Chương 35:
Thái Uông Uông
27/03/2024
Ngũ công tử kinh hãi định rời đi, cửa lại bị đóng lại từ bên ngoài.
Tiếp theo chính là tiếng hét lớn bên ngoài: “Ngũ công tử, ngươi muốn làm gì với tiểu thư nhà chúng ta, quần áo của nhị tiểu thư nhà chúng ta đâu? Ngươi là cầm thú!”
Trong hỗn loạn, Ngũ công tử chỉ cảm thấy giọng nói này có chỗ nào đó không đúng.
Nhưng mà hôm nay trong vườn có rất nhiều người, rất nhanh đã có người đi tới.
Người vừa hô hoán dọc theo gốc tường chạy từ phía sau ra.
Chạy một khoảng xa rồi, hắn trốn ở một nơi hẻo lánh, cởi quần áo bà tử trên người ra, bên trong rõ ràng là áo khoác màu xanh lục của nha hoàn trẻ tuổi.
Mũ giả tóc bạc trắng trên đầu tháo ra, dùng khăn tay lau sạch lớp hóa trang bôi trên mặt. Rõ ràng chính là Hoa Nương nha hoàn bên cạnh Tả di nương.
Nàng nhìn quanh thấy không có ai, sau khi chạy ra khỏi đây, nàng bình tĩnh tìm nơi vắng vẻ ít người rồi từ từ đi về.
Còn Trúc Vận Các thì tình thế đã loạn như cào cào.
Tiểu nha đầu dẫn dắt ngũ công tử tới Trúc Vận Các chỉ là nha đầu trong vườn, ngày thường nàng không được hầu hạ chủ tử.
Lúc nãy còn coi đây là cơ hội lập công, không ngờ lại là cái bẫy.
Lúc này, vú nuôi và nha hoàn của Hàn nhị tiểu thư đều đã tỉnh dậy.
Cửa cũng bị người từ bên ngoài đạp tung.
Người đi vào chính là đại công tử và nhị công tử của phòng trưởng, cùng với mấy vị khách khứa phía sau.
Mặc dù ngũ công tử đã phủ khăn trải bàn lên người Hàn nhị tiểu thư vẫn chưa tỉnh, nhưng cũng đã quá muộn.
Cái thân thể trần trụi đó vẫn bị người bên ngoài nhìn thấy rõ.
Mấy người đứng ở cửa đều ngây người.
Sau đó, còn có người lần lượt đi tới.
Chuyện này muốn giấu cũng không được nữa.
Thẩm Hoài Ngọc nghiến răng tiến lên, đấm thẳng vào mặt ngũ công tử.
"Đại ca, đệ không cố ý, đệ bị người ta hãm hại, là nha đầu này gọi đệ tới, nói là... nói là..". Hắn không dám nhắc đến muội muội ruột của mình, lại sợ liên lụy đến muội muội.
"Câm miệng". Thẩm Hoài Ngọc đương nhiên biết rõ đây là bị người ta tính kế, nhưng sự việc đã đến nước này, chỉ có thể gánh chịu.
Miêu thị chạy tới, cũng sợ đến mặt cắt không còn giọt máu.
"Bây giờ phải làm sao đây?"
"Trước tiên hãy phong tỏa nơi này. Tìm một bộ quần áo cho Hàn nhị tiểu thư. Đừng làm kinh động đến các vị khách khứa khác". Thẩm Hoài Ngọc nhìn mấy vị khách khứa ở đây: "Thực sự xin lỗi, đã xảy ra chuyện xấu hổ như vậy. Mong các vị thứ lỗi".
Tiếp theo chính là tiếng hét lớn bên ngoài: “Ngũ công tử, ngươi muốn làm gì với tiểu thư nhà chúng ta, quần áo của nhị tiểu thư nhà chúng ta đâu? Ngươi là cầm thú!”
Trong hỗn loạn, Ngũ công tử chỉ cảm thấy giọng nói này có chỗ nào đó không đúng.
Nhưng mà hôm nay trong vườn có rất nhiều người, rất nhanh đã có người đi tới.
Người vừa hô hoán dọc theo gốc tường chạy từ phía sau ra.
Chạy một khoảng xa rồi, hắn trốn ở một nơi hẻo lánh, cởi quần áo bà tử trên người ra, bên trong rõ ràng là áo khoác màu xanh lục của nha hoàn trẻ tuổi.
Mũ giả tóc bạc trắng trên đầu tháo ra, dùng khăn tay lau sạch lớp hóa trang bôi trên mặt. Rõ ràng chính là Hoa Nương nha hoàn bên cạnh Tả di nương.
Nàng nhìn quanh thấy không có ai, sau khi chạy ra khỏi đây, nàng bình tĩnh tìm nơi vắng vẻ ít người rồi từ từ đi về.
Còn Trúc Vận Các thì tình thế đã loạn như cào cào.
Tiểu nha đầu dẫn dắt ngũ công tử tới Trúc Vận Các chỉ là nha đầu trong vườn, ngày thường nàng không được hầu hạ chủ tử.
Lúc nãy còn coi đây là cơ hội lập công, không ngờ lại là cái bẫy.
Lúc này, vú nuôi và nha hoàn của Hàn nhị tiểu thư đều đã tỉnh dậy.
Cửa cũng bị người từ bên ngoài đạp tung.
Người đi vào chính là đại công tử và nhị công tử của phòng trưởng, cùng với mấy vị khách khứa phía sau.
Mặc dù ngũ công tử đã phủ khăn trải bàn lên người Hàn nhị tiểu thư vẫn chưa tỉnh, nhưng cũng đã quá muộn.
Cái thân thể trần trụi đó vẫn bị người bên ngoài nhìn thấy rõ.
Mấy người đứng ở cửa đều ngây người.
Sau đó, còn có người lần lượt đi tới.
Chuyện này muốn giấu cũng không được nữa.
Thẩm Hoài Ngọc nghiến răng tiến lên, đấm thẳng vào mặt ngũ công tử.
"Đại ca, đệ không cố ý, đệ bị người ta hãm hại, là nha đầu này gọi đệ tới, nói là... nói là..". Hắn không dám nhắc đến muội muội ruột của mình, lại sợ liên lụy đến muội muội.
"Câm miệng". Thẩm Hoài Ngọc đương nhiên biết rõ đây là bị người ta tính kế, nhưng sự việc đã đến nước này, chỉ có thể gánh chịu.
Miêu thị chạy tới, cũng sợ đến mặt cắt không còn giọt máu.
"Bây giờ phải làm sao đây?"
"Trước tiên hãy phong tỏa nơi này. Tìm một bộ quần áo cho Hàn nhị tiểu thư. Đừng làm kinh động đến các vị khách khứa khác". Thẩm Hoài Ngọc nhìn mấy vị khách khứa ở đây: "Thực sự xin lỗi, đã xảy ra chuyện xấu hổ như vậy. Mong các vị thứ lỗi".
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.