân thành của cô. Cảm giác ấy ngày càng trở nên mạnh mẽ hơn, và anh không thể giấu kín tình cảm của mình nữa.
Khi xe về đến nhà, Bạch Nhược Phong mở cửa xe, nhưng trước khi xuống, anh nhìn lại chiếc ghế bên cạnh nơi Tô Ngọc Nhi vừa rồi đã ngồi trên xe cùng anh. Một cảm giác ấm áp lấn át anh, và anh cười mỉm.
“Sau này chúng ta sẽ có rất nhiều kỉ niệm đẹp giống như hôm nay, Tô Ngọc Nhi.” Bạch Nhược Phong nói trong lòng.
Sau khi Bạch Nhược Phong rời đi, Từ Bảo Tú đã xuất hiện từ phía sau anh cùng với khuôn mặt ủ rũ. Cô không ngờ rằng Bạch Nhược Phong lại từ chối lời mời ăn trưa của mình để đi mua sắm cùng Tô Ngọc Nhi, khiến cô không thể chấp nhận được.
“Nhược Phong, anh dám từ chối ăn trưa với tôi, chỉ để đi mua sắm cùng cô ta thôi sao?” Từ Bảo Tú lẩm bẩm trong miệng, hai mắt giận dữ tiếp tục nói: “Ngọc Nhi, thứ gì mà Từ Bảo Tú này đã muốn thì nhất định tao sẽ có được nó. Mày không được phép phá vỡ nó.” Nói xong, Từ Bảo Tú rút điện thoại ra và gọi cho Từ Bảo Tâm.
Bên kia, Từ Bảo Tâm đang ở hộp đêm để vui vẻ cùng bạn trai của cô ta, nghe điện thoại đổ chuông, cô có chút tức giận nhưng vẫn lướt màn hình sang để nghe.
“Em họ, có chuyện gì thế?” Từ Bảo Tâm nói lớn qua điện thoại. Người bạn trai xác bên có vẻ quan tâm và hỏi: “Bảo Tâm, có chuyện gì sao?” Cô ta im lặng.
“Chị họ, em muốn chị điều tra giúp em về Tô Ngọc Nhi. Cô ta có gì mà tên Bạch Nhược Phong kia lại mê mẩn như vậy chứ? Cô ta có gì hơn em chứ?” Từ Bảo Tú khóc lóc nói qua điện thoại. Bên kia tiếng nhạc quá lớn, không biết Từ Bảo Tâm có nghe được không.
Dù là đang vui chơi, nhưng khi nhắc đến Tô Ngọc Nhi, Từ Bảo Tâm liền bỏ ra ngoài để nghe điện thoại, cô đã điều tra thông tin của Tô Ngọc Nhi và có được một số tin nóng bỏng. Từ Bảo Tâm nhếch môi rồi nói: “Em họ, tưởng chuyện gì, em yên tâm. Chị đã điều tra về cô ta, có rất nhiều tin hay ho về cô ta. Em cứ từ từ mà xem phim hay nhé!”
Từ Bảo Tú không ngờ được Từ Bảo Tâm đã chuẩn bị mọi thứ sẵn sàng: “Chị họ, chị nói thật sao?” Cô không tin và hỏi lại.
“Chị đùa với em bao giờ. Em cứ từ từ xem phim hay đi.” Từ Bảo Tâm lạnh lùng nói. Nói xong, cô ta liền tắt điện thoại và quay trở lại trong hộp đêm để tiếp tục cuộc vui cùng bạn trai.
Biệt thự nhà họ Bạch.
Trong ngôi nhà sang trọng của gia đình Bạch, mẹ của Bạch Nhược Phong, bà đang nổi giận điên cuồng. Bà không thể chấp nhận việc con trai mình, Bạch Nhược Phong đang hẹn hò với Tô Ngọc Nhi - người mà bà coi là không môn đăng hộ đối với gia đình cao sang, quyền quý như bà. Bà hoàn toàn không thể hiểu vì sao con trai mình lại có thể đổ dồn tình cảm vào người phụ nữ này.
Bạch phu nhân thầm nghĩ trong lòng: “Nhược Phong, nếu con không thích con bé Bảo Tú thì mẹ cũng có thể tìm cho con nhiều cô gái khác xứng đáng với gia đình mình mà. Tại sao con có phải đâm đầu vào Tô Ngọc Nhi thế kia?” Vừa suy nghĩ, bà vừa tức giận.
Bạch phu nhân quyết định cho người điều tra về Tô Ngọc Nhi, bà lấy điện thoại và gọi cho một số điện thoại lạ rồi nói: “Giúp tôi điều tra mọi thông tin của cô gái này.” Mọi chuyện bà làm, Bạch Nhược Phong đều không hề hay biết, nghĩ xem nếu anh biết được, Bạch phu nhân cho người điều tra về Tô Ngọc Nhi thì sẽ ra sao nhỉ?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.