Chương 17
Bạc Hà
18/03/2020
Quả nhiên, khi Tuyết Nhàn quay lại phía sau thì thấy Cố Mặc cùng đám thuộc
hạ đi tới. Anh vẫn vậy, vẫn đẹp như ngày nào, mái tóc đen óng mượt hình
như đã được cắt gọn hơn thì phải. Nhưng... căn bản cô vẫn ghét anh...
Cố Mặc đi tới bên cạnh của cô. Lúc này, Cung Thiết Thành đứng dậy gập giấy tờ lại tươi cười bắt tay Cố Mặc. Cô nhìn hành động của họ thì đoán chắc bọn họ có quen nhau. Vả lại... lại là bạn tốt?
- Cố Tổng, cảm ơn anh đã thông báo để chúng tôi bắt tên Mizi đó. Nhưng... vẫn chưa đủ bằng chứng tống hắn vào tù vì vợ ngài không có kiện hắn.
Khóe miệng của Tuyết Nhàn giật giật. Cố Mặc điềm tĩnh quay sang nhìn chằm cô. Sau bao nhiêu ngày cuối cùng anh cũng gặp cô nhưng lại trong sở cảnh sát này. Sở dĩ khi Cố Phàm gửi hình của cô cho anh thì ngay tức khắc anh đã lên máy bay đến New York. Để đề phòng anh không tới kịp, vì vậy anh đã gọi điện cho cảnh sát trưởng Cung Thiết Thành bắt hết tất cả người trong quán Bar của Cố Phàm nhằm kéo dài thời gian anh đến đón cô.
- Tôi và anh ta chẳng có bất cứ quan hệ nào cả. Chúng tôi đã ly....
Từ "ly hôn" còn chưa kịp nói ra thì Cố Mặc đã vòng qua ôm lấy eo cô kéo sát lại người mình. Mặc cho Tuyết Nhàn vùng vẫy nhưng anh vẫn bình thản chặn tay cô lại.
- Thật ngại quá, vợ tôi hay giận dỗi nên mới nổi nóng như vậy. Cảnh sát trưởng, cảm ơn ngài! Giờ tôi phải đưa cô ấy về nhà rồi!
- Không tiễn!
Tuyết Nhàn còn chưa kịp nói gì đã bị Cố Mặc kéo xồng xộc ném vào chiếc ô tô đỗ ngay trước cổng sở cảnh sát. Đám thuộc hạ của anh nhanh ý biết điều lên hết mấy xe phía sau bảo vệ.
- Khốn kiếp! Cố Mặc... anh có biết liêm sỉ không hả? Chúng ta đã ly hôn rồi sao còn gọi tôi là bà xã!
Cố Mặc vươn người qua thắt dây an toàn cho cô rồi nhấn chân ga phóng đi.
- Anh định dẫn tôi đi đâu? Tôi muốn về nhà! Anh mà không thả tôi xuống thì tôi sẽ kiện anh, kiện chết anh!
Cố Mặc thấy cô nói lắm như vậy thì lắc đầu thở dài. Cô có biết vì cô mà anh đã hủy 20 cuộc họp hội đồng, 6 dự án đàm phán với biết bao tiền tỷ để tới đón cô. Vậy mà lúc gặp lại, cô vẫn cố chấp hận anh.
Sự việc đoạn video lần đó anh đã cho người điều tra. Là Giang Tâm đã tung đoạn video đó lên mạng. Cố Mặc phải chi tốn hơn mấy tỷ, cộng thêm mua hết tất cả các tòa báo chí để dập tắt hoàn toàn việc đó. Sau đấy anh đã cho người đóng băng toàn bộ mức lương của Giang Thị, ép Giang Tiệp từ chức.
Chắc phải nói anh quá rộng rãi nên mới để cho cô buông thả sống ở cái thành phố nguy hiểm này rồi.
- Muốn kiện tôi cũng được. Vậy em có thể kiện tôi thêm tội cưỡng hiếp nữa.
Nghe Cố Mặc nói vậy, Tuyết Nhàn nuốt một ngụm nước bọt đưa tay chặn ngực. Quả nhiên, bị anh đe dọa nên cô im lặng ngay sau đó.
Cố Mặc lái xe đưa cô trở về khu căn hộ. Đến nơi, Tuyết Nhàn nhanh chóng xuống xe chạy trối chết về căn hộ của mình. Nhưng vừa mới chạy được vài bước, cánh tay cô bị anh vươn tới kéo lại. Sau đó là một cái ôm đầy ấm ấp.
- Anh... làm cái gì vậy? Thả tôi ra... mọi người nhìn thấy bây giờ...
- Kệ họ đi. Cùng lắm em mà thấy họ chướng mắt thì cứ nói với tôi, tôi sẽ bảo thuộc hạ chọc mù mắt họ.
-"..."
Đúng lúc này, điện thoại của Cố Mặc đổ chuông. Tưởng chừng anh có thể buông tha cô ra nhưng Cố Mặc vẫn gan lì ôm chặt lấy cô không buông.
- Cố Mặc, điện thoại anh của anh...
Công việc của Cố Mặc đã được anh hoãn lại. Nếu là đối tác bàn bạc công việc thì phải thông qua thuộc hạ của anh. Rất ít người biết số riêng tư anh đang dùng. Chẳng qua lần đó Giang Tâm ở bệnh viện giở trò nên mới có được số điện thoại của anh. Do bận công việc nên anh quên mất chưa vứt số này đi.
- Là Giang Tâm gọi đấy!
Thấy Cố Mặc nói vậy, gương mặt cô lập tức biến đổi. Giang Tâm! Cô ta dám thuê người giết cô! Lần này, cô sẽ chơi cô ta một vố!
Tuyết Nhàn nghĩ tới đây liền luồn tay qua vào túi áo của Cố Mặc lấy điện thoại của anh. Xong cô nhất nút nghe, chuyển sang chế độ gọi video. Hình ảnh của Giang Tâm vừa hiện lên màn hình, một tay cô cầm lấy màn hình một tay ôm ngang eo Cố Mặc.
- Anh yêu à, em nhớ anh chết mất. Tối ở lại cùng em nha...
Biểu hiện của Tuyết Nhàn quay ngoắt 180 độ khiến Cố Mặc chỉ cười thở dài. Anh biết là cô đang cố ý trêu tức Giang Tâm. Vì vậy anh cũng mặc hùa theo cô.
Anh cúi xuống hôn lên môi Tuyết Nhàn một cái thật sâu rồi nhẹ nhàng dùng lưỡi liếm nhẹ lên vành tai cô.
Quả nhiên đúng là biết lợi dụng! Tuyết Nhàn nghiến răng rồi giả vờ thẹn thùng dụi dụi vào ngực Cố Mặc. Cứ như vậy hình ảnh ngọt ngào của hai người khiến Giang Tâm tức tối cúp máy.
Kế hoạch của cô thành công mĩ mãn. Nhưng ngay tức khắc, Cố Mặc đột nhiên cúi xuống thì thào bên tai của cô.
- Em yêu à, theo như ý nguyện của em. Tối nay tôi sẽ ở lại cạnh em!
- Nhưng đó là tôi diễn kịch cho Giang Tâm xem thôi. Chẳng lẽ anh cũng coi là thật à?
- Làm sao bây giờ? Tôi nghĩ nó là sự thật rồi! Em phải chịu trách nghiệm với những gì em nói!
Cố Mặc đi tới bên cạnh của cô. Lúc này, Cung Thiết Thành đứng dậy gập giấy tờ lại tươi cười bắt tay Cố Mặc. Cô nhìn hành động của họ thì đoán chắc bọn họ có quen nhau. Vả lại... lại là bạn tốt?
- Cố Tổng, cảm ơn anh đã thông báo để chúng tôi bắt tên Mizi đó. Nhưng... vẫn chưa đủ bằng chứng tống hắn vào tù vì vợ ngài không có kiện hắn.
Khóe miệng của Tuyết Nhàn giật giật. Cố Mặc điềm tĩnh quay sang nhìn chằm cô. Sau bao nhiêu ngày cuối cùng anh cũng gặp cô nhưng lại trong sở cảnh sát này. Sở dĩ khi Cố Phàm gửi hình của cô cho anh thì ngay tức khắc anh đã lên máy bay đến New York. Để đề phòng anh không tới kịp, vì vậy anh đã gọi điện cho cảnh sát trưởng Cung Thiết Thành bắt hết tất cả người trong quán Bar của Cố Phàm nhằm kéo dài thời gian anh đến đón cô.
- Tôi và anh ta chẳng có bất cứ quan hệ nào cả. Chúng tôi đã ly....
Từ "ly hôn" còn chưa kịp nói ra thì Cố Mặc đã vòng qua ôm lấy eo cô kéo sát lại người mình. Mặc cho Tuyết Nhàn vùng vẫy nhưng anh vẫn bình thản chặn tay cô lại.
- Thật ngại quá, vợ tôi hay giận dỗi nên mới nổi nóng như vậy. Cảnh sát trưởng, cảm ơn ngài! Giờ tôi phải đưa cô ấy về nhà rồi!
- Không tiễn!
Tuyết Nhàn còn chưa kịp nói gì đã bị Cố Mặc kéo xồng xộc ném vào chiếc ô tô đỗ ngay trước cổng sở cảnh sát. Đám thuộc hạ của anh nhanh ý biết điều lên hết mấy xe phía sau bảo vệ.
- Khốn kiếp! Cố Mặc... anh có biết liêm sỉ không hả? Chúng ta đã ly hôn rồi sao còn gọi tôi là bà xã!
Cố Mặc vươn người qua thắt dây an toàn cho cô rồi nhấn chân ga phóng đi.
- Anh định dẫn tôi đi đâu? Tôi muốn về nhà! Anh mà không thả tôi xuống thì tôi sẽ kiện anh, kiện chết anh!
Cố Mặc thấy cô nói lắm như vậy thì lắc đầu thở dài. Cô có biết vì cô mà anh đã hủy 20 cuộc họp hội đồng, 6 dự án đàm phán với biết bao tiền tỷ để tới đón cô. Vậy mà lúc gặp lại, cô vẫn cố chấp hận anh.
Sự việc đoạn video lần đó anh đã cho người điều tra. Là Giang Tâm đã tung đoạn video đó lên mạng. Cố Mặc phải chi tốn hơn mấy tỷ, cộng thêm mua hết tất cả các tòa báo chí để dập tắt hoàn toàn việc đó. Sau đấy anh đã cho người đóng băng toàn bộ mức lương của Giang Thị, ép Giang Tiệp từ chức.
Chắc phải nói anh quá rộng rãi nên mới để cho cô buông thả sống ở cái thành phố nguy hiểm này rồi.
- Muốn kiện tôi cũng được. Vậy em có thể kiện tôi thêm tội cưỡng hiếp nữa.
Nghe Cố Mặc nói vậy, Tuyết Nhàn nuốt một ngụm nước bọt đưa tay chặn ngực. Quả nhiên, bị anh đe dọa nên cô im lặng ngay sau đó.
Cố Mặc lái xe đưa cô trở về khu căn hộ. Đến nơi, Tuyết Nhàn nhanh chóng xuống xe chạy trối chết về căn hộ của mình. Nhưng vừa mới chạy được vài bước, cánh tay cô bị anh vươn tới kéo lại. Sau đó là một cái ôm đầy ấm ấp.
- Anh... làm cái gì vậy? Thả tôi ra... mọi người nhìn thấy bây giờ...
- Kệ họ đi. Cùng lắm em mà thấy họ chướng mắt thì cứ nói với tôi, tôi sẽ bảo thuộc hạ chọc mù mắt họ.
-"..."
Đúng lúc này, điện thoại của Cố Mặc đổ chuông. Tưởng chừng anh có thể buông tha cô ra nhưng Cố Mặc vẫn gan lì ôm chặt lấy cô không buông.
- Cố Mặc, điện thoại anh của anh...
Công việc của Cố Mặc đã được anh hoãn lại. Nếu là đối tác bàn bạc công việc thì phải thông qua thuộc hạ của anh. Rất ít người biết số riêng tư anh đang dùng. Chẳng qua lần đó Giang Tâm ở bệnh viện giở trò nên mới có được số điện thoại của anh. Do bận công việc nên anh quên mất chưa vứt số này đi.
- Là Giang Tâm gọi đấy!
Thấy Cố Mặc nói vậy, gương mặt cô lập tức biến đổi. Giang Tâm! Cô ta dám thuê người giết cô! Lần này, cô sẽ chơi cô ta một vố!
Tuyết Nhàn nghĩ tới đây liền luồn tay qua vào túi áo của Cố Mặc lấy điện thoại của anh. Xong cô nhất nút nghe, chuyển sang chế độ gọi video. Hình ảnh của Giang Tâm vừa hiện lên màn hình, một tay cô cầm lấy màn hình một tay ôm ngang eo Cố Mặc.
- Anh yêu à, em nhớ anh chết mất. Tối ở lại cùng em nha...
Biểu hiện của Tuyết Nhàn quay ngoắt 180 độ khiến Cố Mặc chỉ cười thở dài. Anh biết là cô đang cố ý trêu tức Giang Tâm. Vì vậy anh cũng mặc hùa theo cô.
Anh cúi xuống hôn lên môi Tuyết Nhàn một cái thật sâu rồi nhẹ nhàng dùng lưỡi liếm nhẹ lên vành tai cô.
Quả nhiên đúng là biết lợi dụng! Tuyết Nhàn nghiến răng rồi giả vờ thẹn thùng dụi dụi vào ngực Cố Mặc. Cứ như vậy hình ảnh ngọt ngào của hai người khiến Giang Tâm tức tối cúp máy.
Kế hoạch của cô thành công mĩ mãn. Nhưng ngay tức khắc, Cố Mặc đột nhiên cúi xuống thì thào bên tai của cô.
- Em yêu à, theo như ý nguyện của em. Tối nay tôi sẽ ở lại cạnh em!
- Nhưng đó là tôi diễn kịch cho Giang Tâm xem thôi. Chẳng lẽ anh cũng coi là thật à?
- Làm sao bây giờ? Tôi nghĩ nó là sự thật rồi! Em phải chịu trách nghiệm với những gì em nói!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.