Ngô Sơn Tứ Mỹ Đùa Tiểu Cấm

Chương 3: Mỹ nữ ra tay

Mạn Mạn Duy Nhất

01/02/2022

Tôi không dám phát ra một chút âm thanh nào, men theo vách tường bò xuống, ban đầu tôi nghĩ muốn bò lên phía trên đầu hắn, trực tiếp ngã xuống nằm trong lòng ngực hắn, hành sự uyển chuyển một chút, từ từ quen biết nhau.

Nhưng nghĩ tới nghĩ lui, tôi quyết định không thể khiến hắn sợ, lỡ như tôi quá kích động, rớt cái bịch, hắn bị hù đi đời nhà ma, tôi biết tìm ai khóc.

Chiếc bật lửa chiếu ra vòng sáng không lớn, tôi từ từ bò xuống dưới, rốt cuộc cũng có thể lấy góc độ bình thường đánh giá hắn lần nữa.

Không hổ là đồ ăn của tôi!

Tôi muốn gặm hắn.

Phàm là chuyện hệ trọng thì không cần nóng vội, tôi tự nói với bản thân mình.

Men theo vách tường bò xuống mặt đất, tôi chậm rãi đứng lên từ chân tường, mái tóc đen dài quấn chặt mặt tôi cùng thân thể, trong lòng đã có kế sách, tôi muốn chải đầu, sau đó phát ra tiếng động, khiến hắn phát hiện ra sự tồn tại của tôi.

Liền quyết định như vậy đi.

Tôi im hơi lặng tiếng thong thả di chuyển đến trước bàn trang điểm, ngồi xuống.

Đưa lưng về phía hắn, cầm lấy lược bắt đầu chải đầu.

Trong phòng tối đen như mực, ánh sáng sau lưng xuyên đến tấm gương trước mặt, mơ hồ phản chiếu ra đường nét của tôi.

Sắc mặt trắng như tuyết, môi đỏ tươi như máu, thân thể loã lồ, làn da cũng trắng bệch dị thường, bộ dáng này, phảng chiếu vào gương hình như có chút giống quỷ...

Tôi mới không phải quỷ, quỷ là thứ đã chết, bà đây biết thở.

Tôi chải tôi chải tôi chải, chải đến khi da đầu cũng đau rần nhưng anh đẹp trai vẫn không phát hiện ra tôi.



Tôi bất mãn quay đầu lại nhìn, hắn vẫn đang hết sức chuyên chú cúi đầu xem notebook trên tay.

Mỹ nhân ngồi trước mặt, vậy mà hắn có thể không chút nào để ý tới, làm tốt lắm.

Càng thích hắn rồi.

Tục ngữ nói, theo đuổi tình yêu đích thực thì cần phải chủ động một chút, tuy rằng tôi chỉ là một con Cấm Bà, nhưng tôi có quyền theo đuổi tình yêu đích thực.

Tôi đem lược ném lên bàn trang điểm, cố ý gây ra tiếng động.

Quả nhiên, anh đẹp trai phía sau lập tức bừng tỉnh, hắn tựa như đang đứng lên, thật cẩn thận lên tiếng dò hỏi:

“Ai ở chỗ đó?”

Là tôi là tôi, cậu cuối cùng cũng phát hiện ra tôi.

Tôi có chút vui vẻ, cầm lấy lược ưu nhã thong dong chải đầu, tóc tôi cực kỳ đẹp, không những rất dài mà còn vô cùng đen mượt, từ sau lưng nhìn đến, động tác này nhất định rất đẹp.

Người phía sau tựa hồ đang bước vài bước về phía tôi, tôi cảm thấy bản thân trong gương hiện ra rất rõ ràng, còn chưa kịp quay đầu lại chào hỏi hắn, đột nhiên người này đã lùi về phía sau vài bước, tựa hồ như bị khủng bố, vô cùng khiếp sợ, tiếng bước chân của hắn lộn xộn, gây ra tiếng động rất lớn.

Trùng hợp lúc này, bật lửa trên tay hắn cũng tắt ngấm, trong phòng thoáng chốc tối đen một mảng, duỗi ra không thấy năm ngón tay.

Tôi quay đầu lại, trong bóng đêm nhìn thấy biểu cảm của anh đẹp trai tràn đầy hoảng sợ, bị doạ điên rồi, hắn vẫn luôn dùng sức đánh lại bật lửa trong tay, bất đắc dĩ, thứ này đã sử dụng hết khí rồi, tiến hành bãi công.

Tôi đứng lên.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
Nguyên Tôn

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Ngô Sơn Tứ Mỹ Đùa Tiểu Cấm

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook