Chương 4: Cô ấy là vị hôn thê của anh sao ?
Hoàn Thiên Tố
02/09/2023
Nguyệt anh lái xe vào nhà, thì quản gia đã chờ sẵn ở đó và nói bằng giọng cung kính " ông bà chủ đang đợi tiểu thư ở nhà chính" cúi đầu chào cô. Cô đành lui xe vào ga để xe và đi thẳng vào nhà không đáp lại tiếng nào,
Khi thấy cô đi vào thì Đoãn thục hoà liền chạy tới nắm tay nguyệt anh nói giọng lo lắng "bảo bối, tối con đi đâu mà không về thế mẹ lo lắng lắm đấy." thấy thế Nguyệt tiêu hoành liền nói tiếp lời bà " đúng đấy, bảo bối chúng ta lúc trước đâu có qua đêm như vậy." gương mặt hai người tỏ vẻ lo lắng cho con gái bảo bối của họ
Nguyệt anh nắm tay mẹ đáp " con ngủ ở nhà Dịch lan, mẹ đừng lo" sau đó thản nhiên đi lại ghế ngồi Đoãn thục hoà thấy vậy liền nói "sau này con đừng về khuya như thế nhé, mẹ lo lắm đấy." thấy vậy nguyệt anh liền gật đầu đồng ý với mẹ và họ trò chuyện với nhau một lúc thì nguyệt anh xin phép lên lầu.
Sau khi cô lên lầu thì bật laptop lên, đánh những dòng mật mã cứ hiện lên liên tục. Thì ra là đang điều tra về cái tên tối qua cô đụng trúng hắn nhưng, sau đó cô liền bất ngờ vì chỉ hiện họ tên và tổng giám đốc tập đoàn Tư hoàng và con trai độc nhất nhà họ Tư mọi thứ khác điều bị ẩn đi.
Có làm đủ mọi cách vẫn không khoá mở mạng lưới bảo vệ hệ thống đó, thật sự khiến nguyệt anh tò mò càng lớn về hắn ta...
*********************
"Tư tổng đã điều tra ra, cô gái hôm qua là con gái út của gia tộc họ nguyệt chính là vị hôn thê của ngài." giọng nói của phi dược cận vệ của Tư lục đình do chính tay Tư lục đình đào tạo là cánh tay đắc lực của hắn ta
Tư lục đình chỉ ừm rồi. sau đó nở nụ cười quái dị khiến cho phi dược đứng đó sợ hãi rung cầm cập, lần đầu tiên hắn thấy nụ cười này của Tư tổng
Trời tối Tư lục đình rời khỏi công ty và phi dược mở cửa cho hắn bước lên chiếc xe rolls Royce phantom đậu trước công ty. và theo sau hắn là vài chiếc xe khác nối đuôi nhau đến quán bar Kinh Đô.
đến nơi hắn bước vào căn phòng vip chỉ dành cho giới nhà giàu, gia tộc danh giá sử dụng
hắn mở cửa bước vào với khí chất bao quanh người mang vẻ lạnh lẽo cho mọi người xung quanh. 3 người đàn ông thấy vậy bèn nói "ai chọc lão già này đấy lại nỗi giận rồi." mỗi người một kiểu nói khác nhau
ba người bạn thân nhất của hắn là 3 người trong ngũ đại gia tộc Lê tư thiếu, đoàn quốc chí và tô ngô hạo cả 3 điều có địa vị khác nhau nhưng ai nấy đều sợ Tư lục đình vì anh ta không thích có thể cho bạn cút khỏi Kinh Đô này không một dấu vết dù là địa vị cao đến mấy...
Tư lục đình từ khi ngồi vào chỗ, thì không nói một câu nào mang gương mặt có chút khí lạnh lùng ít nói. Thấy không khí ngột ngạc Lê tư thiếu bèn lên tiếng "Tư thiếu gia, dạo này cậu bận lắm à???" nói xong liền liếc sang Đoàn quốc chí Thấy ánh mắt đó Liền hiểu ra, và nói thêm với giọng trêu chọc "đúng đúng, sao dạo này cậu ít đi chơi với chúng tôi quá. Có phải có cô em nào rồi không???"
Tô ngô hạo im lặng không nói gì, nhìn sang Tư lục đình với vẻ mặt thắc mắc không kém.
Tư lục đình thảnh nhiên vắt chéo chân lên, nhấp môi vào ly rượu. đôi chân dài miên man của hắn với vẻ mặt lạnh lùng, kiêu ngạo khiến cho ai cũng có thể cảm nhận được sát khí áp đảo người từ hắn ta.
Tư lục đình nhấp rượu xong, liền đáp với giọng nói trầm thấp tiếc chữ như vàng "Ừ, bận" sau đó đứng dậy đi vào nhà Vệ sinh cuối hành lang của quán bar
Nghe được câu trả lời tiếc chữ như vàng của Tư lục đình. Cả đám liền cười nhạt, như đã quen với cách nói chuyện này của Tư lục đình.
Tư lục đình rời đi thì trong phòng Náo nhiệt trở lại. Nhiệt độ đã trở lại bình thường không lạnh lẽo như trước
Bỗng có tiếng chuông điện thoại reo lên. đó là điện thoại của Tô ngô hạo.
Hắn nghe máy thì đầu dây bên kia, gấp gáp báo lại mang theo sự sợ hãi. Sợ Tô ngô hạo sẽ đại khai xác giới mất
Tô Ngô hạo nghe xong liền thốt lên câu chửi thề "F*ck, đơn hàng của Tô ngô hạo đây đám chó m* đó cũng dám cướp"
nói xong hắn liền ngắt máy, Quăng điện thoại lên ghế Vẻ mặt không vui như trước.
Tô ngô hạo mang giọng tức giận tột cùng cất lời nói "con m* nó, Đơn hàng vận chuyển ở biên giới bị đám thổ phỉ biên giới lào cướp mất rồi"
Thấy thế Lê tư thiếu nói với giọng chế giễu "chú em, có cần ông đây lấy lại đơn hàng cho Không nhỉ???" nụ cười trêu chọc hiện lên của hắn sau khi nói câu này, liếc nhìn phản ứng của Tô ngô hạo.
Tô ngô hạo nghe được giọng nói trêu chọc ấy liền nói dứt khoát " Không tới lượt anh" và đứng dậy rời đi
Nhìn bóng lưng của hắn, có vẻ hắn đã tức giận muốn giết hết bọn cướp hàng vận chuyển của hắn.
Sau khi Tô ngô hạo rời đi thì Tư lục đình đã quay lại ngồi vào ghế cất giọng hỏi trầm thấp như mọi khi " Tô ngô hạo đâu???"
Lê tư thiếu và đoàn quốc chí đồng thanh đáp,
"Đi rồi" nói xong không khí trở nên im lặng khác thường
Lê tư thiếu thấy thế đành nói tiếp "nghe nói đơn hàng của cậu ta, ở biên giới lào bị cướp mất" vừa nói vừa nhấp rượu trên tay
Tô ngô hạo là người sản xuất vũ khí đơn hàng lên đến cả nghìn tệ, bị cướp mất thì nói sao không tức giận cho được...
*****************
Trên đường Tư lục đình trở về nhà của hắn
là Cẩm vân trang. Hắn ngồi ghế sau vắt chéo chân cầm tài liệu đọc, Phi dược lái xe nhìn qua gương chiếu hậu quan sát hắn đang làm gì. Thấy ổn liền cất giọng cẩn trọng thăm dò hỏi, "việc của Tô thiếu gia ngài có định nhúng tay vào không ạ???"
Đi theo Tư lục đình đã nhiều năm, không cần hắn nói nhiều chỉ cần nhìn ánh mắt cũng đã biết hắn muốn nói gì.
Tư lục đình gắp lại tờ tài liệu, cất giọng trầm âm độ lạnh lùng của hắn " ừ, chú cứ làm theo ý chú" nói xong Phi dược không nói nữa chú tâm lái xe như đã hiểu
vì phi dược là tâm phúc của hắn, nên mọi chuyện do một tay phi dược và phi long đảm nhiệm....
Khi thấy cô đi vào thì Đoãn thục hoà liền chạy tới nắm tay nguyệt anh nói giọng lo lắng "bảo bối, tối con đi đâu mà không về thế mẹ lo lắng lắm đấy." thấy thế Nguyệt tiêu hoành liền nói tiếp lời bà " đúng đấy, bảo bối chúng ta lúc trước đâu có qua đêm như vậy." gương mặt hai người tỏ vẻ lo lắng cho con gái bảo bối của họ
Nguyệt anh nắm tay mẹ đáp " con ngủ ở nhà Dịch lan, mẹ đừng lo" sau đó thản nhiên đi lại ghế ngồi Đoãn thục hoà thấy vậy liền nói "sau này con đừng về khuya như thế nhé, mẹ lo lắm đấy." thấy vậy nguyệt anh liền gật đầu đồng ý với mẹ và họ trò chuyện với nhau một lúc thì nguyệt anh xin phép lên lầu.
Sau khi cô lên lầu thì bật laptop lên, đánh những dòng mật mã cứ hiện lên liên tục. Thì ra là đang điều tra về cái tên tối qua cô đụng trúng hắn nhưng, sau đó cô liền bất ngờ vì chỉ hiện họ tên và tổng giám đốc tập đoàn Tư hoàng và con trai độc nhất nhà họ Tư mọi thứ khác điều bị ẩn đi.
Có làm đủ mọi cách vẫn không khoá mở mạng lưới bảo vệ hệ thống đó, thật sự khiến nguyệt anh tò mò càng lớn về hắn ta...
*********************
"Tư tổng đã điều tra ra, cô gái hôm qua là con gái út của gia tộc họ nguyệt chính là vị hôn thê của ngài." giọng nói của phi dược cận vệ của Tư lục đình do chính tay Tư lục đình đào tạo là cánh tay đắc lực của hắn ta
Tư lục đình chỉ ừm rồi. sau đó nở nụ cười quái dị khiến cho phi dược đứng đó sợ hãi rung cầm cập, lần đầu tiên hắn thấy nụ cười này của Tư tổng
Trời tối Tư lục đình rời khỏi công ty và phi dược mở cửa cho hắn bước lên chiếc xe rolls Royce phantom đậu trước công ty. và theo sau hắn là vài chiếc xe khác nối đuôi nhau đến quán bar Kinh Đô.
đến nơi hắn bước vào căn phòng vip chỉ dành cho giới nhà giàu, gia tộc danh giá sử dụng
hắn mở cửa bước vào với khí chất bao quanh người mang vẻ lạnh lẽo cho mọi người xung quanh. 3 người đàn ông thấy vậy bèn nói "ai chọc lão già này đấy lại nỗi giận rồi." mỗi người một kiểu nói khác nhau
ba người bạn thân nhất của hắn là 3 người trong ngũ đại gia tộc Lê tư thiếu, đoàn quốc chí và tô ngô hạo cả 3 điều có địa vị khác nhau nhưng ai nấy đều sợ Tư lục đình vì anh ta không thích có thể cho bạn cút khỏi Kinh Đô này không một dấu vết dù là địa vị cao đến mấy...
Tư lục đình từ khi ngồi vào chỗ, thì không nói một câu nào mang gương mặt có chút khí lạnh lùng ít nói. Thấy không khí ngột ngạc Lê tư thiếu bèn lên tiếng "Tư thiếu gia, dạo này cậu bận lắm à???" nói xong liền liếc sang Đoàn quốc chí Thấy ánh mắt đó Liền hiểu ra, và nói thêm với giọng trêu chọc "đúng đúng, sao dạo này cậu ít đi chơi với chúng tôi quá. Có phải có cô em nào rồi không???"
Tô ngô hạo im lặng không nói gì, nhìn sang Tư lục đình với vẻ mặt thắc mắc không kém.
Tư lục đình thảnh nhiên vắt chéo chân lên, nhấp môi vào ly rượu. đôi chân dài miên man của hắn với vẻ mặt lạnh lùng, kiêu ngạo khiến cho ai cũng có thể cảm nhận được sát khí áp đảo người từ hắn ta.
Tư lục đình nhấp rượu xong, liền đáp với giọng nói trầm thấp tiếc chữ như vàng "Ừ, bận" sau đó đứng dậy đi vào nhà Vệ sinh cuối hành lang của quán bar
Nghe được câu trả lời tiếc chữ như vàng của Tư lục đình. Cả đám liền cười nhạt, như đã quen với cách nói chuyện này của Tư lục đình.
Tư lục đình rời đi thì trong phòng Náo nhiệt trở lại. Nhiệt độ đã trở lại bình thường không lạnh lẽo như trước
Bỗng có tiếng chuông điện thoại reo lên. đó là điện thoại của Tô ngô hạo.
Hắn nghe máy thì đầu dây bên kia, gấp gáp báo lại mang theo sự sợ hãi. Sợ Tô ngô hạo sẽ đại khai xác giới mất
Tô Ngô hạo nghe xong liền thốt lên câu chửi thề "F*ck, đơn hàng của Tô ngô hạo đây đám chó m* đó cũng dám cướp"
nói xong hắn liền ngắt máy, Quăng điện thoại lên ghế Vẻ mặt không vui như trước.
Tô ngô hạo mang giọng tức giận tột cùng cất lời nói "con m* nó, Đơn hàng vận chuyển ở biên giới bị đám thổ phỉ biên giới lào cướp mất rồi"
Thấy thế Lê tư thiếu nói với giọng chế giễu "chú em, có cần ông đây lấy lại đơn hàng cho Không nhỉ???" nụ cười trêu chọc hiện lên của hắn sau khi nói câu này, liếc nhìn phản ứng của Tô ngô hạo.
Tô ngô hạo nghe được giọng nói trêu chọc ấy liền nói dứt khoát " Không tới lượt anh" và đứng dậy rời đi
Nhìn bóng lưng của hắn, có vẻ hắn đã tức giận muốn giết hết bọn cướp hàng vận chuyển của hắn.
Sau khi Tô ngô hạo rời đi thì Tư lục đình đã quay lại ngồi vào ghế cất giọng hỏi trầm thấp như mọi khi " Tô ngô hạo đâu???"
Lê tư thiếu và đoàn quốc chí đồng thanh đáp,
"Đi rồi" nói xong không khí trở nên im lặng khác thường
Lê tư thiếu thấy thế đành nói tiếp "nghe nói đơn hàng của cậu ta, ở biên giới lào bị cướp mất" vừa nói vừa nhấp rượu trên tay
Tô ngô hạo là người sản xuất vũ khí đơn hàng lên đến cả nghìn tệ, bị cướp mất thì nói sao không tức giận cho được...
*****************
Trên đường Tư lục đình trở về nhà của hắn
là Cẩm vân trang. Hắn ngồi ghế sau vắt chéo chân cầm tài liệu đọc, Phi dược lái xe nhìn qua gương chiếu hậu quan sát hắn đang làm gì. Thấy ổn liền cất giọng cẩn trọng thăm dò hỏi, "việc của Tô thiếu gia ngài có định nhúng tay vào không ạ???"
Đi theo Tư lục đình đã nhiều năm, không cần hắn nói nhiều chỉ cần nhìn ánh mắt cũng đã biết hắn muốn nói gì.
Tư lục đình gắp lại tờ tài liệu, cất giọng trầm âm độ lạnh lùng của hắn " ừ, chú cứ làm theo ý chú" nói xong Phi dược không nói nữa chú tâm lái xe như đã hiểu
vì phi dược là tâm phúc của hắn, nên mọi chuyện do một tay phi dược và phi long đảm nhiệm....
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.