Chương 33: BIẾN CỐ
Đường Nguyệt Y
17/09/2024
Tập đoàn Vạn Thế vững mạnh suốt suốt ba mươi năm, cuối cùng cũng đến lúc lâm vào tình cảnh khủng hoảng?
Đó là câu hỏi đang được quan tâm nhất thời điểm hiện tại, vì trong giới kinh doanh ai cũng thấy giá cổ phiếu của tập đoàn Vạn Thế đang tụt trầm trọng, chưa kể tới vấn đề cốt lõi đáng nói ở đây là hàng loạt nhà đầu tư "quay xe" thu hồi ý định hợp tác, chưa kể tới phía khách hàng cũng thi nhau lắc đầu với các bảng hợp đồng của Vạn Thế.
Chỉ trong vòng một ngày, mọi thứ đều trở nên lộn xộn, nhân viên rối rắm khi không một ai liên lạc được với Tổng giám đốc điều hành Lữ Minh Trâm. Nếu cứ không tìm ra phương hướng giải quyết thì chắc chắn trong vòng một tuần nữa tập đoàn sẽ rơi vào phá sản, vì nền móng doanh thu suốt ba tháng nay đã không ổn, giờ gặp thêm biến cố thì rất dễ dàng sụp đổ.
Trong khi cơ ngơi của Lữ gia đang rơi vào khủng hoảng và ai cũng đang réo gọi cái tên Lữ Minh Trâm, thì cô ấy lại đang tận hưởng kỳ nghỉ dưỡng của mình một cách an nhiên, thoải mái nhất bên cạnh Huyền Ảnh Cơ.
Khi cô ngủ dậy, bữa sáng thơm ngon đã có sẵn trên bàn, cả quần áo để lát nữa đi chơi cũng được chuẩn bị thẳng thóm đâu vào đấy, còn người đàn ông ấy thì đang điềm tĩnh ngồi bên sofa đọc báo, uống cà phê chờ cô ngủ dậy.
Một buổi sáng bình yên và tràn ngập màu hồng cứ thế trôi qua, thậm chí cả ngày hôm đó cô còn chẳng nhớ tới công việc, từ sáng tới tối luôn tràn ngập niềm vui, tiếng cười.
Tối đó, cô cùng hắn nằm trên giường ngắm nhìn cảnh đêm hoa lệ nhờ vị trí phòng trên tầng cao, không gian phải nói vừa yên bình lại lãng mạn tuyệt vời.
"Có bao giờ em nghĩ tới chuyện lỡ như một ngày nào đó gia đình em mất hết tất cả thì sẽ như nào không?"
Câu hỏi đột ngột của Huyền Ảnh Cơ phá vỡ không gian yên tĩnh vốn có, Lữ Minh Trâm cũng không nghĩ nhiều mà đáp:
"Em chưa từng nghĩ tới, mà nếu điều đó có thật sự xảy ra thì em sẽ cố gắng phấn đấu lại từ đầu, nhưng đó là đối với cô em thôi, chứ ba em thì chắc sẽ không thể chấp nhận được, ông ấy còn có bệnh tim, nói không chừng sẽ sốc tới mức phát bệnh. Chính vì vậy mà bao năm qua em luôn cố gắng, nổ lực hết mình và chưa từng làm trái ý ba.
Cho tới khi..."
"Tới khi gặp anh, người khiến em thay đổi trong mắt ba mẹ, biến em trở thành một đứa con không còn hiếu thảo, có bao giờ em hối hận vì điều đó?"
"Không hối hận, vì gặp được anh, yêu anh giúp cuộc sống của em có thêm màu sắc, còn về chữ hiếu thì em vẫn đang cố gắng bù đắp cho ba mẹ."
Những gì khi cô thốt ra tất cả đều không cần phải suy nghĩ, nhưng với hắn thì mọi thứ thật đáng phải đắn đo.
Cô gặp hắn là nằm ngoài dự tính, còn hắn yêu cô là ngoài tầm kiểm soát. Dầu biết có thể sắp phải hứng chịu nỗi căm hận từ cô, nhưng hắn tuyệt nhiên không muốn làm khác, vì chấp niệm hận thù lớn hơn tất cả.
"Vậy anh sẽ bù đắp lại cho em, xem em và con là tất cả."
Hắn tự mình thốt ra lời hứa hẹn, kèm nụ hôn trìu mến áp nhẹ lên tóc cô, đó là biểu hiện của sự tôn trọng.
Cứ thế, đêm bình yên dần trôi qua. Đúng hẹn vào ngày hôm sau, Lữ Minh Trâm lên đường trở về thành phố G và đến tận thời khắc đó cô mới nhận lại điện thoại từ Huyền Ảnh Cơ. Tắt chế độ không làm phiền, điện thoại lập tức thông báo liên tục các cuộc gọi nhỡ và tin nhắn từ rất nhiều người, trong đó có cả tin nhắn của Lữ phu nhân gửi tới với nội dung: [Ba con nhập viện rồi, nhận được tin nhăn, lập tức quay về.)
Nhận được tin này, lại đến tin tập đoàn rơi vào cảnh khủng hoảng chỉ sau một ngày mà Lữ Minh Trâm tối tâm mặt mũi, chỉ biết nhìn sang người đàn ông bên cạnh với ánh mắt bất ổn cùng giọng nói run run.
"Công ty xảy ra chuyện, ba em nhập viện rồi. Anh lái xe nhanh hơn đi."
Hắn sau khi biết được những chuyện đang xảy ra với cô, tâm trạng vẫn ở mức bình tĩnh, không giả vờ ngạc nhiên hay sốt sắng, chỉ lẳng lặng nắm tay an ủi cô, rồi đạp ga tăng tốc.
Mất hơn 30 phút sau để Lữ Minh Trâm có mặt tại phòng bệnh của Lữ Minh Tâm. Dù bản thân đang mang thai nhưng những bước chân của cô không hề chậm chạp, chần chừ, nhưng tới khi đối mặt với mẹ mình rồi, cô còn chưa kịp hói rõ chuyện gì đã lập tức lãnh trọn một cái tát vào mặt.
"Đồ bất hiếu, mày đi đâu cả ngày hôm qua hả? Mày có biết ở nhà đã xảy ra biết bao chuyện không?"
Đó là câu hỏi đang được quan tâm nhất thời điểm hiện tại, vì trong giới kinh doanh ai cũng thấy giá cổ phiếu của tập đoàn Vạn Thế đang tụt trầm trọng, chưa kể tới vấn đề cốt lõi đáng nói ở đây là hàng loạt nhà đầu tư "quay xe" thu hồi ý định hợp tác, chưa kể tới phía khách hàng cũng thi nhau lắc đầu với các bảng hợp đồng của Vạn Thế.
Chỉ trong vòng một ngày, mọi thứ đều trở nên lộn xộn, nhân viên rối rắm khi không một ai liên lạc được với Tổng giám đốc điều hành Lữ Minh Trâm. Nếu cứ không tìm ra phương hướng giải quyết thì chắc chắn trong vòng một tuần nữa tập đoàn sẽ rơi vào phá sản, vì nền móng doanh thu suốt ba tháng nay đã không ổn, giờ gặp thêm biến cố thì rất dễ dàng sụp đổ.
Trong khi cơ ngơi của Lữ gia đang rơi vào khủng hoảng và ai cũng đang réo gọi cái tên Lữ Minh Trâm, thì cô ấy lại đang tận hưởng kỳ nghỉ dưỡng của mình một cách an nhiên, thoải mái nhất bên cạnh Huyền Ảnh Cơ.
Khi cô ngủ dậy, bữa sáng thơm ngon đã có sẵn trên bàn, cả quần áo để lát nữa đi chơi cũng được chuẩn bị thẳng thóm đâu vào đấy, còn người đàn ông ấy thì đang điềm tĩnh ngồi bên sofa đọc báo, uống cà phê chờ cô ngủ dậy.
Một buổi sáng bình yên và tràn ngập màu hồng cứ thế trôi qua, thậm chí cả ngày hôm đó cô còn chẳng nhớ tới công việc, từ sáng tới tối luôn tràn ngập niềm vui, tiếng cười.
Tối đó, cô cùng hắn nằm trên giường ngắm nhìn cảnh đêm hoa lệ nhờ vị trí phòng trên tầng cao, không gian phải nói vừa yên bình lại lãng mạn tuyệt vời.
"Có bao giờ em nghĩ tới chuyện lỡ như một ngày nào đó gia đình em mất hết tất cả thì sẽ như nào không?"
Câu hỏi đột ngột của Huyền Ảnh Cơ phá vỡ không gian yên tĩnh vốn có, Lữ Minh Trâm cũng không nghĩ nhiều mà đáp:
"Em chưa từng nghĩ tới, mà nếu điều đó có thật sự xảy ra thì em sẽ cố gắng phấn đấu lại từ đầu, nhưng đó là đối với cô em thôi, chứ ba em thì chắc sẽ không thể chấp nhận được, ông ấy còn có bệnh tim, nói không chừng sẽ sốc tới mức phát bệnh. Chính vì vậy mà bao năm qua em luôn cố gắng, nổ lực hết mình và chưa từng làm trái ý ba.
Cho tới khi..."
"Tới khi gặp anh, người khiến em thay đổi trong mắt ba mẹ, biến em trở thành một đứa con không còn hiếu thảo, có bao giờ em hối hận vì điều đó?"
"Không hối hận, vì gặp được anh, yêu anh giúp cuộc sống của em có thêm màu sắc, còn về chữ hiếu thì em vẫn đang cố gắng bù đắp cho ba mẹ."
Những gì khi cô thốt ra tất cả đều không cần phải suy nghĩ, nhưng với hắn thì mọi thứ thật đáng phải đắn đo.
Cô gặp hắn là nằm ngoài dự tính, còn hắn yêu cô là ngoài tầm kiểm soát. Dầu biết có thể sắp phải hứng chịu nỗi căm hận từ cô, nhưng hắn tuyệt nhiên không muốn làm khác, vì chấp niệm hận thù lớn hơn tất cả.
"Vậy anh sẽ bù đắp lại cho em, xem em và con là tất cả."
Hắn tự mình thốt ra lời hứa hẹn, kèm nụ hôn trìu mến áp nhẹ lên tóc cô, đó là biểu hiện của sự tôn trọng.
Cứ thế, đêm bình yên dần trôi qua. Đúng hẹn vào ngày hôm sau, Lữ Minh Trâm lên đường trở về thành phố G và đến tận thời khắc đó cô mới nhận lại điện thoại từ Huyền Ảnh Cơ. Tắt chế độ không làm phiền, điện thoại lập tức thông báo liên tục các cuộc gọi nhỡ và tin nhắn từ rất nhiều người, trong đó có cả tin nhắn của Lữ phu nhân gửi tới với nội dung: [Ba con nhập viện rồi, nhận được tin nhăn, lập tức quay về.)
Nhận được tin này, lại đến tin tập đoàn rơi vào cảnh khủng hoảng chỉ sau một ngày mà Lữ Minh Trâm tối tâm mặt mũi, chỉ biết nhìn sang người đàn ông bên cạnh với ánh mắt bất ổn cùng giọng nói run run.
"Công ty xảy ra chuyện, ba em nhập viện rồi. Anh lái xe nhanh hơn đi."
Hắn sau khi biết được những chuyện đang xảy ra với cô, tâm trạng vẫn ở mức bình tĩnh, không giả vờ ngạc nhiên hay sốt sắng, chỉ lẳng lặng nắm tay an ủi cô, rồi đạp ga tăng tốc.
Mất hơn 30 phút sau để Lữ Minh Trâm có mặt tại phòng bệnh của Lữ Minh Tâm. Dù bản thân đang mang thai nhưng những bước chân của cô không hề chậm chạp, chần chừ, nhưng tới khi đối mặt với mẹ mình rồi, cô còn chưa kịp hói rõ chuyện gì đã lập tức lãnh trọn một cái tát vào mặt.
"Đồ bất hiếu, mày đi đâu cả ngày hôm qua hả? Mày có biết ở nhà đã xảy ra biết bao chuyện không?"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.