Ngoại Truyện Sam Sam: Cuộc Sống Sau Khi Kết Hôn
Chương 10: Nhật ký Sam Sam sinh em bé
(>..
15/08/2017
Editor: Vân Hy
Sam Sam: “Boss, em hồi hộp quá.” Sam Sam sắp bị đẩy vào phòng giải phẫu nắm chặt tay Phong Đằng, giọng run run nói.
Ngay cả Phong Đằng cũng không có kinh nghiệm về mặt này đương nhiên không biết an ủi như thế nào. Chỉ có thể gọi điện bảo Ngôn Thanh và Phong Nguyệt đã có thai hai lần tới truyền dạy kinh nghiệm.
Đối tượng chỉ dạy của Ngôn Thanh là Phong Đằng.
Đối tượng dạy dỗ của Phong Nguyệt là Sam Sam.
Ngôn Thanh: chủ tịch, phụ nữ sinh con giống như gà mái đẻ trứng, trước khi sinh luôn phải kêu to mấy tiếng, không có chuyện gì đâu.
Phong Đằng: ... ...
Ngôn Thanh: Chủ tịch, đây là câu chân ngôn em rút ra từ hai lần kinh nghiệm vô cùng quý giá đó.
Phong Đằng: “Ai hỏi cậu chuyện Sam Sam hét to chi?” Sam Sam mang thai mười tháng còn xảy ra ít chuyện sao, huống chi tiếng kêu nho nhỏ này.
Để chúng ta chỉnh ống kính đến chín tháng trước.
Sau khi Sam Sam biết mình mang thai từ miệng Boss, đầu tiên là ngửa mặt lên trời la to một tiếng, ngay sau đó là lăn ra ngủ mê man không tỉnh, dọa Phong Đặng hoảng hồn vội bấm 120, nhưng không đợi bác sĩ chạy tới, Sam Sam đã tự mình tỉnh lại.
Kết quả chính là...
Phong Đằng: Vợ của tôi không sao, các anh có thể về được rồi.
Bác sĩ A: Con mẹ nó! Anh cho là xe cấp cứu không cần trả tiền dầu à!
Bác sĩ B: Thấy trong điện thoại anh nôn nóng thế, làm hại chúng tôi ngay cả đèn báo cũng chưa kịp bật! Còn vượt đèn đỏ mấy lần! Anh tưởng rằng xe cứu thương khỏi cần trả hóa đơn phạt à!
Sam Sam and Phong Đằng: ..... [ =)))) ]
--- ---
Mang thai bốn tháng, Sam Sam nôn nghén cực kỳ nghiêm trọng.
Tất cả người thân bạn bè tốt gửi tới đủ loại thức ăn, chỉ mong có thể vào miệng Sam Sam.
Đầu tiên Phong Nguyệt đưa tới đồ ăn Giang Nam đẹp mắt, hiệu quả không tốt.
Sau đó là Lục Song Nghi đem tới bữa ăn do trung tâm Nguyệt Tử chuyên môn chế biến cho phụ nữ sinh con ở cữ, kết quả bị một câu “Mình còn chưa sinh mà” của Sam Sam trả về.
Tiếp theo lại là tình địch của Phong Đằng – Hứa Dịch Châu gửi đến đồ ăn do đầu bếp của nhà hàng anh ta mở chế biến, Phong Đằng trả về không chút suy nghĩ.
Cuối cùng thành công vẫn là ba của Sam Sam, khi nghe tin con gái ăn không ngon ngủ không yên, ông mang theo hai bao hoa quả to đến thu phục.
Năm tháng.....
Sáu tháng....
Tám tháng.... ...
Nhớ lại mười tháng này, cuộc sống y như địa ngục mà!
Ngôn Thanh: Vậy chủ tịch...
Phong Đằng: Chính là, chúng ta.... ...
Không đợi Phong Đằng nói xong, Ngôn Thanh đã cắt lời anh: “Em hiểu mà, ý của chủ tịch là phụ nữ đang sinh con trong phòng sinh, bây giờ chúng ta nên làm gì phải không?
Ngôn Thanh nhíu mày, cơ thể hơi nghiêng về phía Phong Đằng, thần bí nói: “Hai chữ thôi!”
Phong Đằng tập trung cao độ.
“Bình tĩnh!”
Phong Đằng: “... ....”
--- -----
Phong Nguyệt: “Sam Sam, thật ra sinh con không có gì mà khẩn trương! Sinh con tựa như rặn khi đi đại tiện, ừ ừ vài tiếng là đẩy ra thôi!” Không hổ là vợ chồng với Ngôn Thanh, đến cả cách thức nói chuyện cũng giống nhau.
Sam Sam:.....
Phong Nguyệt: “Sao thế? Chị không tin à? Em là người từng trải có kinh nghiệm sinh hai lần rồi đó.”
Sam Sam: “... ...” Không biết ai lúc sinh con lần hai khóc chết đi sống lại, lại người từng trải á, chặc.
Phong Nguyệt: “Này Sam Sam.... nè. %……%#……@¥%%¥#”
Nửa giờ thuyết giảng dài đằng đẳng trôi qua.
Phong Nguyệt: “Sam Sam, chị hiểu rõ rồi chưa?”
Vẻ mặt Sam Sam xanh mét, gian khổ nói: “Chị muốn sinh rồi!”
Phong Nguyệt: “Á!!! Muốn sinh!!! Hộ sĩ!!!”
Quá trình sinh sản của Sam Sam rất thuận lợi, bây giờ đang vui vẻ ăn trái cây, nhìn Phong Đằng bên cạnh vẫn giữ vẻ mặt đờ đẫn, nghĩ đến chuyện lúc nãy, là Sam Sam không nhịn nổi bật cười.
Khi cô sinh, đại Boss kiên trì muốn tự ghi lại thời khắc thiên liêng này, nhưng bởi vì vị trí bào thai đứa bé nằm không đúng, dẫn đến hơi khó sinh, Phong Đằng cũng kệ chuyện quay phim, chỉ có thể nhíu chặt mày, nhì Sam Sam, miệng vừa cổ vũ. Có lẽ là do quá mức căng thẳng, sau khi nghe được tiếng khóc đầu tiên của đứa nhỏ, đại Boss hoa hoa lệ lệ hôn mê bất tỉnh.
“Ha ha ha ha ha ha ha.”
Phong Đằng trừng mắt liếc nhìn Phong Đằng và Ngôn Thanh.
Sam Sam: “Đại Boss, đặt tên của con chúng ta chưa?”
Vừa bị hỏi như vậy, Phong Đằng lại sững sờ, mười tháng mang thai, Sam Sam liên tiếp xảy ra chuyện, nên làm gì còn có thời gian yên lành để nghĩ chuyện đặt tên cho con chứ.
“Vẫn chưa.”
Sam Sam: “Bản thân em đã nghĩ ra một cái tên.”
“Gọi là Phong Lưu Trác Nhiên.” Sam Sam chưa kịp vì bản thân nghĩ ra cái tên này mà đắc ý .
“Phụt.” Phong Nguyệt đang uống nước lập tức phun hết ra. “Chi bằng chị cứ gọi là Phong Thành Phất Phới, Phong Hoa Tuyết Nguyệt cho rồi!”
“Cái đó cũng không tệ.”
Phong Đằng, Ngôn Thanh:…………
Cuối cùng, dưới tâm nguyện mãnh liệt của Sam Sam, tên của cục cưng vẫn gọi là “Phong Lưu.” [ =))))) ]
Mà nhiều năm sau, lại là một đoạn truyền kỳ.
Sam Sam: “Boss, em hồi hộp quá.” Sam Sam sắp bị đẩy vào phòng giải phẫu nắm chặt tay Phong Đằng, giọng run run nói.
Ngay cả Phong Đằng cũng không có kinh nghiệm về mặt này đương nhiên không biết an ủi như thế nào. Chỉ có thể gọi điện bảo Ngôn Thanh và Phong Nguyệt đã có thai hai lần tới truyền dạy kinh nghiệm.
Đối tượng chỉ dạy của Ngôn Thanh là Phong Đằng.
Đối tượng dạy dỗ của Phong Nguyệt là Sam Sam.
Ngôn Thanh: chủ tịch, phụ nữ sinh con giống như gà mái đẻ trứng, trước khi sinh luôn phải kêu to mấy tiếng, không có chuyện gì đâu.
Phong Đằng: ... ...
Ngôn Thanh: Chủ tịch, đây là câu chân ngôn em rút ra từ hai lần kinh nghiệm vô cùng quý giá đó.
Phong Đằng: “Ai hỏi cậu chuyện Sam Sam hét to chi?” Sam Sam mang thai mười tháng còn xảy ra ít chuyện sao, huống chi tiếng kêu nho nhỏ này.
Để chúng ta chỉnh ống kính đến chín tháng trước.
Sau khi Sam Sam biết mình mang thai từ miệng Boss, đầu tiên là ngửa mặt lên trời la to một tiếng, ngay sau đó là lăn ra ngủ mê man không tỉnh, dọa Phong Đặng hoảng hồn vội bấm 120, nhưng không đợi bác sĩ chạy tới, Sam Sam đã tự mình tỉnh lại.
Kết quả chính là...
Phong Đằng: Vợ của tôi không sao, các anh có thể về được rồi.
Bác sĩ A: Con mẹ nó! Anh cho là xe cấp cứu không cần trả tiền dầu à!
Bác sĩ B: Thấy trong điện thoại anh nôn nóng thế, làm hại chúng tôi ngay cả đèn báo cũng chưa kịp bật! Còn vượt đèn đỏ mấy lần! Anh tưởng rằng xe cứu thương khỏi cần trả hóa đơn phạt à!
Sam Sam and Phong Đằng: ..... [ =)))) ]
--- ---
Mang thai bốn tháng, Sam Sam nôn nghén cực kỳ nghiêm trọng.
Tất cả người thân bạn bè tốt gửi tới đủ loại thức ăn, chỉ mong có thể vào miệng Sam Sam.
Đầu tiên Phong Nguyệt đưa tới đồ ăn Giang Nam đẹp mắt, hiệu quả không tốt.
Sau đó là Lục Song Nghi đem tới bữa ăn do trung tâm Nguyệt Tử chuyên môn chế biến cho phụ nữ sinh con ở cữ, kết quả bị một câu “Mình còn chưa sinh mà” của Sam Sam trả về.
Tiếp theo lại là tình địch của Phong Đằng – Hứa Dịch Châu gửi đến đồ ăn do đầu bếp của nhà hàng anh ta mở chế biến, Phong Đằng trả về không chút suy nghĩ.
Cuối cùng thành công vẫn là ba của Sam Sam, khi nghe tin con gái ăn không ngon ngủ không yên, ông mang theo hai bao hoa quả to đến thu phục.
Năm tháng.....
Sáu tháng....
Tám tháng.... ...
Nhớ lại mười tháng này, cuộc sống y như địa ngục mà!
Ngôn Thanh: Vậy chủ tịch...
Phong Đằng: Chính là, chúng ta.... ...
Không đợi Phong Đằng nói xong, Ngôn Thanh đã cắt lời anh: “Em hiểu mà, ý của chủ tịch là phụ nữ đang sinh con trong phòng sinh, bây giờ chúng ta nên làm gì phải không?
Ngôn Thanh nhíu mày, cơ thể hơi nghiêng về phía Phong Đằng, thần bí nói: “Hai chữ thôi!”
Phong Đằng tập trung cao độ.
“Bình tĩnh!”
Phong Đằng: “... ....”
--- -----
Phong Nguyệt: “Sam Sam, thật ra sinh con không có gì mà khẩn trương! Sinh con tựa như rặn khi đi đại tiện, ừ ừ vài tiếng là đẩy ra thôi!” Không hổ là vợ chồng với Ngôn Thanh, đến cả cách thức nói chuyện cũng giống nhau.
Sam Sam:.....
Phong Nguyệt: “Sao thế? Chị không tin à? Em là người từng trải có kinh nghiệm sinh hai lần rồi đó.”
Sam Sam: “... ...” Không biết ai lúc sinh con lần hai khóc chết đi sống lại, lại người từng trải á, chặc.
Phong Nguyệt: “Này Sam Sam.... nè. %……%#……@¥%%¥#”
Nửa giờ thuyết giảng dài đằng đẳng trôi qua.
Phong Nguyệt: “Sam Sam, chị hiểu rõ rồi chưa?”
Vẻ mặt Sam Sam xanh mét, gian khổ nói: “Chị muốn sinh rồi!”
Phong Nguyệt: “Á!!! Muốn sinh!!! Hộ sĩ!!!”
Quá trình sinh sản của Sam Sam rất thuận lợi, bây giờ đang vui vẻ ăn trái cây, nhìn Phong Đằng bên cạnh vẫn giữ vẻ mặt đờ đẫn, nghĩ đến chuyện lúc nãy, là Sam Sam không nhịn nổi bật cười.
Khi cô sinh, đại Boss kiên trì muốn tự ghi lại thời khắc thiên liêng này, nhưng bởi vì vị trí bào thai đứa bé nằm không đúng, dẫn đến hơi khó sinh, Phong Đằng cũng kệ chuyện quay phim, chỉ có thể nhíu chặt mày, nhì Sam Sam, miệng vừa cổ vũ. Có lẽ là do quá mức căng thẳng, sau khi nghe được tiếng khóc đầu tiên của đứa nhỏ, đại Boss hoa hoa lệ lệ hôn mê bất tỉnh.
“Ha ha ha ha ha ha ha.”
Phong Đằng trừng mắt liếc nhìn Phong Đằng và Ngôn Thanh.
Sam Sam: “Đại Boss, đặt tên của con chúng ta chưa?”
Vừa bị hỏi như vậy, Phong Đằng lại sững sờ, mười tháng mang thai, Sam Sam liên tiếp xảy ra chuyện, nên làm gì còn có thời gian yên lành để nghĩ chuyện đặt tên cho con chứ.
“Vẫn chưa.”
Sam Sam: “Bản thân em đã nghĩ ra một cái tên.”
“Gọi là Phong Lưu Trác Nhiên.” Sam Sam chưa kịp vì bản thân nghĩ ra cái tên này mà đắc ý .
“Phụt.” Phong Nguyệt đang uống nước lập tức phun hết ra. “Chi bằng chị cứ gọi là Phong Thành Phất Phới, Phong Hoa Tuyết Nguyệt cho rồi!”
“Cái đó cũng không tệ.”
Phong Đằng, Ngôn Thanh:…………
Cuối cùng, dưới tâm nguyện mãnh liệt của Sam Sam, tên của cục cưng vẫn gọi là “Phong Lưu.” [ =))))) ]
Mà nhiều năm sau, lại là một đoạn truyền kỳ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.