Ngoài Dự Đoán Của Mọi Người

Chương 28

Tát Không Không

07/11/2014

Đây là thật sự, tình yêu có thể ồ ạt, đồng thời cũng có thể bình thường thản nhiên.

Lúc này, Trần tẩu đem canh hạt sen bưng tới, tôi nói cám ơn rồi bắt đầu ăn.

"Thiếu phu nhân, chiếc xe trước kia của thiếu gia mới mua hai năm sao đã thay đổi ?" Trần tẩu tận tình khuyên bảo: "Chớ có trách tôi dài dòng, có tiền cũng không thể lãng phí. Cô dâu mới như ngươi còn trẻ, không hiểu đạo lý này, về sau hối hận sẽ không kịp."

Tôi nhanh chóng giải thích: "Không phải chúng tôi lãng phí, tại cái xe kia trong tai nạn xe cộ đã muốn. . . . . ."

Lời vừa ra khỏi miệng, tôi lập tức im lặng, không xong, thiếu chút nữa đem lời không nên nói đều nói ra.

"Trần tẩu, ngươi đi nấu măng đi, tiên sinh thích ăn." Mẹ di khai (làm cho đi) Trần tẩu, sau đó xoay người hướng tôi: "Tịnh Nhã, lần đó tai nạn xe cộ, là Tào Kinh Kiệt sai khiến, phải không?"

Chuyện tới nay, giấu giếm cũng giấu giếm không được, tôi chỉ còn cách gật đầu thừa nhận.

Mẹ thở dài buồn bã nói: "Bất luận như thế nào, tiểu Ngạo là cháu của ông ta, không nghĩ tới ổng vẫn hạ thủ được."

Tôi có chút lo lắng: "Mẹ, Tào Kinh Kiệt là một người thủ đoạn độc ác, mẹ nói ổng có gây bất lợi cho Nhiễm Ngạo không?"

Mẹ lắc đầu: "Bản tính ông ấy không xấu, chỉ là cho tới nay đều bị quầng sáng của Vĩ Kiệt che giấu, cho nên không cam lòng. Cứ tưởng rằng Vĩ Kiệt vừa mất đi, cha sẽ coi trọng ông ấy, nhưng, Tào lão tiên sinh lại cưng chiều tiểu Ngạo. Tôi nghĩ Tào Kinh Kiệt cũng là nhất thời xúc động, Tào lão tiên sinh cũng nhất định sẽ không cho phép loại chuyện này phát sinh nữa."

Nghe vậy tôi mới thở ra

Thấy thời gian đã không còn sớm, tôi ôm Thánh Duyên đứng dậy cáo từ.

Thuận tiện đi bộ đến cửa hàng điểm tâm nổi tiếng ở kế bên mua mấy phần điểm tâm. Mới đến bên đường, đang chờ xe tôixi, sắc trời đột nhiên thay đổi, nháy mắt đã nổi lên mưa to tầm tã. Càng không nghĩ đến là, hôm nay không biết như thế nào xe tôixi ngay cả bóng dáng đều nhìn không thấy, gần đây cũng không có chỗ trú mưa.

Tôi nôn nóng, trời mưa cũng không có gì nhưng bệnh của Thánh Duyên vừa mới thuyên giảm.

Lòng tôi như lửa đốt, một chiếc Lamborghini màu đen đã đứng ở trước mặt tôi, cửa kính xe hạ xuống, hé ra ở trước mắt tôi chính là Funeral anh tuấn, lãnh khốc như chiếc xe.

"Nhanh lên xe!" Anh mở cửa xe nói với tôi

Không suy nghĩ đến hậu quả, tôi ôm Thánh Duyên đi vào trên xe.

Ngồi vào chỗ của mình mới phát hiện, hai mẹ con chúng tôi đem toàn bộ nước mưa bên ngoài vào trong xe, hỏng bét, tôi thẹn đỏ mặt: "Ngại quá, dơ xe của ngươi ."

Funeral nhìn phía trước, không nói một tiếng, làm cho tôi mất mặt, nhưng mà cũng đã thành thói quen .

Lúc này, Thánh Duyên trong lòng tôi đột nhiên ho khan, trong lòng tôi trầm xuống, chẳng lẽ đứa nhỏ này bị cảm lạnh?

"Nhà của tôi gần nơi này, trước tiên đem đứa nhỏ tắm rửa sạch sẽ." Funeral đột nhiên mở miệng.

Chuyện đã thế này, không còn phương pháp, tôi liền nhanh gật đầu.

Quả nhiên, không đến 5 phút, liền đến nhà anh.

Tôi lập tức đem Thánh Duyên tiến vào phòng tắm, cởi bỏ quần áo ướt, cho anh tấm nước ấm, để khỏi nhiễm phong hàn.

Tiểu tử này vừa rồi lạnh run run, hiện tại vừa thấy nước, lập tức vui sướng lên, ở trong nước không ngừng giãy đạp, cười khanh khách không ngừng.

Tôi béo mà của anh: "Tiểu ngu ngốc, thiếu chút nữa sẽ sinh bệnh, biết không? Đến lúc đó cho con uống một đống thuốc, xem con còn cười được không?"

Nghe vậy, Thánh Duyên đột nhiên dùng sức đánh nước, bắn tung tóe lên mặt tôi, sau đó chớp chớp cặp mắt to trong veo của anh, vẻ mặt không phục.

Tôi hít sâu, lau mặt sạch sẽ, hí mắt nhìn anh, tiểu quỷ, cư nhiên dám theo tôi đấu, hôm nay ba ngươi không ở nơi này, cũng không có người đến cứu ngươi.

Tôi cười gian: "Hảo, Nhiễm Thánh Duyên, hôm nay sẽ cho con thấy sự lợi hại của mẹ ngươi!"



Tôi đưa tay chọt lét anh, Thánh Duyên nhịn không được, bị tôi chọc càng cuồng, toàn bộ phòng tắm đều là tiếng cười thanh thúy của anh.

"Có thỉnh cầu hay không" Tôi hỏi ý nó, cũng không quan tâm nó còn chưa thể nói.

Bất quá, dùng chiêu này chỉnh nó thật là thích, ai kêu ba nó thường xuyên dùng chiêu này để đối phó tôi, hiện tại là cha nợ con trả, lý lẽ chính đáng.

Đột nhiên, tôi cảm giác được sau lưng như có mũi nhọn, nhìn lại, Funeral không biết từ lúc nào đã đứng ở phía sau tôi .

Không xong, cư nhiên quên đây là ở trong nhà người khác, tôi nhanh chóng xin lỗi: "Ngại quá, tôi lập tức liền chuẩn bị cho tốt, đợi lát nữa tôi sẽ đem nơi này rửa sạch sạch sẽ ."

Anh phục hồi tinh thần lại, đem ánh mắt dời đi, nhẹ nhàng nói: "Quần áo đứa nhỏ đã hong khô, để ở bên ngoài." :

Không đợi tôi nói lời cảm tạ, anh bước đi ra ngoài.

Tôi buồn bực, không biết có phải tôi nhìn sai rồi không, vừa rồi trong mắt của anh cư nhiên có loại sắc thái dịu dàng

Đây thật là Fyneral có nhiệt độ cơ thể trung bình đến âm độ?

Đem Thánh Duyên trong nước ôm lên lau khô để mặc quần áo, ôm anh đi ra phòng tắm. Tiểu quỷ này thật đúng là lợi hại, không bao lâu lại ngủ.

Lúc này, tôi mới nhìn rõ phòng ở của Funeral, cùng phòng làm việc của anh có phong cách tương tự, màu sắc đều là xám. Nhưng, nhìn qua có chút bẩn, giống như thời gian này không có người dọn dẹp.

"Toàn thân cô cũng ướt đẫm." Đang lúc tôi đánh giá bốn phía, Funeral đi tới đưa cho tôi một cái áo tắm mới: "Đi ngâm nước tắm ấm đi."

Tôi vội vàng xua tay: "Không cần, đợi lát nữa tự khô ."

Anh không cho là đúng: "Hiện tại cô chỉ có một mình, ngã bệnh, đến lúc đó ai tới giúp cô chiếu cố con?"

Thấy tôi có chút khó xử, anh nhẹ nhàng nhíu mày: "Ngươi không phải lo lắng tôi sẽ nhân cơ hội xâm phạm cô chứ?"

"Đương nhiên không có!" Tôi nhanh chóng phủ nhận.

Làm ơn, tôi còn chưa tự kỷ đến loại tình trạng này.

"Vậy đi thôi, tôi giúp cô lo cho đứa nhỏ." Anh ngồi bên cạnh Thánh Duyên.

Lại cự tuyệt cũng không phải là tốt, tôi cầm lấy áo tắm đi vào phòng tắm.

Đem toàn thân ngâm ở nước ấm, cảm thấy được cảm giác lạnh lẽo ở tứ chi nháy mắt bị xua tan, tôi thoải mái thở dài .

Đột nhiên nghĩ đến, ở trong này tùy tiện trộm văn kiện hay gì đó là có thể cầm đi báo cáo kết quả công tác. Bất quá ý niệm trong đầu lập tức bị tôi cưỡng chế dập tắt, người tôi đang giúp tôi mà. Vệ Tịnh Nhã, lấy oán trả ơn, loại chuyện này chúng tôi là không thể làm .

Nhìn quanh bốn phía, tất cả đều là đồ của đàn ông, son môi, tất chân của phụ nữ hoàn toàn không thấy dấu vết. Tôi có chút kinh ngạc, còn tưởng rằng anh là dạo chơi nhân gian, hàng đêm mang bạn gái về nhà qua đêm, là tay ăn chơi, xem ra sự thật đều không phải là như thế.

Đối với đàn ông vĩ đại bộ dạng anh tuấn mà nói, thời khắc này xã hội cố gắng vì bọn họ sáng tạo cơ hội đồi bại, cho nên bọn họ nhất định phải là người siêu tự chủ mới không sa đoạ. Xem ra Funeral này coi như khá tốt.

Kỳ thật cẩn thận ngẫm lại, anh tuy rằng bề ngoài đối với tôi không co sắc mặt gì, nhưng mà vẫn là chiếu cố giúp tôi không ít, tâm địa cũng là rất không tệ.

Ngâm mình xong, tôi đi ra phòng tắm, nhưng lại không thấy bóng dáng Thánh Duyên cùng Funeral .

Đang nghi hoặc hết sức, chỉ nghe trên lầu truyền đến âm thanh đàn dương cầm du dương dễ nghe, động lòng người, làn điệu có ma lực nói không ra lời, tôi kìm lòng không được theo tiếng đi lên lầu.

Đi vào phòng truyền ra tiếng đàn, tôi đẩy cửa ra, chỉ thấy trong phòng có một cây đàn dương cầm màu đen lớn, Funeral đang tập trung tinh thần đánh đàn, mà Thánh Duyên ngồi dựa vào trên sô pha bên cạnh lẳng lặng ngủ, khóe miệng hơi hơi giơ lên, tựa hồ đang có mộng đẹp.

Ngón tay của Funeral linh hoạt trượt ở trên bàn phím, tôi hôm nay mới biết được con người có thể có ngón tay xinh đẹp như vậy, linh hoạt như vậy. Ở trong mắt tôi, ngón tay dài sạch sẽ của anh không phải là đang đánh đàn mà đang trình diễn vũ đạo cho người tôi xem cảnh đẹp ý vui.

Âm thanh hoa lệ duyên dáng này của anh tràn đầy trong căn phòng, làm cho tôi không dừng được mà si mê đối với những âm thanh này.



Đột nhiên, tiếng đàn két một tiếng dừng lại, thì ra là Funeral thấy tôi.

Anh ho khan một tiếng, coi như có chút ngượng ngùng giải thích nói: "Đứa nhỏ tỉnh, khóc không ngừng, tôi chỉ có thể gảy một khúc đàn mềm mại, giúp anh đi vào giấc ngủ."

Tôi đây mới hồi phục tinh thần lại, đem Thánh Duyên ôm lấy, từ đáy lòng tán thưởng nói : "Tôi từ lúc sinh ra tới giờ tôi mới nghe được âm thanh hay như vậy, tay ngươi cũng quá lợi hại, cùng bàn tay vàng Khúc Đồng Công trong truyền thuyết giống nhau!"

Anh cười nói: "Cám ơn, đây cũng là từ khi sinh ra tới giờ mới nghe lời ca ngợi độc đáo như vậy."

Tôi nhất thời kinh sợ, anh đang cười?!

Tuy rằng chính là động tác hạ khóe miệng rất nhỏ, nhưng chứng thật là anh nở nụ cười!

Funeral cư nhiên lại cười, thật sự là không thể tưởng tượng, hơn nữa, hơn nữa, nét tươi cười của anh còn gợi cảm như vậy? Có loại quyến rũ như vậy?.

"Làm sao vậy?" Anh hỏi.

"Không, không có gì. . . ." Tôi nhanh thu hồi vẻ mặt hồ nghi, cúi đầu vừa nhìn đồng hồ, 8 giờ! Cư nhiên đã trễ thế này, tôi nhanh cáo từ: "Cám ơn anh, thời gian không còn sớm, chúng tôi cần phải trở về."

Đợi chút." Funeral đột nhiên gọi tôi lại, sau đó lấy ra ví tiền, đem toàn bộ bên trong giao hết cho tôi. Tôi kinh ngạc nhìn anh.

"Tiền lương của một mình cô nuôi một đứa nhỏ hẳn là không dễ dàng." Anh giải thích nói: "Về sau có cái gì khó khăn có thể tìm tôi."

Tôi nhất thời đỏ bừng mặt, không nghĩ tới anh thật sự tin những lời nói lừa gạt của tôi, nhưng hiện tại tôi cũng không có lá gan nói cho anh sự thật, tôi có dự cảm anh nhất định sẽ trở mặt.

Tôi chỉ hảo liều mạng xua tay: "Không cần! Không cần! Cám ơn anh!"

Funeral nhìn tôi, trên mặt tràn ngập thần sắc tìm tòi nghiên cứu. Tôi có tật giật mình, cuống quít nói: "Chúng tôi đây đi trước, gặp lại sau."

Funeral lại gọi tôi lại: "Muốn bài tin tức về tôi sao?"

Tôi hoài nghi lỗ tai mình đang nghe nhầm: "Cái gì? Cô nguyện ý để cho tôi làm sưu tầm?"

"Cô không phải nói nếu hoàn thành không được công việc thì sẽ bị sa thải sao?" Anh nâng ánh mắt lên: "Bất quá, là có điều kiện."

"Điều kiện gì, ngươi cứ việc nói." Chỉ cần có thể ở trước mặt Hồ Nghi Dĩ lấy lại thể diện, tôi chết cũng cam nguyện.

"Quản gia của tôi hiện bị tai nạn xe cộ đang ở bệnh viện, người mới tôi lại không tin, cô có thể hàng ngày bớt chút thời gian tới giúp tôi dọn dẹp lại một chút, tôi liền nhận phỏng vấn của cô, suy nghĩ xem."

Tôi mừng như điên, vội vàng nói: "Không cần suy nghĩ! Tôi làm sao có thể không đáp ứng. . . . Vậy khi nào thì có thể làm phỏng vấn?"

Đây mới là vấn đề quan trọng nhất .

Funeral trầm tư một hồi, đề nghị nói: "Như vậy đi, mỗi ngày tôi trả lời cô một vấn đề."

"Mỗi ngày một cái?" Tôi thật cẩn thận cùng anh thương lượng: "Có thể hỏi nhiều chút hay không?"

"Không nên có lòng tham quá mức." Anh nhẹ nhàng nói, trên mặt một mảnh bình tĩnh, nhưng tôi lại không hiểu sao sợ hãi, vội vàng nịnh nọt cười cười: "Đúng đúng đúng, một cái đã đủ."

Thật sự là, người khác cho chút màu sắc, liền mở ra phòng nhuộm, Vệ Tịnh Nhã, phải biết chừng

"Tốt, ngày mai cô đến đây đi." Funeral đem cái chìa khóa phòng đặt trên tay của tôi.

"Tốt, tốt. Tôi nhất định sẽ đem phòng quét dọn sạch sẽ." Sợ anh đổi ý, tôi vội vàng thu hồi cái chìa khóa, vui vẻ cáo từ.

Đi ra khỏi phòng, phát hiện mưa đã sớm ngừng lại, bầu trời đầy sao, ngày mai lại là một ngày tốt đẹp.

Tôi đối với bầu trời cười ha hả ba tiếng: Hồ Nghi Dĩ, lần này tôi tuyệt đối khiến ngươi không phản đối được.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Ngoài Dự Đoán Của Mọi Người

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook